Thiên Ma Không Thể Sống Cuộc Đời Bình Thường
-
Chapter 298: Bước Chân Đầu Tiên Khắc Ghi Vào Lịch Sử (4)
Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 298: Bước Chân Đầu Tiên Khắc Ghi Vào Lịch Sử (4)
[Dịch giả: Khoi]
[Hiệu đính: Trà sữa thạch đào kem cheese béo ngậy thơm ngon]
Buổi công bố.
Trong khoảnh khắc đó, Alexander đã chứng kiến tất cả, từ đầu đến cuối.
Ngay khi Roman Dmitry nhắc đến từ "cắt đứt", Alexander đã như mất phương hướng, không thể trấn tĩnh lại được.
“Võ đạo vốn dĩ rất đơn giản. Là luồng năng lượng từ thân thể… …”
Một võ giả tam lưu.
Một kẻ mới chỉ đặt chân vào ngưỡng cửa của aura mà khi luận về lý thuyết võ học lại chẳng hề đề cập đến đan điền. Điều đó, quả thực rất kỳ lạ.
Người tự xưng là xuất thân từ võ lâm lại quá đỗi tầm thường, lời lẽ khoác lác có lẽ là thứ duy nhất khiến hắn có thể tự hào về bản thân.
Có lẽ hắn còn chẳng phải là một người trong giang hồ thật sự.
Một võ giả tam lưu, nghe ngóng đâu đó về dòng chảy của chân khí, nhưng lại không biết gì về kiến thức căn bản. Hắn bỏ qua cả sự tồn tại của đan điền, nơi được coi là cốt lõi của võ học rồi dám mở miệng bàn về võ đạo?
Ngay cả hắn ta chắc chắn cũng không thể lường trước được...
...Rằng kẻ từng ngồi nghe những lời vô nghĩa đó, sau một lần chuyển sinh lại trở thành “Alexander”.
Thật là bi thảm.
Danh xưng "người tiên phong" mà hắn hằng tự hào, rốt cuộc chỉ xuất phát từ một trò chơi chữ tầm thường.
Alexander, thực ra không phải không biết đến khái niệm đan điền.
Thế nhưng, bởi vì không hiểu cách vận dụng chân khí, hắn đã lấy kiến thức của lục địa Salamander, rồi từ việc bạo phát mana trong cơ thể mà tạo nên thứ hắn gọi là aura.
Đó là một nỗi hổ thẹn.
Một cú đả kích lòng kiêu hãnh.
Ngay tại võ đài, Roman Dmitry không chút kiêng nể mà công khai nhục mạ và xem nhẹ những kẻ "mù tịt căn bản", như thể đang nhấn mạnh sự ngu muội của một lớp người.
Giờ đây Alexander đã hiểu vì sao Roman lại công khai biểu diễn kiếm thuật.
Với võ học Trung Nguyên, khái niệm về đan điền hay vận khí là điều cơ bản, không có gì đặc biệt. Kể cả có công khai cũng chẳng thay đổi được gì.
Hãy thử nghĩ mà xem.
Giang hồ Trung Nguyên có vô số cao nhân. Trải qua bề dày lịch sử lâu dài, họ đã phát triển nên một hệ thống võ học hoàn chỉnh, lập nên vô số môn phái.
Lịch sử đó sâu như biển cả.
Dù người ở lục địa Salamander có nghe qua khái niệm đan điền đi chăng nữa, thì cũng không thể trong thời gian ngắn ngủi mà đuổi kịp bề dày văn hóa võ học hàng ngàn năm của Trung Nguyên.
Dẫu biết rằng họ rồi sẽ tự phát triển theo con đường riêng, nhưng trong thời gian ấy, Roman Dmitry chắc chắn đã vượt xa tầm với.
Tên thật của Alexander ở kiếp trước là Thạch Trấn Thiên.
Cuộc sống trước kia của hắn... thật đáng thương và tầm thường.
Một cuộc đời vô danh, chẳng ai nhớ đến. Chính điều đó khiến Alexander quyết tâm sống một kiếp mới lộng lẫy và huy hoàng hơn bất kỳ ai.
Vì thế, hắn đã tự hào đến cực độ với danh hiệu “Người khai sáng Aura”.
Trong thế giới này, khi được mọi người tôn kính và ngưỡng mộ, hắn đã tin rằng cuộc sống hiện tại hoàn toàn khác biệt với kiếp trước.
Dù hiện tại hắn đã trở thành pháp sư, thì sự luyến tiếc với võ đạo vẫn không thể buông bỏ. Và lý do duy nhất cho điều đó... chính là lòng kiêu hãnh về những thành tựu hắn từng tạo ra.
Thế nhưng...
Tất cả đã bị đạp đổ không thương tiếc.
Dù không rõ Roman Dmitry thực sự là ai, nhưng dù chỉ mới chạm ngưỡng cao thủ nhất lưu thì thành tựu hắn đạt được cũng đã hoàn toàn vượt xa Alexander.
Tên tuổi Alexander sẽ trở thành biểu tượng của sự suy tàn. Từ nay về sau, khi người ta nhắc đến lịch sử của Aura, sẽ chẳng còn ai xem Alexander là bậc đại nhân nữa.
Bởi vì, kỷ nguyên mang tên Roman Dmitry đã bắt đầu.
Danh xưng “cha đẻ của những Kiếm sĩ Aura”, người từng được ca tụng là người đầu tiên khai mở con đường ấy… giờ đây, cũng sẽ tan biến.
Alexander run lên.
Cảm xúc không phải là sợ hãi, mà là phẫn nộ.
Nếu là kiếp trước, có lẽ hắn đã cúi đầu cam chịu thực tại đáng thương này. Nhưng Alexander của hiện tại... tuyệt đối không thể chấp nhận kết cục đó.
“Được lắm, Roman Dmitry. Ngươi muốn dùng màn trình diễn này để chế nhạo ta, cho rằng ta chẳng là gì cả. Nhưng ở lục địa Salamander này, ngươi mới chính là kẻ vô danh, vô nghĩa. Ngươi kiêu ngạo vì ký ức từ kiếp trước, ngỡ rằng mình là kẻ mạnh nhất? Ta sẽ cho ngươi thấy thực lực thực sự của một kẻ đã tạo ra mọi thứ từ con số không. Và chỉ với chút kiến thức nông cạn mà ngươi vừa phô bày, ta, Alexander sẽ tạo nên kết quả mà ngươi không thể nào tưởng tượng nổi.”
Đây là tự tôn.
Một niềm kiêu hãnh không thể bị vấy bẩn.
Khi mọi sự chuẩn bị hoàn tất trong vòng một năm nữa, biến toàn bộ đại lục Salamander thành biển lửa… sẽ chẳng phải chuyện gì khó.
Nhưng trước khi điều đó xảy ra…
Hắn muốn đích thân nghiền nát những thành tựu nhỏ nhoi của Roman Dmitry bằng võ đạo của chính mình.
“Ảnh Tượng Truy Hồi.”
Sát khí bốc lên.
Mana bừng tỉnh.
Thế giới méo mó.
Trong tâm trí Alexander, những mảnh ký ức nằm bên rìa cõi nhớ dần hiện hình, vật chất hóa.
* * *
(Bản dịch được thực hiện bởi INOVEL15, đăng tải độc quyền tại INOVEL15.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL15.COM)
* * *
Mặt trận phương Tây.
Hắn ngoái nhìn lại võ nghệ của Roman Dmitry.
Việc hắn ta khai triển Thiên Ma Chi Chủ rồi một thân một mình xông vào giữa đội quân ba trăm ngàn quân địch phải gọi là áp đảo tuyệt đối.
QUAANG!
GRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRR—!!
Một trận đồ sát nghiêng hẳn về một phía.
Mỗi bước chân dẫm xuống là mặt đất rung chuyển, và binh sĩ đế quốc Cronos tan xác bởi một đường kiếm duy nhất, thậm chí không kịp kêu lên tiếng nào.
Khung cảnh ấy hoàn toàn vượt khỏi tưởng tượng. Alexander, người khi đó đang chia sẻ thị giác cùng Shefir, cũng không thể không thán phục sự cường đại của Roman Dmitry.
Tưởng rằng câu chuyện về những võ giả từ truyền thuyết bước ra từ lòng Bách Thiên Sơn chỉ là chuyện hoang đường. Nhưng Roman Dmitry… đã chứng minh điều đó là thực.
“Roman Dmitry ít nhất phải vượt qua cấp độ võ giả nhất lưu. Rốt cuộc võ công của hắn đến từ đâu?”
Không một gương mặt nào hiện ra trong ký ức hắn.
Alexander vốn chỉ là một tên phù thủy chẳng dính líu gì đến giang hồ.
Những người hắn biết cũng chỉ giới hạn ở các thủ lĩnh của Cửu Đại Môn Phái và Thiên Ma, giáo chủ của Ma Giáo.
Đặc biệt là về vị Thiên Ma ấy, danh xưng từng khiến hắn nhói tai bao lần bởi những lời đồn đại như thần thoại.
Thiên Ma, người được muôn dân tôn sùng dưới chân núi Thiên Ma.
…Nhưng hắn không hề nghĩ Thiên Ma lại chính là Roman Dmitry.
Đối với Alexander, Thiên Ma là tồn tại gần như Thần linh. Còn Roman Dmitry, với sức mạnh hiện tại, nhiều lắm cũng chỉ là một cao thủ cấp tướng lĩnh dưới trướng Thiên Ma mà thôi.
Thực tế thì, hắn chẳng biết gì cả.
Ngay cả phân cấp võ học từ nhất lưu trở lên, hắn cũng chẳng rõ nên định nghĩa như thế nào.
Kết quả là, không thể truy xuất thêm thông tin gì từ việc tái hiện ký ức.
Hắn từng định nghiên cứu cách vận hành mana dựa trên "đan điền" như Roman Dmitry đã nói, nhưng kết cấu của nó lại phức tạp vượt xa tưởng tượng. Chỉ nhìn thôi thì tuyệt đối không thể hiểu được.
Một cơn bực tức dâng lên.
Hắn đã bước vào cảnh giới vòng tròn thứ 9, cảnh giới được mệnh danh là cõi thần linh, vậy mà võ đạo lại là một thế giới hoàn toàn khác biệt với pháp thuật.
Tạo hình aura.
Một kỳ tích không thể xem thường.
Nếu không có tư chất trong võ đạo, thì dù có nhận được chỉ dẫn từ một "võ giả tam lưu", hắn cũng không thể tự mình khai phá ra aura.
Nếu như hắn được huấn luyện như một người trong giang hồ…
Thì có lẽ giờ đây hắn đã sở hữu một loại thực lực hoàn toàn không cần bước đi trên con đường pháp sư. Khi ấy, hắn hẳn đã mạnh đến mức không thể so sánh nổi với Roman Dmitry.
Đó là khát vọng của riêng hắn.
Quên chuyện chinh phục đại lục đi.
Hắn muốn đạt được thành quả chân chính trên con đường võ đạo, một thành quả đủ để buộc Roman Dmitry phải thừa nhận hắn.
* * *
Không gian vặn xoắn.
Hắn trở lại thực tại.
Alexander triệu hồi Mystique và ra lệnh.
“Ra chỉ thị cho các gián điệp đã thâm nhập vào Dmitry. Dù bằng bất cứ giá nào, phải tìm ra toàn bộ võ học của Dmitry. Những ai hoàn thành nhiệm vụ này, ta lấy danh nghĩa Hoàng Đế Cronos mà thề, sẽ được hưởng vinh hoa phú quý suốt đời.”
“Tuân mệnh.”
Dẫu có cay đắng.
Hắn vẫn chấp nhận hiện thực.
Hắn cần nhiều thông tin chi tiết hơn.
Và đến cái ngày hắn vượt qua Roman Dmitry bằng chính võ công của bản thân, Alexander tin rằng mình sẽ thoát khỏi nỗi mặc cảm đang ăn mòn trong tim suốt bao năm qua.
* * *
(Bản dịch được thực hiện bởi INOVEL15, đăng tải độc quyền tại INOVEL15.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL15.COM)
* * *
Vào thời điểm ấy,
Lục địa chấn động bởi tuyên bố long trời lở đất của Roman Dmitry.
“Cuộc cách mạng kiếm thuật đã bắt đầu!”
Không ngoa chút nào,
Từ "cách mạng" hoàn toàn xứng đáng.
Khái niệm aura, nền tảng bất di bất dịch suốt bao đời của đại lục, đã bị tái lập hoàn toàn. Người người buộc phải dõi theo hành động của Roman Dmitry.
Ngay cả Alexander, người được xem là "tổ sư khai sáng aura" thuở sơ kỳ cũng chẳng hề công khai tri thức về aura.
Thế nhưng, Roman Dmitry lại giảng giải về đan điền, võ đạo, thậm chí còn truyền dạy cho cả những quốc gia đối địch mà không hề đòi hỏi báo đáp. Khi sự thật ấy lan truyền, cả lục địa dậy sóng.
“Vậy những kiếm sĩ aura hiện tại thì sao?!”
“Còn có thể là gì chứ! Những ai lĩnh hội được khái niệm về đan điền, thích ứng nhanh với sự thay đổi thì sẽ sống sót. Nhưng kẻ cố chấp không chịu tiến hóa sẽ bị đào thải. Đại biến chắc chắn sẽ xảy ra. Hệ thống xếp hạng hiện giờ vốn vững như bàn thạch, gần như không thay đổi, nhưng những kẻ thích ứng với thời cuộc sẽ đánh bật lớp cũ, leo lên đỉnh cao!”
“Mà Roman Dmitry đang nghĩ cái quái gì vậy? Sao lại tiết lộ thứ vĩ đại đến thế?”
“Chỉ có một điều chắc chắn: Bài diễn thuyết ấy đã chứng minh lý do thực sự phía sau tốc độ tiến bộ vượt bậc mà hắn đạt được. Đây không đơn thuần là rò rỉ kỹ pháp. Nếu có kiếm sĩ nào khao khát tiến bộ, không muốn tụt hậu giữa thời đại biến chuyển này… Họ sẽ chẳng còn cách nào khác ngoài việc quy phục Dmitry, đi theo Roman Dmitry. Quyền lực sẽ nghiêng mạnh về phía Dmitry!”
Đúng như thiên hạ đồn đoán,
Thế cuộc đã xoay chiều.
Tại buổi diễn thuyết kiếm đạo, lý thuyết căn bản đã được tiết lộ, nhưng chỉ có Dmitry nắm giữ toàn bộ hệ thống võ học được thiết lập một cách chuẩn xác.
Lò rèn bùng cháy.
Các kiếm sĩ aura đổ xô về phía Dmitry.
Họ tin rằng bản thân có thể làm lại cuộc đời nếu hòa mình vào cuộc cách mạng mà Roman Dmitry, kẻ từng bị đánh giá thấp hơn cả pháp sư khởi xướng.
Phán đoán của Roman Dmitry là đúng đắn.
Ở Võ Lâm, chỉ với khái niệm về đan điền, hắn đã gây dựng danh vọng vượt mặt cả Alexander, đồng thời trở thành biểu tượng được vô số kiếm sĩ sùng kính.
Công quốc Dmitry.
Nay không còn là vùng biên viễn nữa.
Nó được xưng tụng là Thánh địa của kiếm sĩ, và dân số tăng vọt đã phát ra một thông điệp đầy triển vọng đến toàn cõi đại lục.
Đế quốc Cronos, Đế quốc Valhalla.
Lần đầu tiên trong lịch sử, hai đại sơn mạch từng vững như kim cang của đại lục, còn gọi là Tam Lãng, bắt đầu xuất hiện vết rạn.
* * *
Tạch.
Tín hiệu bị cắt đứt.
Scott, điệp viên của Đế quốc Cronos, mặt trầm như nước chết.
“… Ăn cắp thông tin quân sự của Dmitry.”
Chuyện vừa xảy ra.
Một mệnh lệnh từ thượng tầng truyền xuống: Dù bằng bất kỳ giá nào, cũng phải trộm được tình báo quân sự của Dmitry. Nhưng vấn đề là… danh tính của gã ta có lẽ đã bị bại lộ.
Trong đợt khảo hạch lần thứ tư, Roman Dmitry đã lần ra dấu vết của gián điệp.
Những kẻ bị vạch mặt thì được khoan hồng và thả về, còn những người như Scott, dù bị nghi ngờ nhưng vẫn kiên cường cắn răng bám trụ, lại được chấp nhận làm thân binh, như thể Dmitry đã lường trước mọi chuyện.
Chỉ cần nhớ lại thời khắc ấy,
Tim gã vẫn còn đập dồn dập.
Roman Dmitry không trực tiếp nêu tên hắn, nhưng bằng bản năng, Scott hiểu rằng bản thân đã bị nhận diện.
‘Roman Dmitry không phải người thường. Hắn chẳng những không trừ khử gián điệp, mà còn công khai những bí mật mà chúng ta đánh đổi cả mạng sống mới có được. Ý nghĩa của hành động đó là gì? Rõ ràng là… dù có bị đánh cắp đến mức nào, Dmitry vẫn sẽ bất khả xâm phạm. Vậy thì… mình có nên tiếp tục thi hành mệnh lệnh của Đế quốc Cronos? Hay là nên cân nhắc về tương lai… rằng Dmitry sẽ thật sự trở thành chính mạch của thời đại?’
Tâm can rối loạn.
Khi mới tiếp nhận nhiệm vụ, gã đâu dám trái lệnh của Cronos.
Nhưng giờ đây,
Mọi thứ đã rối như tơ vò.
Chỉ với một buổi diễn thuyết, Roman Dmitry đã làm cả ván cờ sụp đổ. Giới nội tình đều đang bàn tán: Liệu trận thế tam phương thật sự sẽ thành hình?
Hơn nữa, ngoại trừ Odelia, toàn bộ các vương quốc trên lục địa Salamander đều tuyên bố sẽ đi theo Roman Dmitry.
Vượt lên trên nguy hiểm của nhiệm vụ, trong đầu Scott bắt đầu nhen nhóm một câu hỏi. Liệu có nên tiếp tục gửi gắm tương lai của mình và gia đình vào Cronos nữa hay không?
Chỉ vài năm về trước.
Việc chống lại quyền uy của Cronos vẫn là điều chẳng ai dám nghĩ tới.
Nhưng Roman Dmitry đã phá vỡ thế bế tắc, và từ đó, cơn địa chấn lan ra, làm rạn nứt cả hệ thống quyền lực tưởng chừng bất khả xâm phạm.
‘Trước tiên, cứ nhập ngũ vào Dmitry đã. Sống thử vài ngày, rồi quyết định có nên tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ của Cronos hay không. Nếu thật sự Dmitry có đủ sức để đánh sập đế quốc, thì thay vì trộm thông tin, mình nên tìm cách đưa gia đình đào thoát khỏi Cronos mới phải.’
Gã đứng ở lằn ranh của lựa chọn.
Tạm gác lại băn khoăn.
Dẫu thế gian đang thay đổi từng ngày, từ bỏ Cronos để theo chân Dmitry vẫn là một quyết định không dễ dàng.
Ngày hôm sau.
Scott gia nhập Dmitry.
Những người vượt qua được đợt khảo hạch thứ tư,
Tất cả đều tự nguyện phục vụ với tư cách thân binh của Dmitry.
* * *
(Bản dịch được thực hiện bởi INOVEL15, đăng tải độc quyền tại INOVEL15.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL15.COM)
* * *
Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook