Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

*******

Đại loạn trong tưởng tượng không phát sinh, Mạnh Kha có mưu đồ khác thập phần thất vọng. Liên tục vài lần tính sai, đã không thể dùng ‘trùng hợp’ hoặc ‘nhất thời thất thủ’ lấy lệ cho qua chuyện. Khi 『 ngõ nhỏ cũ nát 』cử đại diện ra thỏa hiệp đàm phán với Triệu Trăn, tuyệt vọng cơ hồ được viết rõ trên mặt Mạnh Kha.

Triển Chiêu nhíu mày: “Ngươi khi nào thì đầu nhập Tương Dương vương?”

Mạnh Kha ánh mắt lóe lên, ủ rũ nói: “Lần trước gặp các ngươi, thủ hạ của Tương Dương vương đã tới tìm ta, dùng phụ mẫu uy hiếp ta thay hắn làm việc. Ta cố ý để Bạch Ngọc Đường nhìn thấy ta là vì muốn nhắc nhở các ngươi, vừa rồi nếu không phải có vị Bàng tướng quân kia chặn ngang một tay, ta vốn định khuyên Công Tôn tiên sinh bó tay chịu trói. Tương Dương vương bị bệnh nguy kịch từ lâu, bắt Công Tôn tiên sinh là vì muốn chữa bệnh, đây là cơ hội tốt để xâm nhập địch doanh, không phải sao?”

Mọi người thần sắc khác nhau nhìn hắn nói chuyện.

Mạnh Kha ánh mắt thành khẩn nói: “Các ngươi vừa rồi cũng thấy rồi đấy, ngay cả mấy tên thủ hạ ta cũng không sai sử được, bọn họ mới là tâm phúc chân chính của Tương Dương vương, bọn họ vẫn luôn giám thị ta, ta có nỗi khổ mới ra hạ sách này. Xét ta chưa từng đả thương người, có thể cho ta cơ hội một lần lập công chuộc tội không? Để ta mang Công Tôn tới chỗ Tương Dương vương, đến lúc đó dùng độc dược giết chết Tương Dương vương, vậy không cần đánh cũng thắng, không có cảnh sinh linh đồ thán.”

Những lời này nghe thì có vẻ hợp lý nhưng mọi người lại cảm thấy thập phần ghê tởm!

Đồng dạng là mưu kế, đồng dạng đối phó Tương Dương vương, vì sao mưu kế của Triệu Trăn lại khiến mọi người hiểu ý cười, còn mưu kế của Mạnh Kha lại khiến người ta thấy ghê tởm đến vậy?

Bạch Ngọc Đường nghĩ nghĩ, nguyên nhân lớn nhất chính là Triệu Trăn thích dùng dương mưu (âm mưu quang minh), hơn nữa thủ đoạn cao minh không thương tổn người vô tội. Còn Mạnh Kha lại mười phần âm mưu giả dối, hắn chỉ vì muốn mình thoát tội, dễ dàng bán đứt Tương Dương vương. Hơn nữa độc sát Tương Dương vương là chủ ý của Mạnh Kha, hắn lại không tự mình động thủ, ngược lại bày ra tư thái ưu quốc ưu dân bức bách làm bẩn tay Công Tôn, còn hắn đứng giữa có lợi lập được công lớn, thật là biết tính kế!

Tất cả mọi người nhìn Triệu Trăn, chờ mong tiểu độc miệng chọc cho cái tên Mạnh Kha kia một kích.

Ai ngờ Triệu Trăn không nói chuyện, chỉ đứng đó trầm tư phất phất tay: “Mang hắn xuống đi.”

Công Tôn có chút khẩn trương: “Ngươi không phải muốn đáp ứng lời hắn đấy chứ?! Ta không dùng độc hại người.”

Triệu Trăn nhìn theo bóng dáng Mạnh Kha bị lôi đi: “Ta thấy coi khinh hắn, vốn tưởng là Lữ Phụng Tiên, hóa ra là Tào Mạnh Đức.” (Lữ Phụng Tiên: Lữ Bố; Tào Mạnh Đức: Tào Tháo)

Mọi người sửng sốt, Công Tôn dù đã thuộc làu tam quốc chí, nhưng vẫn nghe không hiểu lời Triệu Trăn.

Triệu Trăn mỉm cười: “Lữ Bố và Tào Tháo đều có dã tâm, đều từng phản bội chủ. Nhưng Lữ Bố ba đời gia nô hữu dũng vô mưu, Tào Tháo lại có thể theo Thiên tử  mà lệnh chư hầu. Mạnh Kha tuy rằng muốn noi theo Tào Mạnh Đức, đáng tiếc ta niên kỷ tuy nhỏ, nhưng lại không phải Hán Hiến đế nhu nhược.”

Triển Chiêu ôm lấy Triệu Trăn: “Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, Mạnh Kha không có bản lĩnh kia.”

Triệu Trăn gật đầu: “Mạnh Kha đích xác không có bản lĩnh như Tào Tháo, nhưng hắn có dã tâm của Tào Tháo. Mạnh Kha vẫn muốn tiếp cận ta, lấy được tín nhiệm của ta, hắn định lợi dụng cơ hội Tương Dương vương mưu phản, lên kế hoạch độc sát Tương Dương vương, lập công lớn, danh lợi song thu!”

Triệu Trăn lắc đầu: “Mạnh Kha dã tâm quá lớn, tài trí của hắn lại không đủ để chống đỡ dã tâm của hắn.”

Bạch Ngọc Đường nhíu mày: “Ý ngươi là, Mạnh Kha không phải lâm thời khởi ý, ngay từ đầu hắn đã muốn Công Tôn độc chết Tương Dương vương?”

Triệu Trăn chậm rãi gật đầu: “Vừa rồi hắn không nói dối.”

Người hiện đại đều biết, khi nói dối mỗi người đều có một động tác nhỏ, vì phòng ngừa chuyện nói dối bị phát hiện, rất nhiều người sẽ có ý thức khống chế bản thân. Thế nhưng cổ đại không có khái niệm 『 tâm lý học hành vi 』 cho dù người có lòng dạ thâm sâu cũng không thể hoàn toàn che giấu động tác nói dối của mình.

Vừa rồi Mạnh Kha một loạt biểu hiện không có chỗ hở, trừ lúc đầu ánh mắt có lóe sáng, về sau càng nói càng kiên định, tới khi nói tới chuyện ‘đưa Công Tôn đi độc chết Tương Dương vương’ hai mắt Mạnh Kha hữu thần sáng ngời, chứng tỏ hắn thực sự chờ mong như vậy, hắn không nói dối.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...