Chào mừng 50 năm giải phóng miền Nam - Thống nhất đất nước

Thưa Quỷ Vương, Chúng Ta Bội Thu Rồi
Chapter 12: Xé Toạc Cô Dâu Ốc Sên* (1)

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 12: Xé Toạc Cô Dâu Ốc Sên* (1)

[Dịch giả: Thuyên mới ăn xong 8 cái bánh ép]

[Hiệu đính: Thản Du]

*Cô dâu ốc sên: Xét theo nội dung chương này thì có lẽ “cô dâu ốc sên” này tương tự với “nàng tiên Ốc” của Việt Nam mình (truyện kể về bà lão nghèo sống lương thiện nên được nàng tiên Ốc hiện lên giúp đỡ dọn dẹp nhà cửa, v.v).

"Tham kiến ngài Sartul - Tinh Chủ Sơ Nguyên vĩ đại. Tôi mang báo cáo từ các linh hồn trinh sát được phái đi do thám Lâu Đài Quỷ Vương đến ạ."

"..."

Một căn phòng mờ tối.

Một ngai vàng phủ đầy đầu lâu đen.

Trên đó, một cái bóng không rõ hình thù nhú lên.

Nhưng đó không phải là một cái bóng bình thường. Trong cái bóng mờ nhạt ấy, một cặp mắt hẹp từ từ mở ra, nhìn xuống viên phụ tá vừa quỳ xuống trước mặt mình.

"..."

Sartul, Tinh Chủ Sơ Nguyên của quân đoàn Quỷ Vương, khoác lên mình bóng tối, bắt đầu suy nghĩ.

Đúng rồi.

Lâu Đài Quỷ Vương, Chavín de Huántar.

Ông ta đã phái các linh hồn trinh sát đến đó.

Để quan sát động thái của Quỷ Vương Credos. Để tìm hiểu lý do tại sao kẻ điên đó lại đột ngột dừng cuộc xâm lăng thế giới con người lại, dù chỉ còn một bước nữa là sẽ hoàn thành.

Trong khi đó, viên phụ tá tiếp tục báo cáo:

"Trước hết, Quỷ Vương Credos thực sự đã ngừng tất cả các hoạt động liên quan đến cuộc viễn chinh. Hơn nữa, hắn đã trấn áp những Quỷ Tướng còn lại trong Tứ Đại Quỷ Tướng dám phản đối lại quyết định của hắn, và trong số đó, Asurat - người đứng ra phản đối mạnh mẽ nhất - đã bị hắn đưa ra làm gương, trói gã vào cột."

"..."

Một hình phạt.

Tội nghiệp thay Asurat.

Với tính cách tàn nhẫn của Credos, chắc hẳn Asurat sẽ chỉ được thả ra khi đã thành xác chết.

Nhưng Sartul không bận tâm.

Không - thực ra thì ông ta còn lấy làm vui mừng ấy chứ.

Sự chết chóc lan tràn khắp Vùng Đất Bị Lãng Quên là một điều không thể tốt hơn đối với ông ta. Việc đó chỉ làm tăng thêm số lượng xác chết. Và những linh hồn lang thang đó cuối cùng sẽ gia nhập vào đội quân của ông ta.

Cảm giác thỏa mãn bao trùm lấy Đệ Nhất Tinh Quỷ Tướng, rồi ông ta lắng nghe phần tiếp theo của bản báo cáo:

"Hơn nữa, đã có thông tin rằng Credos, cùng với các thành viên còn lại trong Tứ Đại Quỷ Tướng và vài con quỷ khác, đang miệt mài tạo ra và chất đống thứ gì đó gọi là "phân bón", và nghiên cứu cách tiêu thụ một loại thực vật có độc tên là khoai tây một cách an toàn."

"... Cái gì cơ?"

Đây là chuyện vớ vẩn gì thế?

Phân bón?

Ăn khoai tây một cách an toàn?

Sartul hoài nghi chính đôi tai của mình.

"Chuyện đó có thật không?"

"Vâng, thưa ngài. Nhiều linh hồn trinh sát đã chứng kiến cảnh tượng đó ạ."

"... Tiếp tục đi."

"Vâng. Ngoài ra, các linh hồn trinh sát cũng báo cáo lại rằng gần đây, các con quỷ cấp thấp dưới lệnh Credos cứ liên tục thu thập khoai tây dại, và việc này rõ ràng là..."

"Họ định trồng chúng."

Cũng giống như lời tuyên bố của chính Credos.

Anh thực sự muốn thử sức với thứ được gọi là nông nghiệp.

"... Và sau đó thì sao?"

"Trong lần giám sát gần đây, các linh hồn trinh sát đã quan sát thấy có một lượng lớn khoai tây đã được thu thập và chất chồng tại Lâu Đài Quỷ Vương. Và có một báo cáo rằng Credos đã bắt đầu chuẩn bị tạo ra một thứ gọi là "cánh đồng" để trồng khoai tây. Đó là toàn bộ bản báo cáo ạ."

"Hừm."

Tinh Chủ Sơ Nguyên - Sartul - bỗng cảm thấy lo lắng.

‘Ai mà ngờ rằng ba cái trò dở hơi dở hồn của tên Credos kia lại thực sự bắt đầu có tiến triển đâu chứ.’

Đột nhiên, một ký ức cách đây không lâu chợt ùa về.

Cuộc xâm lăng Thế Giới Con Người.

Đó là lúc ông ta đang tiến hành đợt kiểm tra cuối cùng của Đệ Nhất Tinh Quân dưới sự chỉ huy của mình, chuẩn bị gia nhập đội quân chính của Quỷ Vương trong cuộc chiến lớn ấy.

Rồi bất ngờ, một báo cáo khẩn cấp đã đến.

Cuộc xâm lăng Thế Giới Con Người đã bị dừng lại.

Không - là hoàn toàn bị hủy bỏ mới đúng.

Báo cáo nói rằng Quỷ Vương Credos đã đưa ra một tuyên bố kỳ lạ.

‘... Làm nông, làm gì không làm mà lại đi làm nông ư?’

Ngay cả bây giờ, ông ta vẫn cảm thấy đó là một chuyện hết sức vô lý.

Lời tuyên bố của Credos rằng anh sẽ bắt đầu làm nông lúc đó thật khó mà tin được. Nó giống như một cái cớ vậy. Rằng khi thời điểm cuộc viễn chinh đến gần, Credos đã mất hết can đảm. Và thế là, anh bịa ra một cái cớ quái đản về chuyện làm nông để che giấu.

Và ngay lúc đó, chính ông ta đã…

‘Một phần trong mình cảm thấy nhẹ nhõm.’

Đó là cảm giác chân thật của ông ta.

Ngay từ đầu, Sartul không hề thích cuộc xâm lăng Thế Giới Con Người. Nhưng vì không thể công khai chống lại ý chí của Quỷ Vương, ông ta vẫn phải chuẩn bị để gia nhập đội quân xâm lược.

Rồi thì, cuộc xâm lăng bị hủy bỏ.

Tất nhiên, ông ta phải hồ hởi trước tin tức đó rồi.

‘Càng nhiều con quỷ sụp đổ và chết trên vùng Đất Bị Lãng Quên này… cái chết càng lan rộng và số lượng xác chết càng tăng lên… vậy thì đội quân của mình, đội quân của chỉ riêng mình, sẽ càng trở nên mạnh mẽ hơn.’

Sartul nheo mắt lại.

Toàn bộ đội quân của ông ta được tạo thành từ cái chết.

Một số chỉ còn lại linh hồn.

Số khác thì chỉ còn lại mỗi thân xác.

Bị tước đoạt phước lành để tái sinh, họ phải phục vụ ông ta vô thời hạn.

Đó là bản chất đặc trưng của đội quân của ông ta.

Vì vậy…

Ông ta đã cắt đứt dòng chảy thông tin giữa Lâu Đài Quỷ Vương và các Tinh Chủ còn lại. Ông ta đã lợi dụng đặc điểm địa lý của lãnh thổ của mình, nơi nhô lên như một hàng rào quanh vùng cao nguyên ngay dưới Lâu Đài Quỷ Vương - vừa bảo vệ, vừa bao vây.

“…”

***
( Dòng này ở đây là để xin ít lúa từ ae để team dịch chúng em có thêm chút động lực để ra chap năng suất hơn [58965526743 - TP Bank] )

***

Nhờ vậy, Nhị Tinh Chủ, Tam, Tứ có lẽ vẫn chưa biết gì về quyết định của Quỷ Vương Credos trong việc ngừng xâm lăng Thế Giới Con Người, hay lời tuyên bố của anh về việc làm nông.

Và nên giữ tình hình như vậy suốt đi thì hơn.

Tình hình này cần kéo dài càng lâu càng tốt.

Để cho tên hèn nhát Credos đó tiếp tục do dự trong việc xâm lược. Để các Tinh Chủ khác bị kìm hãm trong bóng tối, tiếp tục lãng phí thời gian trong sự mông lung bất định.

Nếu điều đó xảy ra…

‘Thì càng nhiều con quỷ sẽ chết đói trong thời gian đó.’

Từ quân chủ lực của đội quân Quỷ Vương, từ các quân đoàn của các Tinh Chủ khác, những con quỷ chết đói sẽ bắt đầu xuất hiện hàng loạt. Linh hồn của những con quỷ đó sẽ trở thành những hồn ma lang thang khắp vùng Đất Bị Lãng Quên này.

Và đến lúc đó, tất cả những gì ông ta phải làm là triệu hồi những linh hồn đó.

Vì đó là sở trường của ông ta.

Hợp nhất những hồn ma nọ vào đội quân của mình. Việc đó sẽ làm cho lực lượng của ông ta trở nên mạnh mẽ hơn.

Và một ngày nào đó, lực lượng đó sẽ vượt qua cả quân chủ lực của Quỷ Vương. Ông ta sẽ có thể một lần nữa nhắm đến ngai vàng của Quỷ Vương - ngai vàng mà ông ta đã từ bỏ từ lâu.

Ông ta đã tin tưởng vào điều đó một cách chắc chắn.

Ông ta tự tin rằng điều đó là khả thi.

Nhưng rồi…

‘Ai mà ngờ rằng lời tuyên bố làm nông của Credos không chỉ là lời nói suông.’

Đây thật sự là một tình huống mà ông ta không thể lường trước được.

Ông ta đã xem câu nói đó như một cái cớ.

Chưa bao giờ tưởng tượng rằng Credos lại thực sự thực hiện nó. Chứ đừng nói là bây giờ đã bắt đầu thấy kết quả rồi.

Tinh Chủ Sơ Nguyên Sartul cảm nhận được một sự bất an mà ông ta chưa từng trải qua.

‘Việc này không thể tiếp tục.’

Nếu việc làm nông của Credos thành công, mọi thứ sẽ sụp đổ. Kế hoạch của chính ông ta sẽ đổ vỡ. Điều đó là không thể chấp nhận được. Nhất là sau khi ông ta đã tiến xa đến vậy - ông ta phải đi đến tận cùng của kế hoạch soán ngôi này mới đúng.

“… Từ giờ trở đi, ngươi hãy lắng nghe cẩn thận và thực hiện ngay việc này cho ta.”

Sau một hồi suy nghĩ thật lâu.

Ánh mắt Sartul hướng về viên phụ tá của mình. Và từ đôi môi ông ta, một mệnh lệnh chết chóc được ban hành - để phá hoại kế hoạch làm nông của Quỷ Vương.

Ngay sau đó, viên phụ tá nhận mệnh lệnh của Tinh Chủ Sơ Nguyên rời đi cùng thuộc hạ của mình, hướng về khu vực phía tây bắc của Vùng Đất Bị Lãng Quên.

Hướng tới Lâu Đài Quỷ Vương. Và những cánh đồng khoai tây.

Nói thật ra, Vùng Đất Bị Lãng Quên trải dài về phía tây bắc với hình dạng của… nói thẳng ra là đầu của một cây tăm bông khổng lồ.

Cố gắng phủ nhận điều đó thế nào cũng không được, đó là sự thật.

Đó là một sự thật không thể chối cãi.

Ngay cả khi nhìn qua bản đồ cũng có thể xác nhận được chuyện này.

“… Nhưng tại sao vẫn chưa có phản hồi từ các Tinh Chủ khác?”

“Tôi không rõ ạ, thưa ngài.”

“Các sứ giả chắc chắn đã lên đường rồi, đúng không?”

"Chuyện đó thì đúng ạ."

"Vậy thì có vấn đề gì đó rồi đây. Chậc."

Kim Jangcheol tặc lưỡi, trong miệng có vị đắng nhẹ.

Và điều đó cũng dễ hiểu thôi.

Chỉ một thời gian ngắn trước đây, sau khi sản xuất thành công mẻ chuño đầu tiên và kết thúc cái mà chỉ có thể gọi là một sự kiện thử món, anh đã gửi sứ giả đến các Tinh Chủ khác trong Vùng Đất Bị Lãng Quên với tin tức từ Lâu Đài Quỷ Vương.

Kèm theo đó là sắc lệnh chính thức của mình.

‘Nói với họ là có thức ăn ở đây. Bảo họ cử nhiều người đến thu gom chuño.’

Đó là vì lợi ích của đám quỷ sống tại các vùng do Tinh Chủ khác cai quản.

“Chậc. Xấu rồi đây. Xấu tệ luôn. Sao họ không trả lời nhỉ?”

“Ngài lo lắng sao ạ?” Zephyros hỏi.

“Phiên chợ tình ta cầm nhầm cái bánh chuối chiên, ngươi hỏi cái gì mà hiển nhiên quá trời luôn á.”

Trước câu hỏi của Zephyros, Kim Jangcheol hừ một tiếng thật lớn qua mũi:

“Sau khi cuộc xâm lăng Thế Giới Con Người đột ngột bị ngừng lại, chắc hẳn ai cũng lâm vào tình cảnh rối ren như loạn 12 sứ quân thôi. Kho thức ăn dự trữ của họ có lẽ cũng đang cạn kiệt dần rồi.”

“Đúng là có khả năng đó.”

“Chính xác. Vì vậy, chúng ta cần làm một ít chuño ở đây và gửi cho họ mới phải.”

“Ý ngài là thức ăn giúp họ trụ vững cho đến khi chúng ta hoàn thành việc làm nông và có vụ thu hoạch đầu tiên?”

“Đúng. Chính xác là như vậy.”

Như mong đợi, Zephyros rất nhanh nhạy và đã hiểu ra vấn đề ngay.

Kim Jangcheol gật đầu hài lòng:

“Chắc chắn ai cũng rất bực bội vì cuộc xâm lăng trong mong đợi bỗng dưng bị hủy bỏ. Và giờ họ có lẽ đang đói lắm. Nhưng họ lại chẳng có gì để ăn. Lúc đó là khi sự bất mãn bắt đầu bùng phát.”

“Nhưng thật sự có cần phải vất vả gửi chuño mà chúng ta làm ở đây cho họ không?”

“Ý ngươi là sao?”

“Sao ngài không chia sẻ phương pháp làm chuño với các vùng khác ạ?”

“Không. Điều đó là không thể.”

“Sao lại không ạ?”

“Vì các vùng khác không có điều kiện để làm chuño.”

Đó là sự thật.

Chuño chỉ có thể được làm ở những nơi như Lâu Đài Quỷ Vương hoặc các vùng Cao Nguyên Andes, nơi có sự chênh lệch nhiệt độ cực lớn giữa ngày và đêm, còn có cả khí hậu khô cằn nữa.

Còn ở các vùng khác trong Vùng Đất Bị Lãng Quên thì sao? Không thể. Khí hậu ở những nơi đó rất khác biệt. Có lẽ ngay cả khoai tây dại cũng khó mà tìm được.

“Haa. Nhưng sao vẫn chưa có hồi âm gì vậy…”

Kim Jangcheol nhìn về phía đông nam. Đột nhiên, bản đồ của Vùng Đất Bị Lãng Quên - một thứ anh đã nhìn thấy vô số lần trong lúc chơi game - lướt qua tâm trí anh.

Một cái đầu tăm bông khổng lồ kéo dài về phía tây bắc.

Ở đầu cái tăm bông đó, tại vùng cao nguyên phía tây bắc là Lâu Đài Quỷ Vương.

Vậy phía đông nam của lâu đài thì sao?

Một vách đá dựng đứng hoàn toàn bao quanh Lâu Đài Quỷ Vương. Không thể tới các vùng khác trong Vùng Đất Bị Lãng Quên mà không vượt qua vách đá đó.

Một khu vực vách đá cực kỳ nguy hiểm.

Vách Đá Tử Thần.

***
( Dòng này ở đây là để xin ít lúa từ ae để team dịch chúng em có thêm chút động lực để ra chap năng suất hơn [58965526743 - TP Bank] )

***

Đó là lãnh thổ của Tinh Chủ Sơ Nguyên - Kẻ trị vì những linh hồn, Sartul.

‘Chậc. Cái lão già khốn nạn Sartul có thể đã ngăn cản tất cả các sứ giả của mình lại rồi chăng?’

Một chút nghi ngờ thoáng qua trong đầu anh.

Nhưng ngay sau đó, anh lắc đầu.

‘Không. Nếu chờ thêm vài ngày nữa, chắc chắn sẽ có phản hồi thôi.’

Hiện tại, anh sẽ chờ xem.

Dù sao thì có một vấn đề cấp bách hơn.

‘Chúng ta vừa thu thập xong toàn bộ khoai tây.’

Đó là nhờ vào sự kiện thử chuño thành công rực rỡ.

Hầu hết những con quỷ cấp thấp trong lãnh thổ của Quỷ Vương đã tự nguyện tham gia. Chúng quỷ rất quyết tâm thu gom khoai tây dại. Sau đó, họ mang chúng về Lâu Đài Quỷ Vương theo từng đoàn.

Kết quả là, kho chứa của lâu đài giờ đây chất đầy những đống khoai tây dại, sẵn sàng cho việc trồng trọt.

“… Có nghĩa là chúng ta có cả một núi công việc phía trước.”

“Vâng ạ?”

“Ý ta là - chúng ta đã có phân bón lên men hoàn hảo. Chúng ta đã có khoai tây giống để trồng. Vậy ngươi nghĩ điều đó có nghĩa là gì?”

“Không phải chỉ cần... trồng khoai tây thôi sao ạ?”

“Đương nhiên là không, đừng có ngớ ngẩn vậy chứ.”

Một nụ cười chua chát xuất hiện trên môi Kim Jangcheol:

“Ngươi nghĩ làm nông là chuyện gì đó rất dễ dàng sao? Sao ngươi nghĩ chúng ta phải làm phân bón? Chúng ta phải rải hết đống đó ra. Nhưng có phải làm hết chừng đó là xong đâu? Không, chúng ta phải trộn chúng vào đất. Và đất có tự trộn lên không? Tất nhiên là không. Chúng ta phải cày xới toàn bộ cánh đồng bằng sức lực tự thân. Nhưng chúng ta có công cụ làm nông không? Chúng ta có bò kéo không? Vậy ai sẽ rải phân và cày đất đây?”

“… Chúng ta phải tự làm tất cả những chuyện đó sao ạ?”

“Đúng vậy. Nhưng những con quỷ cấp thấp thì sao? Nhìn vào tình trạng của họ đi - họ thật sự chẳng ra gì. Họ đều đang đói và kiệt sức cả rồi. Nếu chúng ta bắt họ làm công việc cày đất, đến trưa là chúng ta sẽ phải kéo xác họ về thôi. Ta nói đúng không?”

“Vâng, đúng là vậy... Đúng là họ thật sự đang trong tình trạng rất yếu ớt.”

“Chính xác. Vậy là đây là một vấn đề lớn. Chúng ta thiếu nhân lực trầm trọng.”

Điều đó là sự thật.

Ai cũng yếu đuối và không đủ quỷ để làm lụng. Nhưng cánh đồng thì lớn vô cùng. Thành thật mà nói, anh có cảm giác như đây là một nhiệm vụ bất khả thi.

‘Và chúng ta còn bị áp lực về mặt thời gian nữa.’

Kim Jangcheol nhíu mày.

Đây là một cuộc chạy đua với thời gian.

Những con quỷ ở Vùng Đất Bị Lãng Quên sẽ không chờ đợi mãi cho đến vụ thu hoạch đầu tiên. Chúng đều đang đói rã cả người ra.

‘Giá mà chúng ta có vài quỷ trồng trọt, thế thì chúng ta có thể cày xong cánh đồng trong chớp mắt rồi.’

Thật sự rất khó chịu.

Nhưng không có cách nào khác.

“Chà, có lẽ chúng ta chỉ còn cách tự làm thôi. Cả Tứ Đại Quỷ Tướng cũng sẽ tham gia. Nếu cần thì ngay cả ngươi cũng phải làm nữa.”

“… Tôi?”

“Đúng vậy.”

“Vì sao ạ?”

“Bởi vì nếu ta nói cuốc đất thì ngươi sẽ chịu cuốc sao?”

“… Ngài nói vậy với vẻ mặt đầy bạo lực và không thèm nói lý…”

“Ngươi đừng có chỉ ghi lại những thứ làm ta trông như kẻ xấu thế chứ…”

“Xin lỗi. Đó là nhiệm vụ chính thức của tôi ạ.”

“Chậc. Nghe như lấy cớ cho qua ấy nhỉ.”

“Ngài đã phản ứng lại với ánh mắt nghi ngờ…”

“…”

Haa.

Cãi nhau cũng chẳng có ích gì.

Thôi thì, hẳn là anh nên nghĩ kỹ hơn về việc đầu tư Điểm Hạnh Phúc mà anh kiếm được mấy ngày trước.

‘… Dù xét về thực tế thì Sức Khỏe có lẽ là lựa chọn tốt nhất.’

Họ sẽ cần rất nhiều sức lực để cày ruộng kể từ giờ trở đi. Và khu vực phải cày thì vô cùng rộng lớn.

Anh có thể sẽ ngã quỵ vì kiệt sức.

“…”

Trời ạ.

Khi nào mới làm xong việc rải hết phân bón lên cánh đồng rộng lớn này đây?

Và bao giờ mới xong việc xới và cày bừa đất?

Càng nghĩ càng thấy quá sức.

Nhưng không thể tránh được.

Công việc có khó thì cũng phải làm.

‘… Vậy thì có lẽ bây giờ mình nên tan ca nhỉ.’

Từ ngày mai, anh sẽ phải đổ mồ hôi như mưa. Tiết kiệm sức lực vào lúc này cũng là một việc hết sức quan trọng.

Kiên quyết theo cách của mình, Kim Jangcheol quay trở lại Lâu Đài Quỷ Vương với Zephyros theo sau.

Và không lâu sau...

… Xoẹttt.

Qua những luồng sáng lờ nhờ sắp tắt của ánh tà dương, những cái bóng mang theo điềm gở bắt đầu xuất hiện trên những cánh đồng khoai tây.

Đó là Pikamir, viên phụ tá của Tinh Chủ Sơ Nguyên Sartul, cùng những thuộc hạ của hắn.

“…”

Pikamir quét mắt nhìn xung quanh.

Một đống phân bón khổng lồ xuất hiện trước mắt hắn, chất thành một đống cao ngất ở một bên. Phía xa là một dải đất rộng lớn, rõ ràng đã được chuẩn bị sẵn sàng để làm ruộng.

Ngay khi nhìn thấy cảnh tượng này, Pikamir nhớ lại mệnh lệnh của lãnh chúa mình.

‘Ngài ấy đã ra lệnh cho mình phá hủy tất cả những gì Credos đã chuẩn bị.’

Và vậy là, nhiệm vụ của hắn trở nên rõ ràng hơn.

Tất cả những gì Credos đã chuẩn bị.

Đống phân bón khổng lồ.

Và khu đất dành cho việc làm nông.

Phá hủy cả hai cùng một lúc luôn sao?

“Mọi người, nghe đây.”

Hắn thì thầm một cách tàn độc với các thuộc hạ:

“Từ giờ trở đi, chúng ta sẽ phá hủy nơi này. Thời gian cho phép chúng ta là một đêm - cho đến khi bình minh lên.”

“… Vậy chúng ta phải làm gì ạ?”

Một tên thuộc hạ hỏi.

Pikamir ra lệnh:

“Rải hết cái gọi là phân bón mà chúng đã vất vả làm - rải cho thật mỏng và rải rộng ra để chúng không bao giờ có thể sử dụng được. Còn cánh đồng chúng đã chuẩn bị… đào hết lên và phá hủy hoàn toàn, phá hủy triệt để luôn cho ta.” (gòi đó biết ai là cô dâu ốc sên chưa)

Nụ cười ác độc nọ lại sâu thêm trên môi Pikamir.

***

(Bản dịch được thực hiện bởi INOVEL12, đăng tải độc quyền tại INOVEL12.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL12.COM)

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương