Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

“…Thế là xong.”

Tôi ngoái lại với nụ cười mãn ý.

Tôi đã thoát khỏi gian phòng kết giới chật chội.

Dẫu chỉ vừa rời khỏi gian phòng, tôi vẫn thấy một cảm giác giải thoát khó tả.

Tuy nhiên, cảm giác ấy chẳng kéo dài.

Sát ý?

Tôi lập tức ngoảnh lại.

Một thứ lớn hơn hẳn dự liệu của tôi đang phục kích ngay trước mắt.

Rầm… rầm…

Một tượng sói bằng đá.

Khi còn trong phòng tôi đã không để ý, nhưng ra gần mới thấy rõ đường nét.

Trông nó dường như to gấp hàng chục lần thân tôi.

Tôi cũng đoán được kẻ thắng người bại.

Hẳn là……

Một ván thắng.

Không phải tôi, mà là thứ đó.

Tôi nuốt khan, tay xoay đoản đao liên hồi.

-Kẻ xâm nhập……

Con sói đá nhe nanh, đá vụn rơi lộp bộp khỏi miệng nó.

……Đó là nước dãi ư?

Nó làm bằng đá, vậy mà lại cố bắt chước sói thật một cách vô lối.

Diện mạo ấy quả khiến người ta rờn rợn.

Có nên bảo rằng nó gợi cảm giác “thung lũng kỳ lạ”?

-Ta sẽ giết ngươi……

Con sói đá gầm ra sát khí, há to miệng.

Tôi hoảng hốt, lập tức kéo giãn khoảng cách.

Dường như nó định xé toạc tôi bằng răng nanh rồi nhai nát bằng răng hàm.

Dự đoán của tôi quả không sai.

Cộc-. Cộc-.

Vừa khi tôi lùi lại, con sói đá đã cào nát nền đất chỗ tôi đứng và nghiến vụn.

Lần đầu tiên tôi mới hiểu thứ bằng đá có thể hung bạo đến thế.

Mình có thắng nổi không……

Một thoáng nghi hoặc lướt qua.

Mình phải thử.

Tôi không được co rúm vì sợ.

Chẳng phải nên thử mọi cách mình có sao?

“Chỉ định.”

Những mảnh đá rơi ra mỗi khi nó cử động.

Tôi nhắm vào mảnh gần nó nhất.

Khi mũi tên phóng đi và cuối cùng móc được vào mục tiêu.

“Di chuyển.”

Trong khoảnh khắc—.

Thế giới đảo chiều.

“Khụ.”

Tôi hít một hơi ngắn.

Bụng con sói đá lộ ra trước mắt.

Tôi thoáng sững vì kích thước ấy, nhưng lập tức trấn tĩnh, siết chặt đoản đao.

“Chết đi!”

Tôi đâm thẳng lưỡi đao vào bụng sói, nơi nó còn chưa kịp né.

Choang.

Thế nhưng đoản đao dội bật ra, chẳng xuyên được làn da của nó.

Tôi đã lờ mờ đoán vậy, nhưng không ngờ đến vết xước cũng chẳng để lại.

Tôi bỏ ý định dùng sức công phá.

“Hự…….”

Không còn thì giờ do dự.

Con sói đá bắt đầu cựa mình, trừng trừng nhìn tôi, toả ra khí thế dữ dội.

Tôi xoay chuyển ý nghĩ thật nhanh.

“Chỉ định—.”

Tôi chỉ định một tảng đá trong kết giới làm mục tiêu, khởi động Hoán vị.

“Di chuyển.”

Vị trí của tảng đá và thân tôi đảo ngược.

Cộp-.

Và móng trước khổng lồ của con sói giáng thẳng xuống chỗ ấy.

Rắc……

Tảng đá hoá bụi mịn, tán bay.

……Nếu trúng đòn ấy, hẳn tôi đã thành thịt khô.

Rầm—! Rầm—

Con sói đá gầm cuồng nộ khi tôi khuất khỏi tầm mắt nó.

Nó giáng liên hồi những móng vuốt khổng lồ xuống đất, rống vang.

Tôi bình tĩnh quan sát nó từ trong kết giới.

Quả nhiên, ngay cả sứt sẹo nhẹ bằng đoản đao cũng không làm nổi.

Đáng tiếc, nhưng đó là thực tại.

Đòn của tôi chẳng gây tổn hại đáng kể nào cho nó.

Ngay cả Sát ý hay Hắc ám cũng không để lại xây xước.

Suy cho cùng, các đặc tính ấy chỉ giữ vai trò bổ trợ.

Hứng thú và Chuyên chú cũng là khí chất, chẳng dính dáng gì đến chiêu công kích.

“Một khối đá phiền toái thật……”

Đối đầu với con người còn dễ hơn.

Con người có điểm yếu, chứ tượng đá thì yếu ở đâu?

Khoan.

Con người?

“……Có thể được.”

Một kế sách loé lên trong đầu tôi.

Tôi lập tức gọi ra bảng trạng thái.

【 Arsen Adel 】

: Chủng tộc - [ Bán quỷ ]

: Khuynh hướng - [ Hỗn độn ]

: Thiên phú - [ Hoán vị ‘Ⅰ’ ]

: Đặc tính - [ Hứng thú ] [ Chuyên chú ] [ Sát ý ] [ Hắc ám ] [ Vận dụng ma lực ]

: Ma lực - [ 341 ]

[Hoán vị] là năng lực hoán đổi vị trí của những vật thể mà mũi tên chạm tới.

Nói cách khác, nó không dùng lên sinh thể, nhưng có thể hoán vị với bất kỳ vật vô tri nào.

Còn Thủ hộ kia……

Khả năng rất cao là vật vô tri.

Thủ hộ của Bí Cảnh có thể là quái như Orc, Goblin, cũng có thể là tượng do pháp cụ vận hành.

Con sói đá có lẽ thuộc loại sau. Trực giác của kẻ chấp bút mách bảo tôi vậy.

Cẩn thận, làm thử nghiệm đã.

“Chỉ định.”

Tôi toả một mũi tên về phía Sói Đá.

Nếu mũi tên không nối với nó, Sói Đá là sinh thể.

Nếu nối được, tức chứng minh nó là vật vô tri.

Thời gian trôi qua, và kết quả hiển hiện.

“Xong.”

Khóe môi tôi khẽ nhếch cười.

Một mũi tên khổng lồ nối rõ giữa tôi và Sói Đá.

Đã xác nhận Sói Đá là vật vô tri.

Vừa xác quyết—.

“Di chuyển.”

Tôi thi triển Hoán vị.

“Thành công chứ?”

Chẳng hay từ lúc nào, thân tôi đã thoát ra ngoài kết giới.

Ngược lại, Sói Đá—kẻ vừa hoán vị với tôi—thì đang vùng vẫy trong kết giới.

Rầm—! Rầm—

Sói Đá đấm thùm thụp vào kết giới không ngơi.

Thế nhưng kết giới hấp thụ chấn động rồi trả lại nguyên vẹn.

Rầm—

Dẫu biết thân mình rạn nứt thêm mỗi lần húc vào kết giới, nó vẫn không dừng.

Cảnh tượng trông tội nghiệp, song lại gợi đến đám cuồng chiến sĩ, khiến tôi rợn gai ốc.

Đi cho nhanh thôi.

Tôi vội vã bước đi.

Quyết không phải vì tôi sợ con sói đá hay gì khác.

Cỡ mười phút trôi qua.

Lại là kết giới ư?

Một màn chắn lam sắc lại chắn ngang đường tôi.

Chẳng lẽ tôi đi lạc như trong mê cung mà quay về lối cũ?

Tôi ngoái lại đề phòng, và thấy Sói Đá còn đang đấm vào kết giới.

Ở kia, rất xa.

Xem ra tôi đoán sai.

Vậy thì……

Đây hẳn là kết giới ngăn giữa gian hiện tại và gian kế tiếp.

Kết giới này sẽ biến mất nếu Sói Đá chết, nhưng vì tôi chỉ vô hiệu hoá chứ không hạ nó, nên nó vẫn còn.

Một cấu trúc nối tiếp tầng kế sau khi vượt tầng trước.

Tuy nhiên, tôi có năng lực để “bỏ qua tầng”.

Phá thẳng thôi.

Với tôi, kết giới không phải chướng ngại mà là tấm khiên vững chắc.

Kéo dài thêm, Sói Đá có khi lại liều thân mà chết vì húc vào kết giới.

Khi ấy màn chắn trước mặt tôi sẽ tan.

Tôi phải đi trước khi điều đó xảy ra.

Tôi lia mắt nhìn vào trong kết giới.

Một con quái khác đang rình rập bên trong.

Lách— lách—

Thoáng nhìn, đó là một tượng bọ ngựa bằng đá, hai chân gõ vào nhau lách cách.

Với thân phận Thủ hộ thứ hai, nó ắt mạnh hơn Sói Đá, nhưng tôi đâu cần đối diện trực tiếp?

Con bọ ngựa ấy cũng nhiều phần là vật vô tri như con sói đá.

“Chỉ định.”

Tôi vươn một mũi tên về phía bọ ngựa.

Và kết quả đã hiện ra.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...