Chào mừng 50 năm giải phóng miền Nam - Thống nhất đất nước

Phong Hồn - quán đỉnh vô song
Hồi 2 - Trở về (1)

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Trở về (1)

Hợp Phì là thành đô của An Huy, cũng là thành thị đứng đầu nơi đây. Từ xưa đã được mệnh danh là yết hầu trọng yếu nối liền Trung Nguyên và Giang Nam.

Trong Tam Quốc Chí, nơi đây từng là chiến địa nổi danh, nơi tám trăm binh sĩ nước Ngụy tử chiến với mười vạn đại quân Đông Ngô. Song nay, tiếng tăm của Hợp Phim không còn vì điển tích đó, mà bởi một điều khác vang dội hơn nhiều.

Quần Hùng Thành!

Chính nơi đây, thành thị uy nghi đó trấn giữ Trung Nguyên, là đệ nhất thành của chính đạo võ lâm đương thời.

Lý do Quần Hùng Thành chọn Hợp Phì làm nơi lập nghiệp là bởi thủy tổ sáng lập – cố Thành chủ Ngô Truy Lương – vốn xuất thân nơi này. Thuở ban đầu chỉ là một tiểu trang, nhưng nhờ võ học uyên thâm cùng khí phách hơn người, Ngô Truy Lương thu hút kẻ sĩ tứ phương. Những kẻ mộ đạo kính phục, lần lượt quy tụ. Từ một trang viện nhỏ bé, hợp thành một quần thể tráng lệ, rồi chẳng mấy chốc mở rộng đến mức có thể sánh ngang một tòa thành.

Hiện nay, người kế vị là Ngô Cường Thiên, nhi tử của Ngô Truy Lương, chính là đương kim đại Thành chủ, thống lĩnh hơn hai vạn nhân thủ thường trú – danh xưng “đệ nhất đại thành trong chính đạo võ lâm” há chẳng phải hư danh.

Quần Hùng Thành được cấu tạo phức tạp với hàng trăm công trình lớn nhỏ, chia làm hai khu: Nội Thành và Ngoại Thành.

Nội thành là nơi toạ lạc của năm đại điện và một tòa các: Thiên Long Điện, Nguyên Lão Điện, Chấp Pháp Điện, Thiên Vũ Điện, Dược Vương Điện, Bí Các.

Lúc này, trong một tòa lầu đá âm u sâu thẳm nơi trung tâm nội thành Quần Hùng Thành, một nam tử khoác hắc y đang trầm mặc đứng trước một cánh cửa lớn khép kín.

Thiên Long Điện là một tòa kiến trúc đồ sộ cao chín tầng, vốn là nơi ở của Thành Chủ cùng gia quyến.

Nơi đó có tám vị hộ pháp luôn túc trực bên cạnh để bảo vệ thành chủ, cùng với Thiên Long Thủ Hộ Đội gồm một ngàn thân binh tinh nhuệ. Ngoài ra còn có Ngũ Long Đội – năm đội cận vệ của năm người con của thành chủ, từ Nhất Long Đội đến Ngũ Long Đội, tổng cộng năm trăm người.

Bên cạnh Thiên Long Điện là Nguyên Lão Điện, nơi mười hai vị nguyên lão cư ngụ, mỗi người đều có một trăm cao thủ tùy tùng.

Tất cả đều là cao thủ nhất lưu, thường ngày chuyên tâm tu luyện các võ học do Viện Lão sáng chế, nhưng khi hữu sự thì lập tức hợp binh cùng thân vệ của thành chủ, trở thành lực lượng thủ hộ mạnh nhất dưới trướng thành chủ.

Chấp Pháp Điện, đúng như tên gọi, là nơi phụ trách bảo vệ và thi hành pháp luật của Quần Hùng Thành, quy tụ khoảng một ngàn võ sĩ.

Mỗi khi Chấp Pháp Điện xuất động, họ, gần như đều được trao quyền vượt luật, vì vậy người trong thành đều gọi họ là sứ giả âm ty.

Thiên Vũ Điện là lực lượng canh phòng ngoại vi nội thành, dưới quyền một vị điện chủ chỉ huy năm đại đội, mỗi đội khoảng hai trăm người – cộng lại vượt quá một ngàn quân.

Dược Vương Điện là nơi tụ hội danh y và y sinh xuất chúng, tổng nhân số lên tới hai ngàn người. Họ chịu trách nhiệm trị thương và điều chế thuốc cho các võ sĩ Quần Hùng Thành. Nhưng quan trọng hơn, họ còn nghiên cứu linh dược và chế luyện hoàn đan tăng cường nội lực.

Cuối cùng là Bí Các – tổ chức mật thuộc quyền trực tiếp của Thành Chủ, chuyên thi hành các mệnh lệnh tuyệt mật. Tuy số nhân sự thường trú chỉ khoảng năm trăm, nhưng đa số đang hoạt động bên ngoài, nên tổng số thành viên được ước tính vượt quá ba ngàn. Tất nhiên, thân phận của họ hầu như không ai trong Quần Hùng Thành biết rõ. Họ có thể ẩn thân ngay trong tòa Bí Các, hoặc trà trộn sinh hoạt dưới danh nghĩa thành viên của các đơn vị khác.

Còn tại ngoại thành, có mười phân các như Thiết Huyết Các, Hắc Long Các, Thiên Phong Các, Xích Vân Các, vân vân. Mỗi các lại có mười đội đột kích riêng biệt. Mỗi đội đột kích đều gồm khoảng một trăm người, hợp lại thì lực lượng này lên tới một vạn nhân mã – một con số kinh người.

Thêm vào đó là đám tạp dịch đảm nhiệm công việc lặt vặt trong nội thành lẫn ngoại thành, cùng vô số thị tỳ, khiến tổng số nhân lực thường trú trong Quần Hùng Thành vượt xa hai vạn người. Nếu tính cả các phân đà rải rác khắp Trung Nguyên, số lượng người của Quân Hùng Thành còn tăng gấp bội.

Thế nên, Quân Hùng Thành xứng danh là thành thị đứng đầu trong võ lâm chính đạo.

Tại một gian phòng trong Bí Các, nơi thâm mật nhất của Quần Hùng Thành, một trung niên nhân có gương mặt lãnh đạm cất lời, vẻ mặt tràn đầy kích động.

“Ngươi nói… tất cả đều chết, chỉ có một mình hắn trở về sao?”

Người vừa cất lời chính là Uý Trì Mục – các chủ Bí Các của Quần Hùng Thành.

“Vâng. Hắc Phong Tổ – đơn vị đảm nhiệm nhiệm vụ chính – đã bị tiêu diệt toàn bộ. Chỉ có tổ trưởng Huyết Lang Tổ, vốn phụ trách do thám và dẫn đường, là kẻ duy nhất sống sót trở về.”

Kẻ đáp là một nam tử chừng ba mươi, mặc hắc y, thân hình cao gầy như lưỡi kiếm, chính là cánh tay phải của các chủ – Bí Ảnh.

“Chuyện này… khó mà tin được.”

Uý Trì Mục âm trầm cất lời, nhưng ánh mắt lấp lánh hàn quang đã bán đứng tâm tình dao động kịch liệt trong lòng ông ta.

“Ngươi nói, hắn còn mang được sổ sách về?”

“Phải. Ngoài sức tưởng tượng, hắn đã làm được.”
Bí Ảnh lấy từ trong người ra một cuốn sổ dày cộm.

“Hừm!”
Lật nhanh qua vài tờ, Uý Trì Mục không kềm được phải rên lên một tiếng.

Bởi cuốn sổ này mang trong mình giá trị không thể đo đếm bằng vàng bạc châu báu.

Nó ghi lại toàn bộ những thông tin tường tận về mạng lưới tổ chức của Huyết Cung – thứ bấy lâu nay vẫn ẩn sau tấm màn đen kín bưng. – từ cấp bậc nội bộ, các phân đà ẩn mật trải khắp Trung Nguyên, cho đến những nội gián đang thâm nhập trong các môn phái chính đạo – tất cả đều ghi chép cặn kẽ.

Dĩ nhiên, trong đám nội gián đó, có kẻ là tâm phúc của Huyết Cung được đào tạo và cài cắm từ đầu, nhưng cũng có những người vốn xuất thân chính phái, bị mua chuộc hoặc cưỡng bức trở thành gián điệp.

Cuốn sổ gần như liệt kê đầy đủ những điều đó – quả thật đủ sức làm rung chuyển cả trụ cột Huyết Cung.

Để cài gián điệp vào tận sâu trong Huyết Cung, Uý Trì Mục đã đổ vào đó hơn mười vạn lượng hoàng kim suốt mười năm trời.

Số vàng đó đủ để xây dựng vài ba môn phái trung tiểu. Không chỉ là tiền bạc, mà nhân lực bỏ ra cũng là con số khổng lồ.

Chỉ riêng số nhân thủ được đưa vào sâu trong Huyết Cung làm gián điệp đã vượt quá hai trăm người. Tất cả đều là tinh nhuệ bí mật của Quần Hùng Thành, được huấn luyện và khổ tu suốt hơn mười năm trời. Thế nhưng Huyết Cung vốn nổi tiếng kín kẽ và khép kín, nên đa phần đều bị chúng phát hiện từ sớm và thủ tiêu ngay tại chỗ.

Dẫu vậy, “liên tục ném đá, ắt có một hòn trúng chim giữa trời”. Trong số hơn hai trăm người đó, có ba người đã giấu kín thân phận, thành công thâm nhập vào tận trung khu của Huyết Cung. Sau nhiều năm ẩn thân hành động, cuối cùng họ đã thu thập đủ thông tin và soạn ra bản sổ tay chi tiết về toàn bộ tổ chức mạng lưới của Huyết Cung.

Việc còn lại duy nhất là… đem cuốn sổ đó thoát ra ngoài.

Nhưng đúng vào thời khắc sau cùng, địch nhân cảm thấy bất ổn, lập tức phong tỏa toàn bộ lối ra vào và mở cuộc thanh trừng nội gián. Hai trong ba gián điệp bị phát hiện, liền nghiến độc hoàn mà tự sát. Duy chỉ một người duy nhất, vẫn chưa bị bại lộ. Âu cũng là may mắn trời ban, nhưng nếu không thể thu hồi được cuốn sổ trong tay người đó, thì mọi công sức mười năm ròng rã đều sẽ đổ xuống sông xuống biển.

Bí Các lập tức tổ chức một đội đặc nhiệm, vạch kế hoạch thu hồi cuốn sổ tuyệt mật đó.

Tổ đặc nhiệm Hắc Phong Tổ được tuyển chọn từ những cao thủ hàng đầu trong hàng ngũ của Bí Các thuộc Quần Hùng Thành. Nhiệm vụ yểm trợ cho Hắc Phong Tổ được giao cho Huyết Lang Tổ của Bí Các.

Thế nhưng ngay từ đầu chiến dịch, tổ đặc nhiệm đã bị đội Quỷ Linh Đội của Huyết Cung phục kích và tiêu diệt toàn bộ. Không ngờ rằng tổ trưởng Huyết Lang Tổ — kẻ chịu trách nhiệm do thám và dẫn đường — lại chính là người đã mang được cuốn sổ ra ngoài.

Huyết Lang Tổ là một trong những tổ chức kỳ lạ nhất trong toàn bộ Quần Hùng Thành. Tuy chỉ có hai mươi người, nhưng mỗi cá nhân đều sở hữu thực lực vượt xa tổ trưởng thông thường, ai nấy đều từng là tử sĩ sống sót sau nhiệm vụ tuyệt vọng, võ công thâm sâu, tính cách u tối dị thường, lại khó quản chế.

Với thực lực như vậy, lẽ ra họ phải sớm được phong làm tổ trưởng hay chí ít cũng là phó đội chủ. Thế nhưng họ vẫn chỉ là những thành viên bình thường trong một tổ nhỏ.

Muốn duy trì vận hành một tổ chức khổng lồ như Quần Hùng Thành, ắt không thể thiếu những nhiệm vụ bí mật. Huyết Lang Tổ chính là nơi quy tụ những người được điều chuyển từ các đội đột kích, chuyên đảm nhiệm những sứ mệnh như thế—những nhiệm vụ mà đồng đội đều chết hết, chỉ còn một người sống sót trở về.

Những người đó là những kẻ đã một mình sống sót thoát khỏi địa ngục. Không chỉ sở hữu võ công cao cường, họ còn có sức sống mãnh liệt và bản năng sinh tồn vượt bậc. Nhưng đồng thời, họ cũng mang theo sát khí ma quỷ mà những đồng đội đã khuất chưa từng có được.

Chính thứ sát khí đó—thứ hắc ám từ đáy sâu của linh hồn—đã giúp họ tàn sát kẻ địch để giành lại sự sống. Và kể từ khoảnh khắc đó, họ không còn là con người của quá khứ nữa.

Chỉ cần bước đến gần, người ta đã có thể ngửi thấy mùi máu tanh; khí tức tử thần bao trùm quanh họ. Họ không còn có thể sống như người bình thường được nữa. Bản thân họ biết điều đó, và người khác cũng chẳng thể xem họ là đồng đội.

Loại người này, bỏ thì tiếc nhưng giữ lại thì khó kiểm soát—đúng là cái gai trong mắt bất cứ ai quản lý. Ba năm trước, các thành viên này được Bí Các các chủ là Uý Trì Mục tiếp nhận, tổ chức lại thành Huyết Lang Tổ và trực tiếp quản lý.

Ban đầu ai nấy đều sững sờ trước quyết định đó, nhưng vì không còn phải bận tâm đến đám người phiền toái kia nữa nên chẳng ai phản đối. Ai cũng cảm thấy như nhổ được chiếc răng sâu.

Kể từ đó, họ mang danh Huyết Lang Tổ, nhưng trong suốt ba năm, họ chưa từng nhận một nhiệm vụ nào. Không có tổ trưởng, cũng chẳng có công vụ gì. Điều duy nhất họ buộc phải tuân thủ là điểm danh hai lần mỗi ngày—một lần sáng, một lần tối. Ngoài ra, họ chẳng chịu bất kỳ sự quản thúc nào, tồn tại như một nhóm người bên lề của tổ chức.

Họ sống trong tình trạng bị bỏ mặc như thế, cho đến khi ba năm trôi qua, và từng chút một, họ bắt đầu tụ họp quanh một người. Có lẽ vì đã chán ngán cuộc sống cô độc, hoặc có thể là vì vết thương trong lòng đã phần nào lành lại sau ba năm yên bình, mà họ bắt đầu uống rượu cùng nhau, bắt đầu trò chuyện.

Từ một lúc nào đó, người làm trung tâm trong những cuộc tụ họp đó dần dần trở thành thủ lĩnh trong lòng họ, dù không ai chính thức phong danh. Người đó tên là Ngân Kiếm Hào, tuổi đời chỉ mới hai mươi ba — trẻ nhất trong số họ.

Người ta vẫn đồn rằng võ công của hắn là cao nhất trong số họ, nhưng thực lực chân chính thì chẳng ai rõ. Suốt ba năm qua, hắn chưa từng có cơ hội thi triển võ học, mà cũng chưa từng ra tay, nên không thể đoán định chính xác được gì.

Dù sao đi nữa, suốt ba năm trôi qua, như mưa dầm thấm đất, họ dần dần hình thành sự gắn kết, cảm nhận được tinh thần đồng đội, và cuối cùng trở thành một đơn vị thật sự.

Và rồi bốn tháng trước, Huyết Lang Tổ — tập hợp của những kẻ rắc rối nhất trong Quần Hùng Thành — được giao nhiệm vụ làm tiền trạm, đồng thời dẫn đường cho Hắc Phong Tổ.

Thế nhưng kết quả là, không phải Hắc Phong Tổ —đơn vị chủ lực — mà chính Huyết Lang Tổ, tổ phụ trách dẫn đường và do thám, mới là bên đã mang được cuốn sổ đó về.

Toàn bộ thành viên của Huyết Lang Tổ đều tử trận, ngoại trừ tổ trưởng Ngân Kiếm Hào, người đã phá vây thoát khỏi địa ngục bao vây của Quỷ Linh Đội thuộc Huyết Cung, mang theo cuốn sổ tuyệt mật trở về.

Chuyện đó, cho dù cả Quần Hùng Thành có rợp trời cờ hoa, nổi trống khua chiêng, mở yến tiệc ăn mừng suốt một ngày một đêm cũng không đủ để xứng tầm công lao.

Nhưng những việc thuộc về Bí Các thì không cho phép những trò xa hoa đó len vào.

Việc lần này, toàn Quần Hùng Thành chỉ có bốn người biết.

Thành chủ, Bí Các các chủ, cánh tay phải của Bí Các các chủ — nam tử áo đen tên Bí Ảnh, và cuối cùng là tổ trưởng Huyết Lang Tổ: Ngân Kiếm Hào.

Chỉ có bốn người đó mà thôi.

Và sự việc này, về sau cũng sẽ được giữ kín tuyệt đối.

Cho nên, chỉ còn cách bịt miệng mình trong bóng tối mà gào thét trong lòng.

"Ta phải lập tức diện kiến Thành chủ."

Uý Trì Mục, người đang lật giở cuốn sổ bằng bàn tay khẽ run lên vì xúc động, bất ngờ đứng bật dậy. Và trong chớp mắt, thân ảnh đó đã biến mất khỏi gian phòng.



- Việt hoá bởi TheNeverRated -

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương