Siêu Cấp Cường Giả
-
Chương 79: Khổ luyện! Siêu việt!
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
*****
Từ miệng Bùi Vũ Phu biết được cảnh giới thứ nhất trong việc luyện võ, Minh Kình, Bùi Đông Lai mặc dù biết, một khi bản thân sáp nhập vào linh hồn của Tiêu Phi, chỉ cần tăng thêm chút luyện tập, tuyệt đối có thể mạnh hơn cả cảnh giới Minh Kình. Tuy nhiên hắn cũng không vì thế mà chủ quan nhàn hạ.
Ngược lại, việc dung hợp với linh hồn Tiêu Phi bắt đầu xuất hiện đấu hiệu của giai đoạn thứ hai, trong 3 ngày qua, sau khi tiếp đón các vị lãnh đạo trường học, hắn đều chạy ra bờ sông đánh quyền, hơn nữa thời gian so với Bùi Vũ Phu chỉ đạo còn lâu hơn.
Tất cả chuyện này đơn giản là, cho tới nay, hắn không đem toàn bộ hi vọng thành công đặt trên việc dung hợp với linh hồn của Tiêu Phi, ngược lại, hắn thường xuyên nhắc nhở chính mình: "Nếu không thể thành công dung hợp với linh hồn của Tiêu Phi, bản thân mình phải chấp nhận sự thất bại đó sao?"
Đáp án là đương nhiên là không thể!
Sau khi tiễn Hứa Thế Hữu xong, Bùi Đông Lai không trở về nhà, mà như thường lệ, một mình chạy ra bờ sông đánh quyền.
Màn đêm buông xuống, dưới bóng đêm mông lung, Bùi Đông Lai dựa theo quyền pháp mà Bùi Vũ Phu đã dạy hắn, vung quyền luyện lại một lần.
Mỗi khi đánh xong một lần quyền pháp, Bùi Đông Lai ngồi xuống như ngồi thiền, sau đó nhớ lại quá trình đánh quyền vừa rồi, tự phân tích tự hỏi, rồi khoảng 10p sau, hắn lại tiếp tục bắt đầu.
Một quyền lại một quyền.
Một lần lại một lần.
Cũng chỉ là một bộ quyền pháp, Bùi Đông Lai không biết đã đánh bao nhiêu lần, cho đến khi bầu trời hoàn toàn đen kịt, hắn mới cởi chiếc áo ướt đẫm mồ hôi, nhẹ nhàng hơi nhíu, mồ hôi rơi như mưa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://qtruyen.net
"Còn chưa đạt đến cảnh giới minh kình như lão què nói"
Sau khi vắt khô áo, Bùi Đông Lai ngồi trên cỏ, nhìn sao trời thì thào tự nói, hơi có chút mất mát.
Đã trải qua chuyện với Nạp Lan gia, Bùi Đông Lai đã thay đổi nhận thức đối với võ lực.
Đối với hắn trước kia mà nói, hắn thấy thế giới này không phải là thế giới võ lực tối thượng, luyện võ chỉ xuất phát từ hứng thú, nhưng mà bây giờ… hắn cảm thấy được tuy rằng vũ lực không thể quyết định hết thảy mọi việc, nhưng có rất nhiều lúc vũ lực lại có thể đem tới tác dụng quyết định!
Bởi vậy ngay lúc này, hắn đang luyện võ để chuẩn bị cho điều kiện quật khởi!
Nhưng mà …
Với việc Bùi Đông Lai đã luyện tập quyền pháp này rất nhiều lần, nhưng không thể đạt đến như lời mà Bùi Vũ Phu đã nói, xuất ra quyền phong.
Lần này, Bùi Đông Lai thấy rất rõ ràng, lực lượng và tốc độ của hắn đều không kém, ngược lại còn rất mạnh, sở dĩ không thể xuất ra được quyền phong, hoàn toàn là do hắn chưa nắm giữ phương pháp hay chính xác là kỹ xảo.
Cảm giác như lực lượng, tốc độ, ý thức rất tốt, nhưng vì không có trụ cột, không thể một bước lên trời trở thành siêu sao như bình thường được.
" Tiêu Phi, tuy rằng ngươi đã nói ta gần như có thể trăm phần trăm dung hợp với linh hồn của ngươi, nhưng mà... trước khi hoàn toàn dung hợp, ta muốn tự mình đạt tới cảnh giới Minh Kình."
Mấy phút đồng hồ sau, Bùi Đông Lai thu hồi ánh mắt, phun rụng cành cỏ trong miệng, cảm xúc mất mát trở thành hư không, sau đó là sự tự tin không gì sánh kịp:
"Ta muốn siêu việt hơn ngươi!"
...
Từ miệng Bùi Vũ Phu biết được cảnh giới thứ nhất trong việc luyện võ, Minh Kình, Bùi Đông Lai mặc dù biết, một khi bản thân sáp nhập vào linh hồn của Tiêu Phi, chỉ cần tăng thêm chút luyện tập, tuyệt đối có thể mạnh hơn cả cảnh giới Minh Kình. Tuy nhiên hắn cũng không vì thế mà chủ quan nhàn hạ.
Ngược lại, việc dung hợp với linh hồn Tiêu Phi bắt đầu xuất hiện đấu hiệu của giai đoạn thứ hai, trong 3 ngày qua, sau khi tiếp đón các vị lãnh đạo trường học, hắn đều chạy ra bờ sông đánh quyền, hơn nữa thời gian so với Bùi Vũ Phu chỉ đạo còn lâu hơn.
Tất cả chuyện này đơn giản là, cho tới nay, hắn không đem toàn bộ hi vọng thành công đặt trên việc dung hợp với linh hồn của Tiêu Phi, ngược lại, hắn thường xuyên nhắc nhở chính mình: "Nếu không thể thành công dung hợp với linh hồn của Tiêu Phi, bản thân mình phải chấp nhận sự thất bại đó sao?"
Đáp án là đương nhiên là không thể!
Sau khi tiễn Hứa Thế Hữu xong, Bùi Đông Lai không trở về nhà, mà như thường lệ, một mình chạy ra bờ sông đánh quyền.
Màn đêm buông xuống, dưới bóng đêm mông lung, Bùi Đông Lai dựa theo quyền pháp mà Bùi Vũ Phu đã dạy hắn, vung quyền luyện lại một lần.
Mỗi khi đánh xong một lần quyền pháp, Bùi Đông Lai ngồi xuống như ngồi thiền, sau đó nhớ lại quá trình đánh quyền vừa rồi, tự phân tích tự hỏi, rồi khoảng 10p sau, hắn lại tiếp tục bắt đầu.
Một quyền lại một quyền.
Một lần lại một lần.
Cũng chỉ là một bộ quyền pháp, Bùi Đông Lai không biết đã đánh bao nhiêu lần, cho đến khi bầu trời hoàn toàn đen kịt, hắn mới cởi chiếc áo ướt đẫm mồ hôi, nhẹ nhàng hơi nhíu, mồ hôi rơi như mưa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://qtruyen.net
"Còn chưa đạt đến cảnh giới minh kình như lão què nói"
Sau khi vắt khô áo, Bùi Đông Lai ngồi trên cỏ, nhìn sao trời thì thào tự nói, hơi có chút mất mát.
Đã trải qua chuyện với Nạp Lan gia, Bùi Đông Lai đã thay đổi nhận thức đối với võ lực.
Đối với hắn trước kia mà nói, hắn thấy thế giới này không phải là thế giới võ lực tối thượng, luyện võ chỉ xuất phát từ hứng thú, nhưng mà bây giờ… hắn cảm thấy được tuy rằng vũ lực không thể quyết định hết thảy mọi việc, nhưng có rất nhiều lúc vũ lực lại có thể đem tới tác dụng quyết định!
Bởi vậy ngay lúc này, hắn đang luyện võ để chuẩn bị cho điều kiện quật khởi!
Nhưng mà …
Với việc Bùi Đông Lai đã luyện tập quyền pháp này rất nhiều lần, nhưng không thể đạt đến như lời mà Bùi Vũ Phu đã nói, xuất ra quyền phong.
Lần này, Bùi Đông Lai thấy rất rõ ràng, lực lượng và tốc độ của hắn đều không kém, ngược lại còn rất mạnh, sở dĩ không thể xuất ra được quyền phong, hoàn toàn là do hắn chưa nắm giữ phương pháp hay chính xác là kỹ xảo.
Cảm giác như lực lượng, tốc độ, ý thức rất tốt, nhưng vì không có trụ cột, không thể một bước lên trời trở thành siêu sao như bình thường được.
" Tiêu Phi, tuy rằng ngươi đã nói ta gần như có thể trăm phần trăm dung hợp với linh hồn của ngươi, nhưng mà... trước khi hoàn toàn dung hợp, ta muốn tự mình đạt tới cảnh giới Minh Kình."
Mấy phút đồng hồ sau, Bùi Đông Lai thu hồi ánh mắt, phun rụng cành cỏ trong miệng, cảm xúc mất mát trở thành hư không, sau đó là sự tự tin không gì sánh kịp:
"Ta muốn siêu việt hơn ngươi!"
...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook