Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?
-
Chương 40: - Thanh Tĩnh Kinh
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
.
“Đại Đạo vô hình, Sinh dục tiên địa, Đại Đạo vô tình, Vận hành nhật nguyệt, Đại Đạo vô danh, Trường dưỡng vạn vật, Ta chẳng biết gọi là gì, Chỉ tạm gọi là Đạo..”
“Phàm Đạo ấy, Có thanh có trọc, Có động có tĩnh, Thiên thanh địa trọc, Thiên động địa tĩnh, Nam thanh nữ trọc, Nam động nữ tĩnh”
“Giáng gốc giữ ngọn, Mà sinh vạn vật”
“Thanh là nguồn của trọc, Động là cơ của tĩnh, Người thường hay Thanh Tĩnh, Thì Đạo trời đất đều gồm đủ nơi thân..”
Những âm tiết vang đều, nhỏ bé trong không gian, như có ma lực huyền bí, vây lấy Minh.
Ông lão vẫn đứng phía bàn gỗ quan sát cậu, thấy rõ trong âm dương nhãn của ông, chung quanh cậu linh khí đất trời, dù là mỏng manh ít ỏi, cũng từng chút, từng chút một, tụ tập lại, bao phủ, dung nhập vào người cậu.
Ông biết cậu đang vận công tu luyện, nhưng chỉ không ngờ là công pháp của cậu lại mạnh mẽ như vậy, hoàn toàn triệu gọi được linh khí trong trời đất xung quanh.
Minh lúc này còn đang đắm chìm trong cảm thấy vô cùng kỳ lạ, vừa trống rỗng, nhưng lại thanh tĩnh, sáng suốt, vừa không có gì, nhưng lại dường như cũng có gì đó..
Không giải thích được.
Từng luồng năng lượng tràn vào trong người, khiến Minh dường như thấy một sự dâng trào trong cơ thể.
Cậu đọc tiếp tục.
..
“Đạo Chân Thường này, Ngộ mà tự được, Ngộ được Đạo thì thường Thanh Tĩnh vậy.”
Mãi cho đến khi câu cuối cùng được ghi trong quyển sách được đọc xong.
Vừa dừng lại, Minh đã thấy điện thoại rung lên tự lúc nào, dường như lúc nãy cậu đắm chìm tận đâu đâu, không có mặt ở thế gian này.
Cảm giác vô cùng dễ chịu thoải mái, chỉ là khi quay trở lại bình thường, có chút tiếc nuối, cùng trống trải, khó nói nên lời.
Minh thấy phần đồ hình bên phải nhấp nháy báo tin tức liền ấn vào xem.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook