Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Mùi vị thơm ngon đậm đà phả thẳng vào mặt, bụng Sầm Tuế cũng theo đó mà kêu lên một tiếng.

Cô nuốt vài ngụm nước miếng, xoay người cầm thìa tới, cho vào cháo rồi khuấy đều.

Nguyên liệu bên trong cháo hết sức phong phú, có bào ngư hải sâm, tôm tươi đã bóc vỏ, còn có sò điệp khô với nấm hương.

Chẳng trách sao lại ngửi thấy tươi, thấy ngon như vậy.

Sầm Tuế đói đến mức bụng kêu, ở nhà mình thì không cần câu nệ, lấy luôn bát nhỏ múc đày một bát rồi bắt đầu ăn.

Ăn xong một bát, cảm thấy vừa bị kích thích con sâu thèm ăn, lại múc thêm một bát nữa, thấy hợp lập tức ăn sạch.

Lúc Đồng Tinh Tinh vào phòng bếp nhìn thấy Sầm Tuế, Sầm Tuế đang gắp một con tôm cho vào mồm.

Chỉ trong nháy mắt, sắc mặt Đồng Tinh Tinh đột nhiên thay đổi, chạy đến bên cạnh Sầm Tuế giật lấy bát và thìa trong tay cô.

Sầm Tuế sững sờ trong giây lát.

Đồng Tinh Tinh cúi đầu nhìn vào trong nồi đất, chỉ thấy cháo trong nồi thiếu đi một nửa.

Cô ta khóc ngay lập tức, mím môi, nhìn về phía Sầm Tuế muốn phát cáu, nhưng lại im cả một hồi lâu cũng không nói nên lời.

Rốt cuộc là ăn nhờ ở đậu, cô ta căn bản không dám nổi giận.

Sầm Tuế không phản ứng kịp cô ta có gì, chớp mắt hỏi một câu: "Chị nấu à? không thể ăn?"

Dì Đường quay người nhìn lại: “Có thể ăn, chị làm nhiều món lắm, ăn không hết."

Đồng Tinh Tinh cắn chặt môi, muốn nói nồi cháo này, là cô ta chủ động làm cho cậu mợ của cô ăn, vốn dĩ không phải làm cho Sầm Tuế.



Nhưng cô ta do dự một hồi, vẫn không thể nói ra lời nào, sợ xích mích với người khác.

Dẫu sao nguyên liệu nấu ăn cùng đều là do dì Đường mua cả, cô ta chỉ là người nấu mà thôi.

Dẫu sao Sầm Tuế cũng là con gái lớn của cái nhà này, ba Sầm mẹ Sầm cũng nuông chiều cô, chẳng qua chỉ là một nồi cháo mà thôi.

Đồng Tinh Tinh muốn khóc.

Cô ta vốn dĩ muốn tặng quà cho cậu mợ, kiếm thêm chút điểm nhờ vào cách xử sự, lại bị Sầm Tuế phá hỏng rồi!

Hu… Nồi cháo cô ta nấu lâu như vậy!

Đến chính bản thân cô ta cũng không dám ăn!

Cái vai nữ phụ, này nhất định có độc!

Sầm Tuế nhìn vẻ mặt uất ức không nói lời nào của cô ta, cũng không biết cô ta đang ấm ức cái gì.

Cả tâm tư của cô đều ở trong nồi cháo, còn khen Đồng Tinh Tinh một câu: "Tài nấu nướng của chị không tệ, cháo này ăn ngon phết."

Nói xong thì đưa tay ra lấy lại thìa và bát trong tay Đồng Tinh Tinh, ở trước mặt cô ta, lại múc thêm một bát nữa, đưa vào mồm ăn.

Đồng Tinh Tinh nhìn thấy cháo của cô ta, nội tâm chảy xuống những giọt nước mắt chảy đều.

Ngoài miệng không dám nói gì, nhưng trong tim thì không ngừng gào thét, đại tiểu thư à, cô cứ ở bên ngoài ăn uống vui đùa, bỏ tiền ra theo đuổi đàn ông không được sao? Cô vì sao lại quay về? Cô vừa về, tạo cho tôi cảm giác không thoải mái là ý gì vậy chứ?

Cô ta suốt cả một tuần lên kế hoạch, định dùng nồi cháo hải sản để lấy lòng dạ dày của ba Sầm mẹ Sầm.

Không ngờ chỉ còn một bước nữa thôi, thì bị Sầm Tuế ăn vào trong bụng mất rồi.

Thật là tức dến nỗi cô ta muốn đâm đầu vào tường.

Sau đó cả một đêm không vui, tối ngủ nằm mơ, mơ thấy bản thân mình bơi trong cháo hải sản.



Cứ bơi cứ bơi rồi phát hiện, một lượng lớn hải sâm bào ngư tôm tươi sò khô đều đang trừng mắt đuổi theo cô ta, gào thét mà đòi mạng.

Cô ta hoảng sợ, vì vậy bơi thục mạng, nhưng mà bơi thế nào cũng không đến được bờ cát.

Cô ta gấp đến khóc luôn rồi, một mực khóc kêu mẹ.

Mà vào lúc sắp bị tôm to đuổi.

Lúc lên, cô ta đột nhiên tỉnh dậy, rời khỏi mặt cháo.

Cô ta nghĩ rằng bản thân mình được cứu rồi, kết quả vừa thở phào một hơi, quay đầu thì phát hiện bản thân bị một cái thìa sứ trắng vớt lên.

Ngửa đầu lại nhìn một cái, Sầm Tuế từ từ há miệng, sắp cho cô ta vào miệng.

Vào giây phút sắp rơi vào Sầm Tuế, cô ta hét lên dữ dội.

Sau đó mở to mắt, bị dọa tỉnh rồi.

Đồng Tinh Tinh ngồi trên giường thở hổn hển, bộ dạng sợ sệt.

Sau khi tỉnh mộng, cầm điện thoại lên nhìn, mới nửa đêm cỡ hai giờ, lại nằm xuống.

Sau khi nằm xuống cô ta bắt đầu làm công tác tâm lí, để bản thân bình tĩnh, không nên tính toán với người định sẵn sẽ có kết cục bi thảm.

Thời xưa có Việt vương Câu Tiễn nằm gai nếm mật, bây giờ cô ta chịu có tí bực bội thì đáng là bao, hít hơi một ổn định!

Cuối tuần nhưng Sầm Tuế cũng không hẹn bạn ra ngoài chơi, thứ sáu buổi sáng thức dậy, rửa mặt xong thì ăn một chút rồi đến đường Thừa Cổ.

Lúc đến Trân Bảo Trai, Vinh Mặc vẫn chưa đến, trên đường cũng có ít cửa hàng mở cửa.

Chắc là buổi sáng nên cũng không có bán được bao nhiêu, cho nên họ cũng không mở cửa.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...