Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?
-
Chương 51: – Thổ Công
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
.
Buổi cúng diễn ra tầm gần 1 tiếng, sau đó mọi người chia nhau bánh trái trên bàn xem như lộc, Minh cũng cùng ba rời đi.
Trước khi về nhà, hai ba con tạt qua chợ mua ít nguyên liệu, ba nói nay ba sẽ nấu món cậu thích.
Lâu rồi cậu chưa được trải qua những việc này cùng ba.
Đi chợ, lựa rau, chọn thịt, rồi về nhà nấu cơm, cậu cắt nguyên liệu ba đứng bếp, sau lại dọn đồ ăn ra vườn.
Thời tiết cuối năm se lạnh, khoảng vườn êm êm bóng cây, hai ba con vừa ăn vừa trò chuyện.
Không khí buổi cơm trưa trôi qua vô cùng dễ chịu..
..
Buổi chiều chủ nhật, ở quận cũ không đông như quận trung tâm, Minh đi bộ men theo con đường rậm rạp tán cây nhà cũ, đi tới chỗ cây đa có ngôi miếu thờ Thổ Địa Công.
Ngôi miếu nhỏ rêu phủ vết thời gian, cậu đứng phía trước miếu nhìn tượng đá được thờ bên trong.
Như nghĩ điều gì.
Sau, lấy một cây nhang ở hộp đựng nhang người ta để sẵn đặt cạnh miếu, sẵn hộp quẹt trong túi, cậu thắp lên, rồi cắm vào bát nhang trước tượng đá Thổ công.
Xá xong, cậu lùi qua một bên châm thuốc, rít từng làn khói, nhìn trời.
Khoảng 2 tuần trước, cậu còn gặp Xuyến Chi ở nơi này, tới giờ cô ấy vẫn còn trong trạng thái Tá Linh nơi chiếc nhẫn cậu đang đeo trên tay phải, dẫu cậu có thường xuyên tìm cách liên lạc thì dường như cô đang trong một trạng thái ngủ sâu nào đó, không có chút phản hồi nào, y như cái cách mà bảng giao lưu ghi tình trạng của cô hiện tại ‘chưa kết nối’ vậy.
Không hiểu sao khi về nhà ba, cậu lại muốn đến nơi này.
Hút xong điếu thuốc, vừa định rời đi thì trong đầu cậu bỗng vang lên một tiếng nói nghe vô cùng già cỗi, cùng lúc đó điện thoại trong túi quần cũng vang lên.
“Chàng trai trẻ, ta cảm nhận được khí tức của đồng loại trên người cậu”
Minh giật mình, nhìn xung quanh nhưng không thấy có gì khác thường, đưa tay vẽ nhanh kích hoạt đồ hình Tầm Hình, trong tầm mắt Kính Râm chia sẻ cùng Cấu Trúc, cậu mở thông tin lưu trữ đang nhấp nháy ra xem.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook