Tôi Là Tân Thủ Có Cấp Cao Nhất
-
Chapter 107 Cách người chơi cũ huấn luyện thú cưng (3)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Do chap tối qua còn chưa mượt vs mình k sửa luôn đc nên chỉ đành xóa đi , nên mấy chap tới mình sẽ để 500xu mong mấy bác hôm qua đã mở 106 nay mở lại thông cảm cho mình vì sự bất tiện này.
Cách người chơi cũ huấn luyện thú cưng (3)
Hoặc ấp bằng nhiệt độ thích hợp.
Hoặc kích thích nó bằng một vật phẩm đặc biệt.
Thường sẽ có hai hoặc nhiều phương pháp ấp trứng.
Nhưng với 'thú cổ đại', chỉ có một. Không còn có bất cứ một phương pháp nào khác.
“Cảm ơn ngài đã ban cho tôi món quà này.”
Jinhyuk bày tỏ lòng biết ơn chân thành của mình.
Đồng thời, anh chỉ tay về phía quả trứng đen.
Anubis khẽ rùng mình.
Có lẽ nào.
Jinhyuk đã chọn quả trứng tốt nhất trong số ba quả.
Sẽ thật vô lý nếu chỉ coi rằng đó là một sự trùng hợp.
Nhưng Anubis chỉ khẽ lùi lại, trông không có vẻ gì là khó chịu cho lắm.
Jinhyuk hoàn toàn tự tin.
Anubis tin chắc rằng con người sẽ không biết cách đánh thức những giống loài cổ đại.
Nhưng cậu ta thì sao?
'Tôi biết cách đánh thức những loài cổ đại đấy thì sao?'
Jinhyuk nhếch miệng.
Ít nhất trong thế giới này, vẫn chưa có thứ khiến snh phải hoang mang hay nản chí đâu. Ngay cả khi phải đối mặt với một vị thần quyền năng đi nữa.
‘Các loài cổ đại không dễ bắt gặp, vâỵ nên có rất ít thông tin về chúng. Tuy nhiên, một số bí mật về chúng đã được khám phá bởi nhà thám hiểm vĩ đại “Pesis”.’
‘Hay nên gọi là một người lập dị nhỉ?’
Pesis thích khám phá tòa tháp.
Không giống như những sinh vật ngụ trong tháp kia, sự tò mò và mong muốn tìm hiểu về từng tầng tháp của ông hoàn toàn khác biệt.
Và nhờ bước tiên phong đó, Jinhyuk có thể khám phá ra những bí mật của tòa tháp.
'Thực ra, ngoài mình và các vị thần, ông ấy là sinh vật biết nhiều nhất về Tòa tháp.'
Chắc giờ ông ấy đang ở tầng 20...
Sau này chắc phải gặp mặt ông ấy một lần chứ nhỉ.
Hì hì.
Jinhyuk vui vẻ cầm lấy quả trứng đen.
['Giao cảm' Lv4 được kích hoạt.]
Khả năng làm cho mọi người cảm thấy thân quen ngay cả khi họ gặp bạn lần đầu tiên.
Khi ở trong mê cung, lý do anh tha mạng cho Park Hana chính là để có được kỹ năng này.
Huuuuuuoooooooooooooooooooo
Một luồng sáng nhẹ nhàng bao quanh quả trứng.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Trái tim của con thú bên trong quả trứng bắt đầu đập liên hồi.
"Ồ".
Rick nheo mắt lại quan sát.
Quả trứng của loài cổ đại vốn không thèm phản ứng với bất kì tác động nào, giờ lại động đậy trước Jinhyuk, mọi ánh nhìn đều tập trung vào nó.
Jinhyuk hít sâu một hơi.
'Bình tĩnh nào.'
Thu hút sự chú ý thông qua giao cảm mới chỉ là bước khởi đầu.
Quan trọng là phải thành công trong các bước tiếp theo mà không mắc một sai lầm nào.
Jinhyuk kích hoạt kỹ năng 'Giao cảm' và từ từ kích thích phần dưới của quả trứng bằng 'Băng hà tạo hình'.
'Nếu mình kích hoạt ‘Phước lành của các vì sao’ vào lúc này ...!'
Một luồng năng lượng phảng phất bay ra từ phía bên trái quả trứng.
Nhúc nhích!
Quả trứng dần phản ứng mạnh hơn.
'Phải rồi. Nó ngon đến mức mày không thể nhịn nổi nữa rồi nhỉ?'
Đúng vậy.
Chỉ có một cách duy nhất để ấp và thuần hóa loài cổ đại: Thu hút sự chú ý của chúng bằng ma lực, nguồn năng lượng chính của chúng.
Tất nhiên, không phải bất kỳ loại ma lực nào cũng có thể đáp ứng nhu cầu của chúng.
Đơn giản vì một lượng ma lực quá mạnh hoặc quá lớn thì ăn sẽ rất ngấy.
'Tao hiểu mà.'
Một món ăn ngon đến mấy nhưng nếu cứ phải ăn quanh năm suốt tháng thì cũng phát ngán thôi.
Dù là gà, pizza, hay mì gói đi nữa.
Nếu vậy thì…
‘Tao sẽ cho mày hấp thụ thật nhiều loại ma lực.'
Nếu bạn tham gia một bữa tiệc buffet với hàng ngàn, hàng vạn món ăn, sẽ không bao giờ có chuyện ăn đến phát ngấy. Nếu đó là tiệc buffet thượng hạng thì lại càng hấp dẫn.
Jinhyeok lần lượt kích hoạt 'Mộ kiếm' và 'Nguyên tố lửa', những loại ma lực dày đặc và nóng bỏng tác động vào quả trứng.
Nhúc nhích! Nhúc nhích! Nhúc nhích!
Quả trứng bắt đầu điên cuồng phản ứng.
Như này chẳng khác nào dâng sơn hào hải mị lên ngay miệng nó.
'Đầu hàng đi và lăn ra đây mau.'
Mày thấy rồi đó?
'Không người nào có thể thỏa mãn mày ngoài tao đâu.'
Jinhyuk kích hoạt ma lực của 'Thái Thanh Hoa Lang Chính Pháp' và 'Daylight'.
Răng rắc!
Cuối cùng, trên quả trứng xuất hiện một vết nứt
"Này, không thể…"
"Không thể tin được."
"Cậu ta thực sự có thể ấp được loài cổ đại sao?"
Ba vị thần cảm thán với tâm tình đầy phức tạp.
"......"
Rick ngồi tại chỗ không nói nên lời, chỉ biết ngơ ngẩn nhìn.
Tuy nhiên, Jinhyuk phớt lờ những phản ứng kinh ngạc kia, chỉ hết sức tập trung vào quả trứng.
Bởi điều quan trọng bây giờ là chứng kiến một con thú cổ đại sắp chào đời, chứ không phải mấy vị thần này đâu.
Một lúc sau.
"Kyao!"
Con vật ló đầu ra khỏi vỏ trứng, khẽ gầm lên.
Nó có hình dạng giống với loài bò sát, dài khoảng 1m.
Đôi mắt màu hổ phách nổi bật trên nước da đen huyền như đá vỏ chai, liên tục đảo qua đảo lại.
Ực.
Jinhyuk khô khốc nuốt nước bọt.
'Nó đúng gu mình luôn á chứ!'
Thật muốn chạy đến chỗ nó ngay lập tức, ôm lấy và cưng nựng nó.
Nhưng không, phải bình tĩnh.
Chừng nào nó còn chưa chính thức ký khế ước, khi đó nó vẫn là một con thú cổ đại cực kỳ nguy hiểm.
Nếu bất cẩn chạm vào hoặc ôm nó, thì có thể đi đời luôn.
Jinhyuk tập trung tất cả các loại ma lực từ những kỹ năng mà anh đã sử dụng vào đầu ngón tay.
Huuuuuuoooooooooooooooooooo
Luồng ma lực xoay tròn rồi lập tức hoá thành một hạt thủy tinh nhỏ.
Kyao?
Con thú tiến lên đánh hơi từng chút một.
Mặc dù nó vô cùng cảnh giác, nhưng dường như rất khó để cưỡng lại cám dỗ của các tinh thể ma lực.
‘Đây là đồ ăn đầu tiên tao cho mày. Nếu sau này mày muốn theo tao, thì hãy ăn nó’.
"Nhăng?"
Nó nghiêng đầu.
‘Tao kêu mày ăn đi. Ăn’.
"Nhăng!"
"Phải phải phải. “Nhăng” thôi."
Nếu có đứa khác nói kiểu này là tao đã cho nó "nhăng" một quả cầu lửa rồi.
Không biết tại sao tôi lại con cảm thấy ấm áp với cách nói ngu ngốc đó của nó nữa.
‘Đây là tấm lòng của người mẹ đó ư?’
Ngay lúc đó.
Con thú bất ngờ lao vào ăn ngấu nghiến.
['Dấu ấn' đã được khắc trên thú cổ đại '???']
[Nếu bạn đặt tên cho nó, thú cưng sẽ thể hiện lòng trung thành tuyệt đối với chủ nhân của mình.]
[Thành tựu vĩ đại lần đầu tiên thuần hóa thú cổ đại thành công sẽ được đưa vào 'Sảnh danh vọng'.]
[Tất cả các sinh vật trong tháp sẽ biết đến thành tựu của bạn.]
[Những tinh linh và thú cổ đại…]
Một loạt bảng trạng thái lần lượt xuất hiện.
… Xong!
Jinhyuk hô thầm một tiếng.
Xưa nay mình chỉ đánh đấm chứ vẫn chưa thể nhận được thú cưng. Cuối cùng thì ước mơ đã trở thành hiện thực rồi!
"Nhăng!"
Sau khi con thú cổ nuốt hạt ma lực, cơ thể nó run lên, chiếc đuôi ngắn ngủn khẽ ngoe nguẩy từ trái sang phải.
Chắc là nó đang rất vui đây.
Ăn mau chóng lớn nhé.
Sau đó, tao sẽ luộc luôn cái tên Anubis ở đằng kia cho mày ăn luôn.
‘Có vẻ một hạt là chưa đủ’.
Jinhyuk tạo ra một tinh thể ma lực khác và quan sát con thú ăn một cách ngon lành.
Dù sao thì.
‘Tao nghĩ nên đặt tên cho mày.'
Để tăng lòng trung thành, cần phải đặt một cái tên thích hợp.
Vì nó là một con thú cổ đại nên không thể cứ gọi nó là ‘Nhăng’ được.
"Hừm…"
Jinhyuk suy nghĩ một lúc rồi chậm rãi mở miệng.
Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy nó, trong đầu anh đã nảy ra một cái tên.
Nước da đen và đôi mắt vàng.
'Gọi nó Khoai Lang đi’.
Phải. Một củ khoai lang nướng chín hoàn hảo.
"Choai Nhang?"
"Không, Khoai Lang."
"Choai Nhang!"
Khoai Lang há to miệng, có vẻ nó cũng thích cái tên này.
Tốt rồi.
Kể từ bây giờ, tên của mày là Khoai Lang.
Thời gian vùn vụt trôi, Jinhyuk đi về phía cánh cổng để trở về thực tại.
Horus có vẻ khá buồn khi bị Jinhyuk từ chối.
"Nếu cậu thay đổi quyết định của mình, chỉ cần nói với ta. Các vị thần Ai Cập sẽ luôn bảo hộ cậu."
Nhìn hắn cố vớt vát mấy lời cuối, có vẻ là vẫn còn tham vọng nhỉ.
Tuy nhiên, đôi mắt diều hâu kia xem ra cũng không hẳn chỉ để trang trí.
Chúng như đang tìm kiếm những nhân tài tiềm ẩn.
"Cảm ơn ý tốt của ngài, nhưng tôi nghĩ câu trả lời của mình sẽ không thay đổi đâu."
Jinhyuk uyển chuyển từ chối bằng một nụ cười.
Ngược lại, Anubis ăn một vố đau lần này đang cố che giấu cơn giận của mình.
Cũng phải, sẽ rất khó mà nguôi ngoai cơn tức giận với chính bản thân.
Mọi thứ hắn lên kế hoạch đều bị đảo ngược, và ngay cả trứng của thú cổ đại cũng bị lấy mất.
Cuối cùng.
"Một cuộc chạm trán thú vị đó chứ. Tưởng rằng sẽ chẳng có gì bất ngờ nhưng nhờ có cậu Jinhyuk mà chúng ta đã được mở mang tầm mắt rất nhiều nhỉ? Tôi chưa bao giờ tưởng tượng rằng sẽ có một người chơi có thể ấp và thuần hóa được thú cổ đại đấy’.
Rick đến gần Jinhyuk và nói lời tạm biệt.
"Bởi vì luôn có một số người hơi đặc biệt trên thế giới mà."
"Haha. Tuy cậu đính kèm từ "hơi" vào thì khá vô lý đó, nhưng mà… vì cậu đã nói như vậy, tôi càng mong đợi lần hội ngộ tiếp theo. Tôi sẽ chờ đấy, hy vọng ngày ấy đến nhanh một chút."
Niềm phấn khích và mong đợi.
Và hơn thế nữa, tôi cảm nhận được khao khát muốn nhìn thấy tương lai của một nhân loại.
Không phải với tư cách là chủ nhân ở trên cao, mà là một thành viên của tòa tháp, hay như thủ thư tại Thư viện Đại học Phép thuật chẳng hạn.
Ngay lúc đó.
[Người quản lý cấp trung 'Rick Hennessy' đã 'Đăng ký' kênh của bạn.]
[Bạn nhận được 10.000 xu.]
[Tỷ lệ phí áp dụng giảm từ 90% xuống còn 80%.]
Cửa sổ trạng thái vàng xuất hiện.
"... Hả?"
Lần này, ngay cả Jinhyuk cũng hoảng luôn.
Diễn đàn Tháp thí luyện
Điểm nóng trong các điểm nóng với hơn 100.000 video được tải lên đây mỗi ngày.
Dĩ nhiên trong hằng hà sa số video, cũng chỉ vớt được một số cái là có giá trị.
"Chết tiệt, có vài ba video còn hơn không."
PD của Đài phát thanh truyền hình KDS - Choi Hee-jae, chịu trách nhiệm cho chương trình 'Leo tầng Tháp thí luyện' đã tuyệt vọng với sự thật là gã không có nổi một video nào được vớt ngay cả khi thức trắng đêm.
Số cốc cà phê chất đống trên bàn như thể hiện sự lo lắng của gã.
Đúng lúc đó.
Rầm!
"Tiền, tiền bối. Anh vẫn chưa tan ca phải không?"
Cánh cửa mở ra, một người phụ nữ mặc vest, có mái tóc dài thẳng, bước vào.
Đó là Kim Daun, người cùng phụ trách chương trình.
"Vớt được gì đâu mà tan ca chứ. Phải đến phòng tắm hơi thôi. Tuần này toang hoàn toàn rồi."
"Dữ vậy luôn à anh?"
"Tôi không nói quá đâu, cỡ đứa con trai đang học mẫu giáo của tôi cũng phải chuyển kênh. Đội dẫn đầu đã tiến lên tầng 6, nhưng phần lớn video vẫn tập trung vào những người lùn và yêu tinh ở tầng 1, cô nghĩ người xem sẽ thèm ngó tới không?"
Kích thích hơn.
Hoa lệ và kịch tính hơn.
Mình cần những yếu tố này.
Để thu hút được những người xem thần kinh thô đó.
“Nhờ ơn mấy cái video vô bổ như này tràn lan mà mấy tên ở đài truyền hình không về nhà được đấy. Đi về nhà đi! Này, con tôi nhìn tôi và hỏi tại sao ông chú nhà bên cứ vào nhà mình? Cứ vậy có khi nói cô là người lưỡng tính thì bà nhà tôi cũng tin đấy!”
Choi Hee-jae vừa xả một tràng như súng liên thanh, vừa dùng ngón trỏ mát xa hai mắt của mình.
Trong khi đó, Kim Daun di chuyển con chuột.
“Ơ tiền bối. Anh thấy cái này chưa?”
“Tôi xem hết rồi. Cả đêm qua. Cô có nghe tôi nói không đấy?”
“Đây có phải là video anh vừa tải lên không?”
“Cái gì?”
Nghe Kim Daun nói, Choi Hee-jae bật dậy khỏi chỗ ngồi.
Là thật này.
‘Sự hồi sinh của thú cổ đại’.
Và ‘Người chơi đầu tiên nhận được lượt đăng ký của quản lý cấp trung’.
Có tới hai chiếc bánh thơm phức từ trên trời rơi xuống.
Nhờ đó, bản tin đã thoát khỏi mối nguy bị xóa bỏ do lượng người xem sụt giảm.
‘Thật điên rồ!’
Choi Hee-jae hai tay vồ lấy chiếc màn hình.
Gã dán mắt vào màn hình để đảm bảo rằng điều mình thấy là sự thật.
“Hai người đăng cái này! Hãy thử chiêu mộ họ ngay! Nếu họ yêu cầu đãi ngộ, tôi sẽ cố gắng nói với Cục trưởng. Được chứ? Nếu không, dù có phải bắt cóc, tôi cũng đem họ tới đấy!”
Choi Hee-jae hét lên gấp gáp.
Nhưng mà.
“Tiền, tiền bối.”
Giọng Kim Daun khẽ run rẩy khi cô kiểm tra thông tin.
‘Đó là cùng một người.’
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook