Thiên Hạ Đệ Nhất Tiết Độ Sứ
-
Chapter 23: Năm vạn lượng! (1)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
“Tào bá phụ!”
“Ta lần này là vì giải trừ hôn ước với thế tử Tào Phong mà đến, còn xin Tào bá phụ thành toàn.”
Nụ cười trên mặt Tào Chấn cứng đờ.
Giải trừ hôn ước? ?
Hắn hướng ánh mắt về phía Bình Nhạc hầu Hạ Thắng ngồi ở một bên uống trà không nói.
Ầm!
Tào Chấn vỗ một cái vào trên bàn, dọa Hạ Thắng nhảy dựng.
“Hạ què!”
“Ngươi có ý tứ gì!”
Hạ Thắng buông chén trà, xấu hổ chắp tay với Tào Chấn.
“Tào đại ca!”
“Con gái ta U Lan vẫn luôn không thích Tào Phong...”
Hạ Thắng lời còn chưa dứt, Tào Chấn đã vỗ bàn đứng bật dậy.
Hắn trừng mắt bật ra câu mắng chửi.
Hạ gia thế mà tới cửa yêu cầu giải trừ hôn ước!
Quả thực buồn cười!
Đây là chê con mình không nên thân? ?
Tào Chấn tức sùi bọt mép, trợn mắt nhìn cha con Hạ gia.
“Cút!”
“Tào bá phụ!”
“Ngươi cần biết, dưa hái xanh không ngọt.”
“Ngươi cho dù tức giận, hôn ước này Hạ gia chúng ta cũng nhất định phải giải trừ.”
Hạ U Lan đứng lên, thái độ kiên quyết.
“Tào Phong bất hảo không chịu nổi, văn dốt võ nát, trong lòng ngươi hẳn là biết rõ.”
“Ta vẫn luôn rất chán ghét hắn!”
“Nếu không phải xem ở trên mặt mũi thế hệ trước, đã sớm đề xuất giải trừ hôn ước.”
“Lần này hắn phải bị hoàng thượng sung quân đến Liêu Châu nơi lạnh lẽo khắc nghiệt bực này đi trước quân cống hiến, có thể còn sống trở về hay không cũng khó mà nói.”
“Hắn nếu không thể trở về, vậy ta chẳng phải là cần đợi hắn cả đời hay sao? ?”
Tào Chấn trợn mắt nhìn Hạ U Lan.
“Con trai của lão phu có bất hảo không chịu nổi nữa, cũng không cho phép ngươi một nữ nhân ở nơi này nói ba nói bốn!”
“Các ngươi nếu còn không cút!”
“Lão phu mang các ngươi đánh ra ngoài!”
Hạ Thắng thấy Tào Chấn phát hỏa, cũng mở miệng.
“Không phải là giải trừ hôn ước sao, cần gì giận dữ.”
“Hạ què!”
Tào Chấn chỉ vào cái mũi Hạ Thắng mắng ngay: “Ngươi là đồ chó vong ân phụ nghĩa!”
“Lúc trước nếu không phải cha ta, ngươi đã sớm chết ở trong loạn quân!”
“Bây giờ thấy Tào gia ta không bằng ngày xưa, ngươi cũng chạy tới bỏ đá xuống giếng, tin hay không lão phu bổ ngươi!”
Đối mặt Tào Chấn chửi ầm lên, Hạ Thắng cũng sắc mặt âm trầm.
…
Tào Phong đang đi cùng Hỉ Thuận làm quen Trấn Bắc hầu phủ đây.
Đột nhiên, phòng khách bên kia truyền đến tiếng rống phẫn nộ của Tào Chấn.
Ai lại trêu chọc lão cha nóng tính kia của mình?
Tào Phong lập tức cất bước đi về phía phòng khách, chuẩn bị xem náo nhiệt.
Ồ?
Khi hắn nhìn thấy mỹ nhân khí chất cao ngạo lạnh lùng kia trong phòng khách, mắt sáng ngời!
Mỹ nhân thật đẹp!
Chỉ thấy mỹ nhân đứng ở phòng khách da thịt như tuyết, dáng người thướt tha.
Khí chất cao nhã lạnh lùng kia, làm người ta sinh ra hấp dẫn cùng dục vọng chinh phục khó mô tả.
Tào Phong túm lấy Hỉ Thuận: “Hỉ Thuận, mỹ nhân xinh đẹp kia trong phòng khách là cô nương nhà ai, có hôn phối hay không?”
Hỉ Thuận lộ vẻ mặt cổ quái.
Thiếu gia nhà mình đây là làm sao vậy.
Hôm nay sao lại trở nên khó hiểu.
Hắn giống như mất trí nhớ, đối với rất nhiều chuyện của Trấn Bắc hầu phủ đều quên không còn một mảnh, còn cần mình kể.
Hôm nay nhìn thấy vị hôn thê của mình thế mà không nhận ra?
“Thiếu gia!”
“Là vị hôn thê của ngài, hòn ngọc quý trên tay Bình Nhạc hầu Hạ Thắng Hạ hầu gia, Hạ U Lan cô nương!”
Hỉ Thuận thấp giọng trả lời một câu.
Con mẹ nó!
Vị hôn thê của mình xinh đẹp như vậy?
Lão thiên gia đối đãi mình không tệ nha!
Không chỉ sinh ở nhà vương hầu quý trụ, còn cho mình một vị hôn thê khí chất cao nhã như vậy.
Đã có một vị hôn thê đẹp như thiên tiên thế này, mình thế mà trước kia còn cả ngày ở chốn hoa liễu chung chạ cùng đám son phấn tầm thường kia.
Thế này không phải bỏ dưa hấu đi lấy hạt vừng sao?
Tào Phong nghe vậy, lập tức bước về phía phòng khách.
Cha vợ cùng vị hôn thê đến rồi, phải nhiệt tình chiêu đãi.
Nhưng hắn mới vừa đi hai bước, phản ứng lại.
Không đúng nha.
Lão cha mình vừa rồi rống cái gì?
Từ hôn?
Thanh âm nổi giận đùng đùng của Trấn Bắc hầu Tào Chấn một lần nữa vang lên ở trong phòng khách.
“Hạ què!”
“Cho dù muốn giải trừ hôn ước, cũng là Trấn Bắc hầu phủ ta đi nhà ngươi từ hôn!”
“Còn không tới lượt các ngươi đến nhà đề cập việc này!”
“Bá phụ!”
“Vô luận chúng ta đề cập, hoặc là các ngươi đề cập, vậy đều là giống nhau.”
Thanh âm lạnh nhạt kia của Hạ U Lan vang lên: “Tào Phong bất hảo không chịu nổi không xứng với ta, Hạ U Lan ta nhất định từ hôn!”
Tào Chấn nổi giận đùng đùng nói: “Cha ngươi còn chưa chết đâu, sao cho phép ngươi một tiểu bối ở nơi này nói chuyện với lão phu!”
Hạ Thắng cũng sắc mặt âm trầm.
“Tào Chấn!”
“Ngươi đừng cậy già lên mặt...”
Tào Phong đứng ở ngoài phòng khách xem như nghe hiểu rồi.
Thì ra Hạ gia là tới từ hôn à.
Ai da!
Ta nhổ vào!
Ý tứ gì?
Lão tử không xứng với ngươi?
Không phải là bộ dạng đẹp một chút sao.
Trên đời này cóc ba chân không dễ tìm, nữ nhân hai chân khắp nơi đều có!
Thực coi bản thân ghê gớm lắm?
Mình chính là thế tử Trấn Bắc hầu phủ, Trấn Bắc hầu về sau!
Nữ nhân thế nào mà không tìm được?
Mẹ kiếp ngươi!
Lão tử chẳng lẽ thế nào cũng phải thắt cổ chết ở trên một cái cây là ngươi hay sao?
Lão tử không phải loại si tình!
Tào Phong cũng bị lời của Hạ U Lan khơi dậy cơn tức trong lòng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook