Thương Nguyên Đồ (Dịch)
Chapter 162 Một năm sau

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 2: Một năm sau

“Lưỡng Giới Đảo không thể chịu được nữa." Bạch Dao Nguyệt nhìn cảnh này, quay đầu nhìn Tần Ngũ Tôn Giả, "Tần Ngũ, Nguyên Sơ Sơn các ngươi có biện pháp gì không?”

“Hắc Sa Động Thiên, lúc trước đã lấy được hai bảo vật từ thiên ngoại." Tần Ngũ Tôn Giả mỉm cười nói, "Vậy mà Hắc Sa Đế Quân dựa vào điều đó để càn quét thiên hạ, đánh cho Nguyên Sơ Sơn ta chỉ có thể bảo vệ núi! Tin rằng Hắc Sa Động Thiên của ngươi còn có nhiều biện pháp hơn so với Nguyên Sơ Sơn ta.”

Bạch Dao Nguyệt lắc đầu: "Nhiều thế lực và tông phái có thể áp chế Nguyên Sơ Sơn các ngươi một thời, nhưng cho tới bây giờ không ai có thể tiêu diệt các ngươi. Hơn nữa “Thương Nguyên Động Thiên” cổ xưa nhất cũng xuất phát từ Nguyên Sơ Sơn của các ngươi, trước đây các ngươi công khai bí thuật “nhất thuấn thiên niên” (một chớp mắt ngàn năm) đã khiến chúng ta và Lưỡng Giới Đảo sợ ngây người. Lần này sợ còn cần Nguyên Sơ Sơn các ngươi nghĩ ra nhiều biện pháp hơn."

Tần Ngũ Tôn Giả thở dài nói: "Yêu tộc dùng đại thế áp người! Thực lực tổng thể mạnh hơn chúng ta nhiều, cứ tiếp tục tiêu hao như vậy, Nhân tộc chúng ta chắc chắn sẽ thua.”

Bạch Dao Nguyệt cũng trầm mặc.

Thực lực mạnh, chính là dương mưu quang minh chính đại!

“Chỉ có thể để bọn họ vào sao?" Bạch Dao Nguyệt hỏi.

“Nếu Nguyên Sơ Sơn chúng ta vẫn thủ như vậy, sử dụng một số biện pháp khác, vẫn có thể thủ thêm ba trăm năm.” Tần Ngũ Tôn Giả nói: “Hắc Sa Động Thiên các ngươi cũng không khác lắm.”

“Thật không hổ là Nguyên Sơ Sơn, thật sự có thể thủ.” Bạch Dao Nguyệt lắc đầu nói, "Chúng ta chỉ có thể thủ nhiều nhất là hai trăm năm. Nhưng Lưỡng Giới Đảo không thể chịu được nữa, bọn họ từ bỏ thành quan cỡ trung, thành quan cỡ nhỏ, nếu chúng ta đến thủ......”

“Trong vòng năm mươi năm, nhất định sẽ sụp đổ." Tần Ngũ Tôn Giả nói.

“Để Yêu Vương vào sao?" Bạch Dao Nguyệt hỏi, "Tương lai thế gian này sẽ tàn khốc hơn nhiều.”

Tần Ngũ Tôn Giả nói: "Ta và ngươi đều không có quyền quyết định, đầu tiên mỗi tông phái hãy tự thương nghị, mười ngày sau, sẽ bàn lại việc này.”

“Ba vị Tôn giả của Nguyên Sơ Sơn các ngươi và hai người bảo vệ cứ từ từ thương nghị, Hắc Sa Động Thiên chúng ta nhanh hơn nhiều, trong vòng ba ngày có thể đưa ra quyết định." Bạch Dao Nguyệt mỉm cười tan biến trong thiên địa, trong ba đại tông phái, Nguyên Sơ Sơn tự do và thoải mái nhất, Hắc Sa Động Thiên là nghiêm khắc nhất, Lưỡng Giới Đảo lại cố chấp điên cuồng nhất. Dù sao Lưỡng Giới Đảo đã bị truy sát từ khi sáng tạo ra tới nay......

Tám trăm năm gần đây, mới chỉ cần đối phó với mỗi Yêu tộc. Tám trăm năm này lại là thời gian thoải mái nhất của Lưỡng Giới Đảo, nhóm Thần Tôn của Lưỡng Giới Đảo cũng bình thản hơn rất nhiều.

“Hai người bảo vệ sao?” Tần Ngũ Tôn Giả khẽ nhíu mày, nhìn thân ảnh hư ảo của Bạch Dao Nguyệt tan biến, "Ngay cả thế hệ này của Nguyên Sơ Sơn ta, có hai người bảo vệ cũng biết sao?"

……

Từ bỏ thành quan cỡ nhỏ, thả Yêu Vương vào sao?

Trong Hắc Sa Động Thiên, Nguyên Sơ Sơn đều có sự phản kháng mạnh mẽ! Bởi vì khi một số lượng lớn Yêu Vương Tam Trọng Thiên tiến vào, sẽ gây nên tai họa cực lớn. Nhưng "Lưỡng Giới Đảo" lại gánh vác số lượng "thành quan cỡ trung" nhiều nhất, nếu bọn họ từ bỏ, Nguyên Sơ Sơn và Hắc Sa Động Thiên cũng sẽ không gánh nổi.

Thật ta những người có một chút kiến thức đều hiểu được, sẽ không thủ được quá lâu.

Hiện tại Lưỡng Giới Đảo từ bỏ, thúc đẩy Nguyên Sơ Sơn, Hắc Sa Động Thiên thay đổi nhanh hơn.

……

Mười ngày sau, vẫn ở Nguyên Sơ Sơn.

Tần Ngũ Tôn Giả, Bạch Dao Nguyệt Tôn Giả, Từ Ứng Vật Tôn Giả, đồng thời đưa ra quyết định -- hai năm sau, toàn bộ thế giới Nhân tộc sẽ từ bỏ thành quan cỡ trung và loại nhỏ!

Thay vì tương lai bị ép phải từ bỏ, chi bằng giữ lại đầy đủ thực lực để chủ động sắp xếp!

Hơn nữa những người cấp cao của nhân tộc cũng hiểu rất rõ, hiện nay nhân gian đã có rất nhiều Yêu Vương Yêu tộc, những cửa vào thế giới không ổn định kia, đều sẽ có một nhóm Yêu tộc, Tiểu Yêu Vương yếu ớt lẻn vào. Cho nên "Địa Võng" của Nguyên Sơ Sơn cũng đã điên cuồng truy sát yêu tộc và yêu vương khắp nơi. Tương lai cho dù từ bỏ thành quan cỡ nhỏ, cũng chỉ là nhiều hơn một nhóm Yêu Vương Tam Trọng Thiên so với bây giờ.

Đương nhiên uy hiếp của nhóm Yêu Vương Tam Trọng Thiên sẽ lớn hơn, một vài người trong số bọn họ sẽ đột phá đến Yêu Vương Tứ Trọng Thiên! Sức mạnh phá hoại của bọn chúng cũng sẽ mạnh hơn gấp trăm lần so với những gì Yêu Vương Nhị Trọng Thiên mang lại!

Nhưng Nhân tộc đã quyết định, hai năm sau sẽ từ bỏ những thành quan loại trung và nhỏ.

Hai năm nay.

Sẽ thực hiện năm đại kế hoạch như kế hoạch “đại di cư”, kế hoạch “Thiên La Địa Võng”, kế hoạch “Phong Hỏa”, chuẩn bị cho những thay đổi thế cục tiếp theo của nhân gian. Phải dốc hết toàn lực để bảo vệ toàn bộ dân chúng.

"Đại di cư" đầu tiên chính là di cư nhân khẩu. Xung quanh tất cả những thành quan cỡ trung, thành quan cỡ nhỏ đều có một số lượng lớn cư dân cư trú, tỷ như cạnh Bắc Hà Quan đã có mấy chục vạn người cư trú. Những người này đều cần di cư! Dù sao nếu để những yêu tộc kia tùy ý tiến vào, vậy thì những người xung quanh những thành quan cỡ nhỏ năm mươi dặm, xung quanh những thành quan cỡ trung trăm dặm đều không thể ở lại.

……

Tất cả đều lặng lẽ diễn ra, những chuẩn bị đều được tiến hành một cách âm thầm.

Mạnh Xuyên là một Đại Nhật Cảnh Thần Tôn không hề phát hiện ra, hắn vẫn ở Bắc Hà Quan như trước, rất thân mật cùng Liễu Thất Nguyệt, hưởng thụ cuộc sống vợ chồng vui vẻ gia đình êm ấm kia.

Ngày xuân, ánh mặt trời rực rỡ, trong thư phòng.

“Vẽ đẹp quá." Liễu Thất Nguyệt nhìn Mạnh Xuyên vẽ, ánh mắt tỏa sáng, sắc mặt phiếm hồng.

“Thất Nguyệt, tặng cho nàng.”

Mạnh Xuyên mỉm cười đưa cho Liễu Thất Nguyệt.

Liễu Thất Nguyệt nhận lấy, hơi choáng váng nhìn bức họa này, trong tranh là một nữ tử, toàn thân đắm chìm trong ngọn lửa, phía sau có phượng hoàng dị tượng, đang kéo cung bắn tên, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm về phương xa. Bức họa chính là một trong những hình ảnh Liễu Thất Nguyệt bắn chết Yêu Vương ở Bắc Hà Quan. Bức tranh này chỉ là chân dung một người, nhưng Mạnh Xuyên lại vẽ hơn một tháng.

Hắn vẽ vô cùng cẩn thận, mỗi một sợi tóc, màu da trên mặt, hắn đều vẽ vô cùng nghiêm túc. Thuốc màu đều do hắn tự tay nghiền kỹ điều chế.

“Tốt quá." Liễu Thất Nguyệt nhẹ giọng nói.

Mạnh Xuyên vẽ đầy cảm xúc, mỗi một sợi tóc đều tựa như chính hắn tự tay chải, thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, cùng nhau đi trên con đường trảm yêu sinh tử gian nan này. Mạnh Xuyên rất cảm kích, cảm kích Thất Nguyệt nguyện ý đi con đường này cùng mình, cũng cảm kích vận mệnh cho mình có được thê tử như vậy.

“Thất Nguyệt, sau này mỗi năm ta đều sẽ tặng nàng một bức, được không?" Mạnh Xuyên mỉm cười nói.

“Thật sao?" Liễu Thất Nguyệt kích động vui vẻ.

“Ừm." Mạnh Xuyên gật đầu, "Ta nói được, tất nhiên sẽ làm được.”

“Được được được." Liễu Thất Nguyệt rất vui vẻ, "Mỗi năm huynh vẽ một bức, sau này chúng ta có con, cũng sẽ vẽ con vào. Chờ chúng ta già rồi...... sẽ vẽ dáng vẻ tóc bạc phơ của ta. Từ trẻ đến già, vẫn là A Xuyên huynh tự tay vẽ giúp ta, thật tốt.”

“Ừm, được, nhất định sẽ vẽ từ lúc nàng còn trẻ đến lúc nàng già đi." Mạnh Xuyên gật đầu.

“Nếu như khi chiến đấu cùng Yêu Vương, ngày nào đó ta chết đi, lúc chết vẫn chưa già, cũng tốt. Vậy thì ta vẫn rất xinh đẹp." Liễu Thất Nguyệt vui vẻ nói, "Nếu có thể bạch đầu giai lão, thì còn tốt hơn. Tóm lại đều rất tốt.”

Mạnh Xuyên nhìn dáng vẻ vui vẻ của thê tử, trong lòng cũng vui vẻ.

Phu thê làm bạn, chỉ cảm thấy cuộc sống này đều hạnh phúc ngọt ngào hơn vài phần.

Lần đầu tiên vẽ chân dung cho thê tử, dung nhập tình cảm nhiều năm, đồng thời tự vấn bản tâm, cũng khiến cho nguyên thần của Mạnh Xuyên thay đổi, chỉ là khoảng cách đến tầng nguyên thần thứ ba còn kém rất xa.

……

Thời gian trôi qua.

Đảo mắt bọn họ đã thành thân được một năm, một năm qua, Yêu tộc chỉ thăm dò và tấn công một lần, quay trở lại với tám tinh anh của Yêu tộc, hơn nữa còn có tầng tầng lĩnh vực phòng thủ, cũng không cận chiến để đối phó với Mạnh Xuyên. Mạnh Xuyên sẽ không lỗ mãng lao vào trong lĩnh vực nặng nề của đối phương, thực lực của hắn có mạnh hơn nữa, bị lĩnh vực nặng nề bao vây, thực lực cũng chỉ còn lại có ba bốn phần, vậy thì sẽ rất nguy hiểm. Lần đó thử thăm dò tính công kích, chắc là Yêu tộc muốn dò xét rõ ràng thực lực của Mạnh Xuyên, dụ dỗ Mạnh Xuyên tấn công, nhưng Mạnh Xuyên rất cẩn thận không lỗ mãng xằng bậy, Yêu tộc không công mà lui, tổn thất bảy vạn Yêu tộc, ba mươi chín Yêu Vương Nhị Trọng Thiên.

Một năm này, Mạnh Xuyên thân là tuần tra, đã từng cứu viện bốn lần.

Cứu viện Phủ Thành một lần, thị trấn ba lần! Cuộc giải cứu đã thành công.

Mùng ba tháng hai, màn đêm buông xuống.

“Mạnh sư đệ." Chương Vân Hổ lại lặng lẽ dẫn theo một người tới thăm.

Mạnh Xuyên và Liễu Thất Nguyệt đã ra khỏi thư phòng từ trước, chủ động nghênh đón.

“Sư thúc." Mạnh Xuyên nói.

“Sư phụ." Liễu Thất Nguyệt vô cùng kích động, cũng hành lễ nói. Người tới chính là sư phụ “Thiên Tinh Hầu” của Liễu Thất Nguyệt.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...