Ngã Lão Ma Thần 2: Ma Thần Giáng Lâm
-
Chapter 54: Bí Mật Động Trời Trong Két Sắt. (2)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 54: Bí Mật Động Trời Trong Két Sắt. (2)
Thiên Như Vân đặt câu hỏi.
- Nano. Như vậy là các thế hệ Nano Machine như ngươi đã được phát triển vào thời điểm này chưa?
[Mặc dù công nghệ nano được sử dụng rộng rãi trong y học, nhưng vẫn cần 200 năm phát triển của khoa học và công nghệ để đảm bảo rằng công nghệ nano được trang bị đầy đủ cho các hệ thống Al.]
Trong thời đại này, Nano Machine vẫn chưa được phát minh.
Từ năm 2015, công nghệ nano dần đạt đến trình độ chế tạo các thiết bị đơn giản.
Tất nhiên, ngay cả khi chúng lạc hậu so với Nano, thì những quả bom nano này vẫn là một thành tựu phi thường.
- Hừ.
Thiên Như Vân tắt thực tế tăng cường rồi nhìn vào ống tiêm.
Gần thanh kim loại của ống tiêm, một chiếc nhẫn màu đỏ và một bản khắc nhỏ chữ tiếng Anh MS ở đó.
- Đó là tên của bom nano.
Chữ cái tiếng Anh MS cũng được khắc ở mặt bên của thiết bị đầu cuối bên trong hộp.
Nó chắc hẳn là logo của công ty đã tạo ra nó.
- Cái này là cái gì?
Trước câu hỏi của Thiên Như Vân, Nano đã quét nó.
[Mã tín hiệu kích hoạt bom nano đã được đăng ký.]
Hóa ra, vai trò của nó là vậy.
Kích nổ quả bom thông qua một nút nhỏ.
Một nửa thiết bị là màn hình, với mười nút màu nhỏ nhô ra khỏi màn hình.
Thiên Như Vân nhấn nút màu đỏ.
Một vòng tròn màu đỏ xuất hiện trên màn hình.
[Bạn có muốn kích hoạt bom nano không? Y / N]
- Hả!
Một chỉ báo màn hình cảm ứng xuất hiện.
Hiển thị chữ "Y" để kích nổ quả bom.
Thiên Như Vân nhìn ống tiêm trên tay và một ống khác trong hộp.
Phần kim loại trên ống tiêm có màu khác.
- Ah!
Thiên Như Vân dường như hiểu ra vấn đề.
Chính lúc đó.
- Ơ! Eup! Eup! Eup!
Khi đó, Doãn Môn Bình kêu lên thảm thiết.
Lúc Thiên Như Vân quay đầu lại, trên mặt ông ta đã toát mồ hôi lạnh, không ngừng chớp mắt nhìn đồng hồ.
Thiên Như Vân nhìn thời gian và cũng hiểu vì sao mà hắn lại như vậy.
- Ah. Còn một phút?
Sau một phút nữa, chất độc ‘One Time’ sẽ bắt đầu phát tán trong 15 phút.
Doãn Môn Bình không muốn mất tất cả.
Nếu thuốc giải độc không được mang đến trong vòng 15 phút thì hắn ta sẽ chết.
- Eup eup eup eup! Eup eup eup!
- Làm ơn tha cho ta! Ta không muốn chết!
Những tiếng than khóc và đôi mắt hắn đang truyền tải những gì mà hắn đang cố gắng nói.
Thiên Như Vân nhìn chằm chằm Đoan Môn Bình, sau đó tiến lại gần.
Doãn Môn Bình sửng sốt.
Đây là thời điểm mà Thiên Như Vân sẽ quyết định xem người này nên sống hay chết.
- Làm ơn! Làm ơn!
Chính lúc đó.
Papapak!
Huyệt đạo trên người hắn được giải, và hắn có thể cử động trở lại.
Và,
- Ư! G - Giọng mình …
Hắn thậm chí còn nôn ra máu.
Doãn Môn Bình bối rối nhìn về thứ mà Thiên Như Vân đưa cho hắn.
Đó là chiếc điện thoại mà Thiên Như Vân đã giữ.
- Bảo chúng mang theo thuốc giải đến.
- Hả?
- Các cuộc đàm phán đã không được thực hiện, ngay cả khi két sắt chưa được mở.
Câu hỏi của Thiên Như Vân khiến Doãn Môn Bình hoang mang.
- Hay muốn chết?
- À, không!
Với tay lấy điện thoại trong trạng thái bất ngờ, hắn ta nhanh chóng bấm số.
Hắn cần phải hành động nhanh chóng nếu không hắn sẽ sớm ngắm gà khỏa thân.
Tutututu!
Nhạc chuông vang lên.
Doãn Môn Bình cắn môi.
- Trả lời điện thoại đi! Trả lời đi!
Nhạc chuông đã quá lâu.
Khoảng mười tiếng bíp.
- Vâng, thưa giám đốc. Đây là Hà Chính.
Nghe giọng nói này, mặt Doãn Môn Bình sáng lên.
* * *
Một cửa hàng tiện lợi cách tòa nhà Lục Cảnh Đường khoảng 800 m.
Thình thịch!
Trước quầy thanh toán, một người để một giỏ đồ uống, bánh kẹo, mì ly.
Nữ nhân viên bắt đầu quét các mặt hàng.
Có vẻ như sẽ mất một khoảng thời gian vì chỉ có một nhân viên ở đây.
- Làm nhanh lên đi.
Nữ nhân viên càu nhàu.
Vị khách hàng trông đã ngoài ba mươi tuổi nhưng anh ta vẫn đẹp trai với mái tóc ngắn bù xù và một đốm đen dưới mắt phải.
Mặc dù có vẻ ngoài ưa nhìn, nhưng nữ nhân viên lại nói với giọng khó chịu.
- Thưa quý khách. Vì mỗi sản phẩm đều khác nhau nên sẽ mất một lúc để quét mã.
- Làm ơn, có rất nhiều người cũng muốn nhanh mà.
Người đàn ông chỉ về phía sau, nơi có một người đàn ông trung niên mặc áo khoác xám và đeo kính râm.
- Chậc chậc.
Có lẽ cảm nhận được ánh mắt của người phụ nữ, anh lắc đầu, bước đến giá sách và đọc tạp chí.
- Nếu … Nếu cô không phiền, ta có thể tự bỏ đồ vào túi.
- Vâng.
Nữ nhân viên đưa cho anh ta năm túi giấy.
Anh ta cầm lấy những chiếc túi giấy.
Rồi đặt các món đồ vào trong và người phụ nữ lướt qua từng món đồ.
Một tờ giấy to bằng lòng bàn tay được đưa cho anh ta.
Cùng với những chữ cái nhỏ đã được viết trên đó.
[Không được phép hủy bỏ nhiệm vụ. Đội ngũ kỹ thuật đang cố hết sức.]
Anh ta cau mày trước tin nhắn.
Cơn bực bội làm anh ta vò nát tờ giấy rồi để mặc nó lăn trên quầy.
Xong một túi, anh ta lấy một túi giấy khác để đựng đồ uống vào.
[Đã thêm một nhiệm vụ mới. Điều tra hồ sơ sau đây.]
* * *
[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook