Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Vwoom, vwoom—

Một dòng mana khổng lồ bay về phía cậu cùng với cú đấm vung lên của Buar.

YuWon cân nhắc giây lát rồi quyết định không dùng mana của mình.

Để luyện tập [Hỏa nhãn], [Truy kích cảm quan] và「Đôi giày Hermes」, cậu quyết định không dùng các khả năng khác khi chiến đấu. Bởi khi mà cậu phá vỡ luật ấy, cuộc đấu này sẽ thoái hóa trở thành một cuộc ẩu đả của mấy thằng trẻ ranh.

Phù—!

Cùng với nắm đấm của Buar, dòng mana biến thành một làn sóng khổng lồ, chực chờ tông thẳng vào cậu.

YuWon phải tìm ra được một hướng để phá vỡ nó trước khi bị kẹt và ăn no đòn.

[Hỏa Nhãn đang đọc các hướng đi.]

Nhờ các giác quan đã được mở rộng, thời gian trở nên giống như một dòng chảy trôi chậm.

Nó mang theo sự quá tải lên tới tận não bộ, nhưng YuWon có nhiều thời gian hơn vậy để quyết định, và mọi thứ cậu cảm nhận được đều rõ ràng hơn bao giờ hết.

Dòng mana có thể cảm nhận rõ ràng ở ngay cả trên da, và cậu có thể nhìn thấy chính xác điểm mà cậu có thể phá vỡ dòng mana đang nhắm thẳng về phía mình.

‘Ở phía đó,’ YuWon nghĩ, tay nâng thanh kiếm của mình lên.

Điểm đó là một điểm cực tiểu, và nó di chuyển theo làn sóng. Nhưng cậu vẫn phải làm vậy để có thể xuyên qua được nó.

Và vì thế YuWon không hề né làn sóng, mà thay vào đó tông thẳng vào nó bằng tất cả sức lực của mình.

* * *

Vù—

Buar nhìn thấy mũi kiếm đang chĩa về phía mình.

Vào khoảnh khắc đó, anh ta tự hỏi, ‘Cậu ta sẽ đánh trả à?’

Anh không cảm nhận được gì từ YuWon. YuWon không dùng dù chỉ là một lượng mana nhỏ nhất. Cậu chỉ dùng thứ sức mạnh thể chất thuần túy để đáp lại cú đấm của anh ta.

“Cậu ta còn liều mạng hơn cả một Titan nữa.”

Đó là suy nghĩ duy nhất nảy ra trong suy nghĩ của Buar. Điều hiển nhiên là anh ta ăn đứt YuWon về mặt sức mạnh vật lý. Buar phô hết công suất sức mạnh của mình để ngăn cản YuWon có thể né tránh. Và giờ, chẳng thèm né tránh nữa, cậu đối đầu trực diện với anh ta luôn.

Dường như ai bại ai thắng đã rõ ràng trước cả khi họ va chạm nhau.

“Anh trai!” Nwiar hét lên sững sờ.

Trường hợp này YuWon rõ ràng có thể bị trọng thương, và nếu như thế thật, họ sẽ cảm thấy xấu hổ với Urpha.

‘Xin lỗi, nhưng ...’ Buar nghĩ, nắm đấm vẫn vung ra, ‘Quá muộn rồi.’

Khoảnh khắc đó ...

Xọet—

Xuyên giữa dòng mana, một đường mỏng tanh vụt qua.

Phù—

Lượng mana cực lớn như thể nó sẽ thổi bay cả một vùng lân cận khỏi đó. Và đường kẻ mỏng ấy xuyên qua dòng mana nhanh chóng tung thẳng về phía Buar.

“Cái ...?” Buar ngỡ ngàng nhìn mọi thứ lướt qua.

Anh ta nhận ra rằng đã quá muộn để thu nắm đấm lại khi đường thẳng ấy giờ rạch đến tận mặt anh ta.

Anh ta tự hỏi làm thế quái nào mà YuWon có thể phá vỡ được dòng mana khổng lồ.

Fss—

‘Đường thẳng’ mà Buar thấy là kiếm của YuWon.

YuWon tránh khỏi nắm đấm của Buar và phá vỡ cả dòng mana khổng lồ, và giờ mũi kiếm của cậu đang điểm thẳng vào cổ Buar.

“…”

“…”

“Quào…”

Xung quanh các Titan giờ chỉ còn im lặng và những sự ngạc nhiên không nói nên lời.

Kể cả Nwair, người đã lo lắng rằng YuWon sẽ bị thương. Kỳ thực cô là người sốc nhất bởi vì cô đã từng có một cuộc đụng độ với cậu.

‘Cái gì vừa xảy ra ...?’ Cô tự hỏi.

Buar đã tấn công rồi bị phản phệ, và YuWon đã vung kiếm của cậu lên để tiếp chiêu.

Đó rõ ràng là một đòn tấn công yếu hơn nhiều, giống như lấy trứng chọi đá. Nhưng cuối cùng, quả trứng ấy lại khiến cục đá vỡ thành mảnh.

Keng—

Khi Buar vẫn đứng đó, YuWon thu lưỡi kiếm đang chĩa vào cổ họng anh ta lại.

Trận đụng độ giờ mới kết thúc.

“Hmm…”

Đôi mắt của YuWon quay trở lại màu vốn có của nó.

Cậu cảm thấy đau đầu, và có hơi hoa mắt nữa, nhưng kết quả thì không tệ chút nào.

“Mình làm được rồi.” YuWon tự nói với bản thân mình.

Cậu thắng Buar, một Titan, mà không sử dụng chút mana nào. Đó là một chiến thắng trước một người chơi ở tầng cao hơn nhiều.

Cậu có nhận thức rằng có chút may mắn trong chiến thắng này, nhưng đánh bại Buar mà không dùng mana hoặc các kỹ năng khác thì đúng là huyền thoại.

“T-tôi thua rồi,” Buar chấp nhận thất bại của mình, dù có hơi muộn.

Vì anh ta đã không thể phản ứng lại mũi kiếm chĩa vào cổ mình, đó là một thất bại hoàn toàn.

“Các cậu ít nhất là còn khỏe hơn nhưng người còn lại.” YuWon nói.

Nhờ có cặp anh em, cậu đã có thể sử dụng [Hỏa nhãn] và [Truy kích cảm quan] cho đến khi cậu cảm thấy thấm mệt. Và cậu đã quen hơn một chút với việc sử dụng「Đôi giày Hermes」, nhưng đây là lần đầu tiên cậu dùng chúng nhiều như thế chỉ trong một ngày.

Cặp anh em Titan là đối thủ hoàn hảo cho YuWon để cậu mài giũa những giác quan trơ lỳ của mình.

“Tôi hi vọng mình có thể luyện tập thêm nhiều hơn.” YuWon nói, mở rộng bàn tay của mình.

Có một hạn chế với việc luyện tập một mình, nên có ai đó giúp cậu luyện tập là một tin tốt. Nếu có thể, cậu muốn tiếp tục nhờ cậy sự giúp đỡ của Buar và Nwiar.

Buar nhìn bàn tay YuWon chằm chằm rồi bắt lấy nó.

“Vinh hạnh của tôi.”

Bóp—

YuWon có thể cảm nhận được tinh thần đấu tranh của Buar từ cái bắt tay mạnh bạo của anh ta.

“Tôi rất mong chờ đấy.”

* * *

Mười ngày đã trôi qua. 

Trong mười ngày cuối cùng, lịch trình hàng ngày của YuWon chả có gì thay đổi.

Đánh nhau, đánh nhau thêm, và hôm nay cũng thế, cậu đang đánh nhau.

Fwoop—

Swoosh, fwoosh—

“Nwiar!”

“Okay!”

Nwiar bật nhảy lên và dậm xuống.

Rầm—!

Kích cỡ và cân nặng của cô làm rung cả nhánh cây Adam. Lực đó lớn đến nỗi dường như không thể đối với một Titan như Nwiar.

“Đó có phải một Cơ chế khuếch đại cân nặng không nhỉ?” YuWon tự hỏi.

Mọi người chơi ở trong Tòa tháp đều học võ thuật ở tầng 10, và kỹ thuật mà Nwiar vừa trình diễn giống với một ứng dụng thực tế của màn võ thuật của Chiến địa.

“Vậy là các cậu chưa ngửa hết bài à.” YuWon nói.

Kiếm của YuWon lướt qua thân trên của Nwiar.

“Bắt được cậu rồi!” Kwant hét lên khi vung chùy của hắn ta xuống.

Phù—

Bang—!

Cái chùy đánh trượt, nhưng rõ ràng nó đang ở giữa lối mà YuWon sẽ né.

“Vulcan! Dariwul!”

“Bắt được rồi!”

VulKan và Dariwul, hai người đã luôn chăm chăm theo dõi hướng né của YuWon, đồng thời chuyển động.

Họ căn thời gian hoàn toàn khớp với chuyển động của YuWon. Vulkan hướng về phía mà YuWon nhảy, và Dariwul chờ trong khi theo dõi nơi mà YuWon sẽ làm một bước nhảy đôi tới.

Và tất nhiên, Buar không đứng im khi chuyện này diễn ra. Anh ta nhảy về hướng mà YuWon sẽ nhảy về trước.

Ngay cả khi YuWon có thể nhảy thêm nữa trong không trung, có quá nhiều Titan đang truy đuổi cậu.

“Bắt được rồi nhá!” Vulkan hét lên khi vung tay bắt lấy YuWon.

Vulkan, kẻ to con nhất trong cả năm, cố vòng tay xung quanh eo YuWon.

Tuy nhiên ...

Fss, fss—

YuWon biến mất.

“Hả?”

“Cái quái—?”

“Cậu ta đâu rồi?”

Năm người bắt đầu nhìn xung quanh để tìm YuWon đã biến mất.

Đó là khi Vulkan, người vẫn đang lửng lơ trong không khí sau khi nhảy đuổi bắt YuWon, bị trật cổ chân.

Hít—

Phù—

Cơ thể của Vulkan bị vung lên cao trong không trung.

Trong nháy mắt, YuWon đã nhảy ra ở bên dưới Vulkan và cầm cổ chân quăng anh ta. 

“Ahhhhh!”

Cơ thể khổng lồ của Vulkan trở thành một vũ khí thô chết người.

Wham, blam—!

“Kgh!”

“Khục!”

Vulkan xô vào Buar và Dariwul.

Nwiar chỉ vừa né được đòn tấn công này.

Tặc—

YuWon cuối cùng cũng hạ chân xuống nền đất.

Nwiar và Kwant, đều đang chờ cậu ở bên dưới, bắt đầu hành động.

Nwiar bọc nắm đấm của mình với mana.

Nắm đấm đó, bọc với một lượng sức mạnh lớn đến nực cười, bay về phía YuWon, khiến không khí cũng rung chuyển.

Ầm ầm—

Đó là kỹ thuật mà Buar cũng đã dùng trước đó. Dòng mana được nén chặt vào nhau. Không có cách nào để né hay để vô hiệu hóa đòn ở vị trí của YuWon.

Đằng sau cậu, Kwant xông đến vung chiếc chùy của hắn ta.

YuWon quay đầu lại và hướng thẳng về phía Kwant.

Ssk—

Chỉ với mũi kiếm của mình, YuWon nhẹ nhàng thay đổi quỹ đạo của cây chùy trong tay Kwant.

Cạch—!

Kiếm của YuWon và chùy của Kwant đồng thời chặn đứng cú đấm của Nwiar.

‘Cậu ta dùng sức mạnh của mình để biến thành lợi thế của cậu ta...?’ Kwant sốc hẳn.

Hắn ta phát hiện mình đang đứng cạnh YuWon, nhưng đã quá muộn.

Cách—

“Ahhhhhh!”

YuWon tông thẳng vào cổ tay của Kwant bằng khuỷu tay của mình, hạ hắn ta quằn quại vì đau.

Rồi cậu bắt đầu chuyển hướng sang Nwair.

Phù, phù—

Nwiar là người có kỹ năng nhất trong cả năm.

Cô ta vung nắm đấm về phía YuWon, người đang nhắm vào đầu mình.

YuWon né một chuỗi đòn đấm chỉ trong vài giây, nhưng cuối cùng, cổ áo cậu bị nắm lấy.

“Hây da!” Nwiar hét, cố nâng YuWon lên để ném cậu lần nữa xuống sàn.

Tuy nhiên, lạ lùng làm sao, cô ta không thể nâng cậu lên.

Cậu quá nặng.

YuWon trông như một đứa trẻ khi đứng kế bên cô ta, đáng lẽ phải nhẹ như lông, nhưng cô còn không thể nâng cậu ta lên.

“Tôi cũng quyết định sẽ dùng đòn đó.” YuWon nói, kề cạnh kiếm vào cổ Nwiar. “Cơ chế Khuếch đại cân nặng.”

[Cơ chế khuếch đại cân nặng] không phải một kỹ năng đặc biệt. Đó chỉ là một cơ chế đơn giản của Chiến địa, nơi mà người ta tăng cân nặng của mình bằng cách chuyển lưu sức mạnh đến một hướng duy nhất.

Cậu đã quyết định thử nó sau khi thấy Nwiar làm vậy, nhưng hóa ra nó hiệu quả hơn cả cậu tưởng.

“…”

Bị đánh bại, Nwiar dừng lại và hạ nắm đấm xuống.

Trận đấu kết thúc.

Những người khác cũng cảm nhận được sự thất bại ấy. Họ hoặc đang thở dài bực tức hoặc rên rỉ vì đau, như Kwant.

Nwiar nói, gần như không tin được, “Giờ cậu có thể đánh bại cả năm chúng tôi như chẳng có gì vậy.”

Cô không nghĩ rằng họ sẽ thắng, nhưng cô cũng không nghĩ rằng trận đấu sẽ ngã ngũ sớm như vậy.

Tuy nhiên, sự thực là chỉ trong vài phút họ đều bị hạ đo ván, và thậm chí cô ta còn bị một kiếm kề cổ.

“Cậu đã hoàn toàn khác so với chỉ 10 ngày trước.”

Đó là điều đáng ghét nhất. Ban đầu, cảm tưởng như chỉ cần hai người bọn họ là có thể hạ cậu ta. Như thể chỉ có một khác biệt rất nhỏ trong sức mạnh của cặp anh em và YuWon và cô ta có thể đuổi kịp cậu. Nhưng thời gian càng trôi, khoảng trống ấy càng rộng.

Và rồi, YuWon đưa ra một đề nghị.

“Hãy kéo thêm một người vào mớ hỗn độn này nào.”

Người đầu tiên xung phong là Kwant.

Tự biết rằng một mình hắn ta thì không đủ khả năng, hắn ta quyết định dần YuWon bằng cách giúp cặp anh em.

Nhưng kết quả vẫn thế.

Khác biệt duy nhất chỉ là trận đấu kéo dài bao lâu thôi. Còn kết cục thì YuWon luôn là người chiến thắng.

Và tất nhiên, lần này vẫn thế.

“Cậu ta không thực sự cảm thấy bản thân đang mạnh lên ...” một người trong số họ bình luận.

YuWon vẫn luôn như thế.

Có cảm giác như thể cậu ta đang ở ngay trong tầm ngắm của họ, và họ gần như đuổi được cậu ta rồi.

Ban đầu, họ nghĩ hai là đủ với cậu ta, nhưng kết quả của cuộc đấu nói điều ngược lại. Và ngay cả 3 hay 4 người cũng thế.

“Cậu đang thích nghi với cái gì à?” Nwiar hỏi.

“Phải. Một kỹ năng mà tôi phải làm quen mới dùng được,” YuWon không phủ nhận. 

Câu trả lời của cậu chỉ làm Nwiar thấy thất bại hơn. Cô biết một sự thật rằng YuWon gần như không sử dụng tí mana nào. Cô biết cậu đáng lẽ có thể dùng các kỹ năng khác, nhưng cố ý không dùng.

Nwiar muốn khiến cậu ta phải sử dụng những kỹ năng đó bằng mọi giá, nhưng cô không đủ khả năng để làm vậy.

‘Cậu ta sẽ mạnh như thế nào nếu đấu nghiêm túc chứ?’ Nwiar nghĩ.

Đó là điều mà cô ta đã tự hỏi cũng vài lần, và cô hết sức muốn buộc cậu phải làm thế, bằng bất cứ giá nào.

"Hãy nghĩ một chút trước khi ta tiếp tục. Thật lòng thì, có nên thêm người vào phe ta không vậy? Thành 6 ấy.” Nwiar hỏi, nghĩ rằng họ chỉ đang thua cậu ta một chút thôi.

Nhưng câu trả lời mà cô ta nhận được nằm ngoài dự đoán của cô.

“Không,” YuWon quay lại, mồ hôi đã chảy đủ. “Dừng ở đây thôi.”

“Cái gì? Tại sao?”

“Cũng đến thời điểm cho bài kiểm tra rồi.”

“Oh…”

Đó là một câu trả lời chấp nhận được đối với Nwiar. YuWon là một người chơi mới chỉ đến tầng 20 gần đây thôi. Chỉ là các kỹ năng của cậu đã làm cô ta quên mất sự thật đó.

“Nghỉ ngơi cho tốt, mọi người,” YuWon nói khi nhìn vào Kwant, người thương khá nặng. “Một trận chiến lớn sắp tới rồi.”

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...