Thiên Hạ Đệ Nhất Tiết Độ Sứ
Chapter 28: Cửu phẩm quan tép riu! (1)

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Hơn nữa, mình cũng không muốn trong thời gian ngắn trở về.

Đế kinh hào môn quý trụ đi đầy đường, mấy đại hoàng tử nóng lòng muốn thử đối với vị trí thái tử.

Có thể dự đoán được, đế kinh này ở tương lai không lâu, nhất định là sóng ngầm sục sôi.

Mình cũng không muốn ở lại đế kinh lội vũng nước đục này.

Trấn Bắc hầu phủ bọn họ cây to đón gió, một lần này may mắn tránh thoát một kiếp.

Nhưng thường đi ở bờ sông, nào có đạo lý không ướt giày.

Vận khí tốt dùng mãi cũng có lúc hết.

Rời xa nơi thị phi này, càng xa càng tốt!

Chỉ cần rời khỏi đế kinh, tự mình nắm giữ vận mệnh mình.

Khi Tào Phong chuẩn bị đi ra đường mua sắm một phen, lão cha Tào Chấn lén lút xuất hiện ở trong tiểu viện.

“Con!”

“Con nhiều bạc như vậy, cho lão phu mượn trước năm ngàn lượng dùng chút.”

Tào Phong ngẩn ra.

Hắn vội chặn lại Tào Chấn đang ánh mắt hướng trong phòng xem xét.

“Cha, cha muốn dùng bạc, tìm mẹ con đòi, tìm con làm gì?”

Tào Chấn xấu hổ chà chà tay.

“Mẹ con đó là vắt cổ chày ra nước, ta tìm nàng đòi bạc, đó là tìm mắng.”

Tào Chấn nói với Tào Phong: “Vừa rồi nếu không phải lão phu nói chuyện giúp con, mẹ con có thể cho con một vạn hai ngàn lượng bạc?”

“Con cho lão phu mượn trước năm ngàn lượng, quay đầu lão phu có bạc, trả lại con là được.”

Tào Phong nhìn chằm chằm Tào Chấn hỏi: “Cha ăn ở trong phủ, cần mượn nhiều bạc như vậy làm gì?”

“Con lập tức cần đi cống hiến trong quân!”

“Lão phu dù sao cũng phải đi tìm mấy bạn tốt trong quân uống một bữa rượu, bảo bọn họ đến lúc đó chiếu cố con một chút.”

“Nhưng mẹ con trông chặt quá, lão phu bây giờ không xu dính túi...”

“Uống rượu ở nơi nào?”

“Sẽ không là đi Túy Hương lâu chứ?”

Tào Chấn tức giận nói: “Con không biết đám lão huynh đệ đó của ta, nơi khác bọn họ cũng không chịu đi...”

Đế kinh.

Sáng sớm Tào Phong liền chạy tới Binh bộ, chuẩn bị lĩnh sắc điệp cáo thân, chạy đi cống hiến trong quân.

Hắn một lần này hỏa thiêu Tụ Hiền lâu, hành hung lục hoàng tử, là chọc thủng trời!

Vốn là tội chết lấy hạ phạm thượng.

Hắn vắt hết óc, vừa ngâm thơ làm từ, vừa trần thuật hiến kế, hao hết sức chín trâu hai hổ, vậy mới là kết quả miễn trừ tội chết, sung quân Liêu Châu cống hiến trong quân.

Đương nhiên.

Trong lòng Tào Phong rất rõ.

Hoàng đế miễn trừ mình tội chết, không phải tiếc tài, đây chỉ là bộ phận nguyên nhân.

Lão cha mình là Trấn Bắc hầu chiến công hiển hách, quan hệ với công huân quân hầu khác không phải là cạn.

Nếu thật sự hạ chỉ xử tử mình, sợ là Đại Càn phải thiên hạ đại loạn.

Hoàng đế một lần này tiếng sấm lớn, hạt mưa nhỏ.

Hắn mang mình vị tiểu hầu gia này sung quân đến Liêu Châu cống hiến trong quân, thuận thế gõ công huân quân hầu một phen.

Đây mới là mục đích thật sự của hoàng đế.

Nhưng vô luận như thế nào.

Mình tiểu hầu gia này không thể ở đế kinh phồn hoa hưởng thanh phúc, làm tiêu dao hầu của mình.

Hắn chỉ có thể vâng theo ý chỉ, chuẩn bị rời khỏi đế kinh đi Liêu Châu hôm nay đang đánh trận cống hiến.

Tào Phong tin tưởng!

Hắn nhất định sẽ trở về!

Tào Phong không chờ đợi bao lâu.

Chủ sự Võ Tuyển ti Ngô Hưng Đằng mang sắc điệp cáo thân đóng dấu Binh bộ đỏ đậm cung kính đưa hết cho Tào Phong.

“Tiểu hầu gia!”

“Đây là sắc điệp cáo thân của ngài, ngài cất kỹ.”

Tào Phong là con yêu của Trấn Bắc hầu Tào Chấn, cho dù một lần này gây họa lớn, sung quân Liêu Châu cống hiến.

Nhưng Trấn Bắc hầu Tào Chấn người ta còn ở đó, sức ảnh hưởng của Tào gia không thể khinh thường.

Ngô Hưng Đằng hắn chỉ là một chủ sự Binh bộ Võ Tuyển ti tòng bát phẩm mà thôi.

Hắn không đắc tội tổi Tào Phong con cháu công huân tướng môn này.

Sau khi Tào Phong vào cửa, hắn vừa dọn chỗ, vừa dâng trà, đối với Tào Phong vị tiểu hầu gia này là tương đối tôn kính.

“Hạ quan chúc tiểu hầu gia đường làm quan rộng mở, võ vận hưng thịnh!”

Tào Phong tiếp nhận sắc điệp cáo thân, thuận tay nhét năm lượng bạc vào trong tay Ngô Hưng Đằng.

“Ngô chủ sự, thêm phiền toái cho ngươi rồi.”

Tào gia là công huân tướng môn thế gia.

Trấn Bắc hầu Tào Chấn làm việc luôn thẳng tuột, nói là kiêu ngạo ương ngạnh cũng không đủ.

Tào Phong vị thế tử này càng không học vấn không nghề nghiệp, ở đế kinh ác danh truyền xa.

Tào gia bọn họ mấy năm nay vô hình trung đắc tội không ít người.

Băng dày ba thước không do lạnh một ngày mà có.

Một lần này khi hoàng đế ở trên triều đường hỏi tội đối với Tào Phong hắn.

Không ít quan viên nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng đối với Tào gia bọn họ.

Đây đều là Tào gia bọn họ mấy năm nay kiêu ngạo ương ngạnh, không coi ai ra gì tạo thành ảnh hưởng.

Tào Phong thân là sinh viên, đạo lí đối nhân xử thế hiểu được không nhiều, nhưng vẫn hiểu được một chút.

Tào gia bọn họ hôm nay cây to đón gió, tính tình ngang ngược, không coi ai ra gì phải sửa lại một chút.

Ngô Hưng Đằng này cho dù là một chủ sự nho nhỏ của Binh bộ.

Nhưng thời điểm mấu chốt, cho dù lộ ra một chút tin tức cơ mật cho bọn họ, cũng vẫn hữu dụng.

Ra bên ngoài.

Thêm bạn bè thêm con đường, thêm kẻ địch thêm bức tường.

Điều hắn bây giờ phải làm là, làm bằng hữu trở nên thật nhiều, khiến kẻ địch trở nên thật ít.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...