Phản Diện Mắt Cáo Của Học Viện Quỷ Giới
-
Chapter 5.1
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Nếu tôi vận dụng Hoán vị và các đặc tính khác cho hiệu quả, thêm chút vận may, tôi có lẽ sẽ giũ được sự truy đuổi của Peltz.
Tuy nhiên, vấn đề nằm ở thứ đến sau đó.
Liệu mọi chuyện sẽ được giải quyết nếu tôi né được bọn kỵ sĩ và thoát khỏi lãnh địa?
Không đời nào.
Tôi lắc đầu trong bụng.
Adel nguyên bản cũng thế.
Chẳng phải hắn rốt cuộc đã chết dưới tay sáu hậu duệ sau khi lang bạt ngoài lãnh địa sao?
Vả lại, tôi—kẻ đến mới đây vẫn còn là người hiện đại—làm sao sống sót giữa hang ổ kẻ địch để tích lũy thực lực?
Tôi không có tự tin.
Tự tin rằng mình sẽ sống sót……
Ở chiều ngược lại.
Quỷ giới an toàn hơn Nhân giới rất nhiều.
Cuộc chiến giữa Quỷ giới và Lục Đại Gia Tộc đã diễn ra hơn mười năm trước.
Vì Lục Đại Gia Tộc là kẻ thắng, Quỷ giới đã chịu tổn thất nặng nề.
Bởi thế Quỷ giới càng dốc sức rèn luyện người kế vị.
Tôi nhớ mình đã viết trong truyện rằng động cơ của họ hoặc là phòng thủ hoặc là báo thù, và họ sốt sắng củng cố binh lực lẫn nhân lực.
Chẳng kém gì loài người.
Tức là chỉ cần tôi tỏ ra đủ thiên phú, họ sẽ che chở và bảo hộ tôi, bất kể tôi có là Bán quỷ hay không.
Vì Quỷ giới hiện đang thiếu trầm trọng nhân lực có thể dùng ra trận.
Dĩ nhiên, chỉ khi tôi che kín hình xăm khắc sau gáy cho khéo.
Nếu dấu ấn của nhà Arsen bị phát hiện, ngày hôm ấy sẽ là tận số của tôi.
Rốt cuộc, chẳng có gia tộc nào năng nổ như nhà Arsen trong cuộc chiến Người—Quỷ.
Nhà Arsen, kẻ đã sát hại vô số quỷ, là công địch nơi Quỷ giới—sự thật đến trẻ ba tuổi cũng tường.
Tuy vậy,
Mình chắc không phải lo chuyện bại lộ.
Tôi nhún vai, lắc đầu.
Dù sao, cục diện nơi Quỷ giới cũng khá hơn ở đây. Đó là lý do đầu tiên tôi phải tới Quỷ giới.
Lý do nữa nằm ở địa thế Rừng Arsen.
Muốn đi từ Nhân giới sang Quỷ giới, phải mở Cổng.
Thế nhưng để đáp ứng điều kiện mở Cổng, cần lượng ma thạch và ma lực khổng lồ.
Dù có tiêu hao ngần ấy ma lực để mở, Lục Đại Gia Tộc cũng không đủ sức quản ngự Quỷ giới—một cõi có quy mô tương đương Nhân giới.
Đa phần người có thể mở Cổng sang Quỷ giới cũng đã chết.
Theo tiến trình câu chuyện, Cổng rồi sẽ mở, nhưng là về sau.
Gần như chẳng còn Cổng hiện hữu.
Số ít Cổng còn lại phần lớn đều chỉ dùng một lần.
Bởi vậy nhân loại đã thất bại trong việc chinh phục Quỷ giới.
Nói cách khác, ấy là một dạng đình chiến.
Chiến tranh vẫn chưa kết thúc.
Nếu tận dụng điều này, mình có thể khiến đội ám sát do Adel dựng nên càng mạnh hơn nữa.
Đa số quỷ đều thù địch loài người.
Một vài tiểu quỷ tôi còn nhớ có tiềm năng rất cao.
Tất nhiên, chúng chẳng thể sánh với đám hậu duệ của Lục Đại Gia Tộc……
Nhưng vẫn sẽ mạnh hơn những kẻ Adel từng chiêu mộ.
Nếu tôi phô bày thiên phú xuất chúng, sẽ có nhiều kẻ chìa tay giúp đỡ.
Thế nên tôi nghĩ mình buộc phải đến Quỷ giới để tiếp tục sống và hoàn thành mộng tưởng.
Hự-
Đang lúc tôi xếp lại ý nghĩ, luồng khí thế dữ dội Peltz phóng ra quất vào lưng khiến tôi giật thót, đôi vai co lại.
“Ta không rõ ngươi mưu toan điều gì, nhưng… ngươi sẽ chẳng thoát khỏi tay ta đâu.”
Peltz rót ma lực vào thanh kiếm.
Một dải kiếm khí xanh lam, nhuốm sát khí bén nhọn, rít thẳng về phía tôi.
“Chỉ định.”
Nhìn để né thì đã quá trễ.
Chẳng buồn liếc thanh kiếm của Peltz đang lao tới, tôi dùng Hoán vị để thoát thân.
“Di chuyển.”
Thanh kiếm bắn đi xé gió.
Thân mới của tôi đã chuyển sang một thân cây khác, và tôi thấy Peltz bĩu môi dưới kia.
Tôi thở hắt ra.
“Hự, hự.”
Không còn nhiều ma lực.
Nếu dùng Hoán vị thêm ba lần nữa, tôi sẽ cạn sạch.
Tôi phải tìm Cổng sang Quỷ giới trước lúc ấy.
Rừng Arsen. Cổng sang Quỷ giới ở đó.
Tôi vội vã sải bước, đồng thời lục lại nội dung nguyên tác.
Theo phán đoán của tôi, hẳn đây là trung tâm.
Nhưng chẳng thấy Cổng đâu cả.
Cổng ở quái đâu vậy?
Tôi vắt óc.
Tôi phải tìm Cổng cho thật nhanh.
Dẫu ngoái đầu lia lịa quan sát, Cổng vẫn chẳng lọt vào tầm mắt.
Mình sẽ chết mất thôi.
Nỗi bứt rứt và tuyệt vọng bò lên gương mặt tôi.
Tôi còn đang mải miết lần theo Cổng thì khoảng cách giữa tôi và Peltz cứ thu hẹp.
Nếu tôi không tự nới xa được.
Tôi chỉ còn cách dựa vào Đặc tính của mình.
“……!”
Tôi ngoái lại, bắn Sát ý vào hắn.
Giật mình.
Nhờ Sát ý của tôi, Peltz khựng lại chốc lát.
Một kẽ hở rất nhỏ đã mở ra.
Tôi không bỏ lỡ.
Nơi tán lá rậm nhất—tôi kích hoạt Hoán vị và mũi tên, dịch chuyển tới đó.
Rồi tôi rút tờ giấy cùng bút máy trong áo, viết.
Chết tiệt.
Tôi đã nghĩ mình sẽ tìm được Cổng ngay.
Việc nguyên tác không miêu tả tường tận lại hoá thành bất lợi cho tôi.
Tôi có thể áng chừng vị trí của Cổng, nhưng không sao biết chính xác toạ độ.
Như đã nói, tôi từng viết rằng con đường sang Quỷ giới nằm trong Rừng Arsen.
Đúng là tôi có viết vậy…
Nhưng có tác giả nào lại tả tỉ mỉ đến mức chỉ điểm địa đồ?
Họ chỉ khép lại bằng một câu đại loại: “Cổng sang Quỷ giới ở đây.”
Mình bị dồn đến chân tường rồi sao?
Tôi gãi đầu, tờ giấy và bút máy còn cầm trên tay.
Nguy hiểm.
Chuông cảnh báo nện dồn trong đầu tôi.
“Con chuột nhắt!”
“Chỉ định, Di chuyển.”
Tôi trèo lên thân cây ở tận cuối đám mũi tên.
Thân cây tôi vừa đứng khi nãy đã bị kiếm của Peltz chém nát.
Hắn thực sự là quái vật ư?
Adel nguyên bản đã đối phó thứ đó thế nào?
Dẫu là do tôi tạo ra, hắn vẫn thật đáng sợ.
Xoẹt.
Đà kiếm của Peltz, kẻ vừa rút lưỡi kiếm khỏi thân cây bị chẻ, dữ dằn như dã thú và chĩa thẳng vào tôi.
Mình có nên dùng tới cách đó……
Trong lúc tôi còn mãi nghĩ ngợi chưa động thủ, Peltz từ tốn tiến bước.
Chết tiệt, chết tiệt.
Ngay lập tức.
Tôi lia bút máy trên giấy.
Tôi chẳng thể chậm dù chỉ một nhịp, nên viết thật nhanh điều mình muốn.
Tôi vốn không dùng vì quá khó, nhưng tình thế này thì phải liều vơ bèo vạt tép.
-Vị trí chính xác của Cổng sang Quỷ giới bên trong Rừng Arsen.
Rồi những chữ tôi viết mờ đi, và các hàng chữ khác bắt đầu hiện ra.
Chẳng mấy chốc, một câu duy nhất đã thành hình.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook