Thần Ma Đại Đế | Ngân Kiếm
Chương 22- Cao thủ Hà Bắc Bàng Gia

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

‘Nhanh quá!’

Tốc độ truy đuổi của sát quỷ nhanh hơn gấp mấy lần so với Phó Ẩn Tuyết nghĩ.

Cứ tiếp tục thế này, cậu sẽ bị tấn công từ phía sau và mất mạng mà không kịp phản ứng.

‘Bây giờ chỉ có thể chiến đấu thôi!’

Nếu không thể thoát khỏi sự truy đuổi, cậu chỉ có thể đối mặt, bất chấp sống chết.

Tách.

Phó Ẩn Tuyết lao ra khỏi cửa võ quán đang rộng mở, rút hắc kiếm với một động tác nhanh như chớp.

Choang!

Nhưng sát quỷ đã đuổi đến từ lúc nào, hắn ta đứng sừng sững trước cánh cổng lớn của võ quán.

“…”

Chỉ cách nhau một cánh cổng, Phó Ẩn Tuyết và sát quỷ nhìn chằm chằm vào nhau.

Khi sự căng thẳng như sắp nổ tung, một giọt mồ hôi chảy dài trên trán Phó Ẩn Tuyết.

Nhưng sau một khắc, sát quỷ vẫn không có bất kỳ phản ứng nào.

‘Thì ra là vậy.’

Phó Ẩn Tuyết bỗng nhận ra điều gì đó và mở to mắt.

‘Sát quỷ không thể rời khỏi khu vực cấm!’

Khi cậu ra khỏi võ quán, âm thanh báo hiệu đang ở trong khu vực cấm không còn vang lên.

Điều đó cho thấy khu vực cấm chỉ giới hạn bên trong võ quán Hoả Vũ Kiếm Môn.

“…”

Mặc dù Phó Ẩn Tuyết đang nhìn thẳng vào hắn, sát quỷ thậm chí còn không liếc mắt.

Đôi mắt lộ ra sau tấm mặt nạ dường như đang nhìn về một nơi xa xôi nào đó.

Vùù.

Phó Ẩn Tuyết cẩn thận lùi lại, sau đó dốc toàn lực lao đi.

‘Trốn tránh trong tuyệt vọng là tất cả những gì mình có thể làm.’

Kể từ khi luyện Dã Thú Đạo, đây là lần đầu tiên cậu không tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của một đòn tấn công.

Cậu thậm chí không thể đoán được sát quỷ đã sử dụng loại binh khí nào. Có lẽ thực lực của sát quỷ còn trên cả các giáo đầu.

Vù. Bộp.

Sau khi chạy như điên, Phó Ẩn Tuyết đến một nơi là phía nam của Địa Ngục Đảo.

Một chiếc thuyền đen đang neo đậu trước quan chiếu thạch, và mặt trời đang lặn phía sau đường chân trời.

“Phù.”

Phó Ẩn Tuyết dừng lại, lưng ướt đẫm mồ hôi.

Lộp bộp.

Khi cậu ngừng bước, vài sợi tóc rơi xuống đất.

Đây là những sợi tóc bị đứt do đòn tấn công của sát quỷ.

“Mình chỉ là ếch ngồi đáy giếng…”

Nhặt vài sợi tóc lên, mắt Phó Ẩn Tuyết lộ ra vẻ hoang mang.

“Thậm chí còn là một con ếch còn chưa đủ sức nhảy khỏi giếng.”

Thực lực của sát quỷ đã đạt đến một cảnh giới mà Phó Ẩn Tuyết không thể hình dung nổi.

Mặc dù vậy, vết đứt trên sợi tóc vẫn còn thô ráp.

“Nhưng tên đó…”

Kẻ đã giết ông nội có thể chém đôi hai cánh tay của một con người bằng xương bằng thịt một cách trơn tru như thủy tinh.

Đó là một cảnh giới vô biên mà ngay cả những cao thủ luyện kiếm hàng chục năm cũng khó đạt tới.

Phó Ẩn Tuyết phải vượt qua cảnh giới đó để có thể báo thù.

Vù vù.

Lúc đó, một bóng người đang đi tới từ phía đối diện, lưng quay về phía mặt trời lặn.

Một vóc dáng cao lớn, trên vai vác một thanh đao khổng lồ.

“Phó Ẩn Tuyết.”

Thật ngạc nhiên, thiếu niên vác đao gọi tên Phó Ẩn Tuyết một cách điềm nhiên.

“Ta đã tìm ngươi bấy lâu nay.”

Phó Ẩn Tuyết đứng tại chỗ, không cử động dù chỉ một ngón tay.

‘Tương tự.’

Cậu cảm nhận một khí tức tương tự như sát quỷ vừa rồi.

Nếu hành động liều lĩnh, thanh đao thô kệch đó sẽ chém cơ thể cậu thành hai mảnh.

“Ta là Bàng Nhạc. Ở đây, ta đã luyện Huyết Nhiễm Đao.”

Giới thiệu bản thân một cách điềm nhiên, Bàng Nhạc nheo mắt nhìn Phó Ẩn Tuyết.

“Ta nghe nói ngươi đã luyện Dã Thú Đạo. Có thật không?”

Tu luyện sinh của Huyết Nhiễm Đao Các biết về tình trạng của mình sao?

Nhưng Phó Ẩn Tuyết không ngạc nhiên.

Ở đây có rất nhiều nhóm. Nếu trong nhóm của Bàng Nhạc có đồng môn của Hoả Vũ Kiếm Môn, thì việc hắn biết thông tin của cậu cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

“Không cần nói nhiều nữa, đúng chứ?”

Nhìn Phó Ẩn Tuyết đang im lặng, Bàng Nhạc từ từ rút thanh đại đao trên vai xuống.

Choang.

Một tư thế kỳ lạ.

Bàng Nhạc giơ thanh đao khổng lồ lên trên đầu, giống như đang bổ củi. Đó là một Khởi thủ thức đặc trưng của Huyết Nhiễm Đao Pháp.

Nhưng Phó Ẩn Tuyết vẫn đứng yên mà không rút kiếm.

Cậu cảm giác được rằng ngay khi cậu định rút kiếm, một đòn tấn công nhanh như chớp sẽ lao tới.

“Ngươi đã hiểu được Huyết Nhiễm Đao Thế sao?”

Điều đáng sợ của Huyết Nhiễm Đao Thế là nó tung ra đòn tấn công ngay khi đối thủ di chuyển.

“Không phải.”

Bàng Nhạc nhìn tư thế của Phó Ẩn Tuyết, hít một hơi thật sâu và gật đầu.

“Ngươi đã đoán trước đường đao thế bằng cảm giác của dã thú. Nhờ Dã Thú Đạo.”

Một ý nghĩ kỳ lạ chợt lóe lên trong đầu Phó Ẩn Tuyết.

Tên này thuộc nhóm nào? Có phải là cùng nhóm với tên đeo mặt nạ ban nãy không?

Làm thế nào mà hắn ta lại biết chi tiết không chỉ về hình thái mà còn cả công năng của Dã Thú Đạo?

Trong khi suy nghĩ miên man, Bàng Nhạc đột nhiên bắt đầu nói một điều kỳ lạ.

“Quả nhiên, ngươi chắc chắn sẽ trở thành một trong Thập Ma Truyền Nhân.”

Xoẹt xoẹt.

Đột nhiên, tư thế của Bàng Nhạc thay đổi.

Từ Huyết Nhiễm Đao Thế như muốn tung ra Thiên Băng Nhất Kích, hắn đột nhiên chuyển sang một tư thế kỳ lạ giống như đang giăng lưới.

“Mầm ma chủng phải được nhổ bỏ từ sớm!”

‘Mầm ma chủng?’

Ngay lúc đó, một ý nghĩ lóe lên như tia chớp trong đầu Phó Ẩn Tuyết.

―Hừ, ngươi nghĩ tất cả những kẻ tụ tập ở đây đều muốn trở thành Thập Ma Truyền Nhân à?

Đó là lời của tu luyện sinh Từ Chấn Hà, người đã sử dụng một kiếm pháp tuyệt vời có thể sánh ngang với cậu.

Chỉ một lời nói đó, Phó Ẩn Tuyết đã suy luận rằng trên hòn đảo này không chỉ có những tài năng của ma đạo, mà còn có cả những kẻ gián điệp trà trộn từ chính phái.

‘Tên Bàng Nhạc này cũng…’

Đinh!

Một lưỡi đao sáng loáng dừng lại ngay trước trán Phó Ẩn Tuyết.

Trong khoảnh khắc lơ là, khoái đao của Bàng Nhạc đã lao đến, nhưng cơ thể cậu đã phản ứng nhanh hơn đầu óc để đỡ chiêu.

Nếu không luyện Dã Thú Đạo, Phó Ẩn Tuyết đã mất mạng chỉ với một chiêu này.

‘Phải vứt bỏ tạp niệm!’

Phó Ẩn Tuyết thầm hét lên trong lòng và nắm chặt hắc kiếm bằng hai tay.

Vừa rồi, Bàng Nhạc đã sử dụng một đao pháp khác, không phải Huyết Nhiễm Đao Pháp. Điều này chứng tỏ hắn đã luyện một đao pháp mạnh hơn Huyết Nhiễm Đao vừa học.

“Phó Ẩn Tuyết, ngươi sẽ chết tại đây!”

Đinh!

Hắc kiếm và đao lại va vào nhau.

Ngay lập tức, một kình lực mạnh mẽ truyền qua kiếm đến cổ tay Phó Ẩn Tuyết.

“Khụ.”

Cảm giác như một cây châm sắc nhọn đang đâm vào cổ tay và chọc vào khắp các ngóc ngách trên cơ thể.

Đao pháp của Bàng Nhạc không chỉ có một lực hút mạnh mà còn truyền kình lực mạnh mẽ vào cơ thể mỗi khi binh khí va chạm.

Rắc.

Mỗi lần như vậy, Phó Ẩn Tuyết cảm thấy không chỉ cổ tay mà cả xương khớp toàn thân đều bị chấn động.

‘Hà Bắc Bàng Gia…?’

Ngay lúc đó, Phó Ẩn Tuyết nhớ lại lần yểm thi cùng ông nội nhiều năm trước.

―À, người này đã chết dưới tay một cao thủ Hà Bắc Bàng Gia.

Ông nội, Phó Giản Dương, lắc đầu khi nhìn thấy thi thể trên bàn.

―Sao ông biết ạ?

―Vết thương bên ngoài thì không có, nhưng xương toàn thân lại bị nứt nẻ. Đây là dấu hiệu khi bị trúng Ngũ Hổ Đoạn Môn Đao của Hà Bắc Bàng Gia.

Phó Giản Dương tặc lưỡi và thở dài nói.

―Cao thủ Hà Bắc Bàng Gia hiếm khi xuất hiện trong giang hồ… Có lẽ người này đã phạm phải tội lớn.

Phó Giản Dương cầm một miếng vải sạch, nhúng vào chậu nước ấm và lẩm bẩm với giọng khẽ.

―Khi chiến đấu với một cao thủ luyện Ngũ Hổ Đoạn Môn Đao, phải lợi dụng ngược lại hấp tự quyết để phản công. Vì cứ liều mạng đối đầu nên cơ thể mới ra nông nỗi này.

Đôi mắt Phó Ẩn Tuyết lóe lên sau khi nhớ lại.

Ngày xưa, cậu không thể hiểu những lời đó, nhưng nhờ đã luyện kiếm pháp ở thượng cấp quan, cậu có thể hiểu được ý nghĩa.

‘Lợi dụng ngược lại hấp tự quyết để phản công…’

Xoẹt!

Ngay lúc đó, đại đao của Bàng Nhạc lại chém xuống vai Phó Ẩn Tuyết.

“Hự!”

Ngay lập tức, Phó Ẩn Tuyết dùng toàn bộ sức lực cắm hắc kiếm xuống đất.

Ngũ Hổ Đoạn Môn Đao Pháp.

Là một đao pháp độc môn của Bàng Gia, thế lực lớn ở Hà Bắc, có uy lực nặng tựa Thái Sơn.

Không chỉ vậy, mỗi chiêu đều có lực hút đối thủ, lợi dụng khoảnh khắc binh khí va chạm để tung ra kình lực mạnh mẽ.

‘Cái gì?’

Bàng Nhạc đang chém xuống vai với đao pháp cực nhanh, trợn mắt ngạc nhiên.

Phó Ẩn Tuyết đáng lẽ phải giơ kiếm lên đỡ, nhưng cậu lại cắm kiếm xuống đất?

Vút.

Khi hắc kiếm bị cuốn theo hấp tự quyết và di chuyển theo hướng không ngờ, đại đao của Bàng Nhạc đang chém thẳng xuống bị lệch một chút.

“Tên khốn này!”

Khi đòn tấn công bị trượt, Bàng Nhạc lại xoay đại đao và chém về phía eo Phó Ẩn Tuyết.

Xoẹt.

Nhưng Phó Ẩn Tuyết vẫn không nao núng, tiếp tục di chuyển kiếm theo một hướng khác.

Khi các chiêu thức liên tục bị trượt, Bàng Nhạc cười khẩy.

“Sử dụng mánh lới vặt vãnh!”

Dù nói là vặt vãnh, nhưng hành động của Phó Ẩn Tuyết cực kỳ táo bạo.

Trong giang hồ, có mấy ai đủ dũng khí không đỡ đao của kẻ địch mà lại thực hiện một động tác vô nghĩa như vậy?

‘Như vậy vẫn chưa đủ.’

Việc lợi dụng hấp tự quyết để hóa giải đòn tấn công chỉ có thế.

Với cách này, cậu không thể đánh bại Bàng Nhạc mà chỉ làm tiêu hao thể lực của mình một cách dữ dội.

Vút!

Đại đao lao đến như sao băng từ trên cao, nhưng Phó Ẩn Tuyết lại giang hai tay ra như chào đón một vị khách quý.

Tuy nhiên, do lực hấp tự quyết mạnh hơn cậu nghĩ, hắc kiếm của Phó Ẩn Tuyết bị kéo về phía Bàng Nhạc.

―Để ta chỉ cho ngươi một cách để sử dụng hậu phát chế nhân trong kiếm pháp.

Khi hắc kiếm tự ý di chuyển, đột nhiên giọng nói của Đoạn Thiên Dương, người đã giải thích kiếm quyết cho cậu ở thượng cấp quan, vang lên trong đầu.

―Nhanh hay chậm là tương đối. Nói cách khác, ta không cần phải quá nhanh, chỉ cần nhanh hơn đối thủ một nửa là đủ.

‘Phải lợi dụng hấp tự quyết để triển khai kiếm pháp nhanh hơn cả đao pháp!’

Bùng!

Đôi mắt Phó Ẩn Tuyết lóe lên tia sáng khi cậu ngộ ra.

Vụt!

Lúc đó, đại đao của Bàng Nhạc xé toạc không khí và chém vào thân Phó Ẩn Tuyết.

Nhưng Phó Ẩn Tuyết không nao núng, nhanh chóng vươn kiếm ra đâm vào yết hầu của Bàng Nhạc.

Vút.

Động tác của Phó Ẩn Tuyết có vẻ chậm, nhưng hắc kiếm đã chạm đến yết hầu của Bàng Nhạc chỉ trong nháy mắt.

“Cái gì?”

Bàng Nhạc giật mình lùi lại và dừng đao pháp.

‘Sao kiếm pháp chậm chạp đó lại nhanh hơn đao pháp của mình?’

Nghiến chặt răng, hắn ta lại một lần nữa thi triển đao pháp.

Gừm gừm.

Với tiếng sấm vang vọng, hàng chục bóng đao bao trùm lấy Phó Ẩn Tuyết.

Vút!

Nhưng Phó Ẩn Tuyết lại vươn kiếm ra một cách chậm rãi, xuyên qua các bóng đao và đâm vào cổ họng hắn.

“Khụ!”

Bàng Nhạc nghiêng người, suýt soát tránh được hắc kiếm đang đâm vào Thiên Đột Huyệt.

Kiếm pháp của Phó Ẩn Tuyết rõ ràng rất chậm, nhưng tại sao lại nhanh hơn đao pháp đang xé toạc không khí của hắn?

“Hự!”

Bàng Nhạc dốc toàn bộ công lực và lại thi triển đao pháp.

Và hắn ta dùng hấp tự quyết mạnh mẽ để kéo hắc kiếm của Phó Ẩn Tuyết về phía đại đao của mình.

“Cái gì?”

Nhưng hắc kiếm, tưởng chừng sắp va vào đại đao, lại đột ngột đổi hướng và tấn công vào yết hầu hắn?

‘Chẳng lẽ tên quỷ quyệt này đang lợi dụng hấp tự quyết để thi triển khoái kiếm?’

Ngũ Hổ Đoạn Môn Đao Pháp là đao pháp phá hủy nội tạng của kẻ thù bằng cách làm binh khí va chạm.

Để sử dụng bí học này, mỗi chiêu đều phải thi triển hấp tự quyết mạnh mẽ.

Và Phó Ẩn Tuyết đã lợi dụng lực hút đó để nhanh chóng triển khai kiếm, sau đó chỉ cần thay đổi hướng lực một chút ở cuối để tấn công Bàng Nhạc.

‘Không thể nào!’

Hấp tự quyết của Ngũ Hổ Đoạn Môn Đao Pháp có thể hút cả tảng đá cách xa ba trượng.

Việc khéo léo lợi dụng lực mạnh mẽ như vậy không phải là điều mà ngay cả những kiếm thủ bậc thầy cũng có thể làm được.

Xoẹt xoẹt!

Lúc đó, Phó Ẩn Tuyết lại thi triển kiếm pháp một cách chậm rãi.

Động tác chậm và chiêu thức đơn giản, nhưng lại nhanh hơn một chút so với đao pháp xé gió của Bàng Nhạc.

“Được lắm!”

Bàng Nhạc gầm lên, siết chặt đại đao. Và hắn ta triển khai đao pháp một cách nhanh chóng, như thể vung một đôi đũa khổng lồ.

Gừm gừm!

Tiếng gầm rú của một con thú dữ vang lên, một cơn cuồng phong cùng những chiêu đao sắc bén trút xuống như mưa.

Xoạt xoạt xoạt!

Đao thức càng được thi triển, một lực hút mạnh mẽ càng quấn lấy hắc kiếm của Phó Ẩn Tuyết.

Rung.

Hắc kiếm trong tay cậu rung lên như một chiếc thuyền độc mộc, nhưng đôi mắt Phó Ẩn Tuyết không hề lay động.

‘Hấp tự quyết càng mạnh, kiếm của mình càng nhanh thôi.’

Ngũ Hổ Đoạn Môn Đao không phải là một đao pháp huyền diệu, mà là một đao pháp dùng nội lực mạnh mẽ để làm tổn thương kẻ thù.

Nếu binh khí không va chạm, nó không thể phát huy được uy lực vốn có.

 

- Việt hoá bởi TheNeverRated -

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...