Sự Trở Lại Của Người Chơi Sau 10000 Năm
-
Chapter 63: Ông biết tôi là ai không? (3)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 63 - Ông biết tôi là ai không? (3)
“AAARRRGGG!! Đau… đau!! Đau quá!”
Tiếng hét tuyệt vọng của Kim YeongHoon vang lên.
[Dừng lại!]
Giọng nói của Kim JaeHyun phát ra từ tinh thể.
KangWoo nhấc chân khỏi đầu gối Kim YeongHoon.
“Khịt… khịt.”
Kim YeongHoon, người chưa bao giờ cảm thấy đau như vậy kể từ khi được sinh ra, vừa khóc vừa ôm lấy mắt cá chân của mình.
KangWoo bình thản nói qua tinh thể.
“Hai mươi phút. Nếu ông không xuất hiện trong vòng hai mươi phút. Tôi sẽ dẫm nát đầu gối còn lại.”
Đó là một giọng nói không có bất kỳ sự thương xót hay lòng trắc ẩn nào.
Tông giọng khoái chí trong tình huống này khiến Kim JaeHyun càng tức giận hơn.
Ông ta nói với giọng đầy sát khí.
[Tao không biết mày là ai. Tao không cần biết mày muốn gì. Nếu mày muốn tiền chuộc, thì đã quá muộn rồi. Tôi sẽ tìm ra mày, tao sẽ giết mày.]
KangWoo cười khẩy trước những lời đó.
“Chúc may mắn.”
Choang.
Tinh thể vỡ tung và nằm rải rác trên mặt đất.
“Được thôi… Giờ thì.”
KangWoo quay người về phía Kim YeongHoon đang run rẩy.
Hắn ta tái mét nhìn KangWoo.
Hắn quá sợ hãi quên cả cơn đau từ mắt cá chân của mình.
“C-cứu tôi! L-làm ơn! C-cậu cần tiền không? Nếu tôi gọi cho bố tôi…!”
“Tiền rất tốt, nhưng đó không phải là thứ tôi cần.”
KangWoo cúi người xuống bên cạnh Kim YeongHoon.
Anh nở nụ cười thân thiện làm người khác khó mà tin được anh mới vừa đạp nát chân ai đó.
Trong những tình huống như này, nhìn thấy ai đó không thay đổi cảm xúc thậm chí còn đáng sợ hơn.
Kim YeongHoon run rẩy.
Hắn ta sợ hãi nói.
“V-vậy cậu muốn gì…?”
“Tôi muốn Trái Đất yên bình trở lại.” KangWoo trả lời không chút do dự.
Kim YeongHoon cắn môi, hắn ta có lẽ nghĩ rằng KangWoo đang nói linh tinh.
“Đ-đừng nói nhảm. Cho tôi biết cậu muốn gì!”
“A, vậy ra anh không tin tôi.”
KangWoo thất vọng nhìn Kim YeongHoon.
Mục tiêu của anh là tiêu diệt hoàn toàn Giáo phái Quỷ.
Bỏ quá trình sang một bên, anh không nói linh tinh về mục đích cuối cùng.
—Bởi Giáo phái Quỷ đang cố biến Trái Đất thành Địa ngục.
“Vậy thì, bắt đầu từ khâu chuẩn bị.”
“C-chuẩn bị…?”
KangWoo với tay về phía đầu Kim YeongHoon, hắn ta bắt đầu la hét điên cuồng.
“L-làm ơn!! C-cứu tôi với! Xin hãy tha mạng cho tôi!”
“Đừng biến tôi thành người xấu. Tôi không giết anh.”
“Vậy…”
“Anh cần chuẩn bị để đi gặp bố anh.”
Ực.
Kim YeongHoon nuốt nước bọt. Hy vọng lóe lên trong mắt hắn.
Kim JaeHyun.
Nếu đó là người bố hoàn hảo ở mọi phương diện của hắn, ông có lẽ cứu được hắn khỏi hình huống này.
‘Mình không biết tại sao anh ta lại làm vậy.'
Nếu là bố hắn, nhất định sẽ dạy cho tên kia một bài học.
“Tôi rất vui.”
“Vui…?”
“Đúng vậy.”
Một nụ cười quỷ dị xuất hiện trên khuôn mặt của KangWoo, anh đặt tay lên đầu Kim YeongHoon.
Anh kích hoạt một trong 666 Quyền năng anh có.
Một lượng năng lượng ma quỷ bùng nổ xâm nhập vào đầu Kim YeongHoon.
“Khụ! Khụ!”
YeongHoon trợn ngược mắt lên và sùi bọt mép.
KangWoo vừa nói vừa nhìn Kim YeongHoon đang run lẩy bẩy.
“Tôi rất vui vì Kim JaeHyun yêu anh.”
Tình cảm của người cha với đứa con trai…
Anh có thể cảm nhận được tình yêu từ sự tức giận của ông ta.
“Thật dễ dàng lợi dụng người có tình yêu.”
KangWoo cười lớn.
Sau khi sử dụng Quyền năng lên Kim YeongHoon, KangWoo đưa hắn ta và cả nhóm ra khỏi cổng.
Ở đó, anh gặp thành viên của hội Red Rose và Biệt đội Hwarang số ba, những người anh đã liên lạc trước khi đột kích Kim YeongHoon.
“Những người này là?”
“Ồ? Không phải là Chae YeonJoo từ hội Red Rose và hội trưởng Biệt đội Hwarang số ba, Baek HwaYeon đó sao?!”
Han Seol-ah và TaeSoo ngạc nhiên.
“Tôi sẽ giải thích mọi chuyện sau. Trước hết hãy đưa ShiHoon đến nơi an toàn đã.
“N-nhưng…”
“KangWoo! Tôi đã tự hỏi anh ở đâu.”
Khi đi ra khỏi cánh cổng, Chae YeonJoo bước tới chỗ họ.
Han Seol-ah đã rất ngạc nhiên khi thấy Chae YeonJoo biết KangWoo, người mà cô chỉ biết qua tin tức.
“Anh K-KangWoo, anh biết hội trưởng hội Red Rose sao?”
“Đáng buồn là vậy.”
“Đó là điều tôi nên nói mới phải.”
Chae YeonJoo liếc KangWoo.
Cô ấy quay đầu về phía Han Seol-ah.
“Hm… dường như cô biết tôi thì phải. Cô là ai?”
“Tôi…tôi là Han Seol-ah.”
“Hng.”
Chae YeonJoo nhìn ngắm Han Seol-ah.
Cô nhìn từ trên xuống dưới và nhìn vào ngực của cô ấy.
“Ầu!”
Cô nổi gân trán. Chae YeonJoo hít một hơi thật sâu và tiếp tục nói.
“Cô có quan hệ gì với KangWoo?”
“Đ-đó cũng là điều tôi muốn hỏi. Cô có quan hệ như thế nào với anh KangWoo? Sao cô nói chuyện với anh ấy không có kính ngữ vậy?”
Han Seol-ah liếc nhìn Chae YeonJoo bằng vẻ khiếp sợ nhất có thể.
‘Mặc dù cô ấy trông không đáng sợ chút nào.’
Như thể một con mèo đã rút móng vuốt của nó trước mặt một con hổ.
KangWoo cố làm cả hai bình tĩnh lại.
"Hãy nói sau đi. Đó không phải là điều quan trọng vào lúc này. Seol-ah, hãy đưa những thành viên còn lại trong nhóm trở về đi.”
“A…”
“Một khi xong chuyện, anh sẽ kể cho em nghe tất cả ở nhà.”
“Vâng, anh KangWoo.”
Han Seol-ah có vẻ buồn buồn nhưng đồng ý và rời đi với các thành viên khác.
Chae YeonJoo quay về phía KangWoo, đang dõi tầm mắt theo bóng lưng của Han Seol-ah.
“Vậy người cắn câu đâu?”
“Ở đây.”
KangWoo ném Kim YeongHoon xuống đất. Ánh mắt Chae YeonJoo sáng rực lên.
“Đúng là hội Mir.”
“Cô hi vọng là hội Mir?”
“Tôi chỉ nghĩ là giữa các bang hội lớn, chỉ những bang hội đủ điên rồ mới có thể làm những thứ vô lý như vậy.”
Đó là phỏng đoán của Chae YeonJoo.
‘Cô ấy đã nói rằng hai bên có mối quan hệ không tốt đúng không nhỉ?'
KangWoo nghĩ về những gì anh nghe được từ Kang SeongSoo. Chae YeonJoo tiếp tục hỏi.
"Vậy nên, chúng ta chỉ cần thẩm vấn và lấy thông tin từ hắn ta, phải không?"
“Không. Kim YeongHoon chỉ là một con tốt. Hắn ta có lẽ không biết chi tiết chính xác."
“Vậy…”
“Tôi đã gọi Kim JaeHyun. Ông ta sẽ có mặt trong hai mươi phút tới.”
“...!”
Biểu cảm của Baek HwaYeon và Chae YeonJoo cứng lại sau khi nghe được cái tên đó.
“T-từ từ! Anh gọi cho Kim JaeHyun?”
Cô ấy nhìn Kim YeongHoon nằm trên đất bằng ánh mắt ngạc nhiên.
Một ý nghĩ lóe lên trong đầu.
“Đừng nói với tôi… Anh bắt Kim YeongHoo làm con tin?”
“Ông ta rất yêu đứa con trai này.”
“Cái mẹ gì…”
Chae YeonJoo không tin nhìn anh.
Bắt Kim YeongHoo đi thẩm vấn là một chuyện, còn gọi Kim JaeHyun đến đó?
“Kim JaeHyun sẽ không để yên đâu.”
“Tôi không còn cách nào khác." KangWoo thản nhiên trả lời.
“Ồ… Vậy đó là lý do anh bảo tôi mang nhiều người đến nhất có thể.”
Chae YeonJoo thở dài.
Cô ấy không nghĩ rằng họ sẽ đột ngột đụng độ hội Mir như vậy.
‘Cuối cùng thì điều này cũng sẽ xảy ra thôi, nhưng…’
Hiện tại đã chắc chắn rằng hội Mir có liên quan đến Giáo phái Quỷ, họ không thể để yên như vậy.
Để tóm được cái đuôi của Giáo phái Quỷ, họ cần phải đối mặt với hội Mir.
‘Mình không nghĩ lại đối mặt với họ ngay bây giờ.’
Cô ấy cắn môi.
Vì để đến nhanh nhất có thể, cô ấy không thể tập hợp được tất cả các thành viên chủ chốt của hội.
Baek HwaYeon cũng vậy.
Thông thường, trong những tình huống như vậy, chính phủ sẽ làm việc để hỗ trợ bang hội lớn, nhưng vào lúc này cả hai lực lượng đều ngang bằng nhau.
“Đừng lo. Đây không phải một trận chiến cam go gì đâu.” KangWoo bình tĩnh nói.
Baek HwaYeon vừa nói vừa cau mày.
“Tôi xin lỗi nhưng hiện tại, cả tôi lẫn YeonJoo cũng không thể mang tất cả lực lượng đến. Không dễ dàng để đánh thắng hội Mir đâu. Hành động của anh không phải quá liều lĩnh sao?”
“Cô HwaYeon, khi chiến đấu với kẻ thù, điều gì sẽ xảy ra nếu đối thủ của cô mất lý trí và lao về phía cô?”
“Chúng ta chắc chắn sẽ chiến thắng…”
“Đúng vậy. Đó là điều sẽ xảy ra.”
Baek HwaYeon có vẻ bối rối.
“Đừng nói với tôi là… Anh nghĩ Kim JaeHyun sẽ mất khả năng suy luận và lao về phía chúng ta?”
“Tình yêu của người cha là vô điều kiện.”
KangWoo nhún vai.
Chae YeonJoo lắc đầu với vẻ mặt khó khăn.
"Thậm chí nếu Kim YeongHoon là một tên ngốc không đầu óc, nhưng Kim JaeHyun thì khác. Ngay cả khi anh có Kim YeongHoon làm con tin, ông ta cũng sẽ không mất trí."
Kim JaeHyun đủ tính toán và lạnh lùng để làm CEO của tập đoàn Công nghệ điện tử Mir.
KangWoo cười nhẹ trước lời nói của cô ấy.
“Không. Ông ta sẽ lao vào chúng ta.”
“Anh định hủy hoại cánh tay hay chân của hắn trước mặt ông ta sao…?” Cô vừa nói vừa nhìn vào mắt cá chân phải của Kim YeongHoon.
KangWoo lắc đầu, nhếch mép cười.
“Cô nghĩ Kim JaeHyun sẽ mất bình tĩnh vì những thứ như thế sao?”
“Anh… Anh định làm gì?”
Chae YeonJoo nhìn KangWoo và bắt đầu thấy ớn lạnh.
KangWoo không trả lời mà hướng mắt về phía con đường.
“Ông ta đến rồi.”
“Ugh…?!”
Brừm-!!
Khoảng hai mươi chiếc SUV xuất hiện.
Những chiếc SUV phá đổ hàng rào xung quanh lối vào cổng và lao vào.
Kít-
Cửa ô tô mở ra, một người đàn ông trung niên mang vẻ điềm tĩnh đi xuống.
Mái tóc của ông ta đc chải ngược ra sau, một luồng sát khí mạnh mẽ đến nghẹt thở bao quanh ông ta.
“Vậy ra các người là người đứng sau chuyện này…”
Kim JaeHyun nhìn Chae YeonJoo và Baek HwaYeon với sát khí mạnh mẽ.
Tròng mắt ông ta bắt đầu chuyển động nhanh hơn.
“Thật thảm hại. Mấy người nghĩ tôi thua chỉ vì đã bắt được con trai tôi làm con tin?”
Ông ta ngay lập tức nhận ra rằng hội Red Rose và Biệt đội Hwarang không mang đến tất cả lực lượng của họ.
Sát khí nồng đậm tỏa ra từ ánh mắt của Kim JaeHyun.
“Ai là người đã gọi điện?”
“Ở đây.”
KangWoo vẫy tay như thể anh đang đi gặp bạn bè.
Sát khí của Kim JaeHyun càng trở nên mạnh hơn.
“Cảm ơn vì đã không chạy trốn.”
Tap-
Cửa của những chiếc SUV khác mở ra và hơn hai trăm thành viên của hội Mir bước xuống.
Kim JaeHyun vừa nói vừa liếc nhìn KangWoo.
“Vậy con trai tôi đâu?”
“Ồ, chỗ này.”
Nói xong, KangWoo lôi Kim YeongHo lên và ném hắn xuống.
“Chủ tịch!”
“Nguy hiểm!”
Hai người ra sức chặn Kim JaeHyun.
Có vẻ như họ nghĩ rằng có bom được gài trong cơ thể của Kim YeongHo.
Tap-
“...”
“Cái gì…”
Sự im lặng nặng nề bao trùm.
Không có gì xảy ra như họ tưởng tượng.
Không chỉ vậy, trước khi cơ thể của Kim YeongHoon chạm đất, một làn khói đen xuất hiện và ngăn hắn không bị thương.
“Bỏ ra…”
“Chủ tịch, chờ đã. Chúng ta vẫn không biết đó có phải là cái bẫy…”
“Ta nói cút ra.”
Kim JaeHyun đuổi thuộc hạ đi rồi bế Kim YeongHoon lên.
Ông ta nâng con trai mình lên rồi run rẩy.
“Không cần biết mày đã nghĩ gì khi làm thế…”
Năng lượng mana mạnh mẽ phát ra từ cơ thể ông ta.
Kim JaeHyun nhìn KangWoo với sát khí dày đặc.
“Mày làm điều này thì mày chết chắc rồi. Tao sẽ giết mày theo cách tàn bạo nhất có thể." Kim JaeHyun nghiến răng nói.
“Ugh…”
Ngay lúc đó, Kim YeongHoon hoàn hồn.
“YeongHoon!”
Kim JaeHyun ôm chặt con trai.
Ông ta chạm nhẹ vào má Kim YeongHoon. Hắn từ từ mở mắt.
Đó là một cảnh tượng sẽ lay động bất cứ ai ngoài cuộc.
“A…”
Kim YeongHoon đã mở mắt hoàn toàn.
Hắn ta nhìn xung quanh rồi dán mắt vào Kim JaeHyun, người đang ôm hắn.
Hắn ta bắt đầu run sợ.
Đó không phải là nỗi sợ hãi về bạo lực tàn nhẫn mà hắn ta đã phải chịu đựng vì KangWoo.
Nỗi sợ của hắn…
“N-ngài… là ai?”
Hắn trực tiếp hỏi Kim JaeHyun như vậy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook