Tôi Là Tân Thủ Có Cấp Cao Nhất
-
Chapter 123 Vị khách không mời (4)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Vị khách không mời (4)
Những thứ được gọi là thảm họa thiên nhiên.
Tai ương ập đến đột ngột và bất ngờ mà con người không thể làm được gì
Và bây giờ, Ten Qiao phải cảm nhận cái thảm họa thiên nhiên đó bằng chính cơ thể của mình.
Rầm rầm.
Mặt đất nứt ra như những cành cây khô.
“Ugh..”
Tiếng rên nặng nề phát ra từ miệng Ten Qiao.
Tay chân gã run rẩy, nhưng gã không có thời gian để kêu ca.
Bởi vì đòn tấn công tiếp theo đến ngay lập tức.
Kwanggg!
Kiếm võng đánh mạnh vào thanh kiếm dài của Ten Qiao
Cả cơ thể của Ten Qiao bị văng ra sau 4m.
May là hắn còn giữ thăng bằng, không thì suýt nữa đã ngã xuống đất.
“Này. Mày mạnh đấy. Guild Trung Hoa có vẻ đã chiêu mộ được một nhân tài khá giỏi nhỉ?”
Jin Hyuk thốt lên câu cảm thán.
Không, thật sự.
Anh định kết thúc nó trong 3 chiêu, nhưng kiểu này chắc phải cần đến 5 chiêu.
Nếu giỏi thì chắc cũng chịu được thêm 2 chiêu nữa?
“Mày… dám làm ra chuyện này. Nếu như cả Trung Hoa cùng ra mặt báo thù, bất kể có mạnh đến mấy, mày cũng không thể đối đầu tất cả một mình. Chết tiệt. Không phải chính mày cũng biết rõ sao?"
Ten Qiao nổi khùng lên.
Đại Trung Hoa!
Chỉ một từ đó, tất cả đều hiểu rõ.
Những Guild nổi tiếng trên thế giới miễn cưỡng nể mặt, còn những Guild nhỏ và vừa thì run lẩy bẩy.
Cũng phải thôi, Trung Hoa có nhân lực và nguồn vốn lớn để bồi dưỡng những tuyển thủ mạnh, nên chúng có quyền vênh váo thế đấy.
Trên hết, Guild Trung Hoa sở hữu cái tên Nam Gung Cheon có chỗ đứng vững chãi trên thế giới mà không ai có thể phớt lờ.
Tuy nhiên.
Có một số sự thật mà chúng không biết.
Sự thật là, Ngay cả Cheon Nam Gung, tên đang được thần thánh hoá kia cũng không thể vượt qua được tầng 20 của Tháp.
Và sự thật là, Jin Hyuk ngươi đang đứng trước mặt hắn đã leo đến nơi mà cái tầng 20 kia cũng không so sánh nổi.
“Tức là nếu tao giết mày và quét sạch đám còn lại, Nam Gung Cheon sẽ đến đây sao?”
“Cái gì?”
Mắt của Ten Qiao mở to.
Như thể rất khó tin vào những điều mà hắn vừa nghe được.
Tuy nhiên, Jin Hyuk phớt lờ phản ứng của Ten Qiao và tiếp tục nói.
“Theo như những gì tao nghe được thôi. Tất cả đều đang nhại tên hắn như vẹt, nên tao rất muốn thấy hắn đã mạnh đến đâu.”
“..Điên rồi. Nếu như mày gặp ngài ấy, mày sẽ hối hận vì những gì mày đã nói.”
“Vậy nên tao mới muốn gặp hắn để xác nhận đó mà. Tao sẽ hối hận hay không. Tao khóc hay Nam Gung Cheon khóc. Tao tò mò sắp điên rồi đấy."
Jin Hyuk nhún vai.
Chẳng hề cảm nhận được một chút bất an trong giọng nói thản nhiên của anh.
Ten Qiao cắn môi khi thấy thái độ của Jin Hyuk.
“Mình không biết người đàn ông đó có thể trở thành đối thủ của Ngài Nam Gung Cheon hay không....”
Nhưng chắc chắn rằng anh ta là một kẻ địch rất mạnh, hơn toàn bộ tuyển thủ ở đây.
Tất nhiên, đấu 1-1 thì không có cửa thắng.
Và cho dù có trốn thoát được khỏi đây thì gã cũng sẽ bị Guild giết chết ngay.
Nếu thế.. Chỉ còn một cách.
Mắt Ten Qiao nheo lại.
Gã đã quyết định nên làm gì.
“Tất cả. Triển khai 'Huyết ma trận'!"
“....!”
“....!”
Khuôn mặt của những tuyển thủ đang chờ lệnh phía sau biến sắc.
Huyết ma trận.
Là đội hình tấn công luôn cả phe mình để đạt được mục tiêu giết chết đối thủ.
Nó là phương án cuối cùng khi đối đầu với một đối thủ quá mạnh, dồn hết tất cả để tấn công và bỏ qua phòng thủ.
“Dù chúng ta phải thịt nát xương tan ở đây, thì cũng phải loại bỏ được tên đó.”
“Đã rõ.”
Một khi mệnh lệnh đã được đưa ra, tất cả đều phải tuân theo bất kể nó có vô lý đến mấy.
Lấy Jin Hyuk làm trung tâm, các tuyển thủ dàn trận ngay lập tức.
Đội hình chặt chẽ đến nỗi cả con kiến cũng không thể lọt qua.
Có thể thấy được Guild Trung Hoa đã phải huấn luyện khắc nghiệt như thế nào.
Thậm chí có thể chúng đã dùng người thật để luyện tập.
Việc Guild Trung Hoa huấn luyện tuyển thủ cực kỳ dã man đã là luật bất thành văn mà người bên ngoài đều biết.
******
“Quả nhiên, hắn sẽ dùng Huyết ma trận."
Jin Hyuk gật đầu như đã đoán trước được.
Anh dồn đối thủ vào đường cùng thế này đều có lý do cả.
Để làm tinh thần của đối phương kiệt quệ và phải dùng đến phương án cuối cùng.
Chính xác hơn là, thông qua việc đó, anh có thể hoàn thành điều kiện sao chép.
------
Tên: Ten Qiao
Giới tính: Nam
Tuổi: 35
Cấp: 29
Sức mạnh 31 Nhanh nhẹn 24 Thể lực 25 Mana 33 Nội công 55
Điểm tích lũy hiện có: 0
Coin hiện có: 17,463
Nghề nghiệp: Chỉ huy
Kỹ năng độc nhất: Thái Sơn Kiếm
Kỹ năng: Lv10 “Thái Sơn kiếm khí”, Lv9 “Cường hoá trận pháp” Lv9 “Huyết hồn thủ” Lv8 “Thái Sơn bộ” Lv7 “ Thiên la địa võng”
-----—------
[Điều kiện sao chép: ĐỒNG QUY VU TẬN.
Nếu như bạn có thể đẩy Ten Qiao và thuộc hạ của gã đến cực hạn, bắt buộc gã phải sử dụng trận pháp "Huyết ma trận" lưỡng bại câu thương, trong trận đó bạn không bị thương và có thể sống sót thì có thể sao chép một kỹ năng của Ten Qiao.]
Anh đã sở hữu "Mộ kiếm" và cả "Tru hồn kiếm", vậy nên không có lý do gì để sao chép thêm kỹ năng còn thấp hơn là "Thái Sơn Kiếm" cả.
“Quá là cồng kềnh."
Jin Hyuk nhăn mày.
Sau khi sao chép rất nhiều kĩ năng không quá hữu ích, anh không muốn thắng đơn giản chỉ vì mình có quá nhiều kĩ năng.
Tuy nhiên, nói như vậy không có nghĩa là toàn bộ kỹ năng của Ten Qiao đều vô dụng.
Kỹ năng tấn công thì không quá mạnh, nhưng có đúng một thứ. Đó là kỹ năng không thuộc nhóm tấn công mà anh hằng mong ước.
“Suy cho cùng, khi trở thành đội trưởng thì cũng phải có ít nhất một kỹ năng xài được chứ."
Thiên la địa võng.
Vòng vây khiến ngươi không thể trốn đi bất cứ đâu sẽ rất hữu dụng về sau.
Tất nhiên, nếu sao chép thì phải là nó chứ.
“Nhưng mà, Huyết ma trận.... Lần cuối gặp nó là lúc chơi với mấy tên bên phía Moorim. Cũng đã lâu lắm rồi mới đụng đến nó."
Jin Hyuk từ từ nhìn vòng vây.
Y như lớp phòng vệ được trực tiếp truyền lại từ phía Moorim, nhìn chung thì độ vững chãi của nó thật đáng ngưỡng mộ.
Bất kể là ai ở bên trong cũng sẽ vã mồ hôi và lo lắng cho mạnh sống của chính mình.
Tuy nhiên, trong mắt của Jin Hyuk, có rất nhiều lỗ hổng ở chỗ này chỗ kia.
Nó cực kỳ nhỏ, tuy nhiên anh nghĩ có thể sẽ không thể ngủ được nếu cứ thế mà bỏ qua.
Anh phải chỉ ra nó thôi.
Bởi vì nó cũng giống như bản năng của một người chơi cũ.
“Umm... Số 2 bên phải. Nếu chủ yếu sử dụng kiếm bằng tay trái thì không nên phụ trách cánh phải của Huyết ma trận. Khi kết hợp với đồng đội kế bên sẽ bị lạc nhịp đó."
“Cái gì?”
“ Ở giữa… Nhìn đi đâu đó? Đúng rồi, nói mày đó. Trọng tâm dồn về phía trước nhiều quá. Mày phải đứng làm sao để có thể di chuyển sang hai bên thay vì phía trước.”
“Như, như thế nào mà..?”
Những lời chỉ dẫn tiếp tục vang lên, đám tuyển thủ cũng lục đục chỉnh lại tư thế.
Mặt khác, mặt của Ten Qiao trở nên vặn vẹo đến mức khó coi.
Bởi vì những gì Jin Hyuk nói không hề sai.
Và.
Nếu như đối thủ mà gã đang đối đầu biết tất tần tật về Huyết ma trận như thế thì…
Không còn gì để bàn cãi về kết cục của trận chiến này nữa.
Dù biết như vậy nhưng.
“Giết hắnn!”
Ten Qiao ra lệnh tấn công.
Thức thứ nhất [Huyết ma ngọc toái trận].
Hàng chục thanh kiếm bùng nổ.
Nếu ngăn cản, nó sẽ đả thương cả người phe mình, và dĩ nhiên là cả phương hướng tháo chạy đã được tính toán của đối thủ.
Chính vì thế, với thức số 1 này thì chỉ có số ít ranker trụ được.
Bùm!
Bùm bùm!
Pháo hoa nở rực rỡ.
Vô số đòn tấn công phòng thủ qua lại.
Tuy nhiên, chỉ có tiếng đao kiếm va vào nhau làm đau màng nhĩ.
Không ai nghe thấy được tiếng cắt vào da thịt hay tiếng rên rỉ trong đau đớn.
Đòn tấn công hoàn toàn bị chặn.
“Dù sao thì, đây vẫn là màn phối hợp ăn ý nhất trong số những tên tao đã từng gặp.”
Jin Hyuk nhún vai.
Đây là lời thật lòng.
Dàn trận kiểu này thì… Không, cỡ này thì thêm chút sức vào vai nữa là được rồi.
Tất nhiên.
Với đối thủ thì lời khen này chẳng khác nào sỉ nhục.
“Nhanh lên.... Chuẩn bị kết hợp Thức thứ hai ngay lập tức!”
Ten Qiao gào lê nhưng đã quá trễ.
“Ai sẽ đứng yên rồi nhìn mày làm trò chứ?”
Jin Hyuk đã đánh vào chỗ yếu nhất của Huyết ma trận. Vì phát động thức thứ hai làm liên kết đã trở nên cú đánh bất ngờ này càng phát sáng hơn.
“Này, hắn ở đây!”
“Chết tiệt!”
“Đánh… đánh hắn!”
Các tuyển thủ xoay người lại, bắt đầu vung kiếm và giáo về phía Jin Hyuk.
Tuy nhiên, chỉ là vùng vẫy vô ích.
[Kỹ năng độc nhất “Phước lành của những vì sao” được kích hoạt.]
Tất cả bị chắn ngang bởi những luồng sáng loá mắt rơi xuống từ trên trời.
Huuuuuuuuuuuooooooooooooooo!
Phước lành của ánh sao và sức mạnh thần linh tập trung vào một chỗ, một luồng khí mờ ảo tỏa ra từ người của Jin Hyuk.
Và đồng thời.
“Từ nãy giờ tao chỉ phòng thủ thôi. Nên bây giờ đến lượt tao phản công nhé.”
Jin Hyuk thu lại dao găm và lôi ra đôi Song long kiếm từ trong kho đồ không gian.
Một cặp thánh vật xuất hiện từ không gian méo mó.
“Cái đó……!”
Nguy hiểm. Ngay lúc mà Ten Qiao cảm nhận được.
Một đường kiếm mềm mại quét qua mặt đất.
*********
Thổi bay.
Chỉ với một kích, Huyết ma trận bị phá vỡ.
Chính xác là, trận chưa bị vỡ, chỉ là những người tạo ra nó đã chết.
Chỉ còn lại duy nhất Ten Qiao sống sót.
“Này, không thể nào...”
Giọng Ten Qiao run rẩy kịch liệt.
Đồng nghiệp và thuộc hạ đã khổ luyện nối tiếp nguồn gốc của Võ thuật Trung Hoa trước cả khi Tòa Tháp xuất hiện….
Và ở Guild Trung Hoa, những tinh anh cũng được huy động cho nhiệm vụ này.
Tất cả bọn họ đều ngã xuống vô ích.
“Rốt cuộc… Hắn mạnh đến đâu?”
Gã nghĩ nếu cùng đồng quy vu tận mới có thể giết chết hắn, gã đồng ý.
Nhưng đó chỉ là ảo tưởng.
Ngay cả khi quyết tâm liều cả mạng sống, cũng khó gây ra được một vết thương cho hắn.
Có lẽ hắn thật sự là một con quái vật mà chỉ khi ngài Nam Gung Cheon đến mới đối phó được.
Càng tiếp tục nghĩ về nó, gã càng cảm nhận được tình hình hiện tại đã rất nghiêm trọng.
“Tuyệt đối... Chúng ta tuyệt đối không được chĩa mũi kiếm vào vị đó.”
Bản năng của Ten Qiao kêu gào.
Không được đặt hai người đó vào một chỗ.
Vì nếu đây là một trận chiến sinh tử, gã không chắc liệu mình có bốc trúng lá bài tồi tệ nhất hay không.
Lo lắng của gã không kéo dài lâu.
Ten Qiao dùng hai tay cầm kiếm lên.
“Trận đấu sẽ được quyết định với đòn tấn công này. Dù thắng hay thua, đối với tao cũng không còn sau này nữa.”
Dứt lời.
Không khí thay đổi.
Không, không chỉ có không khí thay đổi.
Một luồng khí xanh bốc cháy từ mũi kiếm
Phừng..
Kiếm kỹ được rèn luyện bùng lên sắc bén.
‘Thái Sơn kiếm hình.’
Thức thứ hai, có thể chẻ đôi một hòn đá cách xa 10m trong 1 đòn.
Kỹ năng bí mật của Thái Sơn kiếm được sử dụng.
“Đảo Thái Nhất!”
KwaKwaKwaKwaKwa!!!!
Kiếm kĩ tiến thẳng tới ngay trước mũi Jin Hyuk.
Trong tích tắc, nó sẽ gọn gàng cắt ngang cổ họng anh.
Ngay lúc đó.
Jin Hyuk từ từ vào tư thế.
‘Chu hồn kiếm vũ.’
Thanh kiếm được chọn bởi kiếm thánh để đạt đến đỉnh cao kiếm thuật.
Thanh kiếm mạnh nhất được truyền rằng có thể đâm sâu vào tận linh hồn.
Được kích hoạt qua đôi Song long kiếm.
‘Thức thứ tám.’
Một luồng khí khác bắt đầu chiếm lấy không gian.
Một luồng khí mạnh mẽ có màu đen như mực được kích hoạt thông qua ‘Mộ kiếm’ chờ đợi chiêu thức hoàn thiện.
Và cuối cùng.
Đã có người đặt chân vào cảnh giới mà ngay cả cư dân của Moorim cũng không thể đạt tới được.
‘Ám hồn nhất thể.’
Mọi thứ nhuốm màu đen như thế.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook