Thương Nguyên Đồ (Dịch)
Chapter 196 Đại Yêu Vương ở Ngô Châu

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chu Phu và hai Đại Nhật Cảnh Thần Tôn sững sờ đứng tại chỗ, bọn họ trơ mắt nhìn vị Thanh Xà nữ yêu đang chiếm ưu thế tuyệt đối kia thu xiềng xích màu đen lại, từ bỏ lĩnh vực giang thủy, thân thể lập tức tan biến thành dòng nước sử dụng “thủy độn” biến mất không còn tăm tích.
“Thanh Xà nữ yêu chạy rồi sao?" Hai người bọn họ nhìn nhau.
“Sư muội sư đệ.”
Hai người bọn họ ngưng cấm thuật Thần Tôn lại, đồng thời lập tức giải phóng chân nguyên, những sợi tơ chân nguyên len vào giữa dòng sông, cuốn hai thi thể Thần Tôn lên, mấy ngày nay Dương sư đệ và Trần sư muội luôn ở cùng với hai người bọn họ, cũng là đồng bạn sóng vai chiến đấu, hôm nay lại biến thành thi thể. Điều này khiến cho hai người Chu Phu đều bi thống vạn phần.
“Chúng ta phải làm sao bây giờ?" Nam tử mặc áo giáp bên cạnh hỏi.
"Nguyên Sơ Sơn có lệnh, nếu như tiểu đội Thần Tôn có người chết trận, thì toàn bộ tiểu đội sẽ ngưng cứu viện." Thần Tôn Chu Phu nhẹ giọng nói, "Không có Trần sư muội và những người khác trợ giúp, thực lực của nhóm tiểu đội này của chúng ta đã tổn thất một nửa, không còn thích hợp để tiếp tục chiến đấu."
Tuy rằng tổn thất chỉ là hai Bất Diệt Cảnh Thần Tôn.
Nhưng hai người Trần sư muội, một người giỏi về lĩnh vực, một người giỏi về ảo thuật, giúp đỡ rất nhiều cho cả đội ngũ.
Đúng lúc này......
Một tia chớp lóe lên từ chân trời và lập tức đáp xuống mặt nước.
Hai người Chu phu liếc mắt một cái đã nhìn thấy thanh niên áo đen đang đứng trên mặt nước.
“Mạnh sư huynh." Hai người Chu Phu đứng trên bờ sông vội cung kính hành lễ.
“Yêu Vương chạy trốn rồi sao?" Mạnh Xuyên nhìn thấy hai thi thể Thần Tôn, sắc mặt khẽ biến, mở miệng nói.
"Là Thanh Xà nữ yêu, ta nghi ngờ nó đã đạt tới “Đạo Chi Cảnh”, giỏi về lĩnh vực giang thủy, đặc biệt là ở khu vực giang hà." Chu Phu lập tức nói ra hết những gì mình biết, "Khoảng trong thời gian mười hơi thở trước khi Mạnh sư huynh đến, nó đã mượn nước để trốn thoát."
“Mười hơi thở sao?" Mạnh Xuyên khẽ lắc đầu.
Cho dù là Đại Nhật Cảnh Thần Tôn bình thường, thời gian mười hơi thở cũng có thể trốn hơn mười dặm, chớ nói chi là Thanh Xà nữ yêu rõ ràng rất lợi hại kia, giờ phút này cũng không biết nàng ta đã trốn tới nơi nào.
“Nếu tiếp tục dây dưa với nó thời gian mười hơi thở, Mạnh sư huynh sẽ có thể giết nó." Nam tử mặc áo giáp bên cạnh hơi không cam lòng.
“Nó muốn chạy trốn, chúng ta không thể ngăn được." Chu phu lắc đầu.
Mạnh Xuyên đánh giá.
Mười hơi thở trước?
Vừa khéo đó là lúc hắn giết chết Bạch Hồ Yêu Vương. Bạch Hồ Yêu Vương vừa chết, Thanh Xà Nữ Yêu đã nhờ lệnh bài biết được, không chút do dự lập tức chạy trốn?
“Mang hai vị sư đệ sư muội này trở về đi." Mạnh Xuyên thở dài nói, "Những nơi khác cứ giao cho ta.”
Nói xong thân hình hắn chợt lóe rồi biến mất ở chân trời.
“Có Mạnh sư huynh ở đây, rất nhiều huyện thành ở Cố Sơn phủ sẽ sớm ổn định lại.” Thần Tôn Chu Phu nói: “Chúng ta không cần lo nữa.” 
“Ừm.”
Hai người bọn họ mang theo thi thể của hai đồng bạn, đưa tới huyện thành gần nhất, sắp xếp người của Địa Võng tiến hành thu xếp ổn thỏa.
……
Mạnh Xuyên đi hết những nơi cần cứu viện một lần, thậm chí những nơi không có cầu viện trên toàn bộ Cố Sơn phủ, hắn cũng dò xét tất cả một lần.
Trên đường đi, nếu hắn phát hiện khói báo động bay lên đều sẽ "đi ngang qua".
"Vút."
Gần nửa canh giờ sau, Mạnh Xuyên về tới phủ thành của Cố Sơn phủ, về tới tiểu viện của mình.
“A Xuyên." Liễu Thất Nguyệt vẫn ở đây, phụ trách trấn thủ cả phủ thành.
“Phủ thành không gặp tập kích nữa chứ?” Mạnh Xuyên hỏi.
“Không có.”
Liễu Thất Nguyệt vội truy hỏi: “Những nơi khác thì sao?”
Mạnh Xuyên trầm mặc một lát, mới nói: "Các huyện thành khác đều bị tập kích, ngay cả thôn xóm ổ bảo cũng có rất nhiều người bị tấn công.”
“Toàn bộ huyện thành bị tập kích sao?" Liễu Thất Nguyệt giật mình.
“Ừm.”
Mạnh Xuyên gật đầu, "Ta cũng phát hiện ra hai tiểu đội Thần Tôn đang cứu viện trong Cố Sơn phủ. Một tiểu đội Thần Tôn vẫn còn nguyên vẹn, một tiểu đội Thần Tôn khác tổn thất hai vị Bất Diệt Cảnh Thần Tôn.”
“Lại có hai vị Thần Tôn tử trận sao?” Trong lòng Liễu Thất Nguyệt cũng không dễ chịu, nhưng mà đây là chiến tranh, phải dùng máu tươi mới có thể đổi lấy thắng lợi cuối cùng.
……
Trên thực tế trong khoảng thời gian gần đây, toàn bộ các nơi trong thiên hạ đều bị Yêu tộc thăm dò và tấn công, trong lúc nhất thời chiến tranh xảy ra khắp nơi, lòng người hoảng sợ.
Mọi người trong những thôn xóm ổ bảo không nghĩ rằng “thôn xóm ổ bảo” lại trở nên không an toàn như vậy! Trước đây thỉnh thoảng cũng có yêu tộc tập kích, đầu tiên là số lần cực ít, thứ hai là sức phá hoại của yêu tộc bình thường đối với thôn xóm ổ bảo không lớn như vậy. Nào ngờ Yêu Vương giết tới, những thôn xóm ổ bảo nào may mắn thì chết hai ba phần, sẽ có Thần Tôn chạy tới. Nếu xui xẻo...... thì toàn bộ thôn xóm ổ bảo chết hết!
Đúng là thảm.
Tương đối mà nói, tính an toàn trong thành cao hơn nhiều, bởi vì các Thần Tôn sẽ cứu viện thành trì đầu tiên! Thành trì lại lớn, tỉ lệ tổn thất khá thấp.
Đại thành thì lại càng an toàn.
Ví dụ như một số đại thành như Vương Đô, Nguyên Sơ Thành, Lạc Đường Thành, An Hải Thành, còn có các đại châu thành khác, bởi vì đều có Thần Tôn cường đại tọa trấn, các Yêu Vương hoàn toàn không đến tập kích! Những người có năng lực đều muốn chuyển nhà.
Tỷ như những gia tộc Thần Tôn, đều sẽ sắp xếp một số tộc nhân đến “châu thành” và đại thành. Đây cũng là vì lưu lại huyết mạch cho gia tộc.
Một vài gia tộc kém hơn cũng muốn chuyển đến Phủ thành.
Một số gia tộc có chút năng lực, ít nhất cũng hy vọng có thể tiến vào “huyện thành”.
Điều này khiến cho nhân khẩu của "thôn xóm ổ bảo" trong khắp thiên hạ đang dần dần giảm bớt, vì yêu tộc tập kích hết lần này đến lần khác, nhân khẩu của thôn xóm ổ bảo dần dần giảm bớt là "đại thế". Mà giá cả phòng ốc của những thành trì cũng sẽ tăng lên rất nhiều, sinh sống càng thêm không dễ dàng, nhân khẩu tụ tập trong thành với quy mô lớn, cũng dẫn đến chuyện giá cả của lương thực bắt đầu tăng lên. Trồng trọt lương thực cần nhân lực.
Thậm chí còn có một số người chủ động rời khỏi thành trì, đi khai khẩn trồng trọt trên quy mô lớn, sau đó trực tiếp tản cư bên cạnh ruộng đất, như thế khả năng bị “Yêu Vương” tập kích còn thấp hơn một chút.
Đi khai khẩn đất đai, trồng lương thực... trong tương lai sẽ trở thành ngành có thu nhập cao, nhưng cũng là ngành có nguy cơ cao, phải luôn ở bên ngoài thành phố, tỷ lệ tử vong tất nhiên sẽ khá cao.
Nhưng chỉ cần thu nhập đủ cao, cuối cùng sẽ có người nguyện ý liều mạng, kiếm được rất nhiều bạc.
……
Một tòa cung điện xa xỉ dưới lòng đất u ám.
Trong cung điện.
Một vị Độc Giác Nhân ngồi trên bảo tọa, nhìn xuống vị Hắc Hồ Yêu Vương bên dưới, bên cạnh cũng có những yêu vương khác đang cung kính đứng.
“Bẩm đại vương, tình báo trong Ngô Châu đã thống kê rõ ràng." Hắc Hồ Yêu Vương nịnh nọt nói.
“Nói đi.”
Độc Giác Nhân nói.
“Trong vòng một tháng qua, các nơi trong Ngô Châu đều tuân theo mệnh lệnh của Đại vương, thử thăm dò tấn công các phủ và các thành.” Hắc Hồ Yêu Vương nói: “Kết quả của cuộc tấn công, là tổn thất chín mươi mốt vị Yêu Vương Tam Trọng Thiên trong Ngô Châu. Mà tổng cộng chúng ta đã giết chết ba vị Đại Nhật Cảnh Thần Tôn, mười lăm vị Bất Diệt Cảnh Thần Tôn.”
“Nực cười." Độc Giác Nhân cười lạnh nói: “Đế Quân từng nói, mười Yêu Vương chết đi, chũng ta sẽ kiếm được một tên Thần Tôn cùng cấp bậc. Nhưng lần này có ba mươi tên Yêu Vương chết đi mới đổi được một tên Thần Tôn cùng cấp bậc. Tổn thất này khá lớn.”
“Ít nhất chúng ta cũng hiểu được sự phân bố của Thần Tôn trong Ngô Châu.” Hắc Hồ Yêu Vương lấy lòng dâng tình báo lên: “Trên đây có ghi lại sự phân bố của các phủ một cách tỉ mỉ.”
“Chỉ có thể nhìn sơ qua.”
Độc Giác Nhân lắc đầu: “Nhất định bên phía Thần Tôn Nhân tộc sẽ có sự thay đổi.”
Hắc Hồ Yêu Vương lấy lòng cười nói: "Chúng ta mới là nhóm yêu vương đầu tiên tiến vào, phía sau có thể sẽ có càng nhiều yêu vương tiến vào, sức mạnh của chúng ta sẽ càng ngày càng mạnh.”
“Ừ.”
Độc Giác Nhân lật xem hồ sơ tình báo, lạnh nhạt nói: “Đợi đến khi Yêu Vương nhiều hơn, từ từ chiến đấu với Nhân tộc. Muốn tiêu diệt Nhân tộc cần sự kiên nhẫn.”
Hắn ta là Yêu Vương Tứ Trọng Thiên duy nhất ở Ngô Châu.
Khác với Yêu Vương Tam Trọng Thiên.
Đại Yêu Vương Tứ Trọng Thiên... ở Yêu giới cũng chỉ có rất ít, bởi vì cần phải có nguyên thần, lại phải ngộ được "Đạo" cộng với tuổi trẻ mới có thể đột phá đến Tứ Trọng Thiên. Mà ngộ tính của Yêu tộc bình thường thấp hơn Nhân tộc, để có được nguyên thần lại càng khó khăn. Cho nên từ tỉ lệ đột phá mà tính, thì mấy chục Đại Nhật Cảnh Thần Tôn có thể sinh ra một vị Phong Hầu Thần Tôn.
Mà phải mấy trăm Yêu Vương Tam Trọng Thiên, mới có thể sinh ra một vị Đại Yêu Vương Tứ trọng Thiên.
Số lượng thưa thớt, Đại Yêu Vương Tứ Trọng Thiên của cả Yêu giới cũng chưa tới hai ngàn! Nếu như Tam Trọng Thiên chết thì chết, Yêu tộc không quan tâm. Nhưng Đại Yêu Vương Tứ Trọng Thiên thì sao? Yêu tộc vô cùng coi trọng.
Dừng lại ở cảnh giới Tam Trọng Thiên, số lượng chắc chắn có thể đột phá đến Đại Yêu Vương Tứ Trọng Thiên thì càng ít. Nguyện ý đến thế giới Nhân tộc? Quả thực là hiếm thấy. Yêu tộc nghĩ đủ các biện pháp, mới tập hợp được gần bốn mươi tên tiến vào thế giới Nhân tộc.
Nào nghĩ vừa tiến vào đã bị chặn giết, tổn hại mất ba phần!
Chỉ có hai mươi bảy tên lẻn vào thành công!
Yêu Vương Tứ Trọng Thiên ở thế giới Nhân tộc, là thật sự ít! Ngô Châu là một châu có nhân khẩu dày đặc, lương thực rất nhiều, vô cùng được Yêu tộc coi trọng, mới có Đại Yêu Vương Phục Giác tọa trấn nơi này.
 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...