Tâm Thuỷ Dao
Chương 28

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

*

“Thiếu gia, Văn đại ca nói chúng ta đêm nay sẽ không đến kịp trấn trên, đơn giản sẽ không đi, đêm nay ở trong rừng một đêm, sáng mai lại đi tiếp.”

Mới từ chỗ Văn Trạng Nguyên nghe được tin tức này, Tiểu Tứ vội vàng chạy tới nói cho Bạch Hãn Triệt hay, trên mặt mang đầy hưng phấn.

Bạch Hãn Triệt vừa nghe, hỏi: “Thật vậy chăng? Ta còn không có ở trong rừng ngủ qua lần nào.”

“Thật sự, Văn đại ca đã cho Trương đại ca bọn họ đi kiếm củi gỗ. Văn đại ca nói: ‘ đi ra ngoài du ngoạn, đạo lý phải là không hề ăn ngủ ’.” Tiểu Tứ học theo ngữ điệu của Văn Trạng Nguyên nói, Bạch Hãn Triệt cười rộ lên, “Kia thật tốt quá, ta thật muốn thử xem sao. Chúng ta cùng đi hỗ trợ đi.”

“Tốt, thiếu gia. Chúng ta đi tìm xem có quả dại gì hay không.”

“Được.”

Đem sách thả lại xe ngựa, Bạch Hãn Triệt cùng Tiểu Tứ đi trong rừng tìm quả dại.

“Thiếu gia, lần trước Văn đại ca không cẩn thận nói lộ ra, nói Quốc Công trước kia bên ngoài lưu lạc ba năm.”

Đang đi, Tiểu Tứ đột nhiên nhỏ giọng nói.

Bạch Hãn Triệt trên mặt ý cười lúc này đã không còn, trong lòng một trận đau đớn: “Ân...... Nhị thúc công cùng ta nói...... Năm đó, phụ thân gặp rất nhiều khổ sở.”

Tiểu Tứ vừa thấy sắc mặt Bạch Hãn Triệt, lập tức nói: “Thiếu gia, Tiểu Tứ nói sai rồi, thiếu gia, ngài phạt ta đi.”

Bạch Hãn Triệt nhìn về phía hắn: “Tiểu Tứ, ta thật cao hứng khi phụ thân cho ngươi cùng Trạng Nguyên theo giúp ta. Ta không có bằng hữu nào khác, ngươi nguyện ý cùng ta nói việc này, đã nói lên ngươi không xem ta như người ngoài. Tiểu Tứ, ngươi có sự gì đều có thể cùng ta nói, ta có tâm sự, cũng có thể cùng ngươi nói.”

Tiểu Tứ cảm động cười rộ lên, lớn tiếng nói: “Thiếu gia, ta cảm thấy chuyện tối hạnh phúc chính là được Quốc Công phái tới bồi thiếu gia.”

Bạch Hãn Triệt đối hắn ảm đạm cười, rồi mới khổ sở nói: “Tiểu Tứ, phụ thân hao tâm tổn trí cho ta nhiều năm như thế, ta muốn vì phụ thân làm chút việc gì đó, chính là suy nghĩ rất nhiều ngày, nhưng ngay cả một chút đều không nghĩ ra.”

Tiểu Tứ trở nên nghiêm túc, vừa đi vừa nghĩ, rồi mới nói: “Thiếu gia, ngày mà ngài hồi cung còn một khoảng thời gian khá dài, chúng ta sẽ cùng nhau nghĩ, khẳng định có thể nghĩ ra một ý kiến hay nào đó.”

“Ân, ” Bạch Hãn Triệt nhìn hắn nói, “Tiểu Tứ, cám ơn ngươi.”

Tiểu Tứ làm bộ mất hứng nói: “Thiếu gia, ngài nói như vậy không phải xem Tiểu Tứ như người ngoài rồi sao?”

Bạch Hãn Triệt không nói, chuyên tâm tìm quả dại. Hắn nên vì phụ thân làm chút việc gì đó, làm cho phụ thân cao hứng, làm cho phụ thân có thể bình an sinh hạ đệ đệ ( muội muội), chính là hắn quá ngu ngốc, làm được gì đó thật sự quá ít.

“Vận Tranh, Vận Vanh:

Thỉnh tha thứ ta đi ra đã lâu như thế mới viết thư cho các ngươi. Ta đã rời đi Bạch gia trang, nơi kế tiếp là chỗ nào Trạng Nguyên không chịu lộ ra, bất quá ta nghĩ nơi đó nhất định rất đẹp, bởi vì Trạng Nguyên nói nơi mà hắn mang ta đi đều là những nơi phụ thân từng đi qua.

Vận Tranh, Vận Vanh, chuyện quá khứ...... Rất nhiều việc đều là do ta tự mình miên man suy nghĩ, lại cho các ngươi vì ta mà chịu ủy khuất, sau này, ta không bao giờ loạn nghĩ nữa, sẽ cố gắng cởi bỏ khúc mắc, sẽ cẩn thận suy nghĩ về chuyện ba người chúng ta. Chúng ta đem chuyện quá khứ quên hết được không?

Vận Tranh, Vận Vanh, Nhị thúc công đã kể hết chuyện quá khứ của cha cho ta nghe, ta cảm thấy chính mình thật sự không tiền đồ, trừ bỏ khóc, cái gì đều làm không được cho phụ thân. Vận Tranh, Vận Vanh...... Chờ khi ta đi qua hết các nơi phụ thân đã từng đến, ta sẽ trở về kinh, trước đó, các ngươi...... Các ngươi có thể thay ta đem phần hiếu đạo kia mà đưa cho phụ thân hay không? Những lúc phụ thân không thoải mái, ta lại không thể làm bạn ở bên cạnh hắn, tâm lý của ta luôn bất an, các ngươi đều biết, nếu ta nửa đường trở về, phụ thân lại càng bất an.

Vận Tranh, Vận Vanh...... Ta sẽ bỏ tật xấu hay khóc của mình, sẽ bỏ đi sự yếu đuối cùng nhát gan, các ngươi có thể kiên nhẫn chờ ta không? Chờ ta trở thành một người có thể cùng các ngươi đứng chung một chỗ, chờ ta...... Trở nên kiên cường hơn.

Vận Tranh, Vận Vanh, không biết Tích Tứ hiện tại thế nào, trước khi đi ta có bồi hắn đi thư cục, có một nam tử xa lạ tựa hồ đối hắn có tâm, ta sơ suất quá, không sớm đi cho biết, báo cho các ngươi, Tích Tứ thân mình thể nhược, các ngươi phải chú ý hắn nhiều hơn.

Vận Tranh, Vận Vanh, đêm nay Trạng Nguyên mang chúng ta ở trong rừng đêm tá túc, ta cùng Tiểu Tứ hái rất nhiều quả dại, Trạng Nguyên bọn họ săn thỏ hoang cùng gà rừng, ta nghĩ đêm nay chính mình nhất định không ngủ được.

Vận Tranh, Vận Vanh...... Ta hết thảy đều hảo, các ngươi không cần lại đến chỗ ta, ta biết các ngươi có rất nhiều sự, bôn ba như thế, đối với thân mình thật là không ổn, ta...... cũng sẽ lo lắng.

Vận Tranh, Vận Vanh...... Thật xin lỗi...... Còn có cám ơn.

Bạch Hãn Triệt

Vu tháng năm mười lăm giờ Dậu.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương