Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

*

Hắn như đang chìm vào trong kú ức.

-Này.........này...đầu heo ..gió lạnh.anh bị làm sao vậy-nó thấy hắn cứ đờ đẫn ra thì huơ huơ tay trước mặt hắn.

Hắn nhìn người con gái trước mặt.Dương Lãnh Phong hắb trước giờ luôn sống với thực tế.Hắn sẽ chọn thừa nhận và đối mặt chứ k chọn trốn tránh.

Vì thế.Hắn thừa nhận.Quả thực quả thực hắn đã dộng tâm với cô rồi.

Hắn.................

Hắn đã tự hứa với bản thân sẽ k bao giờ động tâm yêu thương người con gái khác.

Vậy mà.......

K hắn k thể nào trong tim hắn mãi mãi và mãi mãi chỉ có người con gái đó thôi.

Người con gái ấy mang tên Trần Tuyết Vũ.

Ném một cái thẻ vàng cho nó.Hắn xoay bước đi một cách vội vã vẫn k quên bỏ lại một câu

-Cô muốn mua gì thì mua.Tối ra đầu đường đứng chờ tôi.

Nói xong thì bỏ đi luôn.

Để lại nó một mình cầm thẻ vàng trong tay tức giận ngụt trời.

Hắn tưởng nó thiếu tiền à.Ném cho cái thẻ vàng rồi đi luôn.Hứ hắn xem nó là ai.

Nhưng tức giận thì ít đau lòng thì nhiều.Nó biết hắn là giả dối.Có ý tốt đóng giả làm bạn trai nó.Nhưng nó muốn hắn cứ giả dối như thế.Đừng lạnh lùng như thế này.Nó...............

Có lẽ đã có chút gì đó gọi là yêu rồi.

Có lẽ chỉ là một chút.Một chút thôi.Gọi là yêu hắn rồi.Vậy tại sao k cho nó tiếp tục ảo tưởng đi chứ.

Cầm thẻ vàng trong tay nó định ném vào sọt rác.Nhưng sau đó nghĩ lại.Cầm bỏ vào balo.

Rồi xoay gót đi.

Còn đâu tâm trạng mà mua với chả sắm chứ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...