Thiên Hạ Đệ Nhất Tiết Độ Sứ
-
Chapter 36: Khiêu khích! (1)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Hắn lạ nước lạ cái đối với Liêu Châu, cũng không biết bên kia tình huống thế nào.
Hắn bây giờ mua các nô lệ này dẫn theo bên người, ít nhất có thể sai sử một phen.
Tào Phong sau khi chuyển động một vòng ở Nô Lệ phường, dẫn theo đoàn người chuẩn bị về nhà.
Nhưng mới ra khỏi Nô Lệ phường, trước mặt liền gặp vài tên con cháu thế gia đế kinh.
“Ai u!”
“Đây không phải Tào đại ngốc của Tào gia sao?”
“Còn sống à?”
Tào Phong nhận ra mấy người này, cũng là con em huân quý quân hầu.
Trước kia bọn họ đều là chơi cùng nhau, quan hệ coi như không tệ.
Cùng nhau làm không ít chuyện thương thiên hại lí.
Nhưng chỗ tốt bọn họ cầm, tiếng ác đều là mình gánh.
Nhưng chủ cũ khối thân thể này của mình còn không tự biết, còn cho rằng bọn họ là huynh đệ tốt tin cậy được.
Một lần này mình hỏa thiêu Tụ Hiền lâu, hành hung lục hoàng tử.
Trừ phe lục hoàng tử ác ý khiêu khích, cũng không tách rời đám người này dùng lời lẽ xúi giục.
Chuyện này ồn ào, bọn họ trái lại rút bản thân ra sạch sẽ, mình thiếu chút nữa bị hoàng đế xử tử.
Đối mặt những kẻ như vậy, trước kia Tào Phong coi bọn họ là huynh đệ!
Nhưng Tào Phong bây giờ, không có ấn tượng tốt đối với bọn họ.
“Nghe nói ngươi phải đi cống hiến trong quân, còn cần làm một cái Nhân Dũng giáo úy phải không.”
“Ngươi quá mức không đủ nghĩa khí rồi!”
“Ngươi thăng quan rồi, cũng không mời huynh đệ chúng ta đi uống rượu chúc mừng một chút!”
“Đêm nay Túy Hương lâu, ngươi mời khách!”
Đối mặt sự coi thường cùng trào phúng trong lời nói của những người này, Tào Phong cũng không chiều ý bọn họ.
Tào Phong cười tủm tỉm cũng mắng một câu.
“Ta nói Diệp Vĩnh Xương, lão tử sao lại sinh ngươi một nghịch tử như vậy chứ!”
“Cha ngươi là ta đang sống tốt, sao lại nguyền rủa lão cha ngươi chết vậy.”
“Ngươi chó chết đại bất hiếu nha!”
Lời vừa nói ra, Trung Dũng hầu phủ thế tử Diệp Vĩnh Xương lập tức ngẩn ra.
Tiểu hầu gia Diệp Vĩnh Xương nhất thời sắc mặt âm trầm, đùng đùng nổi giận.
“Tào đại ngốc, ngươi muốn chết!”
Ở trong mắt bọn họ, Tào Phong là tiểu đệ có thể tùy ý bọn họ trào phúng bắt nạt.
Nhưng bây giờ Tào Phong thế mà trêu chọc ngược lại bọn họ, bọn họ ngay lập tức bị phá vỡ phòng ngự.
…
Tào Phong khác với bình thường bật lại Trung Dũng hầu thế tử Diệp Vĩnh Xương.
Mấy tên ăn chơi trác táng đi theo Diệp Vĩnh Xương ở sau khi kinh ngạc, rất nhanh đã phục hồi tinh thần lại.
“Tào đại ngốc, ngươi con mẹ nó uống nhiều nước đái ngựa quá à!”
“Nói chuyện với Diệp đại ca như thế nào vậy!”
Trấn Tây hầu thế tử Lữ Kiện lập tức hùng hùng hổ hổ nói: “Mau tới đây nhận tội xin lỗi với Diệp đại ca!”
“Bằng không hôm nay đánh cho ngươi răng rơi đầy đất!”
Tào Phong tuy là đi theo bọn họ cùng chơi.
Nhưng đám ăn chơi trác táng này căn bản không coi trọng Tào Phong tên mãng phu này.
Bọn họ vẫn luôn gọi Tào Phong là Tào đại ngốc, luôn thích trêu đùa ức hiếp hắn.
Có chuyện xấu gì, đều giật dây hắn xông lên phía trước đi làm, để hắn chịu tiếng xấu thay cho người khác.
Trước kia Tào Phong đầu óc ngu dốt.
Đối mặt đám người này công khai âm thầm giễu cợt ức hiếp, chẳng những chưa ý thức được vấn đề.
Mỗi một lần gây họa, vừa được đám người này khen, còn cho rằng mình lợi hại bao nhiêu.
Kẻ sĩ cách biệt ba ngày phải nhìn với ánh mắt khác xưa.
Tào Phong bây giờ đã không phải Tào Phong lúc trước.
Sau khi thấy rõ sắc mặt đáng ghê tởm của đám người này, hắn không chiều ý bọn họ đâu.
Hơn nữa.
Mười đại công huân quân hầu như cây liền cành, đã hình thành một tập đoàn thế lực khổng lồ.
Ngay cả Đại Càn hoàng đế cũng kiêng kị không thôi.
Lần này chèn ép đối với Tào gia hắn, chẳng qua là thử phản ứng của các bên mà thôi.
Bọn họ đám quân hầu thế tử này còn tụ tập một chỗ hoành hành ngang ngược, sớm hay muộn sẽ bị thanh toán.
Bây giờ nhanh chóng phân rõ giới tuyến với đám người này, đây mới là việc cấp bách.
Nếu lại tụ tập cùng một chỗ với bọn họ.
Không chừng ngày nào đó sẽ gặp tai bay vạ gió.
Tào Phong nhíu mày, không hề để vào mắt lời nói của Trấn Tây hầu thế tử Lữ Kiện.
“Không đùa nổi cũng đừng đùa, động cái còn đỏ mắt!”
Tào Phong không chút khách khí mắng: “Các ngươi đám đáng chém ngàn đao này, có tên nào tính tên đó, đều con mẹ nó là là súc sinh không bằng heo chó!”
“Mấy ngày trước giật dây lão tử đi hỏa thiêu Tụ Hiền lâu!”
“Lửa vừa cháy lên, các ngươi con mẹ nó ở một bên xem náo nhiệt!”
“Khi lão tử cùng lục hoàng tử đánh nhau, các ngươi con mẹ nó chạy trốn so với chó còn nhanh hơn!”
“Bán lão tử!”
“Các ngươi là vội đi đầu thai hay làm sao?”
Đối mặt Tào Phong không lưu tình chút nào giận dữ mắng mỏ, Trung Dũng hầu thế tử Diệp Vĩnh Xương tức giận đến mức cả người phát run.
Hắn vẫn luôn là đại ca cầm đầu trong con cháu mười đại công huân tướng môn.
Vô luận ai gặp hắn, đều phải cung kính gọi một tiếng Diệp đại ca.
Hắn cũng rất hưởng thụ mọi người khen tặng nịnh bợ, có chút lâng lâng quá mức rồi.
Nhưng bây giờ Tào Phong tên mãng phu này hắn vẫn luôn xem thường, thế mà ở ngoài đường nhục mạ hắn, điều này bảo hắn làm sao chịu được!
“Tào đại ngốc!”
“Ngươi con mẹ nó mới không bằng heo chó!”
“Ngươi thế mà dám mắng lão tử, phản rồi!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook