Tôi Là Tân Thủ Có Cấp Cao Nhất
Chapter 224: Thất Thiên (1)

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 224: Thất Thiên (1)

 

Một cây cổ thụ màu trắng bảo vệ cho Thất Thiên đầy mộng mơ.

Cái cây này là biểu tượng của pháo đài của những người khổng lồ, là gốc rễ của mọi kết giới< là Thánh tích phát ra năng lượng ma thuật khổng lồ bên trong.

Tất nhiên, sẽ có quái vật bị thu hút bởi sức mạnh ma thuật và tập trung lại đây.

Do đó, ngay cả khi không có sự bảo vệ của người khổng lồ thì nó cũng có cách để tự bảo vệ mình trước những kẻ xâm nhập.

‘Nếu như cảm thấy nó buồn cười vì người khổng lồ không để ý thì ta sẽ phải nhận ngay một vết thương lớn trên mũi.’

Để tránh lặp lại sai lầm đó, lần này cần phải chuẩn bị thật kỹ.

 

[1L Mật Hoa Keo Perry Ngọt – 1,000 đồng]

[Mộc Tức – 5,500 đồng]

[100L Nước băng tan từ dãy núi Áo Tây Mỗ – 2,250 đồng]

[0,349365kg xương ??? được phát hiện từ trước Công nguyên – 10 đồng]

[349,365kg xương ??? được phát hiện từ trước Công nguyên – 10.000 đồng]

 

Jin-hyuk nhanh chóng xem xét những vật phẩm vừa mua được từ cửa hàng đổi xu.

Có vô số thứ để lựa chọn, nhưng mà cách duy nhất để phá vỡ tình thế bế tắc chính là mua thứ này.

‘Vậy thì bắt đầu thôi.’

Jin-hyuk vứt ‘bộ xương ??? được tìm thấy trước Công nguyên’ xuống đất.

Đây là một vật phẩm ngẫu nhiên của Gacha, vậy nên sẽ không biết được xương của con quái vật nào cho đến khi nó được hiện thực hóa sau khi mua.

Nhưng mà có một cách,

Có một cách để nhìn lén đằng sau tấm màn.

‘Chỉ cần mua xương lần thứ hai.’

Mặc dù cần phải mua xương với trọng lượng khác nhau bằng cách nhập chính xác đến tận dấu chấm thập phân, nhưng mà đổi lại điều kiện sẽ được đáp ứng.

Đây là thông tin anh phát hiện ra sau khi nghiện trò gacha và lãng phí hết số xu mà mình tích góp.

 

[Đã đáp ứng được các điều kiện ẩn!]

[Bạn có thể chọn một trong ba loại xương!]

[Loài Y Khắc Tô Khuê Tra Đặc Lạp × 1]

[Loài biển 'Taedalus' × 1]

[Chiến binh cổ đại × 10]

 

Một cửa sổ trạng thái màu vàng với các dòng danh sách.

Jin-hyuk cảm nhận được vị đắng trong miệng.

‘Chết tiệt, nhìn vào đây mình lại nhớ đến những ký ức tồi tệ.’

Giờ nghĩ lại thì, hồi đó anh nghiện mấy trò chơi cờ bạc kiểu này, đến nỗi tiêu hết tất cả tiền mua kimbap hình tam giác.

Lúc nào cũng đói lả là chuyện bình thường đối với anh, và bởi vì không có tiền đi xe buýt cho nên anh toàn phải đi bộ suốt 10 trạm dừng tàu điện ngầm.

Anh nhớ lại có một lần anh giết Chun Yoo-sung, một tên PK mà thậm chí còn không thèm nhận tiền thưởng.

Đó là lần duy nhất Jin-hyuk là người chủ động gây chiến chứ không phải Chun Yoo-sung.

‘Thì ra ngươi hận ta sâu đậm đến như vậy sao?’

Jin-hyuk nghiêng đầu một lúc rồi lại lắc đầu.

Không thể nào, cái tên đó không bao giờ chấp nhặt chuyện vớ vẩn như thế cả...

Cái quan trọng hơn những chuyện vặt vãnh đó chính là chọn xương của loài quái vật nào.

‘Số lượng vẫn hơn chất lượng.’

Cho đến nay anh vẫn chưa có khả năng xử lý những con quái vật thây ma cấp cao nào khác ngoài T-Bone.

Thay vì triệu hồi những con khó đối phó thì tốt hơn hết là nên chọn những con tuân thủ quy tắc, cho dù có hơi yếu.

Jin-hyuk kích hoạt kỹ năng về phía đống xương chất đống ở trước mặt.

 

[Kích hoạt ‘chế tạo thây ma’ cấp 1!]

[Một chiến binh cổ đại đã được triệu hồi!]

[Chiến binh cổ đại]

Level: 3

Sức mạnh 20, tốc độ 20, thể lực 20, mã lực 20

Chi tiết: Đây là những chiến binh của một vương quốc người - thú cổ đại mà tên tuổi đã bị lãng quên. Nếu như bạn có thể chứng minh lòng trung thành để bảo vệ vị vua và vương quốc của họ cho đến chết thì những chiến binh cổ đại sẽ trở thành những người hầu vô cùng đáng tin cậy trong tương lai.

Lưu ý đặc biệt: Do sử dụng kỹ năng chưa thành thạo, kích thước của thây ma sẽ bị giới hạn ở 50 cm, trí thông minh sẽ rất thấp.

 

Mọi thứ giống như nhìn vào một phân số không chính xác của nhân vật SD vậy.

Nhìn vào chiếc sừng nhọn trên cái đầu lâu kia thì có vẻ như nó là một con kỳ lân…

‘Vẫn chưa đạt đến 10% sức mạnh thật sự.’

Áo choàng Đại Pháp sư lấy từ xác pháp sư mà anh chiến đấu ở châu Âu và Trượng của Merlin lấy từ Đại sảnh.

Kể cả có sự trợ giúp của hai vật phẩm này thì có vẻ như vẫn còn hạn chế.

Mặc dù hiệu suất thấp hơn nhưng mà anh không hề có ý định từ bỏ thây ma này.

Bởi vì trong số tất cả các chủng tộc, chỉ có thây ma là không bị rào cản của lâu đài này trói buộc.

“Dalgak? Chúng ta đang ở đâu đây?”

“Rackle. Sống lại đi.”

Những binh lính cổ đại vừa sống lại liền nhìn vào đống xương khô.

Đôi mắt đen cùng bộ xương trắng trông khá hài hòa.

Khụ! Khụ!

Jin-hyuk khẽ hắng giọng

“Ta là chủ nhân của ngươi…”

“Dalgak. Chủ nhân?”

“Đừng náo loạn nữa. Từ giờ ta là chủ nhân của các ngươi….”

“Dalgak. Dalgak. Đó là chủ nhân.”

“Chủ nhân là cái gì? Có ăn được không?”

“Chủ nhân. Chủ nhân.”

… Xem ra có vẻ rất khó giải quyết chuyện này.

“Phù. Không được. Mình không có thời gian nên không thể dạy cho chúng được.”

Lần này Jin-hyuk gọi T-Bone qua khoang không gian phụ.

“Chủ nhân. Ngài gọi tôi sao?”

“Từ bây giờ là những kẻ sẽ làm thuộc hạ của ngươi, hãy dạy dỗ chúng cho đàng hoàng trong khi ta chuẩn bị làm những việc khác đó.”

“Đã rõ! Tôi hiểu rồi. Hãy cứ giao cho tôi.”

T-Bone lịch sự giơ tay chào.

Rồi với đôi mắt loé lên ánh sáng kỳ lạ, nhóc tiến về phía những chiến binh xác sống.

“Chào mừng. Ta là T-Bone, tiền bối vĩ đại của các ngươi. Vỗ tay đi.”

Nó chỉ là một người đến trước vài ngày mà thôi. 

Thật là nực cười khi nhìn thấy nó kênh kiệu đến như vậy.

“Hắn cũng giống như chúng ta. Là thây ma.”

“Tại sao ngươi lại ra lệnh cho ta?”

“Lý do ta ra lệnh cũng rất đơn giản. Ta là bộ xương bình thường. Không giống như các ngươi bị chôn vùi dưới đất, ta được tạo ra ở trên trời. Các ngươi có thể coi ta như một bộ xương thánh. Dalgrak.”

Sự thật đúng là như vậy.

Bởi vì nó đã được phục vụ như một bữa ăn trên máy bay.

“Hơn nữa, bà chủ Jinjo của ta được cho là người mạnh nhất trong số các loài sinh vật cổ xưa và cả ma cà rồng nữa. Các ngươi đã từng nghe thấy chuyện đó ít nhất một lần rồi phải không?”

“Ồ, sinh vật cổ xưa.”

“Jinjo… lạch cạch.”

“Đó là những sinh vật vĩ đại.”

“Đúng vậy. Bà ấy cũng đích thân phục vụ cho các linh thú của năm nguyên tố chính. Nói chung bà ấy là một đội trưởng đội cận vệ cao hơn hẳn tất cả các ngươi.”

Nó chưa bao giờ nghĩ rằng ngay cả  và Alice cũng sẽ xuất hiện.

Ừmm.

Điều đó không sai, nhưng mà nó nghĩ là cũng có một chút cường điệu.

Đến mức Poppy ở bên cạnh nó cũng bảo là đang nuôi một con rồng.

Không biết kẻ ngốc nào lại đi tin vào những lời nói dối như vậy.

Đó là, những thây ma mới sinh ngay lập tức tin vào điều như vậy.

“Ồ, ồ!”

“Là một bộ xương tuyệt vời.”

“Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một thây ma thành công đến như vậy.”

“Vua thây ma! Chúng ta hãy đi theo đi!”

Thật đáng tiếc là những kẻ này lại có trí thông minh thấp.

Nó lại còn thổi phồng mọi chuyện lên và khoe mẽ một cách ngốc nghếch.

Nhưng cũng nhờ thế mà nhóc dễ dàng lãnh đạo được chúng hơn.

Trong khi T-Bone  với cánh tay giơ cao, Jin-hyuk bắt đầu kết hợp các vật phẩm đã mua còn lại.

Thổi “Mộc Tức” vào “Mật Hoa Keo Perry Ngọt”

Sau đó “Mật Hoa Keo” được hòa trộn với “Nước băng tan của dãy núi Áo Tây Mỗ”

 

[Bạn đã tổng hợp thành công “Thiên Huệ Hương”.]

[Tất cả thực vật đều bị mùi hương này thu hút.]

[Khả năng kháng thể giảm 10%. Ảnh hưởng của lời nguyền gây ra bởi kết giới giảm thêm 10%! ]

[Hiệu ứng đặc biệt “Khiêu khích” được kích hoạt bắt buộc!]

 

Và ngay lúc đó.

“Goooooo!”

Cây cổ thụ trắng lập tức phản ứng với mùi hương.

 

* * *

 

Và đó chính là khởi đầu.

Jin-hyuk vào tư thế tấn công.

Đùng!

Tututu…

Âm thanh lớn xuyên thủng màng nhĩ của anh.

Những thứ trông giống như cánh hoa của cây cổ thụ trắng bay lên cùng một lúc.

Thật ra chúng là những loài quái vật thuộc lớp côn trùng giống với loài bươm bướm.

Những con bướm với đôi cánh trắng chói lòa và đôi mắt xanh biếc che kín cả bầu trời.

Trên mặt đất, những con rết lớn và những con côn trùng khổng lồ với lớp vỏ ngoài màu đen bắt đầu di chuyển với tốc độ cao.

“Xem ra nó che giấu khá nhiều thứ nhỉ.”

Mặc dù số lượng lớn nhưng sức chiến đấu của mỗi thực thể riêng lẻ lại không hề tầm thường.

Chà, anh đoán đó là lý do tại sao những người khổng lồ lại để cho nơi này trống vắng với một tâm thế bình thản như vậy.

“Bướm và rết thì không sao, chỉ cần cản đường những loài côn trùng lớn mà thôi.”

“Ngài ổn chứ, chủ nhân?”

“Không sao, đi ngủ đi. Đây là cách duy nhất mà.”

Sẽ dễ hơn nếu như có sự hỗ trợ của Ellis hoặc là Ngọa Long.

Nhưng mà hai người họ còn có nhiệm vụ phải làm.

Và tạm dừng ở đó…

Không biết là do thân chính của cây cổ thụ trắng hay vua của những người khổng lồ ‘Ograkun’, nhưng mà anh không thể thốt lên từ nào nữa.

Vào lúc đó.

“Keeeeee!”

Một con bọ cánh cứng có kích thước bằng một ngôi nhà nhảy ra khỏi đám cỏ.

Mặc dù là loài có chiều cao thấp, nhưng mà đây là loài có kích cỡ trung với chiều dài đạt đến 4m.

Những chiếc càng ở hai bên di chuyển nhằm cắt cơ thể Jin-hyuk thành nhiều mảnh.

Tuy nhiên,

Kwakagagak!

Những chiếc càng bị chặn bởi hai cột xương.

“Chủ nhân. Ngài không cần lo lắng về những chuyện nhỏ nhặt đâu.”

“Ồ. Cũng khá tốt đấy chứ? Nhưng mà trông ngươi có vẻ như chỉ chơi đùa thôi nhỉ?”

“Hể! Cho dù tôi có trông như thế… hả? Ôi, nó vỡ rồi! Nó vỡ rồi!”

Rắc!

Cạch!

Ngay khi càng cua định nhẹ nhàng nghiền nát xương của T-Bone thì T-Bone giật mình lùi lại một bước.

Dù gì thì mỗi lần anh khen nó một chút xíu thôi là mọi chuyện sẽ diễn ra như thế này…

“Chậc.”

Jin-hyuk lè lưỡi nhìn rồi bật lên khỏi mặt đất, bỏ mặc T-Bone.

Một đôi bọ cánh cứng lâu năm và một con bọ cánh cứng lớn nữa xuất hiện, nhưng đám lính cổ đại như thể đã chờ sẵn liền đem cả thân thể to lớn của mình ra để ngăn chúng lại.

‘Thay đổi một chút chắc cũng chẳng sao.’

, tinh linh nước, T-bone và lính cổ đại.

Nhìn lực lượng đồng minh tăng lên từng giờ từng phút như thế này, anh cũng cảm thấy yên tâm phần nào.

“Ugh.”

Một chấm sáng màu trắng xuất hiện ở đầu chiếc nanh.

Không khí trở nên khô cằn, hơi ẩm đang bốc lên.

 

[Lv9 ‘Nhật Quang Phá’ đang được kích hoạt!]

 

Kua-kua-kua-kua-kua-kua!

Ánh sáng tập trung đến cực hạn tụ lại về phía trước.

Dù cho là quái vật hệ côn trùng có lớp vỏ khá cứng nhưng mà chúng cũng không đủ sức chống chọi với Nhật Quang Phá, vốn là chiêu thức tấn công diện rộng ở cự ly gần.

Con đường dẫn đến cây cổ thụ trắng trở nên quang đãng hơn.

Chẳng biết từ lúc nào Jin-hyuk đã cầm một cây cung dài và hàm răng nanh thay vì răng hàm.

‘Đạn ma thuật đỏ’ bay xé gió thay cho mũi tên.

Trong màn trời đêm, một tia chớp đỏ rực loé lên.

Phập!

Phập!

“Keeek!”

“Keeeeek!”

Bầy bướm đang phun bụi lên bầu trời đã thủng lỗ chỗ trên cơ thể.

Tổng cộng có 17 con.

Những con bướm mất thăng bằng và rơi xuống đất.

Ngoại trừ một con.

"Ồ, chủ nhân. Sao ngài lại để sót một con vậy…?"

T-Bone hỏi lại như thể không hiểu được ý định của anh.

Anh không thể nói rằng mình hơi bối rối bởi vì đã lâu rồi anh không chiến đấu bằng bùa chú.

Cũng giống như thứ được gọi là gương mặt đại diện của công ty vậy.

Jin-hyuk trả lời ngắn gọn.

"Con người."

Ngay cả trong nước đọng cũng có mùi giống như con người.

"Từ những gì tôi thấy, có vẻ như ngài đã nhầm lẫn giữa trái và phải rồi."

"Ngươi có thể nói lại được không? Ta không nghe rõ có lắm."

"Có vẻ như ngài đã bắn mũi tên theo hướng ngược lại hoàn toàn...."

"Này."

"Vâng?"

"Trước khi ta sử dụng xương của ngươi thay cho mũi tên thì đừng nghi ngờ vớ vẩn nữa. Và nếu như ngươi để cho một trong số chúng bám theo ta thì ta sẽ bán tất cả các ngươi cho nhà hàng giải rượu để sử dụng xương nấu súp giải rượu đó, ngươi có biết chưa."

Nghe thế nó vô cùng kinh ngạc.

Cơ thể của T-Bone và đám lính cổ đại khẽ run lên.

Cùng lúc đó, một câu hỏi lóe lên trong đầu T-Bone.

Chủ nhân và phu nhân… họ trở nên giống nhau do ở cùng nhau quá lâu sao.

 

* * *

 

Một phòng tiệc lớn nằm ở trung tâm của lâu đài.

Thứ duy nhất chiếu sáng không gian rộng lớn chính là ngọn lửa nhỏ ở chính giữa.

Đằng sau ngọn lửa, hình bóng những người khổng lồ trở nên mờ ảo.

“Ograkun. Những đợt tấn công của kẻ thù rất bất thường.”

Một trong những người khổng lồ lên tiếng với tông giọng nặng nề.

Phải.

Bình minh vẫn còn chưa đến. Lý do khiến cho mọi người thức dậy và tụ tập ở đây là…

Để chuẩn bị các biện pháp đối phó với kẻ thù từ khắp mọi hướng.

Ánh mắt của mọi người đổ dồn về ngai vàng ở rìa phòng tiệc lớn.

Một ngai vàng được làm bằng sắt đen với rèm gỗ màu trắng treo ở phía sau.

Và…

Người ngồi trên ngai vàng chính là Ograkun, vua của những người khổng lồ.

Trong khi tất cả mọi người đều lo lắng, vẻ mặt của Ograkun vẫn không biểu lộ sự kích động nào.

“…….”

Thay vào đó, hắn từ từ quay chiếc cốc theo chiều kim đồng hồ, như thể đang chán nản.

“Quốc vương! Bọn loài người đã hành động ở kết giới rồi. Nếu như cứ thế này cổng lâu đài có thể bị phá vỡ mấy.”

Đế quốc tạo áp lực lên Titan và nhiều loại vũ khí công thành khác nhau.

Đội võ sĩ dần dần tấn công thành lâu đài chủ yếu toàn các cao thủ hàng đầu.

“…….”

Nhưng mà Ograkun vẫn không trả lời báo cáo đáng tiếc này.

“Xin ngài hãy truyền mệnh lệnh. Nếu như không làm gì cả thì vòng vây sẽ trở nên dày hơn và cổng thành sẽ đầy quân của bọn chúng.”

“Ta cũng đoán là vậy.”

“Phản ứng đó là sao chứ…! Ngài đang nói là chúng ta chỉ nên ngồi yên và nhìn cho đến khi kẻ thù lớn mạnh hơn sao?”

“Đúng vậy.”

“Cái gì chứ?”

“Chúng ta chỉ cần ngồi yên và không làm gì cả. Nếu như chúng ta làm vậy cuộc chiến này sẽ lại kết thúc với chiến thắng của chúng ta một lần nữa.”

Ograkun uống cạn rượu trong ly chỉ bằng một hơi.

Rượu chảy xuống cái miệng méo mó của hắn, ngập tràn mùi vị tanh tanh.

Màu đỏ của nó trông thật chói mắt.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...