Thiên Hạ Đệ Nhất Tiết Độ Sứ
-
Chapter 39: Trở mặt! (2)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Đối mặt ánh mắt nhìn chằm chằm không hề che giấu của Tào Phong, Lý Ninh Nhi đỏ bừng mặt, tim đập thình thịch.
“Thiếu gia, ngài không sao chứ!”
Hỉ Thuận đau đến nhe răng trợn mắt cũng bò dậy, quan tâm thương thế của Tào Phong.
“Không sao!”
Tào Phong xua tay.
“Chỉ là đầu trúng một đòn, bị một vết thương nhỏ.”
Nhìn thấy Tào Phong bị thương, Hỉ Thuận đùng đùng nổi giận.
“Mấy người các ngươi đưa thiếu gia đi y quán, ta trở về gọi người!”
“Hôm nay chúng ta thế nào cũng phải đánh trở về mới được!”
Hỉ Thuận nói xong muốn trở về gọi người.
“Trở về!”
Tào Phong gọi lại Hỉ Thuận.
“Đánh cái rắm hả!”
“Người ta đều là con cháu công huân tướng môn, ngươi không lẽ còn đánh tới cửa hả?”
“Ngươi cho rằng người ta không gọi được người à?”
“Người ta cũng chạy rồi, chúng ta cũng đừng được lý không buông tha người.”
“Chuyện này ầm ĩ lên, đến lúc đó không thu xếp được.”
Tào Phong nói với Hỉ Thuận: “Hơn nữa, bọn hắn bị thương nhiều hơn chúng ta, chúng ta lại chưa chịu thiệt.”
“Đi về trước!”
Ở dưới Tào Phong đánh tiếng, Hỉ Thuận lâm thời thuê mấy chiếc xe ngựa, kéo đoàn người vết thương chồng chất về Trấn Bắc hầu phủ.
Sau khi trở lại hầu phủ, Tào Phong thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Có Trấn Bắc hầu phủ che chở, cho dù đám người kia không phục, cũng không dám tới cửa gây chuyện nữa.
Hắn nhìn đám nô lệ vết thương chồng chất kia, đối với bọn họ là tương đối hài lòng.
Tuy mới mua.
Nhưng có chuyện bọn họ là thật sự xông lên.
Đặc biệt một hán tử người Hồ dẫn đầu, cầm dao làm bếp chém bị thương không ít người của đối phương đó.
“Hôm nay các ngươi đánh đều không tệ!”
“Đi trước trị thương, tắm rửa cùng ăn cơm!”
“Quay đầu ta lại luận công ban thưởng!”
Tào Phong phân phó đối với Hỉ Thuận: “Hỉ Thuận, ngươi dẫn bọn họ dàn xếp trước ở trong phủ.”
“Vâng!”
Tào Phong sau khi nói xong, chưa về sân nhà mình, hắn lập tức đi hậu viện, tìm lão cha mình Tào Chấn.
“Con đây là làm sao?”
Nhìn thấy trên quần áo Tào Phong tràn đầy bùn đất, trên mặt đều là máu.
Tào Chấn vỗ bàn đứng lên.
“Ai lớn mật như vậy, thế mà đánh con thành như vậy, con nói cho cha, cha làm chủ cho con!”
“Lão phu hôm nay thế nào cũng phải bổ hắn mới được!”
Đối mặt Tào Chấn nổi giận đùng đùng, Tào Phong vội kéo hắn ngồi xuống.
“Cha, chuyện là như vậy...”
Tào Phong mang tiền căn hậu quả sự việc nói một lần cho Tào Chấn.
Tào Chấn nghe mà cánh tay nổi gân xanh!
Được lắm!
Một đám người bắt nạt con mình, thế này còn ra sao!
“Cha!”
Tào Phong nói với Tào Chấn: “Lần này con cùng đám người Trung Dũng hầu gia Diệp Vĩnh Xương đánh nhau ngoài đường, con là cố ý.”
“Con cân nhắc một phen.”
“Chúng ta mười đại quân hầu thông hôn lẫn nhau, làm gì cũng cùng tiến thối, chuyện này không ổn.”
“Chúng ta quá ôm đoàn, đã uy hiếp đến quyền thế của hoàng thượng.”
“Đương kim hoàng thượng của chúng ta trong mắt không thể chứa được hạt cát, sớm hay muộn muốn thu thập chúng ta.”
“Con một lần này trở mặt với đám con cháu hầu phủ kia, có thể nhân cơ hội phân rõ giới hạn với bọn họ.”
“Cha như vậy, cha bây giờ đi hoàng cung luôn, cáo bọn họ một cái hắc trạng trước.”
“Cứ nói bọn họ liên thủ bắt nạt con, xin hoàng thượng chủ trì công đạo cho ta, thuận tiện thử phản ứng của hoàng thượng một chút.”
Đại Càn mười đại quân hầu đời thứ nhất là từng kề vai chiến đấu trên chiến trường, có giao tình bằng cả tính mạng.
Nhưng mười đại quân hầu các thế hệ phía sau, trên thực tế quan hệ cũng không phải thân mật như vậy.
Bọn họ còn ôm đoàn với nhau.
Đơn giản chính là nhiều người lực lượng lớn, ôm đoàn có thể bảo hộ lợi ích của mình mà thôi.
Trấn Bắc hầu phủ bởi vì chuyện giải trừ hôn ước, đã trở mặt với Bình Nhạc hầu phủ.
Bây giờ Tào Phong lại đánh một trận với đám người Trung Dũng hầu phủ Diệp Vĩnh Xương, trên thực tế đã sinh ra vết rách.
Điều Tào Phong bây giờ cần phải làm là lão cha mình cũng đứng ra, chủ động mở rộng vết rách này.
“Chúng ta bây giờ trở mặt với bọn họ, vậy thế đơn lực mỏng rồi.”
“Nhỡ đâu hoàng thượng bất lợi đối với chúng ta, vậy đến lúc đó người nói chuyện giúp chúng ta cũng không có.”
Đối mặt đề nghị của Tào Phong, Tào Chấn vẫn có chút do dự.
Mười đại quân hầu bọn họ ôm đoàn cùng một chỗ, thế lực mạnh mẽ, hoàng đế không dám động vào bọn họ.
Nếu là Tào gia bọn họ cùng người khác thật sự bởi vì một chút việc nhỏ trở mặt.
Một khi hoàng thượng bất lợi đối với bọn họ, vậy bọn họ liền một cây chẳng chống vững nhà.
Đối mặt lo lắng của lão cha, Tào Phong nói: “Chúng ta không phải còn có nhị hoàng tử điện hạ sao.”
“Chúng ta chỉ là trở mặt với quân hầu khác, cũng không phải tạo phản.”
“Chỉ cần chúng ta ôm chặt đùi nhị hoàng tử điện hạ, trên triều đình còn có người nói chuyện thay chúng ta.”
“Chúng ta trở mặt với quân hầu khác, cái này chính hợp ý hoàng thượng.”
Hắn phân tích: “Hoàng thượng liền không cần phải đối phó chúng ta nữa.”
“Bởi vì hắn nếu đối phó chúng ta, quân hầu khác sẽ sinh ra cảnh giác, sẽ càng thêm ôm đoàn cùng một chỗ...”
…
Đại Càn hoàng cung.
Ngự hoa viên, lương đình.
Hoàng đế Triệu Hãn lấy tư thế thoải mái nằm ở trên xích đu, lật xem tấu báo của Hắc Y vệ.
“Ồ!”
“Tào Chấn này là uống nhầm thuốc rồi?”
“Vậy mà lại đồng ý Bình Nhạc hầu phủ từ hôn?”
Hắc Y vệ báo cáo lên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook