Ngã Lão Ma Thần 2: Ma Thần Giáng Lâm
Chapter 88: Giải Cứu Mẹ Của Bạch Tông. (1)

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Rầm! Rầm!

Bên trong hầm cách bức tường phía Tây khoảng 1,5 kilomet về phía Tây Nam.

Những người bên trong vô cùng sợ hãi khi nghĩ đến viễn cảnh tồi tệ nhất.

- C - chết tiệt …

- Chúng đang phá cánh cửa.

Có khoảng bốn người ở bên trong.

Ba người đàn ông mặc bộ quân phục màu xanh nước biển. Không nói cũng biết, họ đều là người của Cục An Ninh Công Cộng.

Họ không thể che giấu nỗi sợ hãi khi nhìn thấy cánh cửa hợp kim của hầm đang dần khoét sâu vào.

Rầm! Rầm!

- Chết tiệt!

Khi họ nghe thấy âm thanh giống như động đất truyền tới từ bên ngoài. Họ đã nhanh chóng đóng cửa lại.

Không chỉ cánh cửa hợp kim mà cả khối bê tông chắc chắn đang dần có dấu vết rạn nứt. Và chỉ một lúc nữa thôi, đám hung thú Giác Lam sẽ xông vào đây.

- Mình nên mặc bộ đồ bảo hộ.

Một ai đó nhìn ra cửa run giọng nói.

Họ cũng đã nghe về Cảnh báo Cổng.

Tuy nhiên, quần áo bảo hộ không được đặt trong hầm để loại trừ khả năng tù nhân sử dụng quần áo bảo hộ trốn thoát.

Vì thế mà những bộ đồ luôn được đặt bên ngoài trong trường hợp cần thiết.

Và biện pháp ấy đã mang lại cho họ một rắc rối to lớn.

Rầm! Grrrr!

Toàn bộ hầm rung chuyển sau mỗi đợt va chạm.

Ba đặc vụ nhìn người phụ nữ ngoài năm mươi tuổi đang ngồi trong lồng giam, run lên vì sợ hãi và lẩm bẩm điều gì đó.

- Chết tiệt! Chúng ta đang mắc kẹt ở đây vì ai! Bà ta thậm chí còn không cầu nguyện cho chúng ta, chết tiệt!

Người phụ nữ đang lẩm bẩm điều gì đó.

Bà ấy dường như dường như đang ghi lại mọi thứ, như thể cuộc sống của bà phụ thuộc vào nó.

- Ta không tiếc sinh tử, bởi vì thân thể này sẽ tan biến. Hãy để ánh sáng chiếu rọi con đường mình muốn đi, niềm vui và nỗi buồn sẽ biến thành cát bụi. Những người bần tiện đáng thương.

Bà ấy đang đọc một thứ gì đó có liên quan đến Thiên Ma Thần Giáo.

Người phụ nữ đó là Kim Ngũ Yến.

Bà là mẹ của Bạch Tông và là thành viên trong Thiên Ma Thần Giáo.

Khi bà cảm nhận được cái chết sắp đến với mình khi chuông báo động cánh cổng liên tục vang lên, bà đã liên tục lặp lại những lời đó.

- Ta không tiếc sinh tử, bởi vì thân thể này sẽ tan biến. Hãy để ánh sáng chiếu rọi con đường mình muốn đi, niềm vui và nỗi buồn sẽ biến thành cát bụi. Những người bần tiện đáng thương.

Một đặc vụ trở nên mất kiên nhẫn đã hét lên.

- Chết tiệt! Bọn ta sắp chết tới nơi rồi mà bà thì … Hãy dừng việc tụng kinh đó lại và …

Chính lúc đó.

Kwang! Thình thịch!

Cánh cửa hợp kim đã mở ra.

Những tiếng hoang dã của lũ hung thú từ bên ngoài truyền vào.

- Grrrr!

Từ trong bóng đêm, đôi mắt đỏ rực lóe lên.

Giác Lang.

- Eik!

Những con Giác Lang khác tranh nhau, tiến vào trong điểm cuối căn hầm nhanh hơn.

Bịch!

- Ặc!

Bịch!

Một con Giác Lang lao lên và ăn phần trên của một đặc vụ gần nó.

Mặc cho đồng nghiệp gặp nạn, đang giãy giụa nhưng không một ai dám giúp anh ta.

- Achhh!

- Chết tiệt!

Rầm! Rầm! Rầm!

Khi một trong những đồng đội gặp phải kết cục bi thảm, hai người còn lại vừa sợ hãi vừa cho tính mạng của họ đã rút súng và bắn loạn xạ.

Giác Lang không thể chết trước hàng trăm khẩu súng liên thanh chứ đừng nói đến một khẩu súng ngắn.

Nắm chặt!

- Ugh!

- Kuk!

Chỉ trong tích tắc, hai đặc vụ chết dưới móng vuốt của Giác Lang.

Lối vào căn hầm đã đầy máu tươi.

Rùng mình!

Khuôn mặt Kim Ngũ Yến tái đi khi bà nhìn nó.

Dù đã cầu nguyện bao nhiêu lần, Kim Ngũ Yến vẫn không thể giữ bình tĩnh khi đối mặt với cái chết.

- Ah ... có lẽ đây là kết thúc.

Lúc đó, hình ảnh con trai hiện lên trong tâm trí bà.

Nghĩ đến việc người con sẽ buồn biết bao khi biết về cái chết của bà, con trai bà sẽ cô đơn không nơi nương tựa, nỗi buồn và nỗi sợ hãi càng thêm thắt chặt lấy bà.

- Bạch Tông của mẹ … đứa con trai tội nghiệp của mẹ…

- Grrrr!

Giác Lang từng bước tiếp cận người phụ nữ đang khóc.

Khi nhìn thấy nó giơ móng vuốt tấn công mình, Kim Ngũ Yến đã từ bỏ hy vọng ...

- Grrrr!

- Rầm!

Toàn bộ hầm vang lên rung động kinh khủng.

Căn hầm bỗng rung chuyển như thể có một trận động đất gần đó. Còn con Giác Lang sợ hãi cố gắng di chuyển.

Xoẹt!

Một thứ gì đó đã chém xuống, và Giác Lang ngã xuống.

Kim Ngũ Yến không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng bà đứng dậy thì thấy ai đó đang đi vào hầm.

Bịch!

Một chàng trai mặc áo khoác đen và áo sơ mi đen. Người đó chính là Thiên Như Vân.

- Xem ra ta không đến muộn.

Kim Ngũ Yến hỏi với ánh mắt kinh ngạc.

- A - Ai đấy?

- Bà có phải là mẹ của Bạch Tông không?

Nghe đến tên thật của con trai mình, đôi mắt bà xốn xang cả lên.

Sau những gì xảy ra với Tập đoàn Hắc Thiên, Bạch Tông đã đổi sang họ Kim vì muốn che giấu thân phận thật của mình.

‘Cậu ta đến từ giáo phái phải không?’

Thiên Như Vân nghĩ rằng việc giải thích khá rườm rà nên đã giơ tay phải lên.

Những miếng hắc thiết trên cổ tay phải bỗng tháo rời và ghép lại thành một thanh kiếm.

Chachachachia!

Kim Ngũ Yến há hốc miệng khi nhìn thấy thanh hắc kiếm.

Đôi mắt bà ấy nhìn vào thanh kiếm và những dòng chữ được khắc trên đó.

- Th … thanh kiếm đó?

 

* * *

[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...