Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?
-
Chương 48: - Khai Âm Dương Nhãn
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
.
Chẳng biết tự lúc nào sớm đầu ngày đã là một thói quen của cậu.
Từ một người sinh hoạt trái giờ, người ta thức hoạt động thì cậu ngủ, lúc thường mọi người ngủ là lúc cậu tỉnh táo làm việc.
Thế mà chỉ một tháng qua mọi thứ với cậu dường như đảo lộn cả lên.
Cậu bắt đầu ra ngoài nhiều hơn, đi khắp mọi nơi, tiếp xúc với con người nhiều hơn và cũng trằn trọc, đắn đo nhiều hơn..
Vậy mà hôm qua, trừ buổi tối gặp chuyện ở nhà thờ, cậu đã có một ngày hoàn toàn bình thường, trải qua mọi thứ hệt như cậu trước kia, bình yên đến lạ.
Tối qua sau khi cùng mẹ về nhà, cậu đã có một giấc ngủ say và sâu, sau bao nhiêu ngày, chẳng chút mộng mị..
Minh nhoài người ra ban công tầng hai, xuyên qua màn treo hoa cúc khuya phủ dày trước mặt.
Cậu muốn đón ánh mặt trời hừng đông.
Từng vệt sáng vàng cam pha đỏ đậm màu len đến cậu từ chân trời, màn sương giá buổi sớm như bị tách ra thành những đường lấp lánh trong không gian.
Minh châm một điếu thuốc như một thói quen khó bỏ, phà ra những luồng khói hòa lẫn màn sương.
Cảm giác từng luồng khói lưu chuyển này làm cậu bình tĩnh.
Sáng nay cậu định sẽ đi sớm lên thành phố.
Nhưng trước khi khởi hành, cậu muốn kiểm chứng một số điều.
Minh ngồi xếp bằng trong tư thế tu luyện.
Tiếp theo, mở điện thoại lên, đầu tiên cậu phải thống kê lại những gì mình mới thu thập được.
Bấm vào nhân vật trên bản đồ, một bảng số liệu xuất hiện cùng hình ảnh phóng to của nhân vật ngoại hình y hệt cậu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook