Thương Nguyên Đồ (Dịch)
-
Chapter 167 Bóng ma Thiên Yêu Môn
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 7: Bóng ma Thiên Yêu Môn
Sáng sớm ngày mùng hai tháng ba, thành Giang Châu.
Mạnh Xuyên vẫn bắt đầu “tuần tra toàn thành” như trước, giống như một đao khách bình thường, trong tay còn cầm mấy cái bánh bao thịt nóng hổi ăn. Nhìn qua thì hắn không có gì đặc biệt, chỉ dùng lĩnh vực Nguyên Thần cảm ứng chung quanh hai dặm.
Từ khi cuộc di cư lớn bắt đầu, mỗi ngày Mạnh Xuyên sẽ tuần tra toàn thành năm lần, ban ngày ba lần, ban đêm hai lần! Cho dù là tông phái, hay là những Thần Tôn này như Mạnh Xuyên, bọn họ đều xác định... những năm tháng dài đằng đẵng trong quá khứ Yêu tộc đã lần lượt tấn công thành quan, chết nhiều Yêu tộc và Yêu Vương như vậy cũng không quan tâm! Hiện giờ biết phủ thành châu thành trống rỗng, cơ hội ngàn năm khó có được, không thể thờ ơ.
Nhân tộc ở ngoài sáng, Yêu tộc ở trong bóng tối! Mạnh Xuyên càng không dám lười biếng.
“Hả?" Mạnh Xuyên đột nhiên giật mình.
Cách hắn hai dặm, lĩnh vực Nguyên Thần cảm ứng được một cách rõ ràng hai khí tức yêu lực nhỏ yếu.
"Tuần tra nhiều ngày như vậy, cuối cùng cũng phát hiện đệ tử Thiên Yêu Môn rồi." Mạnh Xuyên ăn xong hai miếng bánh bao thịt, đi vài bước đến góc hẻm, liền biến mất không thấy trong hư không, tất nhiên một bước của hắn đã vượt qua khoảng cách hai dặm, đi đến nóc của một ngôi nhà cách đó hai dặm.
……
Trong khu dân cư bình thường kia, cửa phòng đóng chặt.
Trong phòng lại có một đôi nam nữ ngồi xuống.
“Trong cửa có ghi chép từ trước, nói rằng Phong Hầu Thần Tôn thần thông quảng đại, cho dù chúng ta thu liễm khí tức yêu lực, Phong Hầu Thần Tôn vẫn có thể cảm ứng được chúng ta trong vòng vài dặm." Hoàng y nữ tử hừ nói, “Bình thường chúng ta đều trốn ở trên đảo, âm thầm phái nhân mã thương hội thăm dò thành Giang Châu. Hôm nay lại ra lệnh cho toàn bộ đệ tử chúng ta tiến vào thành Giang Châu thăm dò. Nếu bị Phong Hầu Thần Tôn phát hiện, chúng ta sẽ chết chắc.”
“Cấp trên cũng nói, trong thành Giang Châu không còn Phong Hầu Thần Tôn." Nam tử nhỏ gầy nói.
“Hừ hừ, Nguyên Sơ Sơn nhiều Thần Tôn như vậy, rốt cuộc các Thần Tôn đang trốn ở đâu? Thiên Yêu Môn ta đều có thể tra rõ sao? Kỳ thực hư, hư thì thực. Có lẽ vẫn còn có Phong Hầu Thần Tôn ở thành Giang Châu." Hoàng y nữ tử nói.
"Vậy thì sao, chúng ta có thể làm trái lệnh sao?" Nam tử nhỏ gầy nói.
“Hừ, ra lệnh khiến chúng ta chịu chết, lão gia hỏa kia đương nhiên sẽ không quan tâm." Trong mắt hoàng y nữ tử có ý lạnh.
“Mau hành động đi, cấp trên phân phó, phải trong vòng ba ngày phải bẩm báo lại." Nam tử gầy gò nói, "Không đủ tin tức cho cấp trên, chúng ta đều phải chịu đau khổ.”
Hoàng y nữ tử nghe thấy “chịu đau khổ” cũng trở nên hoảng hốt.
Trừng phạt của Thiên Yêu Môn rất tàn khốc.
……
Mạnh Xuyên đứng trên nóc nhà, cách hai người trong phòng trong phạm vi hai mươi trượng, tất nhiên có thể nghe rõ nội dung hai người nói chuyện với nhau một cách rõ ràng, hắn không vội bắt họ lại, mà lắng nghe bọn họ nói chuyện với nhau.
"Toàn bộ một nhóm đệ tử của bọn họ tiến vào thành Giang Châu? Xem ra không chỉ có hai người bọn họ!" Mạnh Xuyên suy tư, "Trong vòng ba ngày phải bẩm báo lại sao?"
“Cót két.”
Hai đệ tử Thiên Yêu Môn vừa mở cửa muốn đi ra khỏi phòng, liền có chân nguyên vô hình đảo qua hai người bọn họ, hai người bọn họ ngay lập tức ngất xỉu ngã xuống.
Mạnh Xuyên xuất hiện bên cạnh bọn họ.
Khống chế hai phàm nhân, đối với một vị Thần Tôn tất nhiên vô cùng dễ dàng.
“Đi thôi." Mỗi tay xách theo một người, Mạnh Xuyên lặng lẽ rời đi, hắn mang theo hai người hóa thành ảo ảnh mơ hồ xuyên qua nóc nhà, bởi vì quá nhanh, tốc độ âm thanh, khống chế sức mạnh thiên địa lại không sinh ra một tia gió. Tốc độ đáng sợ như vậy, cho dù phàm nhân trừng to mắt nhìn, cũng không thể nhìn thấy Mạnh Xuyên.
Thời gian hai hơi thở.
Mạnh Xuyên đã về tới trạch viện kia.
“Mạnh sư đệ." Dương Phương, Trương Quân Phong đang ở trong viện, giờ phút này đều đứng lên nhìn Mạnh Xuyên mang theo hai đệ tử Thiên Yêu Môn về.
“Đệ tử của Thiên Yêu Môn sao?” Trương Quân Phong kinh ngạc nói, ông ta cũng ngưng luyện Nguyên Thần, có thể cảm ứng khí tức trong cơ thể hai người.
Đại Nhật Cảnh Thần Tôn muốn ngưng tụ nguyên thần khi còn trẻ là chuyện vô cùng khó khăn, đây là một cửa ải khó khăn để trở thành Phong Hầu Thần Tôn. Nhưng mà nếu như không hạn chế tuổi tác, trong những lão đệ tử đã hơn một trăm tuổi kia, vẫn có một nhóm ngưng tụ được Nguyên Thần. Thời gian bọn họ tu hành càng lâu, cho dù thân thể già yếu, nhưng cảnh giới thật sự sẽ cao hơn, cũng có mấy chục vị ngưng tụ nên Nguyên Thần. Nhưng so với tổng số đệ tử của Nguyên Sơ Sơn, số người ngưng tụ được Nguyên Thần vẫn quá ít.
"Ừm, ta vừa phát hiện hai đệ tử của Thiên Yêu Môn." Mạnh Xuyên nói, "Ta nghe bọn họ nói, là có một nhóm đệ tử Thiên Yêu Môn đã tiến vào thành Giang Châu, bọn họ muốn điều tra đầy đủ thông tin trong vòng ba ngày, bẩm báo lại thật tốt."
“Bẩm báo lại trong vòng ba ngày sao?" Ánh mắt Trương Quân Phong sáng lên, "Thám tử mấy ngày nay của Thiên yêu môn, đừng bắt hết toàn bộ, hãy để lại hai đến ba người để âm thầm theo dõi. Xem có thể tra xét được nhiều hơn hay không.”
“Được.”
Mạnh Xuyên gật đầu, "Trương sư huynh, mau tìm một người am hiểu ảo thuật, nhanh chóng thẩm vấn hai người bọn họ.”
Thật ra Nguyên thần của Mạnh Xuyên đã đến cấp hai, cũng có thể thi triển một vài bí thuật Nguyên Thần, tỷ như “Mê Hồn Thuật”, khống chế hai phàm nhân vẫn là chuyện rất dễ dàng. Chỉ là hắn vẫn còn muốn tiếp tục bắt thám tử, không có thời gian từ từ thẩm vấn.
“Giao cho ta đi, ta cũng biết chút ảo thuật." Trương Quân Phong mỉm cười nói, tuổi già thành tinh, tất nhiên cũng đã tu luyện được một vài thủ đoạn.
“Ta sẽ tiếp tục điều tra.”
Mạnh Xuyên cũng biến mất theo.
“Tốc độ nhanh quá." Dương Phương thán phục, "Hơn nữa còn am hiểu việc dò xét, không biết là do ngưng tụ được nguyên thần, hay là có bí thuật đặc biệt nào đó.”
“Quan trọng nhất là tuổi trẻ.” Trương Quân Phong cảm khái nói: “Những Thần Tôn như Mạnh sư đệ mới là hy vọng của Nguyên Sơ Sơn, hy vọng của thế giới Nhân tộc chúng ta. Lão gia hỏa chúng ta đã sắp tiến vào quan tài rồi.”
Dương Phương khẽ gật đầu.
Hai người bọn họ đều đứng ở đỉnh cao nhất của Đại Nhật Cảnh Thần Tôn, nhưng thân thể bọn họ đã già yếu, đều không thể trở thành Phong Hầu Thần Tôn, cả đời này cũng sẽ cứ như vậy. Mạnh Xuyên lại là một ánh mặt trời vừa mới nhô lên.
Trương Quân Phong nói: "Nếu như gặp nguy hiểm, cho dù liều mạng hai chúng ta cũng phải cố gắng hết sức bảo vệ tính mạng của Mạnh sư đệ.”
“Yên tâm, chỉ cần chúng ta kéo dài thời gian, với tốc độ thân pháp của Mạnh sư đệ, tất nhiên có thể bảo vệ bản thân." Dương Phương nói.
Trương Quân Phong gật đầu, lập tức xoay người đi vào trong đại sảnh, hai đệ tử Thiên Yêu Môn đang nằm thẳng và lơ lửng, đi theo bọn họ vào trong đại sảnh.
……
Bây giờ Mạnh Xuyên đang tăng nhanh tốc độ, mỗi một lần đều vượt qua khoảng cách hai ba dặm, tăng nhanh chuyện tuần tra toàn thành.
Dù sao hắn cũng đã biết được toàn thành có rất nhiều thám tử, tất nhiên phải nhanh hơn.
Trên đường, một người đi đường bình thường đi tới.
Bỗng nhiên một trận gió thổi qua, người đi đường kia cũng biến mất không thấy.
Hai vị khách đang ăn điểm tâm uống trà trong một căn nhã gian ở trà lâu, bỗng nhiên cửa sổ không một tiếng động mở ra, khiến cho hai vị khách nghi ngờ, sau đó có một trận gió thổi qua, hai vị khách cũng biến mất không thấy! Chỉ để lại bữa điểm tâm trên bàn.
“Mỳ khô, sủi cảo hấp tới rồi đây!” Âm thanh vang dội của tiểu nhị vang lên, đẩy cửa nhã gian ra, trên mâm gỗ của tiểu nhị đặt một lồng sủi cảo hấp và một đĩa mỳ khô hấp, tiểu nhị của trà lâu kinh ngạc nhìn vào nhã gian trống rỗng, lại nhìn về phía cửa sổ: "Ăn điểm tâm uống trà, cũng muốn ăn miễn phí sao?" Tiểu nhị ở trà lâu lập tức chạy như bay xuống lầu báo lại cho chưởng quầy nhà mình.
……
Hiệu suất Mạnh Xuyên tuần tra toàn thành rất cao, hơn nữa lĩnh vực Nguyên Thần của hắn lợi hại, hắn liên tục bắt được thám tử. Bắt hết ở khắp nơi, Mạnh Xuyên cũng lần lượt đưa về trạch viện.
Khi đưa về đến lần thứ năm.
“Đây là đệ tử Thiên Yêu Môn thứ chín." Mạnh Xuyên ném một danh kỹ thanh lâu sang một bên.
"Mạnh sư đệ, đã thẩm vấn xong năm đệ tử Thiên Yêu Môn." Trương Quân Phong nói: “Lần này do môn chủ Thiên Yêu Môn tự mình hạ lệnh, ai trong số bọn họ cũng không dám vi phạm, một nhóm của bọn họ có tổng cộng mười bảy đệ tử phàm nhân tiến vào thành thăm dò toàn bộ. Còn những người cấp cao hơn của Thiên Yêu Môn lại không đi vào mạo hiểm.”
“Môn chủ của Thiên Yêu Môn tự mình hạ lệnh sao?” Mạnh Xuyên kinh ngạc, "Nghe nói Thiên Yêu Môn chia làm bảy mạch, môn chủ tự mình hạ lệnh là chuyện rất hiếm thấy.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook