Chào mừng 50 năm giải phóng miền Nam - Thống nhất đất nước

Tạp Huyết
Chapter 59

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 59 

 

Anh nhận được sổ cái của Tora từ Aleph. 

Khi anh đưa con chip vào thiết bị đầu cuối để kiểm tra, anh tìm thấy hồ sơ giao dịch kéo dài hơn một chục năm. 

“Ngài vẫn tháo vát như mọi khi, Thiếu chủ. Ai mà nghĩ được cậu đã đàm phán với La Vie en Rose rồi chứ." 

Aleph nói thế khi tiễn anh đi. 

Ngay cả khi không giới thiệu, ông ấy đã biết Grace có liên quan đến ai. 

Aleph không hỏi anh định làm gì với sổ cái của Tora. 

Ông ấy là một người đàn ông thông minh—nhanh trí và giỏi chiều chuộng người có quyền lực. Grace và anh rời khỏi đấu trường. 

"Ngài Luka, ngài có tin Aleph không?" Grace hỏi thẳng. 

Cô đang túm lấy cánh tay của một tên móc túi, toan bẻ gãy nó. 

Tiếng chi giả rẻ tiền gãy vang lên. 

"Tôi có trông giống sẽ tin ông ta không? Nếu có, vậy chắc con mắt kia của cô cũng hư luôn rồi, đi thay đi là vừa." 

"Đó chính xác là lý do tại sao tôi muốn hỏi ngài. Diva là một—" 

"Sếp của cô cũng không khác gì. Một người phụ nữ khó đoán, thất thường." 

Khi anh nói xấu Martina, Grace hơi nhíu mày. 

Lòng trung thành của cô ấy thật ấn tượng. 

'Tại sao cô ấy lại bỏ làm học viên?' 

Grace có khí chất quân nhân bẩm sinh. 

Đó là lý do tại sao cô ấy đã vượt qua bài kiểm tra tuyển chọn và được chọn làm học viên. 

"Tôi không biết điều kiện của ngài là gì, nhưng Aleph là kiểu người gió chiều nào nương chiều đó. Nếu mọi chuyện không ổn, hắn chắc chắn sẽ phản bội ngài." 

"Tôi biết rõ Aleph là người thế nào. Cô có thể đi rồi. Công việc hôm nay đã xong." 

"Tôi sẽ hộ tống ngài đến văn phòng." 

Grace nói điều này theo thói quen. 

"Ha ha, cô hộ tống ai cơ?" 

Anh cười. 

Trong một khoảnh khắc, mặt Grace đỏ bừng. 

Cô ấy không thể phản bác lại lời anh nói. 

"Đi báo cáo sự việc hôm nay cho Diva. Đó là công việc của cô, đúng không?" 

Sau khi tiễn Grace đi, anh bước vào một con hẻm. 

Anh kết nối thiết bị đầu cuối của mình với màn hình võng mạc và xem lại sổ cái của Tora một lần nữa. 

'Ken bảo mình tìm các công ty bắt đầu bằng chữ B.' 

Anh thu hẹp danh sách và truy cập vào mạng giá rẻ của hạ tầng. 

Tường lửa của thiết bị đầu cuối được kích hoạt, lọc vi-rút. 

'Tất cả chúng đã ngừng hoạt động từ lâu rồi.' 

Với quyền truy cập thông tin của anh, anh không có cách nào để theo dõi lịch sử của một công ty đã ngừng hoạt động. 

Mạng lưới và dữ liệu của hạ tầng rất dễ biến động, đầy rẫy các hồ sơ bị hỏng và thông tin sai lệch. 

Nếu công ty giả là vỏ bọc của Kinuan, ông ấy chắc chắn sẽ làm giả dữ liệu. 

Anh cần một cơ sở dữ liệu được xác minh và không bị ô nhiễm. 

Cơ sở dữ liệu của Vệ Binh Đế Chế mà anh có quyền truy cập không lưu trữ những hồ sơ tầm thường như vậy. 

'Nikolaos Custoria.' 

Một cái tên hiện lên trong tâm trí anh.

Nikolaos, con trai cả của gia đình Custoria - theo danh nghĩa, cũng là anh trai của anh. 

Một viên chức cấp cao của đế chế và là một người đàn ông rất có năng lực.

Anh thao tác thiết bị đầu cuối của mình để chuyển đường dây. 

Đó là đường dây sử dụng một lần với mức độ bảo mật cực cao. 

Sử dụng nó một lần sẽ tốn số tiền bằng cả tháng lương của một nhân viên cấp thấp. 

Ý nghĩ đó để lại dư vị đắng ngắt trên lưỡi anh. 

Cảm giác tiếc tiền của anh bắt đầu giống với người hạ tầng. 

Bất chấp điều đó, anh gọi cho Nikolaos và không lâu sau, kết nối thành công. 

- Anh phải gác công việc bận rộn của mình sang một bên để nói chuyện với em đấy, em trai. Ừm, anh có năm phút, em tìm anh có chuyện gì. 

Nikolaos nói từ đầu dây bên kia. 

Ký ức ùa về — có một lần anh đã nói với Nikolaos rằng anh sẽ cho anh ấy năm phút để thuyết phục anh. 

"Em muốn truy cập vào cơ sở dữ liệu trung tâm của Đế chế. Em nghĩ anh có thể giúp em." 

- Đúng là anh có thể giúp em. Nhưng anh không thể cấp quyền truy cập cho em. Anh vẫn muốn giữ cái đầu mình yên trên cổ. 

Tất nhiên. Anh đã đoán trước được anh ấy sẽ từ chối. Kế hoạch của anh là nhờ anh ấy một yêu cầu đơn giản hơn. 

"Vậy anh có thể điều tra một vài công ty vỏ bọc cho em không? Coi như em nợ anh một ân huệ." 

- Luka, điều này có giúp nâng cao địa vị của anh trong gia tộc không? 

"Rất có thể." 

- Vậy thì anh sẽ cho em một danh sách các công ty.

Nikolaos đồng ý ngay. 

"Nhanh giúp em trong hai ngày nhé." 

- Nhìn lướt qua thì anh nghĩ chắc không quá hai giờ đâu. 

Hiệu quả công việc của anh ấy đúng như anh mong muốn. 

"Em hứa sẽ trả ơn anh." 

- Anh em nên giúp đỡ lẫn nhau. Em cần gì thì cứ gọi anh. 

Nikolaos giả vờ thiện chí khi kết thúc cuộc gọi. 

Không nghi ngờ gì nữa, anh ấy sẽ sử dụng cơ hội này một cách khôn ngoan.

Anh ấy sẽ yêu cầu anh làm một việc gì đó tương đối khó khăn trong tương lai. 

Nhưng đó là vấn đề của tương lai. 

Hiện tại, anh có nhiều mối quan tâm cấp bách hơn. 

* * * 

'Ken Noma, các tổ chức băng đảng, La Vie en Rose, Aleph của đấu trường.' 

Anh đã liên tục giải quyết vô số vấn đề, và đã ba ngày kể từ lần cuối anh ngủ đủ giấc. 

Ít nhất anh đã xoay xở được bằng những giấc ngủ ngắn và những giờ nghỉ ngơi thiền định ngắn ngủi. 

Sự mệt mỏi tích tụ đè nặng lên đầu anh. 

Trong thang máy đi lên thượng tầng, anh nhắm mắt lại. 

Cảm giác như cuối cùng anh cũng có thể chìm vào giấc ngủ.

Anh thực sự muốn kiểm tra tài liệu mà Nikolaos đã gửi, nhưng anh đã tới giới hạn. Trí óc anh không còn hoạt động nổi nữa. 

Cảm giác như có thứ gì đó lạ lẫm đang kẹt trong vỏ não, làm tê liệt suy nghĩ của anh. 

Nếu có thể, anh muốn đập vỡ hộp sọ, lấy não ra đem rửa sạch bằng nước. 

Anh trở về phòng của mình. 

Trên đường đi, anh thấy những học viên từ các lớp thấp hơn đang luyện tập. 

Anh ngẫm lại, nhớ trước đây mình cũng từng như họ. 

Mới chỉ hai, ba năm trước, nhưng cảm giác giờ như một mảnh ký ức xa xôi. 

'Làm ơn, đừng ai gọi…' 

Ngay lúc này, nếu Hermillas cho gọi, anh tưởng tượng mình sẽ quát thẳng vào mặt ông ấy. 

Anh ngã vật xuống giường mà không kịp rửa mặt. 

Anh đã kiệt sức, giờ anh có thể nhắm mắt ngủ ngay. 

Anh giữ ý thức mình hoạt động hoàn toàn bằng ý chí. 

Bộ não của anh chuẩn bị tắt điện bất cứ lúc nào. 

‘Ngủ một giấc đã, mọi chuyện để sau vậy.’ 

Anh khẽ lẩm bẩm với chính mình, nhắm mắt lại. 

Ý thức của anh mờ dần. 

Không gian im lặng như khoảng không bao trùm lấy anh. 

… Đúng sáu giờ sau, anh thức dậy. 

Tất nhiên là không chính xác đến từng giây. 

Kiểm tra thời gian ngủ của anh trên màn hình treo tường, anh thấy chỉ sai số khoảng mười giây. 

Đồng hồ sinh học của anh không bị lệch. 

Điều đó có nghĩa là tình trạng của anh vẫn tốt. 

Bíp. 

Anh kết nối thiết bị đầu cuối của mình với màn hình treo tường. 

Tin nhắn và thông báo đã chất đống qua mạng nội bộ của Vệ Binh Đế Chế. 

Ánh mắt anh dừng lại ở hồ sơ hoạt động của học viên. 

Tên của Ilay xuất hiện thường xuyên một cách bất thường. 

'Ilay, cậu đã thực hiện bao nhiêu nhiệm vụ trong khi tôi đi vắng vậy?' 

Nhật ký nhiệm vụ của Ilay vẫn còn. 

Trong số đó có một số nhiệm vụ khó có thể coi là nhỏ nhặt. 

'Cậu ấy thậm chí còn tình nguyện làm những việc mà cậu ấy không phải làm.' 

Chẳng trách anh không gặp cậu ấy. 

Cả Ilay và anh đều bận rộn với nhiệm vụ của riêng mình. 

Vì nhiệm vụ của cả hai khác nhau nên cũng khó lòng gặp nhau. 

'Bình thường, Ilay phải đến tìm mình rồi...' 

Cậu ấy không phải là kiểu người thân thiện. 

Thường thì cậu ấy không chủ động tìm người khác mà không có lý do. 

Nhưng Ilay thường đến thăm anh. 

Bây giờ khi cậu ấy không đến tìm anh, anh cảm thấy có hơi thất vọng. 

‘Thôi, bận tâm thế này chi bằng tự đến tìm cậu ấy thì hơn.’ 

Chỉ lần này thôi, anh sẽ là người chủ động. 

Quyết định xong, anh bước vào phòng tắm. 

Rửa mặt sơ, anh thay đồng phục học viên và rời khỏi phòng. 

"Luka, tớ không biết dạo này cậu làm gì... nhưng nếu cứ thế này, cậu sẽ sớm đánh mất vị trí cao nhất thôi. Không còn nhiều thời gian nữa cho đến khi tốt nghiệp đâu." 

Một học viên khác mà anh tình cờ gặp ở hành lang nói với anh. 

"Không liên quan đến cậu." 

Anh trả lời một cách thờ ơ.

"Gần đây Ilay như hóa điên vậy. Cậu ấy thậm chí lập kỷ lục về số nhiệm vụ nhiều nhất trong lịch sử học viện." 

Anh ấy không hề nói quá. 

Ngay cả anh cũng thấy ngạc nhiên. 

Trong các cuộc đánh giá học viên, kinh nghiệm chiến đấu—tức là hiệu suất nhiệm vụ—được đánh giá cao nhất. 

"Vậy thì để Ilay giành vị trí cao nhất đi." 

"Giờ cậu được gia tộc Custoria nhận nuôi nên cũng không cần cố gắng nữa rồi sao? Chết tiệt. Nếu tớ được Chỉ huy Đội Vệ Binh Đế Chế nhận nuôi, tớ cũng sẽ thoải mái như cậu." 

Anh ước gì mình cũng có thể thoải mái như anh bạn trước mặt anh đang nói. 

Không biết gì về hoàn cảnh của anh, người bạn học viên của anh cứ nói nhăng nói cuội. 

Anh muốn đập vỡ mặt anh ấy ngay. 

Trong số tất cả bạn học, anh là người giỏi nhất, cũng là người mạo hiểm nhất. 

Anh đã trèo lên quá cao, cao đến nỗi bước xuống là điều không thể. 

Chỉ cần phạm một sai lầm, dù nhỏ, ngã là điều không thể tránh khỏi. 

Chẳng phải người ta vẫn thường nói Kỵ hổ nan hạ đó sao? 

Bây giờ anh đã đi quá xa, bỏ cuộc chỉ đồng nghĩa với việc "bị loại bỏ". 

Trách nhiệm mà anh đã đảm nhận để đổi lấy cái tên Custoria quá lớn và phức tạp. 

'Đôi lúc, mình muốn trở lại những ngày xưa ấy.' 

Hồi xưa, khi không phải nghĩ những điều phức tạp. 

Chỉ phải quan tâm đến việc mài giũa bản thân và tiến về phía trước. 

Cấp trên sẽ thay anh quyết định ai là kẻ thù và ai là đồng minh. 

Tất cả những gì anh phải làm là vung kiếm và bóp cò. 

Nhưng bây giờ thì sao? 

Bây giờ, anh phải tự mình phán định ai là bạn và ai là thù. 

Anh phải quyết định nên theo ai và tin tưởng ai trong tình huống không có gì rõ ràng. 

Thật điên rồ. 

Hơn một lần, anh muốn từ bỏ tất cả. 

'Mình biết! Mình biết nhiệm vụ này là thứ mình cần!' 

Anh hét lên trong lòng. 

Nếu anh muốn thành công với tư cách là thành viên của gia tộc Custoria và trở thành một sĩ quan cấp cao của Đế chế, anh phải phát triển các kỹ năng vượt ra ngoài chiến đấu. 

Nếu anh có thể vượt qua mọi thử thách phía trước… Anh sẽ trở thành một người vĩ đại hơn nhiều so với anh bây giờ. 

Một người giống như Kinuan hoặc Hermillas. 

Họ cũng là con người. 

Họ không sinh ra đã là quái vật. 

Họ hẳn đã trải qua quá trình thử nghiệm và sai lầm giống như anh khi họ lớn lên. 

'Mình phải trở nên giống như họ.' 

Nếu không, anh không thể sống sót.

"Luka? Ánh mắt đó là sao? Tớ không cố chế giễu cậu đâu. Nếu ai biết cậu xứng đáng với cái tên Custoria, thì chính là bọn tớ, những người đã cùng cậu luyện tập." 

Biểu cảm của anh hẳn không được thoải mái. 

Lời nói của anh ấy khiến tâm trạng anh khá hơn đôi chút. 

Ngay cả một đứa trẻ xuất thân quý tộc cũng phải nhìn phản ứng của anh mà đối đáp. 

Đây chính là địa vị và quyền lực mà anh mong muốn.

Nó không phải do lòng hảo tâm hay lòng thương xót của ai đó ban tặng—anh đã nắm lấy nó bằng chính sức mạnh của mình. 

Anh sẽ không buông bỏ dù chỉ một chút quyền lực nhỏ nhoi này. 

Giống như một quả cầu tuyết lăn xuống dốc, anh dự định sẽ tiếp tục phát triển nó. 

"Đã mấy ngày không ngủ rồi. Hóa ra việc trở thành con quý tộc cũng không phải chuyện ai muốn cũng làm được." 

Anh giơ nắm đấm ra, và người bạn học của anh cũng giơ nắm đấm cụng tay anh. 

Đó là cách cả hai chào nhau khi đi ngang qua. 

Anh đi đến phòng bảo dưỡng cá nhân của Ilay. 

Anh đã gửi tin nhắn cho cậu ấy trước khi đến, nhưng chắc là cậu ấy đang bận—không có hồi âm. 

Tấm biển tên ba chiều trên phòng bảo dưỡng hiển thị "Ilay Carthica." 

Điều đó có nghĩa là cậu ấy đang sử dụng nó vào lúc này. 

Bíp. 

Ngay khi cảm biến nhận ra anh, cánh cửa trượt mở. 

Điều đầu tiên thu hút sự chú ý của anh là cánh tay bảo trì hạ xuống từ trần nhà. 

Bên cạnh, một người máy đang hỗ trợ điều chỉnh. 

Ilay nằm trên ghế bảo trì, tứ chi tháo rời, để lộ các thành phần bên trong. 

Bàn tay rô-bốt chính xác đang bận rộn lắp ráp chi giả của anh ấy. 

"Yo, Luka." 

Ilay quay đầu lại chào anh. 

"Tôi nghe nói dạo này cậu thúc đẩy bản thân khá nhiều, thiếu chủ Carthica." 

Tựa vào tường, anh nhận xét một cách bình thản. 

Mắt anh lướt qua cậu ấy, từ chân đến đỉnh đầu. 

'Ilay thay đổi rồi.' 

Chỉ trong ba bốn tháng, khí tức của cậu ấy đã thay đổi. 

Lớp da nhân tạo của cậu ấy, bị bỏ bê do các nhiệm vụ liên tục, đã trầy xước khá nhiều. 

Các bộ phận giả bị lộ ra của cậu ấy đã bị mòn. 

Điều đó có nghĩa là cậu ấy đã trải qua hết trận chiến này đến trận chiến khác. 

'Cậu ấy đã kinh qua đủ loại nhiệm vụ trong một thời gian ngắn như vậy.' 

Ilay tài năng hơn anh. 

Anh từng nói trước đây rồi—Ilay chưa bao giờ thực sự cần phải "làm việc chăm chỉ" ở học viện. 

Chỉ cần bỏ ra một lượng nỗ lực kha khá, cậu ấy đã đạt được kết quả ngang bằng với anh. 

Trong khi đó, anh luyện tập như thể mạng sống của mình phụ thuộc vào nó, thúc đẩy bản thân đến giới hạn cuối cùng. 

Đó là một sự thật không thể phủ nhận. 

Ilay sở hữu một tài năng thiên bẩm vượt xa anh. 

Và giờ đây, thiên tài lười biếng đó cuối cùng đã tìm thấy mục tiêu—cậu ấy đang mài giũa bản thân. 

Ilay nghiền ngẫm những trải nghiệm thực chiến của mình, tiêu hóa chúng cho đến khi chúng trở thành một phần trong chính con người cậu ấy. 

Ngay cả khi cậu ấy không nói gì, anh vẫn biết—Ilay đã trở nên mạnh mẽ hơn. 

'... Trong khi đó, mình tập trung vào những thứ khác ngoài trận chiến.'

Đối mặt với Ilay, một cảm giác cấp bách dâng trào trong anh. 

Anh nhớ lại những gì người bạn học từng nói trước đó. 

Sự khác biệt giữa vị trí thứ nhất và thứ hai thực sự không quan trọng… nhưng nếu anh do dự, tên khốn đó có thể bỏ lại anh mãi mãi. 

Trong vụ việc của Lilian Lamones, Ilay đã mất kiểm soát theo cách tồi tệ nhất có thể. 

'Và bây giờ, cậu ấy đang mất kiểm soát theo cách tốt nhất có thể.' 

Sau khi bảo trì hoàn tất, chi giả của Ilay được ráp nối. 

Cánh tay rô-bốt từ trần nhà đã hoàn thành việc cố định các khớp, đóng chặt chúng lại. 

"Luka, đi theo tớ. Tớ cho cậu xem những chiếc cúp của tớ." 

Đứng dậy khỏi ghế bảo trì, Ilay mặc áo khoác khi nói. 

Cậu ấy thậm chí không hỏi tại sao anh lại đến. 

Cậu ấy hẳn đã biết rằng chuyến thăm này chỉ để kiểm tra mình. 

Nhận ra điều đó khiến anh cảm thấy tự ti một cách kỳ lạ. 

"Luka vĩ đại, đi cả chặng đường dài này chỉ để kiểm tra tớ sao? Thật không thể tin được. Thật tuyệt khi biết tình bạn của chúng ta thực sự có ý nghĩa." 

Ngay cả khi rời khỏi phòng bảo trì, Ilay vẫn không quên trêu chọc anh. 

"Cút đi, đồ ngốc." 

Anh lẩm bẩm chửi thề rồi đi theo cậu ấy.

*** 

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương