Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?
-
Chương 208: – Sự Chuẩn Bị Của Minh.
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
.
Vừa mở mắt ra, đã thấy mình ở một nơi tối đen mờ mịt, nhưng với thần thức của cậu thì hoàn toàn nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh, là một đường hầm đá dài hun hút.
Nơi đây chính là đường hầm dẫn tới quán Đầu Heo ở làng Hogsmeade..
Minh nhìn bức tường trống kế bên mình, có một thứ nhìn như điểm đánh dấu vị trí nằm ở đó; được bao quanh bởi kết giới, ngoài cùng che phủ bởi cổ văn Che Giấu sử dụng năng lượng khủng khiếp của vị tu sĩ bí ẩn ở Hội Đồng.
Lúc này cậu chính là đứng bên trong vùng kết giới đó, kiểm tra thần thức xung quanh thì bên ngoài hoàn toàn an toàn, không một ai tới nơi đây, mà điểm đánh dấu định vị của cậu, cũng không bị ai đụng vào hay phát hiện.
Thứ trông giống điểm đánh dấu vị trí đó chính là tạo ra từ tổ hợp 6 chữ cổ văn Định Vị Dịch Chuyển Không Gian, chính là sự chuẩn bị từ trước của Minh vào cái đêm vừa mới tới Giới này.
Cậu cần có những lối thoát thân an toàn, cho nên vào đêm hôm đó đã tạo sẵn ra rất nhiều điểm định vị; được bao phủ Kết Giới và Che Giấu, một vùng không quá nhỏ, vừa đủ để khi cậu xuất hiện mà không bị ai thấy..
Bắt đầu lúc đi mua đồ với Lam Thảo tại Hẻm Xéo, không phải ngẫu nhiên mà cậu tốn thời gian lâu lắc cho việc tham quan bên trong tiệm bán sinh vật huyền bí, bởi lẽ nơi đó hoàn toàn phù hợp với tiêu chí đặt điểm đánh dấu của cậu.
Thứ nhất là mùi hôi thối cùng dơ bẩn và ồn ào, sẽ làm hỏng thân phận quý tộc của Lam Thảo, nên cô ấy phần nhiều sẽ ra bên ngoài chờ Minh, và đúng như cậu suy luận, Lam Thảo đã làm vậy thật.
Thứ hai là bên trong tiệm vô cùng hỗn loạn với rất nhiều những ba động năng lượng từ những sinh vật huyền bí, sẽ rất khó phát hiện cậu lấy ra điểm định vị và giấu ở một chỗ thích hợp.
Thứ ba nữa là cửa hàng này luôn luôn đông nghịt khách hàng, cả ngày lẫn đêm, mà hầu hết lại đều là ma pháp sư nhỏ tuổi và phụ huynh, cho nên khi cậu có xuất hiện ở đây, cũng sẽ không ai để ý tới.
Không chỉ là cậu đã giấu điểm định vị ở tại Hẻm Xéo này, mà lúc trở về, khi cậu đề xuất được đi dạo một vòng thành phố L. chính là để cậu tách Lam Thảo ra khỏi mình, thuận tiện việc cậu đặt điểm đánh dấu ở khắp nơi trong thành phố, trong những địa điểm du khách đông người.
Ngay cả khi cậu đòi đi tham quan nhà ga King Cross cũng là để cất giấu điểm đánh dấu, thậm chí cậu còn đặt điểm đánh dấu trên một con tàu du lịch, khi nó bắt đầu khởi hành từ thành phố L. đi nơi khác..
Tất cả là để đảm bảo đường thoát thân, và cũng là để thuận tiện cho hành động sau này của cậu.
Tất nhiên là còn rất nhiều chỗ cất giấu điểm đánh dấu khác nữa, ở khắp nơi, mà khu vực rìa Hồ Đen chính làm một trong những nơi đó.
Còn điểm đánh dấu ở con đường hầm này, là khi cậu đi sau cùng trở vào phòng yêu cầu lúc chiều, đã tranh thủ giấu nó ở đây.
Ban đầu cậu không định cất điểm đánh dấu trong khuôn viên tòa lâu đài Hogwarts, bởi vì nơi này có kết giới cấm dịch chuyển không gian, nhưng mà may mắn làm sao, cậu đã ngoài ý muốn học được cổ văn Xuyên Thấu của gia tinh.
Khi cậu cắm Cổ Văn Bia Xuyên Thấu vào trong thần thức, thì kết giới cấm dịch chuyển không gian đã hoàn toàn vô dụng với cậu, cho nên mới bắt đầu tính toán đặt điểm đánh dấu ở trong tòa lâu đài này, ở nơi phù hợp.
Mà không chỉ nơi đây, cả làng Hogsmeade cũng có, trong chuyến đi dạo trưa nay.
Lúc nãy nằm trong chăn, Minh kiểm tra lại một lần các điểm đánh dấu của cậu, đều có thể cảm ứng được.
Cũng hoàn toàn có thể dịch chuyển tới, không bị ngăn cách, hay phá hư, hay dời chỗ; chỉ có một điểm luôn di chuyển liên tục duy nhất, là điểm đánh dấu cậu thả trên một con tàu du lịch mà thôi, mà nó cũng đã rời khỏi phạm vi vương quốc A. này rồi..
Mà cũng nói rõ vì cớ gì cậu không trực tiếp dịch chuyển trong phạm vi thần thức tới bên ngoài căn phòng yêu cầu, đơn giản là lâu đài này quá rộng, thần thức cậu không thể quét tới nơi đây rồi; cùng với là sử dụng điểm đánh dấu định vị thì an toàn và khó bị phát hiện thân phận hơn nhiều..
Bây giờ sau khi đã kiểm tra an toàn, Minh đứng bên trong kết giới nghĩ thầm.
“Ta muốn vào căn phòng yêu cầu và không cho phép ai khác được vào chung cùng một phòng với ta.”
Bỗng ngay lập tức, cánh cửa xuất hiện trên tường, Minh liền mở cửa ra, chui vào bên trong.
Cánh cửa đóng lại, hòa cùng với màn đêm u tối của con đường hầm..
Vừa vào tới bên trong, trước mặt Minh vẫn là căn phòng trống không lúc trưa, nhưng Minh hiện giờ cậu hoàn toàn an toàn ở đây, không một ai có thể vào đây được, đó chính là đặc tính yêu cầu của căn phòng.
Minh nhìn ở một góc tường, nơi đó cũng có đặt điểm định vị mà cậu lén cất giấu.
Không phải là lúc nãy cậu không muốn dịch chuyển thẳng vào bên trong phòng yêu cầu này, mà vì khi cậu ra khỏi căn phòng này, liền không thể cảm nhận được điểm đánh dấu bên trong nữa.
Minh suy đoán rằng có thể do thần thức cậu không đủ để xuyên phá bảo hộ của căn phòng này..
Hít một hơi thật sâu, Minh bình ổn tâm tình của mình, vì lúc này đây cậu muốn kiểm tra lại ma chú mà lúc trưa cậu đã ghi nhớ từ việc quan sát Matheus.
Minh rút cây đũa phép của mình ra, một cảm giác thân thuộc gắn bó giữa cậu và cây đũa trờ tới.
Minh liền cẩn thận vung đũa thành một vòng tròn, rồi đọc theo ngữ điệu y hệt Matheus, trong đầu cũng nghĩ đến ‘ánh sáng’.
“Lumos”
Ngay lập tức, Minh cảm nhận được Cổ Văn Bia Ánh Sáng trong thần thức rung lên rất khẽ, rồi có một luồng ý thức từ bia đá Ánh Sáng truyền tới cây đũa trong tay Minh, khiến cho nơi đầu đũa hiện ra cổ văn Ánh Sáng, cũng liền ngay lập tức thu hút năng lượng trong không gian xung quanh, làm đầy lên cổ văn Ánh Sáng.
Khi cổ văn đầy năng lượng, nó tạo ra một vùng sáng chói chang, to hơn và mạnh hơn rất nhiều so với lúc sáng Matheus đã thi triển.
Ngay thời khắc này, đột nhiên một cơn chấn động xảy ra trong thần thức Minh, cũng liền nghe Cấu Trúc thông báo.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook