Ngã Lão Ma Thần 2: Ma Thần Giáng Lâm
Chapter 83: Sự Chuẩn Bị. (2)

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Lý do để một kẻ kiêu hãnh và ích kỷ như Lương Thái Bình lại trở nên nhún nhường như vậy là bởi vì người đàn ông có râu kia là đại đội trưởng của đoàn xe chuyên chở Thủ Vệ Cổng ở thành phố Thẩm Dương.

Đỗ Trọng Lạp.

42 tuổi.

Anh ta không chỉ là Thủ Vệ Cổng cấp A ở thành phố Thẩm Dương mà còn sở hữu siêu năng lực.

Đỗ Trọng Lạp sở hữu siêu năng lực biến da mình thành thép và đủ mạnh để nhấc một chiếc xe buýt lên không trung.

Đỗ Trọng Lạp thì thầm khi chạm vào phần tai.

- Mọi người đều nhận được thông báo từ Bộ Quốc Phòng đúng không?

Trước câu hỏi của đội trưởng Đỗ Trọng Lạp, hai trong số ba giọng nói lập tức đáp lại.

Những lời ấy đến từ ba trung đội trưởng (hai nam và một nữ), là những Thủ Vệ Cổng cấp B phụ trách đơn vị trên chuyến xe buýt số 1, số 2 và số 3.

- Ta nhận được thông báo!

- Ta nhận được thông báo.

- Nghe đây, xe số 1 di chuyển đến phòng tuyến D-13. Xe số 2 di chuyển đến phòng tuyến D-8 và xe số 3 di chuyển đến phòng tuyến E-3.

- Đã rõ. Chúng ta hiểu rồi! Đại đội trưởng.

Đại đội trưởng Đỗ Trọng Lạp hơi chút bối rối khi anh ta không nghe được câu trả lời nào từ trung đội trưởng Cao Doãn, người sẽ phụ trách xe buýt số 3.

Chỉ vài giây sau, trung đội trưởng Cao Doãn nói trong ngượng ngạo.

- Đại đội trưởng Đỗ … ta đang cần tiền gấp, chúng ta không đến phòng tuyến D-13 được không?

- Ah …

Nếu nhìn trên bản đồ tuyến đường nơi mà cánh cổng tọa lạc thì đoạn đường từ cánh cổng đến phòng tuyến D-13 là một đường thẳng.

Vì vậy mà khả năng cao là thực thể Alpha nắm giữ tinh hạch cổng sẽ xuất hiện ở đó.

Mà nhiệm vụ chính của những Thủ Vệ Cổng là thu thập thú hạch và ngăn cánh cổng đóng lại trong khi Vệ Binh Quốc Gia giải quyết hung thú cản đường.

- Chà! Cao huynh của chúng ta có vẻ như đang thâm hụt về mặt tài chính?

Đại đội trưởng Đỗ Trọng Lạp cùng với hai trung đội trưởng còn lại phì cười chế giễu.

Thật khó để hình dung rằng Thủ Vệ Cổng mà lại thâm hụt về mặt tài chính khi mà lương bổng hằng năm được trả rất cao.

Tất nhiên, cũng như bất kỳ công việc nào khác. Mức lương không giống nhau đối với tất cả Thủ Vệ Cổng.

Bởi nó sẽ phụ thuộc vào rank của Thủ Vệ Cổng.

Do đó, những Thủ Vệ Cổng sẽ cố gắng tăng lương cơ bản bằng cách tập luyện chăm chỉ để phát triển khả năng và nâng cao thứ hạng vào những lúc mà cánh cổng không mở.

Tuy nhiên, có một kiểu trả lương đặc biệt khác.

- Theo giá cả thị trường thì tiền thưởng thu thập tinh hạch thực thể Alpha cấp C sẽ từ hai mươi đến ba mươi triệu tệ.

Một khoản tiền thưởng không thể tưởng tượng được.

Nếu so sánh với mức lương của Thủ Vệ Cổng cấp B dao động khoảng hơn năm trăm ngàn tệ thì khoản thưởng ấy tương đương với năm năm cày bừa.

Đây là lý do tại sao Thủ Vệ Cổng luôn liều mạng đi đầu chống lại Thực thể Alpha.

Cổ nhân có câu "người chết vì tiền, chim chết vì mồi", thật chẳng sai chút nào.

- Cao huynh. Ta nên làm gì đây. Ta cũng muốn …

Kang!

- Euk!

Lương Thái Bình ôm đầu đau đớn.

Anh ta đã bị đánh bởi nắm đấm làm bằng thép của Đỗ Trọng Lạp.

Không quan tâm Lương Thái Bình, Đỗ Trọng Lạp đặt ngón tay lên tai mình và nói.

- Ta hiểu rồi. Chúng ta đến phòng tuyến E-3 trước.

- Click … Cảm ơn đội trưởng.

Trung đội trưởng Cao Doãn phấn khởi khi đại đội trưởng Đỗ đồng ý yêu cầu đó.

Tiếp đó, Đỗ Trọng Lạp nói thêm.

- Nhưng mà ngươi phải nhớ một điều rằng không được phép để nó rơi vào tay Hiệp Hội Võ Thuật. Ngươi hiểu chứ?

- Click! Chắc chắn!

Đỗ Trọng Lạp cười thành tiếng rồi ra lệnh với tài xế.

- Thay đổi lộ trình, di chuyển đến phòng tuyến E-3 phía tây nam đi.

 

Trong khi đó, trên đoạn đường tiến về phía tây bắc thành phố Thẩm Dương.

Một chiếc sedan màu trắng đang nhanh chóng tiến về văn phòng chinh nhánh Hiệp Hội Võ Thuật.

Ở hàng ghế sau, có hai người mặc bộ đồ lưỡi trai sặc sỡ đang nói chuyện.

Người bên phải là Mộ Dung Nhất Tôn, giám đốc điều hành của Tập đoàn Yeon.

Ở ghế bên trái là một người đàn ông trạc sáu mươi tuổi, lông mày đen, tóc nửa đen nửa trắng. Ông ta chính là chủ tịch của Tập đoàn Yeon, Mộ Dung Kim.

[Tin tức mới]

Mộ Dung Nhất Tôn đưa tay chạm vào điện thoại để kiểm tra xem tin nhắn mới.

Khi ấy, Mộ Dung Kim hỏi.

- Con nói rằng tất cả các thành viên của Hiệp Hội đều đã tập hợp?

- Vâng, thưa cha. Bọn họ đã đến đông đủ và đang đợi chờ chúng ta.

Theo như lời của Mộ Dung Nhất Tôn, Chi hội Hiệp Hội Thẩm Dương (chi nhánh của Hiệp Hội Võ Thuật Trung Quốc) đã triệu tập hầu hết các cao thủ võ lâm ở thành phố Thẩm Dương.

Hiện giờ, bọn họ đang đợi chờ chủ tịch Mộ Dung Kim, người đứng đầu Chi hội Hiệp Hội Thẩm Dương.

- Cái lão già kia cũng ở đó?

- Ông ta từ chối lời đề nghị nhà ở và vẫn ở trong hiệp hội như bình thường.

- Hừ!.

Người mà Mộ Dung Kim đang nói đến là Bành Năng Khiêm.

Bành Năng Khiêm đã ngoài 70 tuổi và được biết đến rộng rãi trong giới võ thuật. Ông ta đã cố tìm đến Mộ Dung Kim nhưng Mộ Dung Kim đã không tiếp ông ta.

Dù thế nào đi nữa, Mộ Dung Kim không thể làm ngơ và cử Mộ Dung Nhất Kim cung cấp chỗ ở cho Bành Năng Khiêm. Nhưng Bành Năng Khiêm đã từ chối và thường lảng vảng trong hiệp hội.

- Có những kẻ đã già rồi nhưng lòng tham không hề giảm. Bất kể, nơi này được bảo vệ nghiêm ngặt nhưng lão ta vẫn lảng vảng xung quanh với nỗi khao khát tinh hạch.

- Không có cách nào chúng ta có thể ngăn cản những người khác.

- Không còn cách nào khác, chúng ta không thể ngăn những người ‘muốn’ giúp đỡ.

Những người đến giúp đỡ trên ‘danh nghĩa’.

Ngay cả khi, thành phố Thẩm Dương được điều hành bởi các tập đoàn lớn, bọn họ cũng không thể đuổi những người có tâm tư như thế được.

 

* * *

[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...