Sự Trở Lại Của Pháp Sư Vĩ Đại Sau 4000 Năm
-
Chapter 142 Cuộc Họp Khẩn Cấp (3)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Cuộc Họp Khẩn Cấp (3)
“Hừm…”
Snow không đồng ý ngay sau khi nghe yêu cầu đó của Frey.
Vẻ mặt tinh nghịch bình thường của cô ấy giờ đây lại trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết. Biểu hiện này khiến Frey nhớ lại cuộc gặp gỡ đầu tiên của mình với vị nữ hoàng này.
"Ta không có ý định ép buộc ngươi."
Trước những lời nói này của Frey, Snow lắc đầu.
"…không. Đây không phải là điều ta nên tránh né. Có lẽ ta vẫn sẽ cần phải vượt qua nó vào một ngày nào đó không xa.”
Liệu cô ấy có bị chấn thương tâm lý hay gì không?
Đó là lẽ tất nhiên vì Vùng Đất Băng Giá là nơi mà cả bộ tộc của cô đã bị tiêu diệt.
Snow sau đó chuyển ánh nhìn sang Diablo.
"Nhưng mà kẻ này là ai?"
Frey không thể nghĩ ra cách thích hợp để giới thiệu về ông ấy, vì vậy cậu chỉ có thể giải thích một cách đại khái cho Snow dễ hình dung.
“Ông ấy là thành viên của Paragon.”
Snow biết về sự tồn tại của Paragon vì Frey đã từng kể về họ cho Snow nghe trước đây. Tất nhiên, tất cả những gì mà cô ấy được biết cũng chỉ là tên của tổ chức và một chút về mục tiêu của họ.
Tuy nhiên, Snow vẫn nhìn Diablo với ánh mắt kỳ lạ.
“… Ông ta có phải là Archlich đến từ Vùng Đất Băng Giá không?”
“Hừ? Ngươi biết về ông ấy à?”
"Huh…"
Vẻ mặt của Snow dần chuyển sang kinh ngạc.
“… Người ta nói rằng ông ta đã xuất hiện như một đám mây mù ở những nơi lạnh giá nhất của Vùng Đất Băng Giá. Khi ta vẫn còn là một đứa trẻ, mẹ ta đã nói với ta rằng nếu ta bị lạc khi đi lang thang trong bão tuyết, ta sẽ bị một tên Lich xấu xa và độc ác bắt cóc, hắn sẽ dùng ta làm nguyên liệu cho các thí nghiệm của hắn.”
Điều đó nghe giống một câu chuyện ma quái chỉ dùng để dọa trẻ con.
Hơn nữa, bắt cóc ư?
Khi Frey liếc nhìn Diablo một cách tò mò, ngay cả Diablo dường như cũng tự thấy rằng điều đó quả thật rất vô lý.
[Ta sẽ không bao giờ bận tâm để làm một điều gì đó rắc rối như thế cả. Ta cũng chả quan tâm đến những cuộc thử nghiệm kiểu đó.]
Snow tiếp tục nói với một giọng điệu phức tạp.
“… Đó là một truyền thuyết từng được truyền tai nhau qua các bộ tộc sống ở Vùng đất Băng Giá. Ta lại cứ nghĩ đó chỉ là một câu chuyện được dựng lên để hù dọa trẻ con bọn ta, không ngờ ông lại thực sự có thật.”
Ngay sau khi nghe những lời đó, Diablo quay người lại nhìn Snow.
Ông ấy kiểm tra cô một lúc trước khi nói.
[Một Elf Băng ư? Ta tưởng các ngươi đã bị xóa sổ hoàn toàn bởi các Bán Thần rồi chứ.]
"Cô ấy là người duy nhất may mắn còn sống sót."
[Ta hiểu rồi.]
Diablo có vẻ không quan tâm lắm.
Về cơ bản, ông ấy rất ít hoặc thường không quan tâm đến bất cứ thứ gì khác ngoài Khoa học Ma thuật và các Bán Thần.
'…dù sao thì.'
Không quá khó để bọn họ có được sự giúp đỡ của Snow.
Vì không còn nhiều thời gian để lãng phí, Frey định rời đi ngay lập tức, nhưng Nora đã bước vào ngay lúc đó.
Cô ấy nhìn đi nhìn lại Diablo và Snow vài lần trước khi nói với một giọng điệu tò mò.
“Chà, đây là một sự kết hợp hiếm có đấy nhỉ. Các ngươi đang định đi đâu hay sao?”
“Vùng Đất Băng Giá. Bọn ta đang định đi tìm một Bán Thần ở đó.”
Nhận ra rằng đó sẽ không phải là một chuyến đi dễ dàng, biểu cảm của Nora hơi thay đổi.
“Hmm… ngươi định sẽ làm gì sau khi tìm thấy chúng?”
Giờ nghĩ lại thì, Frey cũng thực sự không biết chuyện gì sẽ xảy ra sau đó.
Frey quay lại nhìn Diablo, người đang trả lời thay cho cậu.
[Chưa từng có tiền lệ nào cho phép lũ Bán Thần hành động một cách bốc đồng và công khai như vậy. Phải có lý do tại sao chúng lại muốn hành động theo cách này.]
"Đó không phải là vì bọn chúng muốn câu giờ để điều trị cho lũ Khải Hoàn sao?"
Khi Frey nói ra phỏng đoán của mình, Diablo dừng lại một lúc trước khi trả lời.
[Sẽ là bình thường nếu nghĩ theo cách như vậy. Nhưng đối thủ của chúng ta lại là những kẻ vô cùng mưu mô và cách suy nghĩ của chúng sẽ hoàn toàn khác.]
“…”
Frey gật đầu.
Mặc dù giá trị và niềm tin khác nhau giữa các loài, sự khác biệt giữa người phàm và các Bán Thần là đặc biệt lớn.
Do đó, rất khó để họ đoán được hành động và động cơ của bọn Bán Thần vì họ không thể hiểu được quan điểm của chúng.
“Đó là lý do tại sao ông muốn nói chuyện với Elliah à?”
[Đúng như vậy.]
Đó là một quyết định được đưa ra sau khi cân nhắc kỹ lưỡng hơn những gì Frey đã nghĩ lúc ban đầu.
Frey nhìn Diablo bằng một ánh mắt khó hiểu.
Họ đang không còn nhiều thời gian để có thể nhận được sự giúp đỡ từ Elliah.
Ngay cả khi họ không nhận được sự giúp đỡ của cô ta, sẽ rất tốt nếu ít nhất họ có thể hiểu được tình hình hiện tại của bọn Bán Thần để đưa ra được lựa chọn tiếp theo.
Tất nhiên, điều đó cũng không làm giảm đi rủi ro phần nào.
“Vậy thì ta cũng muốn tham gia cùng các ngươi.”
Frey gật đầu đơn giản trước lời đề nghị của Nora.
"Cô luôn được chào đón."
Sự hiện diện của Nora sẽ làm giảm đi rủi ro gấp một vài lần cũng như gia tăng sự ổn định của toàn đội.
Nora và Snow sẽ đứng ở phía trước trong khi Frey và Diablo sẽ hỗ trợ từ phía sau.
Với lượng sức mạnh này, sẽ không khó để bọn họ có thể đánh bại một Bán Thần với đội hình hùng mạnh như thế.
Diablo sau đó nói với một giọng điệu quan tâm.
[Ta khá ngạc nhiên đấy. Ngươi hầu như là thành viên sống ẩn dật nhất của Paragon, giờ đây sẵn sàng đi đâu đó cơ à.]
“Ta không phải là thành viên của Paragon.”
[Hừm…]
Nora khịt mũi.
"Và vì ta cảm thấy hứng thú với nó thôi."
[Với Elliah ư?]
"Không."
Nora quay đầu lại nhìn Frey trước khi cười khúc khích.
* * *
Vùng Đất Băng Giá là nơi mà mùa đông sẽ luôn kéo dài một cách bất tận.
Frey không thể nào mang theo được chiếc Áo choàng Salamander, thứ đã bị ăn mòn trong trận chiến vừa qua.
Áo choàng Salamander là một trang bị ma thuật tuyệt vời có khả năng phòng thủ và kháng phép đặc biệt đồng thời cũng rất nhẹ.
Bản thân chiếc áo choàng cũng tạo ra hơi ấm, điều này càng khiến nó trở nên tuyệt vời trong việc giữ cân bằng cho nhiệt độ cơ thể của người mặc.
Bây giờ, tất cả những gì mà cậu ấy có thể làm là mặc bộ quần áo dày nhất mà mình có được trong khi bảo vệ cơ thể của mình bằng hỏa lực.
Mặc dù việc này không hẳn là phương pháp hiệu quả nhất, nhưng cậu ấy cũng không còn sự lựa chọn nào khác cả.
Snow và Nora dường như có một chút sự miễn nhiễm với cái lạnh, có thể đó là do họ đã luyện tập để những ma pháp võ sư vô cùng mạnh mẽ.
Đương nhiên là không cần phải đề cập đến xác sống, Diablo.
Hoooooo-
"Đây chắc chắn không phải là một nơi mà con người có thể sống."
Snow cười khúc khích trước lời thì thầm của Frey.
“Đó là bởi vì nơi này là một trong những khu vực lạnh nhất trên lục địa mà, ngay cả đối với Vùng Đất Băng Giá ở các khu vực phía nam, thời tiết cũng không lạnh đến thế này.”
Khi vừa nói như vậy, mắt Snow bỗng hơi mờ đi một chút.
Ngay khi cô ấy định lại định nói thêm điều gì đó khác, Diablo lên tiếng.
[Chúng ta cần phải nhanh lên, hiện giờ ta không còn thời gian để nói chuyện phiếm như vậy đâu.]
Frey gật đầu trước khi quay mặt sang phía Snow.
"Snow?"
"…hướng bên phải. Đi theo ta."
Với mỗi bước đi của họ, cả bàn chân đều bị lún sâu phía trong tuyết. Chỉ cần hành động đó lặp đi lặp lại nhiều lần cũng đã nhanh chóng rút cạn thể lực của mọi người.
Trận bão tuyết dữ dội đó đủ để làm tê liệt ý thức về phương hướng của bất kỳ ai và những tiếng động lớn khiến không một người nào có thể nghe thấy tiếng của đối phương ngay cả khi bọn họ có hét lên đi chăng nữa.
Thoạt nhìn, có vẻ như Snow đang di chuyển rất chậm. Nhưng trái lại, Frey không hề tỏ ra bất mãn với điều này. Tuy nhiên, đã vài giờ trôi qua, cậu ấy cũng không khỏi có chút nóng nảy.
"Ngươi thật sự biết mình đang đi đến nơi nào, phải vậy không?"
"Có phải ngươi đang hơi xem thường Nữ hoàng ta đây không?" (TL: khá nhiều người đã nói rằng họ thích Snow khi chưa được chỉnh sửa, vì vậy tôi sẽ để nguyên lời thoại gốc của cô ấy.)
Snow lườm Frey một lúc trước khi thở dài nói.
“Đây là một nơi cực kỳ lạnh giá mà ngay cả những Troll Băng với bộ lông dày nhất cũng sẽ phải rất miễn cưỡng mới có thể đi qua được. Nó không phải là một vùng cực bình thường, nó là một nơi có những trận bão tuyết sẽ không bao giờ kết thúc. Ta chưa bao giờ thực sự suy nghĩ một cách nghiêm túc về lý do, nhưng nếu thực sự có một Bán Thần nào đó tên là Elliah ở đây… ”
"Vậy thì cô ta có thể là người đã làm ảnh hưởng đến trận bão tuyết kinh khủng này ư?"
Snow khẽ gật đầu.
"Và chúng ta hiện đang trên đường đến nơi có trận bão tuyết lạnh nhất và khốc liệt nhất lịch sử của lục địa."
[Đúng như vậy. Khả năng rất cao là Elliah sẽ ở vị trí trung tâm của trận bão tuyết.]
Diablo cũng đồng ý với điều đó.
Mặt khác, Frey vẫn còn một chút hoài nghi về việc này. Liệu một Bán Thần có sức mạnh hủy diệt như cô ta có thực sự dễ bị tìm ra như vậy không?
Họ chỉ có thể tiếp tục tiến lên từng bước. Với một trận bão tuyết lớn như vậy, thật khó để họ có thể bay lên không trung để tìm kiếm nhanh hơn.
Không phải là không thể, nhưng việc tiêu tốn quá nhiều năng lượng để duy trì nhiệt độ cơ thể và tăng khả năng nhìn rõ của họ khi đang bay cùng một lúc là không cần thiết.
Và hiện tại, ai cũng muốn duy trì được trạng thái tốt nhất của mình cho đến khi gặp được Elliah. Rốt cuộc thì, không ai biết trước được cô ta sẽ phản ứng như thế nào.
"Mặc dù vậy, sự mệt mỏi về thể chất hiện nay vẫn rất đáng kể."
Nếu Frey không tập luyện Chiến Vương Quyền trong thời gian rảnh rỗi, có lẽ giờ cậu ấy gần như chắc chắn rằng cơ thể của mình sẽ bị đóng băng cứng đờ hoặc kiệt sức và chết.
Họ lại tiếp tục đi bộ thêm vài giờ đồng hồ mà không ai tiêu tốn năng lượng để giao tiếp với nhau.
Sau đó Diablo đột ngột dừng lại.
[Tìm thấy cô ta rồi.]
Đôi mắt của Frey nhấp nháy, nhưng cậu vẫn không thể nhìn thấy được gì. Đối với biểu hiện của Snow và Nora hiện tại, rõ ràng là họ cũng thể thấy được thứ gì cả.
Dù vậy, tất cả bọn họ đều có thể cảm nhận được thần lực đang tràn ngập khắp khu vực xung quanh.
[Đừng chủ quan như vậy, cứ tiếp tục đề cao cảnh giác.]
Mọi người gật đầu trước lời nói của Diablo và lại tiếp tục bước đi về hướng có nguồn năng lượng khủng khiếp đó.
Khoảng năm phút sau, bọn họ cuối cùng cũng bắt gặp được Elliah. Cô ta trông giống như một thiếu nữ đôi mươi với mái tóc trắng xóa đang nhìn lên bầu trời.
Họ không thể nhìn thấy biểu hiện của cô ta bởi vì cô đang quay lưng lại với họ, nhưng để có thể mở đầu câu chuyện trong tình huống như thế này vẫn rất khó khăn.
Elliah vẫn chưa hề nhúc nhích kể từ khi nhóm của Frey đến gần, nhưng rõ ràng là không phải vì cô ta không cảm nhận được sự hiện diện họ.
Ngay khi họ chuẩn bị nói điều gì đó, Elliah đầu lại nhìn chằm chằm vào Frey. Vẻ mặt của cô ta lạnh lùng đến mức làm lu mờ hoàn toàn trận bão tuyết đang thổi xung quanh họ.
"Các ngươi muốn gì?"
[Bán Thần Elliah, bọn ta đến đây để yêu cầu sự giúp đỡ của cô.]
"Biến đi."
Khoảnh khắc cô ta nói những lời đó, trận bão tuyết xung quanh họ lại nổi lên dữ dội hơn gấp nhiều lần.
Jiiing.
Frey ngay lập tức cho dựng một kết giới, và những bông tuyết trắng đang đập vào kết giới cứng như những trận mưa đá.
"Tình hình không ổn tí nào."
Họ thậm chí còn không thể cảm nhận được một chút thiện chí nào. Họ không thể biết được rằng lý do vì sao, nhưng rõ ràng là cô ta đang rất tức giận.
Đôi mắt sắc bén của Elliah hướng về phía Diablo.
“Bây giờ thì ta nhớ rồi, ngươi là tên Lich mà ta đã từng gặp trước đây. Đúng rồi nhỉ. Có phải ngươi cho rằng ta không giết ngươi vào ngày hôm đó bởi vì ta không đủ mạnh hay không?”
Giọng nói của Elliah hiện giờ rõ ràng đang rất tức giận. Họ đã chọn một thời điểm tồi tệ để yêu cầu sự giúp đỡ. Cô ta dường như không có một chút tâm trạng nào để nói chuyện.
'Nhưng.'
Họ không còn nhiều thời gian.
Frey nghiến chặt răng.
“Bán Thần Elliah! Ta đến tìm cô vì nghe theo những gì mà Riki đã từng truyền đạt lại.”
“…”
Trận bão tuyết ngay lập tức được dừng lại.
Không, chính xác mà nói, cứ như thể một màn chắn vô hình đã được tạo ra để cô lập nhóm của Frey và Elliah so với thế giới bên ngoài.
Frey nhanh chóng tiếp tục.
“Trước khi chết, Riki đã từng nói với ta rằng nếu có một Bán Thần nào trên thế giới này giúp được ta thì đó chỉ có thể là c-”
"Câm miệng lại."
Những lời nói này thật khắc nghiệt và lạnh lùng, chẳng khác gì việc nhai một viên đá đến buốt răng.
Theo lời nói và thái độ của Elliah hiện tại. Snow, Nora và Diablo đã bắt đầu chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến sắp xảy ra, hào quang của họ đang dần tích tụ lại và bùng nổ.
“Ta, giúp được ngươi ư? Gã đàn ông đó vẫn cứ tự mình làm bất cứ điều gì hắn ta muốn ngay cả khi hắn đang phải cận kề với cái chết. Ha ha. Ahaha.”
“Ngay từ đầu, ta chưa bao giờ có hứng thú với các Bán Thần hay hội Circle gì cả. Sự sống sót của các Bán Thần ư? Mệnh lệnh của Lord ư? Ha. Khốn kiếp. Toàn là những thứ ngu ngốc vô nghĩa.”
Việc coi thường Lord một cách trắng trợn đã cho thấy Elliah khác xa với lũ Bán Thần ngu muội còn lại.
Tuy nhiên, vẻ mặt cảnh giác của Frey vẫn không hề thuyên giảm được chút nào. Elliah có thể không quan tâm lắm đến các Bán Thần, nhưng đối với bọn họ, cô ta cũng chẳng thèm để tâm là mấy.
Rack rack rack.
Một luồng khí lạnh len lỏi khắp cả cánh tay của cô ta.
“Và giờ đây các ngươi lại nói rằng muốn có được sự giúp đỡ của ta ư? Chà, hẳn rồi nhỉ. Ta sẽ giúp các ngươi. Nhưng trước tiên, ngươi phải chứng minh rằng ngươi xứng đáng với những gì ta sẽ bỏ ra để giúp đỡ ngươi làm việc đó đã.”
Đôi mắt lạnh lùng đầy sát khí của Elliah hướng thẳng về phía của Frey.
“Đặc biệt là ngươi đấy, tên Pháp sư loài người. Ta đã được nghe nói rằng ngươi từng đóng một vai trò nào đó trong sự phản bội của Riki ngày trước. Vì vậy, ta muốn ngươi cho ta thấy chính xác những gì ngươi từng làm để ảnh hưởng đến Riki là như thế nào.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook