Thăng Cấp Cùng Thần
-
Chapter 101
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 101
Thành quả của Hephaestus bao gồm nhiều thứ. [Đôi Giày Hermes] hiện YuWon đang đeo trên người là một trong những tác phẩm của ông ấy, cũng như chiếc [Khiên của Medusa] mà Athena sở hữu. Ngay cả [Cỗ Xe Mặt Trời] của Ares cũng do ông ta làm ra.
Tuy nhiên, nếu bảo bất kỳ ai chọn một trong những kiệt tác của ông ta, họ sẽ có cùng một câu trả lời.
Đó là [Tia Sét] của Zeus.
'Kyneē và Cây Đinh Ba chỉ giống nhau về chất liệu, nhưng chúng không phải do ông chú tạo ra.'
Hephaestus là thợ rèn vĩ đại nhất Olympus, không, vĩ đại nhất Tòa tháp, và vũ khí [Tia Sét] của thần Zeus do ông ta tạo ra đã thực sự thể hiện sức mạnh to lớn của nó.
Chỉ với một cú vung của [Tia Sét], cả một hòn đảo có thể bị thổi bay, và nó là một vật phẩm mà nếu muốn, người sử dụng có thể điều khiển được thời tiết của bầu trời. Đó là [Tia Sét].
R-Rắc rắc—
Mắt của [Kyneē] từ từ mở ra, và lòng bàn tay của YuWon trở nên tê liệt.
Soạt—
Cậu có cảm giác như thể bàn tay phải của mình sắp bị xé toạc vì cố kìm nén cơn lũ mana đang chảy ra từ con mắt.
‘Người tạo ra Kyneē của Hades là một học trò mà Hephaestus đang chỉ dạy.’
Rắc, cạch cạch—
Cho dù có tìm kiếm toàn bộ tòa tháp, chỉ có chưa đến mười người có thể xử lý được adamantium. Và ngay cả giữa mười người đó, kỹ năng của họ với adamantium cũng cực kỳ khác nhau.
Adamantium là một vật liệu độc đáo có thể truyền dẫn được sức mạnh của [Pha Lê Hắc Thánh], [Pha Lê Hải Thánh] và [Pha Lê Thiên Thánh].
Tùy thuộc vào mức độ thành thạo của một người trong việc xử lý vật liệu, sự khác biệt về hiệu suất của vật phẩm là một trời một vực.
‘Đó là lý do tại sao chiếc Kyneē này ...’
Rắc rắc, đè nghiến—
Vắt kiệt—
Nắm chặt [Kyneē] sau khi con mắt của nó đã mở to, YuWon tiếp tục bước về phía trước.
‘… là một món đồ tốt hơn nhiều so với những gì Hades có.’
Bước, bước—
“Grrrrrrrr—”
“Gyaaaa—”
Khi YuWon đến gần, những con quái vật cuộn tròn lại và nhe nanh đầy đe dọa. Nhưng không con nào dám tiên phong lao vào cậu.
Không, ngược lại mới đúng.
Di chuyển, shfff—
Lần lượt, những con quái vật bắt đầu tách sang hai bên. Chúng hành xử như đám động vật ăn cỏ khi gặp động vật ăn thịt đỉnh cấp.
“Kng, kng—”
“Knng—”
Một số ma vật thậm chí còn nằm sấp xuống đất và phát ra những tiếng rên rỉ đau đớn.
YuWon không làm gì cả. Cậu chỉ sử dụng sức mạnh [Kyneē] bằng tất cả ý chí của mình.
‘Mới là một nửa thôi.’
Bước—
YuWon tiếp tục tiến về phía [Hải Dương Thánh Linh Châu].
Trong lòng cậu cực kỳ nôn nóng, nhưng cậu không thể thể hiện điều đó ra bên ngoài, bởi những người nắm giữ quyền lực tuyệt đối phải luôn giữ tác phong thư thái. Nếu lũ ma vật kia thấy được bất kỳ sự bất ổn hoặc sơ hở nào, thứ chỉ hành động với niềm tin vào những con số như chúng sẽ tấn công YuWon một lần nữa.
Đó là lý do tại sao cậu không hề tỏ ra vội vàng. Chậm rãi và vững vàng trong mỗi bước đi, cậu chỉ đang đi giữa những con quái vật đang dạt ra hai bên trái phải
Nhưng sau đó…
Woong—
Chớp—!
[Hải Dương Thánh Linh Châu] được khảm trong trái tim mana của Hải Quy, đang phát ra ánh sáng.
“… Chậc chậc.”
Sau khi tặc lưỡi không đồng tình, bước đi của YuWon ngày càng nhanh hơn.
Vọt đến—
Sau khi tăng tốc trong một khoảnh khắc, YuWon lao thẳng tới [Hải Dương Thánh Linh Châu]. Cậu sử dụng cả [Đôi Giày Hermes] để ngay lập tức thu hẹp khoảng cách xuống một nửa. Nhưng trong khoảnh khắc đó…
“Kuaaaah—!”
Hàng loạt ma vật vừa chia làm hai hàng xung quanh YuWon đồng loạt lao vào cậu một lần nữa.
“Nếu các ngươi ở yên thì các ngươi đã không phải chết rồi…”
Nắm chặt—
YuWon dồn sức vào đôi tay, và sử dụng thanh kiếm của mình để chống lại làn sóng ma vật đang xông lên trước.
"Các ngươi vẫn cố tình lao lên mặc dù biết rằng mình sẽ bỏ mạng, các ngươi được điều khiển mạnh mẽ hơn ta nghĩ đấy.”
Rắc—
Con mắt của [Kyneē] bắt đầu tỏa ra ánh sáng, và dòng mana không ngừng tràn ra ngoài qua thanh kiếm của YuWon.
Trong khoảnh khắc tiếp theo…
Tốc biến—!
Theo đường kiếm của YuWon, ma lực của [Kyneē] nuốt chửng mọi thứ xung quanh nó.
Fwaaaaah—!
N-ứt ra—
Trước mặt YuWon, xác của những ma vật vừa lao tới từ mọi hướng chợt tan thành tro bụi. Những ma vật bị tiêu diệt bởi đường đi của thanh kiếm trông như thể chúng bị quét sạch bởi một thứ gì đó khổng lồ. Trong tích tắc, hơn trăm con ma vật đã biến mất.
Tuy nhiên, con đường trước mặt cậu vẫn chưa hoàn toàn thông thoáng.
'Vẫn chưa được.'
Nhói lên—
Toạc ra—
YuWon có thể cảm thấy bàn tay đang đeo [Kyneē] dần bị xé toạc. Đó là do lượng mana trào ra quá nhiều mà cơ thể cậu không thể chịu đựng được.
‘Hai lần nữa thôi.’
Sức mạnh to lớn của [Kyneē] đã vượt quá mong đợi của cậu, thậm chí còn lên đến mức cơ thể cậu đang dần trở nên suy yếu bởi không thể tiếp tục chứa đựng thêm sức mạnh nữa, hệt như tình trạng bây giờ.
Tuy nhiên, cậu phải chịu đựng ít nhất hai lần tiếp theo.
Xì xì xì—
Sức mạnh tràn ra từ [Kyneē] một lần nữa trở nên cường đại.
Theo sau đó là một nhát chém nữa.
Vụt—!
Giống như quẹt một đường thẳng trên giấy vẽ bằng bút lông, một khoảng trống khác được tạo ra theo hướng vung của thanh kiếm nhằm về phía bầy quái vật đang cản trở bước tiến của cậu.
Krrshk—
Lòng bàn tay cậu lại bị xé toạc lần nữa. YuWon cảm thấy như thể bàn tay mình sắp nổ tung thành thịt vụn.
‘Đúng như mình nghĩ, nhiều quá sao?’
Kỹ năng vốn có của [Kyneē], [Địa Ngục].
Không, đó là một loại 'hiện tượng', thậm chí không được gọi là kỹ năng.
Con mắt mở ra trên mu bàn tay cậu giống như một loại cửa ra vào. Nó được kết nối tới đâu, hay loại địa điểm đó là gì, không ai có thể biết bao gồm cả YuWon.
Tuy nhiên, có một điều cậu chắc chắn. Một nguồn sức mạnh khổng lồ mà ngay cả YuWon cũng không thể ước tính được nó đang chảy trong không gian đó nhiều đến mức nào.
‘Mình chỉ có thể vung nó thêm một lần nữa mà thôi.’
Nắm chặt—
YuWon siết chặt bàn tay phải được trang bị [Kyneē] và thanh kiếm của mình, và nó run lên bần bật.
Chỉ một lần nữa thôi. Đó là giới hạn hiện tại của YuWon.
Tuy nhiên, may mắn thay, nếu cậu không tăng Chỉ số Bí thuật của mình lên ba chữ số, cậu sẽ không thể sử dụng [Kyneē] được như bây giờ.
Vụt—
Gió bắt đầu thổi sát mặt đất dưới chân YuWon. Cơ thể cậu trở nên nhẹ như một chiếc lông vũ, và bay lên không trung với gió.
[Kích hoạt Không Bộ.]
[Tốc độ di chuyển tăng 100% trong 5 giây.]
[Bạn có thể đi lại trên không trung trong 5 giây.]
Kỹ năng nội tại của [Đôi Giày Hermes], [Không Bộ] chỉ được sử dụng một lần mỗi ngày, đã được kích hoạt.
Thụp—
Cậu bước đi trên khoảng không trống rỗng, thân hình nhẹ như lông vũ bay lên không trung.
Khoảng cách đã được thu hẹp lại trong tích tắc.
Năm giây.
Đó không phải là một khoảng thời gian dài, nhưng trong hoàn cảnh như thế này, khoảng thời gian đó quý giá hơn bất kỳ kho báu nào trên thế giới.
Thình thịch—
Trái tim mana của Hải Quy đập chậm hơn. Viên [Hải Dương Thánh Linh Châu] được gắn khá sâu vào đó.
‘Trái tim mana của Hải Quy cứng cáp hơn hầu hết các loại kim loại.’
Đó là bản năng tự vệ của hải Quy. Một ma vật vật cuộn tròn bên trong lớp vỏ của nó và cố gắng sống sót hết sức có thể.
Trái tim mana của một con Hải Quy cứng rắn hệt như chiếc mai bao bọc cơ thể nó.
‘Mọi thứ sẽ đổ sông đổ bể nếu mình không thể cắt nó ra ở đây.’
[Hải Dương Thánh Linh Châu] đang ở ngay trước mắt cậu. Nếu cậu có thể tách được nó ra khỏi trái tim kia, nếu cậu có thể lấy được nó…
‘Mình sẽ cắt nó trong một lần tấn công.’
Rắc rắc—
Một lần nữa — không. Lần cuối cùng, đôi mắt của [Kyneē] lại tỏa ra ánh sáng đen một lần nữa. Đồng thời, màu mắt của YuWon cũng chuyển sang màu đỏ.
[Hỏa Nhãn quan sát đường đi.]
Tầm nhìn của cậu sáng lên, và trái tim mana chứa [Hải Dương Thánh Linh Châu] dần lộ ra trước mắt. Trái tim mana lớn hơn cả một ngôi nhà, nhưng [Hải Dương Thánh Linh Châu] chỉ nhỏ bằng cái móng tay.
Nếu cậu không thể tìm thấy [Hải Dương Thánh Linh Châu] và lấy được nó ngay lập tức, những ma vật đằng sau YuWon sẽ chuyển thành một cơn sóng lớn và lao về phía cậu một lần nữa. Mọi chuyện sẽ trở nên hoàn toàn mất kiểm soát nếu chuyện đó xảy ra.
Trong thời điểm này, khi đồng thời phải tập trung vào những gì đang diễn ra bên ngoài, cậu không thể để mất thêm thời gian và sức lực cho đám ma vật nữa.
‘Ngươi ở đâu.'
Đôi mắt của YuWon bắt đầu quan sát.
‘Ngươi đang ở đâu.’
Thình thịch— Thình thịch — Thình thịch—
Trái tim mana bắt đầu đập nhanh hơn.
Khi tầm nhìn của cậu được tăng cường bởi hiệu ứng của cả [Truy kích cảm quan] và [Hoả Nhãn], ánh sáng xanh phát ra từ quả tim vốn rộng như một ngôi nhà, giờ đây đang dần co lại, và rồi ánh sáng đó thu hẹp còn cỡ một tảng đá nhỏ.
Ở đâu đó trong ánh sáng kia chính là [Hải Dương Thánh Linh Châu].
YuWon chợt dấy lên mong muốn được ăn cả ngã về không, nhưng ngay trước khi cậu vung thanh kiếm của mình…
[Một mảnh vỡ nhỏ khác của Kyneē đang phản ứng.]
Cậu có thể nhìn thấy một viên đá nhỏ nằm sâu bên trong trái tim mana đó.
Skoosh—!
* * *
Soạt—
Tí tách, tong, tong—
Máu rơi như mưa và chảy xuống ồ ạt. Đó là máu chảy bên trong trái tim mana.
Tong tong—
Máu bắt đầu thấm ướt mặt đất.
Trái tim mana không phải là thứ duy nhất bị chém vào.
Grrrr—
Shii, shwaaa—
Vô số ma vật vây quanh trái tim để bảo vệ nó giờ đã biến mất như chưa hề tồn tại từ đầu.
Một vòng tròn được vẽ ở vị trí trung tâm của trái tim mana. Mọi thứ đều đã bị chém.
Tất cả những ma vật đã quên mất mong muốn bảo vệ [Hải Dương Thánh Linh Châu], giờ đây đang giữ khoảng cách với cậu. Vẻ mặt của chúng đầy sợ hãi.
“Shiiiiee—”
“Gyaaa—?”
Như thể không hề có gì xảy ra từ nãy tới giờ, những con quái vật bắt đầu lần lượt di chuyển về nơi đã từng là trái tim mana.
Thịch—
Một thứ gì đó chìm ngập trong máu vừa chuyển động. Không thể nào đám ma vật tinh ranh kia có thể bỏ sót nó.
“Grrrrrr—”
Ực—
Một vài ma vật dường như đang đói, bởi chúng đang liếm mép thèm thuồng.
Chúng đánh giá nhau trong giây lát, và con lớn nhất trong nhóm, một con Thủy Long, tiến về phía trước và há cái miệng ra rất rộng, như thể muốn xơi trọn thức ăn của mình chỉ trong một lần cắn.
Những ma vật khác không dám thách thức Thủy Long, và cuộn người lại đằng sau nó.
Trong khoảnh khắc đó…
Con mồi chìm trong bể máu khẽ nhúc nhích.
Xoẹt—
Một đường thẳng chợt xoẹt qua cơ thể của Thủy Long.
Răng rắc—
Cơ thể con Thủy Long bị cắt làm đôi và gục sang hai bên, bất động.
Phản ứng của những con quái vật bị đe dọa bởi kích thước của Thủy Long cũng bị chia thành hai dạng. Một nửa coi đây là cơ hội và bước tới, nửa còn lại càng trở nên sợ hãi và lùi bước.
Khập khiễng—
YuWon từ từ đứng dậy khỏi vũng máu.
Bởi cánh tay phải của cậu giờ đây đã trở thành một mớ bầy nhầy, cậu phải dùng tay trái của mình để nâng kiếm lên. Nhờ vậy, cảm giác nhát chém của cậu không còn mượt mà như trước.
"…Thật kì cục."
Khi cả cơ thể cậu ướt đẫm máu sau khi chém mở trái tim mana của Hải Quy, YuWon dùng tay để lau máu trên mặt mình. Sau khi gạt nhẹ vết máu trên người xuống, cậu đưa mắt nhìn xung quanh.
“Grrrr—”
“Kyaaaah—”
Những con quái vật đang mở miệng chảy nước dãi, dường như đã hoàn toàn quên mất những gì đã xảy ra với Thủy Long vừa rồi.
Đánh liều mạng sống của chúng chỉ vì một bữa ăn… YuWon cảm thấy cuối cùng thì một ma vật vẫn chỉ là một ma vật.
‘Mình thấy hơi mệt.'
YuWon đóng mở bàn tay phải, và nhìn xuống lòng bàn tay của mình. Bởi vẫn đang đeo [Kyneē], cậu không thể nhìn thấy nó, nhưng tay phải của cậu thật sự đã bị xé toạc, và tất cả các khớp xương đều bị lệch. Đó là hậu quả của việc sử dụng sức mạnh vượt quá khả năng của mình.
'Vẫn còn khó khăn để tận dụng hoàn toàn sức mạnh của Kyneē. Nếu không phải là do năng lực của mình, liệu có phải vấn đề nằm ở các chỉ số của mình không?'
Hai chỉ số quan trọng trong tương lai sẽ là Chỉ số Bí thuật và Thể chất. Chỉ số cần thiết để sử dụng [Truy kích cảm quan] tốt hơn là chỉ số Nhận thức.
Rất khó để tăng Chỉ số Bí thuật lúc này, nhưng có đủ phương pháp để nâng những chỉ số khác.
‘Có vẻ như bây giờ mình cần tập trung vào việc tăng cấp.’
Tự cảm nhận được sự thiếu thốn chỉ số của mình, YuWon tự hỏi liệu cậu có đang tập trung quá nhiều vào việc leo Tháp hay không. Việc leo Tháp là rất quan trọng, nhưng cũng cần chú ý không được bỏ bê việc lên cấp.
'Sao cũng được. Tự suy xét kết thúc ở đây.'
YuWon ngẩng đầu lên. Cậu đang tự hỏi tại sao mùi tanh lại trở nên nặng hơn, nhưng hóa ra chỉ vì có thêm một con Hải Xà khác đang tới gần.
'Sau đó…'
YuWon mở tay trái ra, và bên trong đó…
Wooooong—
… Là một viên ngọc màu xanh lam sáng đẹp.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook