Tối Thượng Kiếm Cảm
-
Chương 160: Thân Phận. (3)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Từ chap này do 1 team khác dịch từ bản tiếng Anh nên thuật ngữ sai khá nhiều so với bản gốc là raw Hàn. Giờ bạn ấy đã rời web, chúng mình đang chỉnh sửa bản dịch theo raw Hàn và thống nhất với bên truyện tranh trên❗Vlogtryen❗nên mong mng thông cảm và tạm đọc bản dịch này nhé!
Chương 160: Thân Phận. (3)
Tiếng xì xào nổi lên khắp nơi. Đám đông xôn xao bàn tán, đổ dồn ánh mắt về phía Tư Mã Thác, kinh ngạc trước sự xuất hiện đột ngột của hắn. Hơn nữa, không ai là không biết đến danh tiếng của hắn ta.
- Không thể nào! Sao hắn ta lại ở đây?
- ... Ta làm sao biết được?
Nam Thiên Thiết Kiếm nhíu mày. Chỉ có ngoại công, Tư Mã Anh, và Mỹ Liêm mới biết Vân Huy đang ở Vô Song Thành. Nghĩ kĩ lại, chắc chắn là Tư Mã Anh đã tiết lộ. Cũng bởi Vân Huy đang đeo mặt nạ da người do chính Tư Mã Thác chế tạo, cho nên hắn ta nhận ra cũng là lẽ thường tình.
- Tư Mã huynh!
Cửu Dương Kính kinh ngạc kêu lên.
‘Cái gì? Hắn ta quen biết người này?’
Vân Huy nhíu mày khó hiểu.
- Cửu Dương huynh, đã lâu không gặp.
Tư Mã Thác thản nhiên đáp lời, dường như quen biết Cửu Dương Kính từ trước.
‘Hắn ta còn quen biết ai khác nữa không?’
Vân Huy thầm kinh ngạc. Tư Mã Thác vốn ít nói, khó gần, vậy mà lại thoải mái trò chuyện với Cửu Dương Kính như vậy.
Đám đông vẫn còn đang ngơ ngác, thì kẻ giả mạo bỗng nhiên lên tiếng:
- Tư Mã Thác!
Giọng nói đầy kinh hãi, khiến đám người lại một lần nữa xôn xao.
- Tư Mã Thác?!
- Hắn ta chính là một trong Tứ Đại Ác Nhân?
- Nguyệt Ác Kiếm - Tư Mã Thác?!
Tứ Đại Ác Nhân là những kẻ hung tàn nhất nhì võ lâm. Chẳng trách bọn họ lại kinh hãi đến vậy khi nhân vật đứng đầu trong số đó xuất hiện.
Ngay cả Trần Bách Tùng cũng lộ vẻ ngưng trọng sau khi biết danh tính của Tư Mã Thác. Nơi này hiện giờ có đến ba trong số Thập Nhị Đại Cao Thủ, không ai biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu xung đột nổ ra.
- Tư Mã Thác, ngươi ...
Trần Bách Tùng vừa mở miệng, đã bị Tư Mã Thác cắt ngang.
- Ngươi lại giả danh người khác?
Hắn ta nhìn chằm chằm kẻ giả mạo, lạnh lùng nói.
- ... Ngươi nhận ra rồi?
- Ngoài ngươi ra, còn ai có thể làm ra loại mặt nạ da người có thể co giãn như vậy chứ? Mộc A Khắc!
- Cái gì?!
Xung quanh lại một lần nữa trở nên hỗn loạn.
- Mộc A Khắc ... là ai vậy?
Tiểu Đàm thắc mắc.
- Là một trong Ngũ Đại Ác Nhân thời kỳ trước.
Vân Huy trầm giọng nói.
- Cái gì?! Tiểu Đàm kinh hãi.
Sau đại chiến võ lâm, Tứ Đại Ác Nhân và Bát Đại Cao Thủ nổi lên. Nhưng trước đó, giang hồ từng chứng kiến thời đại của Ngũ Đại Ác Nhân và Thất Đại Cao Thủ. Hai trong số Ngũ Đại Ác Nhân đã chết, một kẻ mới xuất hiện, hình thành nên Tứ Đại Ác Nhân ngày nay. Một trong kẻ bỏ mạng chính là Thập Nhị Huyết Tinh - Bạch Diện Quỷ Mộc A Khắc!
- Chẳng lẽ ... ngươi đang nói hắn ta chính là Bạch Diện Quỷ đã chết từ lâu?
Tiểu Đàm che miệng kinh hô.
- Ta cũng không chắc chắn. Nhưng khi ta gia nhập giang hồ, ai cũng tin rằng hắn đã chết.
Vân Huy nhíu mày nói.
Nhưng sau khi biết được thân phận thật sự của kẻ giả mạo, Vân Huy đã hiểu ra một điều.
- Sao vậy?
- Ta từng nghe nói, Mộc A Khắc là kẻ âm hiểm, xảo trá, giỏi nhất là giả danh người khác.
- Mặt nạ da người thông thường đều được làm từ da thú hoặc da người chết, nhưng mặt nạ do Bạch Diện Quỷ làm ra lại khác.
- Nghe nói tay nghề làm mặt nạ của hắn ta đạt đến cảnh giới xuất thần nhập hóa, trông không khác gì da người thật.
- Thì ra là vậy ... Chẳng trách lớp da kia lại co giãn tự nhiên như vậy.
Tiểu Đàm bừng tỉnh đại ngộ.
- Tên kia thật sự quá táo tợn!
Vân Huy nheo mắt nói.
Nếu kẻ kia thật sự là Bạch Diện Quỷ Mộc A Khắc, vậy thì kẻ đứng sau giật dây, để hắn ta đóng giả Vô Thiên Kiếm Tông Chủ, chắc chắn cũng không phải nhân vật tầm thường.
- Mộc A Khắc ...
Cửu Dương Kính và Hoàng Thiên Nhất đều lộ vẻ kinh hãi.
Vân Huy lúc này lại chú ý đến mối quan hệ giữa Tư Mã Thác và Mộc A Khắc. Xem ra bọn họ đã quen biết nhau từ trước, hơn nữa Tư Mã Thác còn rất chắc chắn về thân phận kẻ giả mạo sau khi nhìn thấy mặt nạ da người.
- Ngươi đang tìm ta, Nguyệt Ác Kiếm?
Mộc A Khắc lạnh lùng hỏi.
- Tìm ngươi? Trò hề đó không làm ta buồn cười nổi.
Tư Mã Thác khịt mũi trả lời.
- Vậy ngươi đến đây làm gì?
- Không cần ngươi quan tâm.
Vừa dứt lời, Tư Mã Thác bỗng nhiên tung ra một viên thiết đạn nhỏ như con châu chấu về phía Mộc A Khắc. Hắn ta vội vàng đưa tay ra chặn lại nhưng rồi lại bị đánh lùi lại vài bước.
- Ngươi...!
Mộc A Khắc kinh hãi nhìn Tư Mã Thác. Chỉ với một chiêu vừa rồi, hắn ta đã nhận ra sự chênh lệch về thực lực giữa hai người.
- Không ngờ ngươi lại yếu đến vậy.
Tư Mã Thác lạnh lùng nói.
- Hừ, ngươi không cần phải khinh người quá đáng!
Mộc A Khắc tức giận nói.
- Ta không muốn gây sự với ngươi, Nguyệt Ác Kiếm.
Nói rồi, Mộc A Khắc liền muốn nhân cơ hội này rút lui. Tuy rằng hắn ta là một trong Ngũ Đại Ác Nhân thời kỳ trước, nhưng hiện giờ nội lực chưa hồi phục hoàn toàn, không thể là đối thủ của Tư Mã Thác.
- Vậy thì đừng xuất hiện trong tầm mắt ta.
- Chẳng phải ngươi muốn ta lộ diện sao? Theo giao kèo năm xưa, cho đến giờ võ lâm vẫn chưa từng nhắc đến Bạch Diện Quỷ.
Lời nói của Mộc A Khắc hé lộ một sự thật động trời rằng chính Tư Mã Thác là kẻ đã khiến hắn ta biến mất khỏi giang hồ.
- Ai đã khôi phục võ công cho ngươi?
Giọng Tư Mã Thác lạnh lẽo. Mộc A Khắc im lặng. Vân Huy đoán chừng đan điền của hắn cũng đã bị phế. Mộc A Khắc tìm đường tháo chạy, tránh xa cả Tư Mã Thác lẫn Trần Bách Tùng. Nhưng Trần Bách Tùng đã dùng thân pháp tuyệt diệu chặn đường hắn.
- Muốn chạy sao?
Tư Mã Thác lạnh lùng nói tiếp.
- Đã muộn rồi!
Tư Mã Thác vừa dứt lời, Trần Bách Tùng đã xuất hiện trước mặt Mộc A Khắc, chặn đường lui của hắn ta.
- Ngươi...!
Mộc A Khắc cắn răng nghiến lợi nhìn hai người.
- Bát Đại Cao Thủ và Tứ Đại Ác Nhân các ngươi lại hợp sức bắt nạt một lão già như ta? Thật sự là đáng xấu hổ mà!
- Nhiều lời vô ích!
Tư Mã Thác lạnh lùng nói, lại một lần nữa tung ra một viên thiết đạn. Mộc A Khắc vội vàng né tránh, viên thiết đạn bay sượt qua người hắn ta, đánh vào một cột nhà bên cạnh.
Ầm!
Cột nhà bị viên thiết đạn đánh trúng, lập tức gãy đôi. Những kẻ nhìn thấy vậy đều hít vào một ngụm khí lạnh. Uy lực của viên thiết đạn kia thật sự quá kinh khủng!
- Các ngươi ...
Mộc A Khắc càng thêm kinh hãi. Hắn ta biết rằng hôm nay khó lòng thoát khỏi đây.
- Mộc A Khắc, hôm nay chính là ngày giỗ của ngươi!
Tư Mã Thác lạnh lùng nói, sát khí bốc lên ngùn ngụt. Trần Bách Tùng cũng lên tiếng:
- Tuy rằng ta rất cảm kích ngươi đã giải cứu con tin, nhưng đây là chuyện nội bộ của Vô Song Thành, mong ngươi không nên nhúng tay vào.
- Hừ!
Tư Mã Thác không để ý đến lời Trần Bách Tùng, vẫn tiến về phía Mộc A Khắc với sát khí nồng nặc.
- Lũ khốn kiếp!
Mộc A Khắc gầm lên giận dữ, dùng hết sức liều mạng chống cự.
ẦM! ẦM! ẦM!
Cả mặt đất rung chuyển dữ dội. Tam đại cao thủ đại chiến, nội lực va chạm, tạo thành những luồng khí cực mạnh, khiến không một ai dám nhúc nhích.
BỐP!
Một tiếng động khác vang lên. Mộc A Khắc bị Trần Bách Tùng tung cước đá trúng ngực, bay ra xa, nôn ra một búng máu.
- Khụ khụ ...
Mộc A Khắc cố gắng đứng dậy, nhưng Tư Mã Thác xuất hiện bên cạnh dùng kiếm đâm thẳng vào ngực hắn.
- Phập!
Máu phun ra từ miệng Mộc A Khắc. Biết đầu hàng chỉ có cái chết, hắn cố gắng dùng kiếm phản công. Nhưng Tư Mã Thác đã rút kiếm chính, chém đứt cổ tay hắn.
Xoẹt!
- Ặc!
Vút!
Trần Bách Tùng xuất hiện từ hư không, xoay người giữa không trung, giáng chưởng xuống đầu Mộc A Khắc.
- Ááá!
Chân Mộc A Khắc bị ép xuống đất đến tận đùi, Trần Bách Tùng đáp xuống gần đầu hắn.
Mộc A Khắc mặt mày tái nhợt, thoi thóp.
- Lũ ... hèn ... nhát ...
Cảnh tượng thật thảm thương.
Kẻ giả mạo gần như kiệt sức, sắp mất ý thức. Tư Mã Thác lập tức đưa kiếm định kết liễu, nhưng Trần Bách Tùng đã đá văng thanh kiếm.
Clang!
- Ngươi chưa thể giết hắn. Hắn còn nhiều điều phải khai báo.
Tư Mã Thác bình thản:
- Đó không phải chuyện của ta.
Tư Mã Thác lại vung kiếm. Trần Bách Tùng lại đá văng.
Khi kiếm bị chặn đến lần thứ hai, Tư Mã Thác nhìn Trần Bách Tùng.
- Ta cũng không định để hắn sống, nhưng hắn nói có liên quan đến một thế lực nào đó, chúng ta cần điều tra.
Tư Mã Thác thở dài, cất kiếm vào vỏ.
Vân Huy tưởng mọi chuyện đã êm xuôi. Nhưng ...
- Ta không định bỏ qua chuyện này. Có vẻ ngươi coi thường ta dù đã được cảnh cáo.
Tư Mã Thác bất ngờ vung kiếm về phía Trần Bách Tùng. Hắn ta dễ dàng nghiêng đầu né tránh.
- Quả nhiên là Vô Cực Thần Phong.
Tư Mã Thác mỉm cười, xoay kiếm, sẵn sàng đánh một trận.
- Chiêu Vân Huy, phụ thân ngươi và nhạc phụ tương lai của ngươi sắp đánh nhau kìa!
- Sư phụ từng nói hôn nhân là chuyện của hai gia đình, không chỉ riêng hai người. Ngăn cản họ trước khi quá muộn!
- Hai người nói cái gì vậy?!
Vân Huy cũng thấy cần phải can thiệp.
- Thiên Võ tiền bối, làm ơn!
Vân Huy giao Thiên Vũ Thành thật sự cho Hoàng Thiên Nhất, lao về phía hai người. Nhưng Cửu Dương Kính đã nhanh hơn hắn một bước.
- Dừng tay!
Hắn hét lên, chen vào giữa trận đấu.
- Cửu Dương huynh, huynh làm gì vậy?
Tư Mã Thác hỏi.
Cửu Dương Kính quay sang hai người:
- Chúng ta không thù không oán, hà cớ gì phải gây hấn? Tư Mã huynh, nể mặt ta, xin hãy bớt giận.
Trần Bách Tùng ngạc nhiên:
- Cửu Dương Bang Chủ, ngươi quen biết người này sao?
Mọi ánh mắt đổ dồn về Cửu Dương Kính. Tư Mã Thác là kẻ cực kỳ nguy hiểm, vậy mà Cửu Dương Kính lại tự nhiên ngăn cản hắn. Cửu Dương Kính liếc nhìn sang chỗ khác, rồi nhìn con trai nhi tử mình, ánh mắt tràn đầy biết ơn Tư Mã Thác vì đã cứu mạng thằng bé.
- Phải, ta và Tư Mã huynh là huynh đệ kết nghĩa.
- À! Ra đó là lý do họ xưng hô như vậy.
Những người xung quanh Vân Huy đều ngạc nhiên. Hoàng Thiên Nhất đang đỡ Thiên Vũ Thành, tiến lại gần Vân Huy, hỏi:
- Cửu môn chủ, thật vậy sao?
- Ta đã nói thì còn gì phải bàn?
- Hừ.
Hoàng Thiên Nhất thở dài, có vẻ không đồng tình việc kết giao với kẻ bị coi là tà ác. Những người khác chắc cũng nghĩ vậy. Nhưng lời nói tiếp theo của Cửu Dương Kính khiến bọn họ chấn động:
- Tư Mã huynh là người nhà của ta. Tư Mã huynh đã cứu nhi tử ta vì hôn ước định sẵn từ trước khi nó chào đời.
- ...!?
‘Hôn ước định sẵn? Chuyện gì thế này?’
Vân Huy còn đang nghi ngờ tai mình thì Tư Mã Thác lạnh lùng nói:
- Sao ngươi lại nhắc đến lời hứa trẻ con? Từ đó đến giờ, bọn trẻ còn chưa từng gặp lại nhau.
- Sao ngươi nói vậy! Tư Mã huynh. Nếu vậy thì sao ta còn nhớ rõ giao ước đó đến tận bây giờ?
- Chiêu Vân Huy, chuyện gì thế này?
Vân Huy không nghe thấy câu hỏi đó. Hắn chợt nhớ lại chuyện xảy ra trước khi chết. Hắn luôn thắc mắc tại sao Tư Mã Thác lại gia nhập Vô Song Thành. Dù nghĩ thế nào, xét theo tính cách của hắn, hắn không phải loại người thích định cư ở một nơi nào đó. Nhưng giờ thì hắn đã có câu trả lời.
Tư Mã Thác nhíu mày:
- Chúng ta gặp rắc rối rồi.
- Ý ngươi là sao?
Đúng lúc này, Tư Mã Thác bỗng nhiên quay đầu nhìn Vân Huy, lạnh lùng nói:
- Ngươi cũng nghe thấy rồi đấy. Ngươi nghĩ sao về chuyện này?
- A ...
Vân Huy bị hỏi bất ngờ, không biết phải trả lời như thế nào.
- ... Ta bị phát hiện rồi.
Vân Huy không ngờ Tư Mã Thác lại hỏi hắn câu đó. Hắn đến để ngăn cản cuộc chiến giữa phụ thân và nhạc phụ tương lai, nhưng lại bị dồn vào thế bí.
Cửu Dương Kính không hiểu chuyện gì đang xảy ra:
- Sao ngươi lại hỏi hắn?
- Ái nữ nhà ta thích hắn.
- ...?!
Bọn họ đều sững sờ. Vân Huy cũng sốc như họ, nhưng chuyện chưa dừng lại ở đó. Trần Bách Tùng lúc này mới phản ứng lại, vội vàng nói:
- Ngươi nói gì? Thiếu hiệp này đứng về phía chính đạo.
- Cái gì?
‘Khoan đã. Có nghĩa là Trần Bách Tùng biết đến ta?’
Vân Huy nhớ chỉ cho Trần Bách Tùng xem di vật mẫu thân, nhưng lúc đó hắn đang đeo mặt nạ, lão cũng không biết gì về mẫu thân hắn. Vậy mà ...
- Chính đạo?
Tư Mã Thác nhíu mày nhìn Vân Huy.
Đầu óc hắn đang rối như tơ vò thì Trần Bách Tùng hỏi:
- Nữ nhân mà ngươi liều mạng cứu có phải là con gái hắn không?
Mặt Tư Mã Thác méo xệch.
- ... À.
Lần này, đến lượt Vân Huy cứng họng, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
* * *
[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook