Tôi Là Tân Thủ Có Cấp Cao Nhất
-
Chapter 118 cách người chơi cũ dùng cung
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Cách người chơi cũ cũ dùng cung (1)
Không khí bỗng chùng xuống.
Đội trưởng đầy tự hào của Đội Cảnh vệ, Tethlon, ác danh vang xa, là người mà các yêu tinh cũng rất sợ.
Điều đó có nghĩa là, không giống những kẻ chỉ đơn giản khoe mẽ, hắn nắm vững các kỹ năng và còn có hậu thuẫn.
Còn việc nhổ lông hổ ấy à.
Ực!!
Tiếng nuốt nước bọt vang lên khắp nơi.
Tuy nhiên, không ai dám lên tiếng.
“Nhân loại. Ngươi dám đòi thi bắn cung với ta? Với ta ư!!!!?”
“Ha ha. Tethlon à, cậu Kang Jin Hyuk chỉ nói vậy thôi. Đừng quá đặt nặng nó.”
Để tránh bầu không khí tệ hơn, Penheim chen vào.
Ông biết chắc rằng nếu tiến thêm dù chỉ một bước nữa, mọi thứ sẽ không thể quay lại được.
Tuy nhiên, Jin Hyuk lại tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa.
“Khi học mẫu giáo, tôi chỉ toàn bắn mấy cái cung nhựa thôi, nhưng mà lạ ghê, tôi không nghĩ mình sẽ thua anh. Hay nên nói là, chỉ cần kéo đại một cái cung rồi bắt shoot shoot thì cũng thắng được anh?”
Anh trộn thêm thuốc nổ vào dầu rồi gắn thêm cái tên lửa nữa.
Cỡ này mà vẫn chịu nổi thì chắc cũng là bậc hiền giả hay thánh nhân nhỉ?
“Aaaahhhhhh! Tốt thôi. Ta sẽ cho ngươi hối hận vì những lời này! Nói đi! Ngươi muốn đấu như thế nào?!”
Mặt Tethlon đỏ lên, la hét điên khùng.
Hắn cuối cùng cũng bùng nổ.
Dù đó có là Già làng hay ai cũng không cản nổi, vì anh đã tiến lên một quãng rất dài.
“Ha ha… này cũng thật là.”
Penheim thở dài và lắc đầu.
“Đằng nào thì cũng phải thu nhặt sung đầm lầy nên hãy đến đó đi. Ở đó sẽ có nơi để ta cạnh tranh công bằng.”
“Được rồi. Ta chắc chắn sẽ làm cho ngươi không thể bàn luận xạ thuật với yêu tinh lần nào nữa.”
Tethlon nghiến răng.
Đúng vậy.
Cũng chỉ là một con người.
Một mũi tên có thể làm ngươi thấy được khoảng cách mà ngươi không bao giờ đạt tới được.
****
Nơi cách ngôi làng 10km.
Một đầm lầy rộng lớn như vô tận.
“Chắc chắn. Sự vất vả của mọi người đều xứng đáng.”
Jin Hyuk từ từ quan sát mọi thứ xung quanh đầm lầy.
Nước bùn sâu đến mức khó có thể nhìn thấy đáy và những con cá sấu ở khắp nơi.
Và mọi người phải vượt qua mọi chướng ngại vật để có thể tới được chỗ cây sung ở giữa hồ.
“Bởi vì sự xuất hiện của người chơi, những con cá sấu từ thượng lưu của đầm lầy bắt đầu đi xuống vùng hạ lưu, làm cho cả xung quanh khu vực cây sung trở nên đông đúc.”
Những con cá sấu hung tợn có thể ăn thịt con mồi với kích thước của một con voi ngay lập tức, không để lại một mẩu xương, và chúng nhanh đến mức mà những yêu tinh cũng không dễ dàng đánh lạc hướng chúng được.
Chung quy lại, độ khó đã tăng lên rất nhiều.
Vì thế, khác với bình thường, những yêu tinh cũng không thể chuẩn bị đủ số lượng dùng cho lễ hội này.
Tuy nhiên, dẫu có nhiều cá sấu đến đâu, nếu như bạn biết rõ về tập tính của chúng, bạn sẽ nhận ra rằng số lượng là vô nghĩa.
Jin Hyuk bước lên phía trước.
“Cậu thật sự không sao chứ?”
Penheim hỏi với biểu cảm lo lắng.
Dáng vẻ lo sợ khách mời sẽ trở thành đồ ăn cho cá sấu.
“Để hắn tự làm đi, Già làng. Chẳng phải hắn nói hắn rất tự tin sao ? Để xem ngươi đến đâu.”
Tethlon khịt mũi.
Những yêu tinh còn lại cũng phụ hoạ theo chờ đợi một kết cục hiển nhiên.
Hoặc là chết hoặc là bị dọa sợ và chạy mất.
Họ chắc rằng anh sẽ chọn một trong hai.
Nhưng.
Tất cả ánh mắt khinh khỉnh và chế giễu một lát sau hoàn toàn bị đảo ngược.
Wowwwwwwww!
[Lv6 “Kiếm ma đế vương bộ” được kích hoạt]
Thân hình anh vụt biến mất.
Jin Hyuk bắt đầu vượt qua đầm lầy.
Thao tác nhanh và nhẹ như lông hồng.
Choa choa choa!
Anh đặt chân trên những nhánh cây và những chiếc lá nổi trên nước, di chuyển 10m trong chớp mắt, và đám cá sấu nháo nhào lên.
“Kooooooooooooooooo”
“G-rào!!”
Tiếng gào bén nhọn cùng hàm răng to khỏe ngoác rộng.
Cảnh tượng hàng trăm con cá sấu đầm lầy cố gắng cắn lấy con mồi của chúng thật sự hãi hùng.
Tuy nhiên, Jin Hyuk không hề bị hù doạ.
Bởi vì anh biết cách vượt qua chỗ này.
“Tầm nhìn của cá sấu đầm lầy bị hạn chế, chúng cảm nhận rung động của dòng nước để săn mồi.“
Phương pháp phân loại đồng bạn và kẻ thù thông qua phân biệt rung động khác nhau của dòng nước mà từng con mồi tạo ra.
Tất nhiên, những thứ này ngay cả những yêu tinh cũng biết.
Tuy nhiên, nếu như sử dụng Kiếm ma đế vương bộ để điều chỉnh rung động nhỏ lại…
“Thay vì là con mồi, mình sẽ biến bản thân thành đồng bạn của chúng.”
Thế đấy.
Jin Hyuk đã quen thuộc với rung động tạo ra bởi chuyển động của những con cá sấu đầm lầy.
“Kurre...”
“Keee...”
Những con cá sấu điên cuồng bỗng trở nên im lặng như tờ.
Chỉ còn lại những gợn sóng lăn tăn nơi Jin Hyuk lướt qua.
“Ôi trời.....”
“Sao những con cá sấu đó không tấn công hắn?”
“Có lẽ hắn biết được phương pháp mà ngay cả chúng ta cũng không biết.”
“Nhưng, cá sấu đầm lầy là những con quái vật chỉ sống ở đây, nên làm sao mà một kẻ bên ngoài....”
“Hơn nữa, nhìn những bước di chuyển đó kìa. Như thể đang chạy trên nước. Tôi không nghĩ ngài Tethlon cũng có thể làm được.”
“Suỵt, đồ ngốc. Im lặng đi. Tethlon đang đứng kế ngươi đó.”
Những yêu tinh há hốc miệng mà phun ra từng câu.
Chỉ nhìn mấy gương mặt lấm lem bùn đầy kinh ngạc và hoan hỉ kia, cũng biết được họ nghĩ về Jin Hyuk như thế nào.
Tất nhiên.
“Ugh...”
Tethlon, kẻ đang rất muốn Jin Hyuk thất bại, bắt đầu sốt ruột.
Gã không thể giết anh bởi vì có Già làng đang nhìn.
Gã đã nghĩ sẽ tận hưởng thoả thích cảnh anh bị đàn cá sấu đuổi theo và van nài xin cứu mạng.
Nhưng kết quả lại thế này đây.
Nếu không phạm sai lầm, anh thật sự có thể hái hết toàn bộ quả sung và trở về cũng không biết chừng.
Không, việc anh trở về như thế sẽ là một chuyện quá hiển nhiên với năng lực đó.
“Làm ơn hãy thất bại đi! Làm ơn... À không, ý ta là người hãy mắc lỗi đi.”
Tethlon thầm la hét không thành tiếng.
Bịch!
Jin Hyuk dừng chân trên một hòn đảo nhỏ ở giữa đầm lầy.
Anh đã vượt qua hết hàng trăm con cá sấu.
Và chúng thậm chí còn không tấn công lấy một lần.
“Hmmm. Có vẻ mình mệt rồi nên cơ thể có hơi nặng nề.”
Tuy nhiên, anh đã phá vỡ kỷ lục 7 giây.
Đó là kết quả hiển nhiên, bởi vì anh đã trở nên mạnh hơn lúc trước.
“Không tệ.”
Giờ thì kỷ lục đã phá rồi nên cũng không cần phải nói nữa, phần tăng lên đó đã đạt đến mức quan trọng rồi.
“Dù gì tôi cũng không biết nó ngon cỡ nào. Với mấy người thì nó kiểu gây nghiện giống như khi ăn pizza hay gà rán ấy hả?”
Tầm nhìn của Jin Hyuk hướng lên trên.
Những quả sung vàn hấp dẫn treo lơ lửng từng hàng từng hàng đập vào mắt anh.
[Quả sung đầm lầy]
Không chỉ có vị chua ngọt, nó còn có tác dụng hồi phục mana, là một vật phẩm không thể thiếu của những yêu tinh.
Và đồng thời, những tinh linh của yêu thích chúng.
Jin Hyuk bắt đầu tiến đến gần cái cây và hốt sạch quả.
Còn rất nhiều chỗ trong kho đồ không gian, nên có hốt hết mấy quả ở đây cũng không thành vấn đề.
“Wowwwww!”
“Nhân loại đó đã làm được! Bây giờ chúng ta có thể mở hội rồi!”
“Cậu ấy đã thật sự làm được!“
Một tràng cổ vũ như sấm vang lên từ những yêu tinh xung quanh.
Và đột nhiên, sự kiêng dè người lạ đã biến mất, mà thay vào đó là lời chào nồng hậu và cảm ơn.
Một lễ hội được tổ chức hàng trăm năm, suýt thất bại lần đầu tiên.
Và tất cả đã được cứu bởi một nhân loại.
************
Whoops!
Rất nhiều quả sung rơi xuống đất.
Đó là những quả sung mà Jin Hyuk đã trữ trong kho đồ không gian.
“Tôi nghĩ tôi đã chứng minh được lời mình không phải là bốc phét.”
Tới nước này mà còn lên tiếng nữa thì không phải ngườ… à, không phải yêu tinh mà.
Nếu còn một chút xíu lương tâm dù là cỡ cọng lông thôi thì cũng nên ngậm miệng lại và gật đầu.
Nhưng lạ thay.
“Ta thừa nhận ngươi đã lấy được trái sung. Nhưng, lúc nãy ngươi không chỉ bốc phét mỗi việc này. Chắc ngươi không quên việc thi bắn cung chứ nhỉ?”
Sẽ luôn có những kẻ ngốc đi quá giới hạn.
Aida.
Ra là một vị mặt dày hết sức tưởng tượng.
Đến nông nỗi này thì chắc anh phải đặt giả thuyết rằng có cả một rừng lông rậm rạp hay cái đầu xù kiểu Phi che phủ hết lương tâm của Tethlon quá.
Jin Hyuk cảm thán nhìn Tethlon trẻ trâu.
“Tôi không quên nhưng… Anh chưa nhận ra khi thấy tôi bình an vô sự quay lại à? Tôi tưởng anh chỉ cần nhìn cảnh này là sẽ biết kết quả ra sao rồi chứ?"
“Đừng nói nhảm nữa. Ngươi có thể lừa được đám cá sấu ngu ngốc đó, nhưng ta thì khác. Dù ngươi chết đi sống lại 100 lần thì cũng không thắng nổi ta.”
Tethlon tự tin nói.
Thật là.
Nếu gã cứ ra vẻ mạnh như thế thì... Dù anh có muốn cho qua đi nữa thì DNA của một người chơi cũ cũng bắt đầu kêu gào vặn vẹo rồi.
Anh muốn giẫm hắn dưới chân, khiến hắn nhục nhã đến nỗi không thể ngóc đầu lên được nữa.
Một tham vọng đen tối như thế đấy.
“Thế thì, tôi và anh. Chúng ta có nên đặt cược ai sẽ thắng không?”
“Một cuộc cá cược?”
“Liệu nó có vui không khi chỉ chiến đấu vì danh dự thôi?”
Bất kể thắng hay thua, một trận đấu mà chỉ thắng về mặt tinh thần thì hẳn rất chán.
Nếu như thật sự muốn nghiền nát đối thủ tới tận xương, tất nhiên phải có một hình phạt tương ứng với gã.
“Bất kể tôi có phải liếm giày hay rời khỏi làng, nếu như tôi thua, tôi sẽ làm bất cứ thứ gì anh bảo. Còn nếu như anh thua, thì phải làm mọi thứ theo lời tôi. Thấy thế nào ?”
“Thú vị đấy. Tốt thôi. Quyết định vậy đi. lát nữa đừng có mà thay đổi lời nói của bản thân đấy."
“Anh cũng vậy. Đừng chỉ nói suông thôi. Tôi không phải tuýp người sẽ cho qua nếu cứ khóc lóc năn nỉ đâu."
“Chủng tộc cao quý của khu rừng sẽ không bao giờ nuốt lời hứa.”
“Không cần nói nhiều."
Jin Hyuk phì cười.
Đã nghĩ xong nên phạt gã ta như thế nào, khóe miệng của Jin Hyuk cong lên.
Đồng thời, Tethlon cũng đang nở nụ cười quỷ dị, đắm chìm trong cảm giác thắng lợi.
Tự dự đoán kết cục lẫn nhau, cuộc đua vì danh giữa hai chủng tộc chính thức bắt đầu.
“Danh mục thi đấu là xạ kỹ. Hay nói cách khác là bắn cung.”
Tethlon chỉ về phía hòn đảo có những cây sung.
Trên một hòn đảo cách đó khoảng 700m, một hàng dài gốc cây xếp liên tiếp nhau.
“Trong tất cả các cây ở đó, cái cây phía sau cùng đã chết.”
“Tức là có bắn trúng nó cũng không sao?”
“Đúng vậy. Mục tiêu là cái cây đó. Bên nào trượt bên đó thua.”
“Như nào nếu cả hai cùng trượt?”
“Ta sẽ không trượt đâu, nhưng trong trường hợp đó, người gần hơn sẽ thắng.”
“OK.”
Jin Hyuk gật đầu và nhận một cây cung từ Sylvia.
“Anh thật sự không sao chứ? Ngài Tethlon là người bắn cung giỏi nhất trong số bọn tôi đấy.”
“Được rồi, cái đó tôi biết chứ.”
Nhưng mà.
“Bắn cung giỏi và thắng trận đấu là hai thứ hoàn toàn khác nhau.”
“Hả..?”
Sylvia hỏi lại nhưng Jin Hyuk chỉ cười rồi quay đi.
Bây giờ là lúc đập tan khuôn mặt băng giá của tên ngốc đó.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook