Thăng Cấp Cùng Thần
-
Chapter 92
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Tổng cục ở tầng 20 khá yên lặng.
Nhân viên tổng cục thường ghi giờ đến sở làm, xử lý các phản hồi than phiền, ăn một bữa, rồi chơi cờ hoặc thẻ trò chơi để giết thời gian.
“Tôi cứ nghĩ tôi sẽ được làm một đống trò vui nếu tôi trở thành Ranker.”
Kẹt—
Howl, một Ranker mới được chỉ định ở Tổng cục, đang lẩm bẩm trong khi dựa người vào thành ghế, “Việc thì nhàm chán mà lương thì bóc lột đúng là đã thành thông lệ mất rồi, không phải sao?”
“Không hoàn toàn là lương bóc lột đâu. Hơn nữa ta nên biết ơn vì đây là vị trí dài hạn và toàn thời gian,” Đồng nghiệp ngồi bên cạnh hắn ta nói khi đang di chuyển một nước cờ.
Tak—
Nếu như họ không chơi như thế này, thời gian dường như vĩnh viễn đứng im.
Howl liếc mắt nhìn khắp bàn cờ.
“Hm... Để xem nào ...” hắn ta nghĩ thành tiếng trong một khoảnh khắng thoáng qua. “Tôi sẽ—“
Bùm, bùm—!
Ngay trước khi anh ta kịp di chuyển quân cờ, một người nào đó đập mạnh cánh cửa/
“Ai đây?”
Kẹt—
“Xin lỗi,” Vị khách vừa đập cửa từ từ tiến vào.
Đó là một người đàn ông trông hà tiện với mái tóc đỏ quạch.
Howl nheo mắt nhìn người đàn ông. “Horang?” anh ta nói.
Một gương mặt đã từng rất quen thuộc với anh ta trước khi anh ta được chỉ định đến tầng 20.
Lẽ thường thì sẽ có hai khả năng. Hoặc là họ là tội phạm nguy hiểm, hoặc họ là một nhà tài trợ đáng tin cậy đến nỗi họ có thể ra vào Tổng cục như nhà của họ.
Horang là người thuộc cả 2 nhóm.
“Anh ở đây làm gì? Lại gây ra rắc rối hả?” Howl hỏi.
“Làm gì có.”
“Thế thì lý do anh đến đây làm gì? Mọi người đều phải cẩn trọng vì bây giờ tình hình đang trở nên nghiêm trọng.”
Horang bước tới chiếc ghế bành mà cả hai đang ngồi, và thản nhiên ngồi xuống mà không hỏi một câu nào, rồi đáp, “Tôi tìm thấy hai chú thỏ.”
“Thỏ? Lần này là con nào đây?”
“Titan và Kim YuWon.”
“Gì cơ?” Mắt Howl mở trừng trừng.
Hắn ta đã luôn quan sát nhất cử nhất động của Titan. Và giờ thì tên YuWon đó lại xuất hiện cùng chúng.
“Thực ra thì, chỉ có hai Titan, nên tôi đoán tôi nên nói là có ba chú thỏ. Bất kể như nào, vài tên khá nguy hiểm đã xuất hiện.” Horang nói.
Hắn ta tiếp tục với một nụ cười rợn tóc gáy, “Và rồi chúng ta tình cờ phát hiện ra chúng khi đang ở Olympus.”
Horang thực chất không phải một phần của Olympus. Thay vào đó, anh ta là lão đại của Diệm Hồ phái, một bang đang nổi ở những tầng giữa. Nhưng có tin đồn rằng anh ta là sân sau của một tai to mặt lớn nào đấy ở Olympus.
“Thế nên, tôi cần ít sự trợ giúp.” Horang nói
Đấy không phải một lời đề nghị mà người ta sẽ nhờ cậy Tổng cục, mượn sức để hạ người chơi khác.
Cái chính ở đây chỉ là, Howl và các Rankers khác ở Tổng cục không có lý do gì để ngăn hắn ta nhờ cậy để săn các người chơi khác.
“Nhưng nó mới chỉ đến tầng 20.”
“Đừng. Đừng đánh giá YuWon dựa trên số tầng mà nó đã leo đến. Tôi đã tận mắt thấy nó đấu trong Đại hội võ thuật, và cũng ra gì phết đấy.”
“Anh nghĩ vậy?”
“Tôi nghĩ Hargaan đúng là có bất cẩn ở cuối trận, nhưng tên đó vẫn nốc ao hắn chỉ với một cú đấm.”
“Vậy thì cũng có lý.”
“Mà kể ra, có thêm 2 Titan bên cạnh nó thì chuyện càng rối hơn. Chưa kể đến nó cũng có thể đã nhận được sự trợ giúp từ Thiên ma giáo...”
Cả hai tranh luận một chút về khả năng thực chiến cũng như tính toán những cách mà Thiên ma giáo và YuWon có thể dính líu đến nhau.
“Hm ...”
“Tôi đoán là chỉ cần chúng tôi hạ được nó ..”
“Thì thứ hạng của chúng ta sẽ được tăng ít nhất một bậc.”
Các Ranker nói, giữ nguyên nụ cười trên môi.
Và vì vậy, một cuộc đàm thảo bí mật được khơi màn ngay trong Tổng cục.
* * *
* * *
Adam chỉ đơn giản là một thành phố nhỏ.
Những tán và cành cây chọc trời đều là nơi trú ngụ của Titan.
Một cái cây không thể bị phá hủy.
Ngoại trừ những Ranker cấp cao ở tầm cỡ của “Tam Đại” thần của Olympus hoặc Như Ý Kim Cô của tôn Ngộ Không, chẳng có kẻ nào đủ sức để làm mảy may đến Adam.
Theo lẽ tự nhiên, điều đó có nghĩa là YuWon cũng không có khả năng làm lung lay cái cây này với sức mạnh hiện tại.
“Mình sẽ phá nát lũ này.”
Cộp—
YuWon leo lên một nhánh cây của Adam.
Sàn ở tầng này đủ chắc và rất rộng để cho cậu có thể xả sức mạnh.
Fwoosh—
Phạch, phạch—
Trên đầu YuWon, hàng trăm đốm lửa cỡ nắm tay từ [Thiên Hỏa] xuất hiện.
Vù —!
[Thiên Hỏa] đang cháy rừng rực, thoát khỏi sự kiểm soát của YuWon. Chúng bắt đầu rơi thành từng đốm xuống mặt đất.
Phù —
YuWon thở hắt ra, tròng mặt đột nhiên có biến hóa.
[Hỏa Nhãn đang đọc các khả năng.]
[Hỏa Nhãn] có thể làm rất nhiều điều, nhưng một trong những chức năng chính là đọc các ‘khả năng’.
Có rất nhiều khả năng có thể xảy ra, nhưng một trong những khả năng phổ biến là ‘lẩn tránh’. Khi sử dụng khả năng này, YuWon có thể đọc ra được ngọn lửa sẽ rơi xuống đâu, đọc quãng đường nó sẽ rơi xuống, và rồi đi trước một vài nhịp.
‘Mình bắt đầu thấy chóng mặt rồi đấy.’
Cậu cũng sử dụng [Hỏa Nhãn] được một thời gian nhưng bất cứ khi nào kích hoạt nó, cậu vẫn cảm thấy quá tải. Đặc biệt khi cậu phải đọc một khả năng cực khó để né tránh.
Bíppppp—
[Kích hoạt Truy kích cảm quan]
[Đang kiểm tra tất cả cá thể và sinh vật sống trong vòng bán kính 50m]
[Tri giác tăng thêm 50%]
[Truy kích cảm quan] Trong những kỹ năng mới mà YuWon đạt được, đây là kỹ năng mà cậu quen thuộc nhất. Nó giống như [Hỏa Nhãn] nhưng hiệu quả hơn nhiều. Không phải bởi vì [Truy kích cảm quan] là một kỹ năng tốt hơn, mà chỉ là cậu quen thuộc với nó hơn.
YuWon nhắm mắt lại
Fwoosh—
YuWon có thể cảm nhận đám lửa mà trước đó cậu không kiểm soát được sẽ cháy rừng rực. Cảm giác về phương hướng chúng sẽ rơi xuống và độ lớn của đám cháy dần dần chạy qua đầu cậu.
Trong khu vực ấy, xúc cảm của YuWon tăng lên gấp vô kể lần.
Cậu mở mắt, và tầm nhìn qua [Hỏa nhãn] đã thấm đẫm sức mạnh từ [Truy kích cảm quan].
Fwoosh—!
Đôi mắt đỏ ngầu của YuWon mở trừng trừng.
Chỉ có một suy nghĩ duy nhất đang ở trong đầu YuWon.
‘Vậy ra, thế giới cũng có thể rõ ràng như thế này.’
Cậu nhìn thấy mỗi đốm lửa sẽ di chuyển ra sao và cậu nên cử động như thế nào. Mọi thứ như được phản chiếu rõ ràng.
Whoosh—!
Những đốm lửa bắt đầu rơi.
Từng đốm một, [Thiên Hỏa] bắt đầu trút xuống. Chỉ trong vài giây, chúng nối tiếp nhau đổ ụp xuống
Bùm, bùm—!
Fwhoosh—!
Những ngọn lửa rơi xuống một cành cây của Adam và bùng lên. Nhành cây lập lòe trong ánh lửa tím.
Nhưng ngay trong địa ngục ấy, một không gian không cả được một mét bắt đầu mở rộng.
YuWon hạ xuống trong không gian mà không còn bóng dáng của lửa.
Phù—
Cậu đã thành công tránh né mọi thứ cậu thấy. Trên thực tế, YuWon có lẽ còn đủ khả năng để tránh mọi thứ trong khu vực ấy ngay cả khi nhắm hai mắt.
Cậu đã bắt đầu luyện tập [Truy kích cảm quan] liên tục ngay từ khi nhận được nó, và cậu quan sát được sự nhuần nhuyễn của mình ngày càng rõ ràng nếu so với bình thường.
‘Hai kỹ năng đã được hợp nhất đúng như mình mong đợi.’
Ảnh hưởng cộng hưởng từ hai kỹ năng đồ sộ hơn nhiều lần so với khi chúng hoạt động đơn lẻ, nhưng vấn để ở đây là mặc dù chúng hiệu quả, chúng lại tốn sức hơn rất nhiều.
‘Não mình không theo kịp được thông tin xúc cảm.’
Mở rộng tầm nhìn và các giác quan khác gây một áp lực lớn lên não.
Cậu đã rất thuần thục với kỹ năng [Truy kích cảm quan], nhưng [Hỏa Nhãn] lại là một kỹ năng khá mới đối với cậu, ngay cả trong kiếp này, cậu đã cố gắng thay thế [Truy kích cảm quan] với [Hỏa Nhãn].
Giờ đây cậu đã có cả hai kỹ năng cũng như thiên phú cho phép cậu sử dụng chúng cùng nhau, nhưng điều đó có nghĩ là có một gánh nặng hơn nhiều đang đè lên não cậu.
‘Mình sẽ cần luyện tập một chút.’
Cậu quyết định cậu sẽ khá bận rộn với chúng một thời gian.
“Uầy. Cái gì đây? Cậu ở đây à?” Một giọng nói khoa trương đột ngột cắt đứt dòng suy nghĩ của cậu.
YuWon quay đầu lại và nhận ra một gương mặt quen thuộc.
“Huh? Một con người à?”
“Một nhân tộc thì có phận sự gì ở đây?”
“Không nghe thấy à? Trưởng lão Urpha cấp quyền cho hắn ta ở lại.”
“Trưởng lão đích thân đồng ý?”
“Nhưng mà, để một con người ...”
Kwant và bốn Titan khác đang nói chuyện với nhau.
Họ đều trạc trạc cỡ Buar và Nwair, điều đó có nghĩa là họ là các Titan nhỏ tuổi.
“Cái tên Kim YuWon thật sự lợi hại như vậy à?”
“Tôi không biết. Tôi mới nghe phong thanh vài lời đồn.”
“Thì sao? Trông hắn ta không giống một Ranker. Lại còn mới chỉ chạm đến tầng 20 nữa.”
“Hắn ta cũng khá là ấn tượng trong Đại hội võ thuật đấy chứ.”
Các Titan thì thầm to nhỏ trong khi đang theo chân Kwant tiếp cận YuWon.
Rầm, rầm—
Có thể chúng là các Titan nhỏ tuổi, nhưng suy cho cùng vẫn là titan. Và chúng có những 5 người.
Giống như một cảnh hăm dọa tàn bạo, nhất là khi chúng cùng nhắm đến một người cùng một lúc.
Kwant là tên dẫn đầu.
“Ta lại gặp nhau rồi,” Hắn cười với một nụ cười quỷ dị. “Đang nhìn gì thế? Tên khốn Buar không có ở đây để lo cho mày đâu.”
Với dáng đứng và khuôn mặt đều đang dọa dẫm, Kwant thực sự muốn dần cho YuWon một trận.
Có thể là vì cậu đã gặp Urpha hôm qua, nhưng giờ nhìn Kwant đáng yêu hơn so với trước kia. Ít nhất là với YuWon.
Đám còn lại đang cố ngắn Kwant.
“Này. Tôi thấy cậu đang đi hơi xa, nhất là khi cậu ta là khách của Trưởng lão ...”
“Tôi chắc rằng ông ta cũng có lý do khi để hắn ta ở lại ...”
“Thì sao?” Kwant gầm lên. Như thể một đưa trẻ đang không chịu vâng lời giáo viên của mình. Mặc dù nếu so sánh như vậy thì Urpha sẽ trở thành hiệu trưởng thì đúng hơn.
“Nó đang cười kìa?”
“Có bình thường không thế?”
“Đang cố dẫm đạp tự tôn của chúng ta à?”
YuWon cảm thấy chúng chẳng khác gì những đứa trẻ to lớn, nhìn vào cách chúng dễ dàng bị kích động chỉ bằng một vài tiếng cười.
“Chắc mày không hiểu mày đang ở tình huống như nào đâu nhỉ ...” Kwant buông lời đe dọa YuWon, vung tay về phía cậu.
Chỉ lòng bàn tay của Kwant cũng to bằng đầu YuWon
YuWon cũng không vừa mà vung tay đáp trả.
Pặp—
Cả hai đang ghì chặt tay của đối phương.
Ghì—
‘Không thể nào. Tên này ...” Kwant nhìn cách YuWon ghì lấy tay hắn bằng vẻ mặt không thể tin nổi, “Đang cố khiêu chiến một Titan bằng kích cỡ bé tí của con người?”
Kwant đã nghe vô số điều về sức mạnh của YuWon. Hắn ta cũng nhận thức được rằng cậu đang dẫn đầu mọi bảng đấu, cũng như là nhà vô địch của Đại hội võ thuật, minh chứng cho sức mạnh vô song của cậu trong số những người chơi ở tầng thấp.
Nhưng sau tất cả thì, nếu nói về sức mạnh thể chất thì không giống loài nào có thể bì lại với Titan. Đấy là sức mạnh di truyền.
‘Tao sẽ nghiền nát mày.’ Kwant vừa bóp tay của YuWon vừa nghĩ
Nhưng ...
“Hự...”
Kẻ cảm thấy đau bây giờ lại là Kwant.
Cách, cách—
“Khục ...!”
Ngón tay của hắn ta bắt đầu biến dạng, và xương dần bị gãy.
“Chuyện quái gì thế này...?” Hắn tự hỏi
Kwant nén cơn đau cố gắng tăng thêm sức vào cú ghì tay, nhưng thất bại.
Cách, cách—
“Khặc!”
Uỵch—
Bàn tay đã biến dạng mà gãy, Kwant quỳ xuống đau đớn. Hắn cố rút lại cánh tay, nhưng nó không nhúc nhích
“Tay! Tay tao!”
Kwant cố đấm YuWon bằng cánh tay còn lại trong khi vẫn gầm vì đau đớn. Đó là một cảnh khó coi, trong khi chỉ vài phút trước hắn ta đã kiêu ngạo thế nào.
“C-cái gì...?”
“Kwant vừa thua à?”
“Thua một nhân tộc?”
Nói về sức mạnh thể chất, không chủng nào có thể đánh bại Titan trong tòa tháp này.
Tất nhiên, vô số con người có sức mạnh ngang Titan với chỉ số và cấp bậc đủ cao, nhưng hầu hết chúng là Ranker.
Kwant là một người chơi đã đi đến tầng cao hơn YuWon rất nhiều.
“Vẫn còn nhiều hơn 5 đứa, đúng không?” YuWon hỏi.
Adam là một trong những khu dân cư chính của Titan. Có khoảng mười nghìn Titan sống bên trong cây đại thụ này.
Còn thừa quá đủ thời gian để chờ cho buổi khảo nghiệm bắt đầu, YuWon nhếch mép, đột nhiên nghĩ ra một ý tưởng.
“Gọi tất cả bạn của chúng mày ra đi” cậu nói “Một mình tao chấp hếttttt.”
____
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook