Thiên Hạ Đệ Nhất Tiết Độ Sứ
-
Chapter 42: An ủi! (2)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Mỗi ngày chỉ cho bọn họ ăn một bữa cháo.
Hôm nay bọn họ vào Trấn Bắc hầu phủ.
Đối mặt đồ ăn đầy bàn, hận không thể nuốt hết vào trong bụng.
Tào Phong dựa ở trên khung cửa, ánh mắt đảo qua trên người từng nô lệ ăn như hùm như sói này, cuối cùng dừng ở trên thân đám người Lý Ninh Nhi.
Trong lòng hắn thầm mắng.
Đám chó chết này.
Không biết thương hương tiếc ngọc một chút nào.
Cả chậu lớn đùi gà đều bị bọn họ nháy mắt chia cắt hết.
Tiểu nha đầu bọn Lý Ninh Nhi đang ôm bát ăn cơm trắng kìa.
“Hỉ Thuận!”
“Vâng!”
Tào Phong hướng về Lý Ninh Nhi bên kia bĩu môi.
“Đi!”
“Cho bàn đó của các nàng thêm mấy cái đùi gà!”
“Vâng!”
Hỉ Thuận tự mình đi phòng bếp, lại bưng một đĩa đùi gà lớn, đặt ở phía trước đám người Lý Ninh Nhi.
Đối mặt một đĩa đùi gà đặt ở trước mặt, mắt đám người Lý Ninh Nhi tỏa sáng.
Các nàng đều là nữ tử yếu ớt.
Làm sao tranh cướp được với tráng hán khác.
Mới vừa rồi một chậu đùi gà, các nàng chưa được ăn một cái nào.
“Ăn đi!”
“Tiểu hầu gia chuyên môn bảo ta thêm cho các ngươi một bàn này!”
“Không đủ còn nữa!”
Lý Ninh Nhi ngẩng đầu, vừa lúc bắt gặp ánh mắt chứa ý cười tủm tỉm của Tào Phong.
Lý Ninh Nhi vội dời ánh mắt đi.
Nàng dùng đũa gắp lên một cái đùi gà bỏ vào trong bát, xoay người đưa lưng, ra sức ăn.
Ai u!
Tiểu nha đầu này còn thẹn thùng!
Tào Phong thấy thế, trong lòng vui vẻ.
Nhưng nghĩ đến người ta đường đường đại tiểu thư thứ sử phủ, lưu lạc tới cảnh ngộ này bây giờ.
Cũng rất đáng thương!
Ài!
Mình thấy mỹ nhân là mềm lòng.
Thói quen này không tốt, phải sửa!
Hỉ Thuận trừng mắt nhìn đám nô lệ rắp tâm bất lương kia một cái, lớn tiếng rống lên.
“Các ngươi nhìn cái gì!”
“Cút trở về ăn cơm của các ngươi!”
“Một chậu còn chưa đủ các ngươi ăn hả?”
“Ai dám có ý đồ với một khay đùi gà này!”
“Lão tử quật chết hắn!”
Đối mặt Hỉ Thuận lớn tiếng quát, các nô lệ muốn đứng lên đi cướp đùi gà kia ngoan ngoãn ngồi trở lại tại chỗ.
“Thiếu gia!”
“Có khách nhân tới!”
Tiểu nha hoàn Hương Lăng xuất hiện ở cửa.
Tào Phong từ trên người một đám nô lệ ra sức ăn thu hồi ánh mắt.
“Ai vậy?”
“Người của phủ nhị hoàng tử.”
“Người đâu?”
“Ở phòng khách.”
“Người của nhị hoàng tử tới, khẳng định là tìm cha ta, ngươi đi xem cha ta trở về chưa.”
Hương Lăng nói: “Thiếu gia, người phủ nhị hoàng tử nói, lần này là chuyên môn tìm ngươi.”
Tìm mình?
Trong lòng Tào Phong nói thầm.
Mình cùng nhị hoàng tử này không kết giao mà?
Hắn phái người tìm mình làm chi?
Tào Phong sau khi thoáng do dự, quyết định đi gặp một lần.
Nhị hoàng tử Triệu Anh là con trai thứ hai của đương kim hoàng đế Triệu Hãn, luôn được cưng chiều có thừa.
Nhị hoàng tử làm việc trầm ổn, phẩm hạnh đoan chính, rất được khen ngợi.
Hắn là người cạnh tranh mạnh mẽ của vị trí thái tử.
Hắn vẫn luôn muốn lôi kéo Tào Chấn vị quân hầu này ủng hộ hắn.
Nhưng Tào Chấn không muốn xen vào tranh đấu giữa hoàng tử, thái độ đối với nhị hoàng tử trước sau không mặn không nhạt.
Tào Chấn không muốn xen vào, nhưng cũng không muốn đắc tội nhị hoàng tử.
Hai bên có lui tới.
Quan hệ không thể nói là tốt, cũng không thể nói là xấu.
Hắn trước sau chưa tỏ thái độ rõ ràng ủng hộ nhị hoàng tử.
Chỉ là đi lại tương đối gần với nhị hoàng tử mà thôi.
Đối mặt thái độ này của Tào Chấn, nhị hoàng tử cũng không vội.
Một lần này Tào gia gặp nạn.
Không ít người đều trên nghênh dưới đạp, hùa theo ý lục hoàng tử, bỏ đá xuống giếng đối với Tào gia.
Tào gia tuy còn chưa rõ ràng đứng về phía nhị hoàng tử.
Nhưng một lần này nhị hoàng tử vẫn mạo hiểm thật lớn, ở trên triều đường nói giúp Tào gia.
Ấn tượng của Tào Phong đối với vị nhị hoàng tử này không xấu.
Hôm nay nhị hoàng tử lại phái người tới bái phỏng, còn chỉ tên nói họ muốn tìm mình.
Hắn cũng muốn xem xem, trong hồ lô của nhị hoàng tử này bán thuốc gì.
Tào Phong rất nhanh đã đến phòng khách.
“Tô Hướng Minh, ra mắt thế tử!”
Tô Hướng Minh đang ngồi ở trên ghế uống trà thấy Tào Phong bước vào phòng khách, hắn lập tức đứng dậy hướng Tào Phong hành lễ.
Tô Hướng Minh là phụ tá của phủ nhị hoàng tử Triệu Anh, xem như một trong các thân tín của Triệu Anh.
Tào Phong rất nhanh đánh giá một lần Tô Hướng Minh bộ dáng người đọc sách.
“Mời ngồi.”
Tào Phong mời Tô Hướng Minh một lần nữa ngồi xuống.
“Không biết Tô tiên sinh đến vì chuyện gì?”
Vừa rồi Tào Phong đã từ tiểu nha hoàn Hương Lăng bên kia hỏi thăm một phen.
Tô Hướng Minh này đến đây là phụ tá bên cạnh nhị hoàng tử.
Hắn cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp hỏi ý đồ đến của đối phương.
“Thế tử!”
“Nhị hoàng tử điện hạ nghe nói ngài ở trên đường xảy ra xung đột với đám người Trung Dũng hầu phủ Diệp thế tử, đã bị thương.”
“Đặc biệt phái ta tới thăm thế tử.”
Phụ tá Tô Hướng Minh nói xong, đẩy một phần danh mục quà tặng đến trước mặt Tào Phong.
“Đây là một chút tâm ý của nhị hoàng tử điện hạ, còn xin thế tử vui lòng nhận cho.”
Tào Phong nhìn một lần danh mục quà tặng, chỉ thấy bên trên phần nhiều là một ít dược liệu điều dưỡng thân thể.
Mấy thứ này không quý trọng.
Nhưng ra từ tay nhị hoàng tử, tự nhiên ý nghĩa khác.
Rất hiển nhiên, vị nhị hoàng tử này là muốn nhân cơ hội giao hảo mình.
Mình không quyền không thế, tự nhiên không đáng nhị hoàng tử kết giao.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook