Trở Thành Quần Chúng Trong Tiểu Thuyết
-
Chapter 265: Hội Đồng (1)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
The Novel’s Extra
Chương 265: Hội Đồng (1)
Mặc dù anh trai kế của Prihi, Puharen là thành viên nhỏ tuổi nhất của gia đình hoàng gia, nhưng vì cậu là con trai duy nhất của Nữ hoàng, nên Puharen đã được phong là Thái tử của Plerion. Nhưng bản chất cậu ta nhu mì và nhu nhược, và cậu không có một chút đoái hoài gì đến ngai vàng. Dù sao thì cậu cũng còn quá trẻ để có thể trở thành một vị vua.
Và vì vậy, sau cái chết của cựu vương, Prihi đã giam cầm Puharen với sự giúp đỡ của các anh chị em, những người thầm khao khát trở thành vua thay cho Puharen.
Cho dù đó là một sự trùng hợp hay kết quả của một kế hoạch mờ ám có suy tính, điều đó vẫn còn là một bí ẩn. Vì ngay sau ngày hôm đó, các anh chị em của Prihi lần lượt bỏ mạng một cách mờ ám. Người thừa kế thứ ba và thứ tư vướng vào một vụ tai nạn chết người, và người thừa kế thứ hai chết vì ngộ độc thực phẩm, khiến Prihi ở lại trở thành người duy nhất tranh ngôi báu.
"Ác ma?"
Jin Sahyuk tiến đến gần, làm dòng suy nghĩ của tôi đứt mạch.
Tôi gật đầu và trả lời, "Puharen ở ngay đằng kia kìa."
Biểu cảm của Jin Sahyuk ngay lập tức đơ ra như tượng gỗ. Cô ấy quay lại nhìn tôi trong sự ngạc nhiên tột độ.
"Pu—… cái gì cơ, Puharen á?!"
"Ừ."
"Nhưng chính ngươi nói là cậu ta không có ở đây cơ mà!"
"Đó là những gì ta nghĩ vào thời điểm đó, giờ khác rồi."
"Không thể nà—…."
Jin Sahyuk sửng sốt nhìn về phía bên kia bức tường. Những người tị nạn đang tràn tới lâu đài khi sương mù của Puharen, được tạo ra từ quỷ năng, bao phủ khắp cảnh quan xung quanh.
“… Mẹ kiếp.”
Jin Sahyuk lẩm bẩm. Đối với cô, Puharen gần như là biểu tượng của sự sợ hãi.
Phản ứng của cô ta là hợp lý, vì Ác Ma của Puharen, 'Morax', thậm chí còn mạnh hơn cả Plucas.
"Chuyện gì đã xảy ra thế?!"
Prihi hối hả chạy tới. Cô bé nhanh chóng trèo lên tường lâu đài và nhìn xuống bên dưới. Những đoàn người tị nạn tiếp tục ùn ùn kéo tới xa xa bao phủ khắp đường chân trời.
"Đó là lũ người tị nạn ạ!!" Một hiệp sĩ lên tiếng.
Tôi đứng yên và nhìn xuống những người tị nạn.
Có ít nhất 10.000 người.
Prihi cau mày.
"…Những người tị nạn á?"
"Vâng. Có vẻ như đã có một số sự kiện hỗn loạn đang diễn ra trong lãnh thổ của Schupert. Họ đang cố gắng chạy tới đây để trú ẩn…."
Prihi im lặng.
Cô bé chỉ có thể đứng quan sát bọn họ đang ngày một tiến gần đến cổng cung điện hoàng gia.
"Điện hạ, xin hãy truyền đến chúng tôi mệnh lệnh ạ."
Sau một thời gian dài chờ đợi Prihi định thần lại, một hiệp sĩ đã nhanh chóng thức tỉnh cô bé.
Prihi nghiền ngẫm khuôn mặt của những người dân xô xát nhau kéo tới đây để tránh nạn.
Jin Sahyuk và tôi nhìn Prihi.
Prihi trầm tư trong im lặng. Cô bé không chắc liệu Plerion có đủ khả năng cáng đáng khi dân số trong thành tăng đột ngột. Mặc dù cây trồng đang được gieo hạt trong thành phố, nhưng nếu dân số tăng gấp đôi, chắc chắn sẽ thiếu lương thực.
Ngoài ra, cô bé đang phải đối mặt với một tình huống khó xử về đạo đức. Những người tị nạn đó là công dân của Schupert. Nói cách khác, họ là những kẻ phản bội đã phản bội Nhà vua, họ đã chọn phục vụ Schupert.
"… Những người đó là những kẻ phản bội đã tiếp tay với Schupert."
Prihi cuối cùng cũng mở miệng. Những người lính đứng nhốn nháo xung quanh cảm thấy hả hê và chuẩn bị tinh thần cho những gì cô bésắp nói.
"Tuy nhiên,"
Prihi tiếp tục.
Cô bé nắm chặt tay. Đôi tay nhỏ bé đó của cô toát lên vẻ quyết tâm một cách cứng cỏi.
"… Mọi người dân đều cố gắng để tồn tại nên mới chọn lựa điều đó, ta có thể thấu hiểu."
Jin Sahyuk sững sờ nhìn Prihi nói.
Tôi hy vọng rằng Jin Sahyuk sẽ học được một hoặc hai điều từ Prihi, người hoàn toàn khác với con người hiện tại của cô ta.
"Vì vậy, ta cũng có lỗi về sự phản bội của họ."
Những người tị nạn cuối cùng đã đến lâu đài. Họ đã cầu xin khẩn khiết chúng tôi mở cổng thành.
Prihi nhìn xuống họ và đưa ra chỉ thị, "Mở ... cổng."
"Nhà vua đã truyền lệnh cho chúng ta mở cánh cổng—!"
Các hiệp sĩ đồng loạt rống lên.
"Mở cổng! Mở cổng!" Với những tiếng hô lớn vang trời, cánh cổng từ từ mở ra. Những người tị nạn đổ xô vào bên trong lâu đài với tiếng reo hò và vui mừng. Cùng lúc đó, các hiệp sĩ còn lại nhảy khỏi tường để bảo vệ những người tị nạn.
"Kết giới này sẽ bảo vệ họ."
Aileen cũng kích hoạt Thần Thoại Chi Chủ của mình.
Gồ Gồ gồ— Một kết giới sức mạnh ma thuật ngay lập tức kéo dài ra và bao phủ toàn bộ bầu trời. Kết giới khổng lồ này sẽ bảo vệ đoàn người tị nạn. Kích thước của kết giới chỉ đơn giản là quá lớn, không hổ danh là 'Người lùn sống động' ... Ý tôi là 'rồng'.
Chaaaa….
Hàng trăm mũi tên phóng qua hàng rào. Chúng là những mũi tên ma thuật của Jin Seyeon. Mỗi mũi tên đều nhắm chính xác vào những con quái vật đang cố gắng khủng bố những người tị nạn.
Nhiều hiệp sĩ, cùng với Shin Jonghak, Yi Yongha và Seo Youngji đều tiến lên để giúp bảo vệ những người tị nạn.
"… Tại sao ngươi còn đứng đơ ra đó hả?"
Tôi huých Jin Sahyuk đang đứng yên, ánh mắt vẫn dán vào Prihi.
Cô ta bối rối và quay sang tôi.
"… Haizzz."
Jin Sahyuk thở dài.
"Ta đã nói điều này trước đây nhưng ..." Jin Sahyuk cất lời, với bàn tay nắm chặt, "... Ta là người thật. Ngươi đừng quên điều đó. Ta là người thật tồn tại duy nhất."
Jin Sahyuk đã nhảy khỏi thành lũy để lao đến chiến trường bên dưới.
[Hàn Quốc, Tòa Tháp Anh Hùng]
Sau khi Kim Suho dọn sạch Tháp Điều Ước, lớp vỏ bên ngoài của Tháp đã vỡ vụn thành hư không. Lúc đầu, mọi người cho rằng Tháp đã bị phá hủy. Sự hoảng loạn bao trùm toàn cầu và giá cổ phiếu lao dốc. Nhưng người ta đã sớm thông báo rằng Tháp vẫn còn nguyên vẹn và nó chỉ thay đổi một chút xíu. Mọi người vẫn có thể vào Tháp và Người chơi bên trong Tháp có thể tiếp tục cuộc phiêu lưu của họ.
"… Khi nào thì cậu ấy mới ra vậy chứ? Chờ đợi sốt hết cả ruột rồi đây này."
Trong một quán cà phê trên tầng 3 của [Tòa Tháp Anh Hùng], Chae Nayun phàn nàn.
Yoo Yeonha trả lời câu hỏi của cô ấy.
"Hiệp Hội có lẽ có rất nhiều thứ để hỏi cậu ấy. Chủ yếu là về phần thưởng cậu ấy nhận được khi dọn Tháp. Và họ cũng có thể tò mò liệu cậu ấy có vui lòng chia sẻ phần thưởng với họ không, còn nếu không ấy, thì cậu ấy phải chuẩn bị sẵn sàng một núi tiền thuế để trả đi…. "
Cuộc họp của Kim Suho với các giám đốc điều hành của Hiệp Hội đã diễn ra trong ba giờ liên tục. Những người đến chúc mừng thành công và đều mong chờ cậu ấy trở về.
"Chậc chậc."
Đây là lý do Yoo Yeonha không thích Hiệp Hội.
Không hiểu là thằng cha nào bày ra cái ý tưởng ngu ngốc đó khi tổ chức một cuộc họp với một người vừa trở về từ Tòa Tháp mà không cho cậu ấy nghỉ ngơi một giây nào chứ? Cô tặc lưỡi bất bình.
"Tớ đã quá ngán ngẩm với những lũ người ở Hiệp Hi này rồi."
Chae Nayun cũng lẩm bẩm một câu trả lời tương tự.
"Ồ, có phải các em đó không, Nayun và Yeonha?"
Trước sự cộng hưởng đột ngột của một giọng nói nhẹ nhàng nhưng quen thuộc, cả hai đều quay đầu lại.
Yun Seung-Ah, thủ lĩnh của ‘Thánh Ân Tạo Hóa’, đang đứng đó.
"Ồ, đã lâu rồi không gặp, chị!!"
"…Xin chào."
Chae Nayun rõ ràng rất vui khi thấy cô ấy, nhưng Yoo Yeonha thì khác, c côố gắng che giấu sự khó chịu của mình.
"Thật vui khi gặp lại cả hai người ~"
Với một nụ cười tươi rói, Yun Seung-Ah ngồi vào bàn của họ.
"Chị thấy em để tóc lên thật dễ thương đó, Nayun à."
Chae Nayun cột tóc đuôi ngựa. Cô ấy dùng tay vuốt tóc, vừa hạnh phúc nhưng cũng có chút xấu hổ ngại ngùng trước lời khen của Yun Seung-Ah.
"Haha…. Tóc dài khá vướng víu ấy mà, vì vậy em quyết định buộc nó lên. Tuy nhiên, em sẽ sớm tỉa ngắn đi."
"Nhưng em không nên làm thế đâu. Để kiểu này nhìn quyến rũ hơn nhiều."
Yun Seung-Ah xoa nhẹ vào đầu Chae Nayun và hướng ánh mắt sang Yoo Yeonha.
"À… và, quý cô Yeonha?"
"…À vâng."
Yoo Yeonha cảm thấy không thoải mái khi ở gần Yun Seung-Ah, và Yun Seung-Ah có lẽ cũng cảm thấy như vậy. Tất cả là do mối quan hệ giữa 'Thánh Ân Tạo Hóa' và ‘Nan Chi Bản Chất’. Mặc dù Nan Chi Bản Chất là bang hội số một hiện tại và gần như bất khả chiến bại, hai bang hội đã rất cạnh tranh với nhau ngay từ đầu.
Yun Seung-Ah tấn công trước.
"Tôi gần như bắt đầu cảm thấy có lỗi với em, nhưng tôi rất vui vì cuối cùng mọi thứ đã ổn thỏa. Tôi nghe nói Nan Chi Bản Chất đã đầu tư rất nhiều tiền vào Tháp Điều Ước…. Thật tốt là nó đã không sụp đổ. "
Cô ấy chỉ ra một thực tế rằng, mặc dù Nan Chi Bản Chất đã đầu tư số tiền khủng khiếp vào Tháp, nhưng Thánh Ân Tạo Hóa vẫn chiến thắng trong cuộc đua này.
"… Đúng vậy. Có vẻ như mọi người vẫn có thể vào Tháp tự do, miễn là họ có vé vào cửa. Có vẻ như không có gì thay đổi bên trong cho lắm, vì vậy đó thực sự không phải là vấn đề lớn. Vậy nên em tin rằng bản thân Tháp là một tiềm năng rộng mở cho một thị trường thậm chí còn lớn hơn. "
Yoo Yeonha trả lời một cách khó coi, với ánh mắt khổ não nhìn Yun Seung-Ah.
‘’Dù thật đáng tiếc là Suho bên chị mới là người chiến thắng, nhưng hầu hết các doanh nghiệp tạo ra lợi nhuận bên trong Tháp đều do các bang hội khác quản lý. Vậy nên em xin chia buồn…"
Sự thương hại và cảm thông là vũ khí của Yoo Yeonha.
Lông mày của Yun Seung-Ah khẽ giật.
"… Ôi trời ~ Làm ơn, đừng nói như vậy chứ em, bởi vì ai làm bao nhiêu thì người ấy hưởng, cơ hội cho tất cả mọi người mà, mặc dù chị không chắc phần thưởng là gì."
"Xin lỗi chứ… Nhưng em nghĩ phần thưởng chỉ mình Suho hưởng trọn."
Yoo Yeonha nở một nụ cười thông cảm. Yun Seung-Ah nhận thấy giọng nói của đối thủ của mình đang khá cáu kỉnh, và các tĩnh mạch gần thái dương bắt đầu nổi lên.
"… Kim Suho là người của Thánh Ân Tạo Hóa. Cậu ấy sẽ sớm được thăng chức lên Phó đội trưởng thôi ~"
"Ồ, tuyệt vời ghê ha? Em nghe nói rằng mức lương cho Phó đội trưởng của Thánh Ân Tạo hóa về cơ bản cũng giống như mức lương của Trưởng nhóm của các bang hội khác ..."
Yoo Yeonha đang cố gắng để khiến Yun Seung-Ah xấu hổ, cô ấy ngay lập tức phản bác, "Điều đó không phải vẫn tốt hơn việc chỉ có mỗi mình Giám đốc quản lý mọi thứ trong hội sao?"
"… Hahaha ~"
"Ahihihihi."
Trong khi lời qua tiếng lại, cả hai đã mỉm cười với nhau. Những lưỡi dao ẩn trong nụ cười của họ thật sắc bén, và Chae Nayun quyết định lủi hoàn toàn ra khỏi cuộc trò chuyện này.
"Gần đây, rất nhiều người đã nói về việc em là nhà lãnh đạo giấu mặt-..."
"Ô đúng rồi!"
Yoo Yeonha ngắt lời Yun Seung-Ah.
Cô ấy cười toe toét và vỗ tay.
"Em có nghe nói sinh nhật của chị mới được tổ chức gần đây. Xin chúc mừng sinh nhật. Bây giờ chị bao nhiêu tuổi rồi nhở? 32? 33?"
Đó là nhát đâm chí mạng.
Yun Seung-Ah cạn lời. Vẻ mặt cô ấy liền đơ ra. Cô muốn oán thán rằng câu hỏi này hoàn toàn không công bằng tẹo nào, nhưng lại không thể, bởi vì làm như vậy sẽ chỉ bộc lộ sự bất an của cô ấy về tuổi tác.
Thay vào đó, cô ấy cười nhàn nhã.
"Ồ, em không cần phải chúc mừng đâu. Dù sao em sớm muộn cũng bằng tuổi chị mà ~"
"Ngay cả khi đó em vẫn sẽ trẻ hơn rất nhiều so với chị ~"
Yun Seung-Ah cảm thấy như thể bản thân lại càng hứng chịu sát thương mạnh mẽ bởi những lời nói chọc ngoáy của Yoo Yeonha. Đó là một đòn chí mạng nã thẳng vào cằm cô. Nước mắt cô chực trào ra. Cô đã lãng phí ngần ấy năm để cống hiến hết thanh xuân cho hội của mình. Cô ấy cũng từng trẻ trung chứ bộ….
"Chết tiệt… vậy mấy em tới đây làm gì?"
Cuối cùng Yun Seung-Ah quyết định dẹp bỏ mọi hành động giả nai bày ra nãy giờ.
Yoo Yeonha trả lời với một nụ cười chiến thắng.
"Em đến đây để chúc mừng Suho. Ngoài ra, cậu ấy còn hỏi em về Orden."
"… Đúng như chị nghĩ. Thằng bé thật là cần mẫn quá."
Yun Seung-Ah thở dài.
Có vẻ như cậu ấy đang lên kế hoạch đối phó với Orden ngay sau Tháp Điều Ước đi đến hồi kết, mặc dù cô ấy đã giục cậu ta nghỉ ngơi biết bao nhiêu lần.
"Vậy thì ... Nayun, em cũng ở đây vì Orden à?"
"Hả? À vâng."
"…Tại sao?"
Chae Nayun nở một nụ cười chua chát. Hiện tại tinh thần cô ấy không ổn định lắm. Rất nhiều thứ vẫn còn lởn vởn trong đầu cô, bao gồm cả Sự cố Kwang-Oh, cha cô, ông cô, Kim Hajin, và Chae Jinyoon….
Đã đến lúc phải làm sáng tỏ những nghi ngờ gặm nhấm tâm trí cổ bấy lâu.
"Bởi vì Kim Hajin ở đó."
**
[Hỗn Mang, Tầng hầm tối tăm bên dưới quảng trường]
Boss đã chuẩn bị xong cho [Đội ám sát Orden]. Ngày mai, các Ma Nhân sẽ đến, và họ đã lên kế hoạch bắt đầu nhiệm vụ vào ngày hôm sau.
"… Quỷ Quyệt ư?"
Boss nghiêng đầu sang một bên, bị hấp dẫn bởi tin đồn cô vừa nghe được ngay trước khi nhiệm vụ bắt đầu.
"Yup ~ Rõ ràng là Quỷ Quyệt đã rơi vào tình thế tồi tệ ~ Dẫn đến kết cục tất cả tay sai của ả ta đều bị bắt ~"
"Thật sao? Chuyện gì xảy ra?"
"Chà, sự thật là…."
Jain giải thích chi tiết về tin đồn.
Sau cuộc họp cuối cùng giữa Đoàn Kịch Tắc Kè Hoa và Quỷ Quyệt, mọi nhân sự chủ chốt của Quỷ Quyệt, bao gồm cả những người lãnh đạo của ả, đều bị bắt và giam trên tầng 16. Jain không chắc tại sao.
Mất tất cả các giám đốc điều hành là điều gây tổn hại, ngay cả đối với một người có tầm ảnh hưởng lớn như Quỷ Quyệt.
"Hiện tại chúng ta an toàn vì các mục tiêu của chúng ta đều phù hợp ~ Nhưng sau khi chúng ta thoát khỏi Orden, Quỷ Quyệt và các Ma Nhân khác có thể cố giết chúng ta đó~"
… Mặc dù Boss, Jain và ngay cả bản thân Kim Hajin cũng không hề hay biết, nhưng vụ bắt giam đó được cho là do Kim Hajin. Người ta có thể gọi đó là kết quả của sự trung thành quá mức. Kim Hajin đã khiến cho từng thủ lĩnh của Quỷ Quyệt bị nhốt trong tù mà không hề hay biết về vụ việc.
"Vậy bây giờ Quỷ Quyệt đang làm gì?"
Jain cười tinh quái trước câu hỏi của Boss.
"Chắc ả ta uống rượu quá ~ Ngoài ra còn có tin đồn nói rằng cô ta khóc đến mức mất ngủ mỗi đêm, hehehe."
"… Hả. Khóc? Người phụ nữ đó á?"
Quỷ Quyệt khét tiếng là máu lạnh. Chắc chắn, cô ta rất phấn chấn và vui vẻ, và ả sẽ khen thưởng trước sự vâng lời, nhưng lại không hề tỏ ra từ bi đối với sự bất tuân. Số Ma Nhân mà cô ta đã giết cũng vượt quá bốn chữ số.
"Tin tôi đi ~ Nhiều người đã nhìn thấy cô ta với đôi mắt sưng húp á ~"
Trong một khoảnh khắc, Boss cố hình dung Quỷ Quyệt với đôi mắt sưng húp.
Nhưng cô cảm thấy rất khó để hình dung bất kỳ Ma Nhân nào mít ướt, không chỉ Quỷ Quyệt.
"Dù sao thì Quỷ Quyệt cũng phải rất tuyệt vọng khi yêu cầu sự giúp đỡ của chúng ta. Ả ta nghe nói rằng ta đã đến tầng 29, cô ta hỏi liệu chúng ta có thể yêu cầu Hắc Liên Hoa giúp phóng thích người của ả không."
"…Và đổi lại?"
Boss bày ra một biểu hiện đầy đe dọa. Cô khinh thường những người nhờ vả mà không đáp lại bất cứ thứ gì.
"Cô ta đang cung cấp đấu trường chiến đấu ở Hỗn Mang để đổi lấy sự giúp đỡ của chúng ta. Boss có nhớ lần trước Quỷ Quyệt đã chiếm lĩnh đấu trường như thế nào không?"
"Ờ, đấu trường…. Nói với cô ta rằng chúng ta đang suy xét nhé."
Trong khi đó, cùng lúc đó, Quỷ Quyệt đang nằm trên giường của cô ta. Cô ả thở dài và nhìn chằm chằm lên trần nhà với ánh mắt trống rỗng. Ả không chắc mình đã bị lôi vào mớ hỗn độn này như thế nào nữa.
"Chết tiệt thật…."
Mỗi người trong số các giám đốc điều hành của cô ả đều phải đang phải ngồi tù mọt gông. Cô ta đã tự mình nuôi nấng họ và họ phục vụ trực tiếp dưới quyền cô ta. Tất cả bọn họ ít nhất đều có kỹ năng tương xứng như một Anh Hùng Hạng 4.
Quỷ Quyệt vô cùng tự hào về 'Đội ngũ Điều hành' vì đó là động lực lớn nhất thúc đẩy Quỷ Quyệt vươn lên dẫn đầu.
Tất nhiên, mất đi các giám đốc điều hành không có nghĩa là cô ta yếu đi chút nào. Rốt cuộc, bản thân Quỷ Quyệt cũng mạnh như một Anh hùng hạng cấp Bậc thầy. Nhưng nếu không có những người điều hành, Quỷ Quyệt như một nhóm có thể tan rã bất cứ lúc nào. Cô ta không còn có thể đảm bảo họ sẽ chiến thắng 'Nỗi Kinh Hoàng'.
"… Những tên khốn đó."
Quỷ Quyệt nghiến răng khi nghĩ đến nhà tù trên tầng 16.
Cô ta đã cố gắng sử dụng các mối quan hệ của mình để kéo các giám đốc điều hành ra nhưng thất bại thảm hại. Nỗ lực phá hủy nhà tù của cô ta cũng vô ích. Không chỉ các NPC ở tầng 16 mới mạnh và có kỹ năng, mà một thứ gọi là [Hệ thống] cũng giảm mạnh tất cả các chỉ số của cô ta.
—Quỷ Quyệt-nim.
"Gì?!"
Quỷ Quyệt rùng mình trước giọng nói qua hệ thống liên lạc nội bộ. Gần đây cô ta đã vượt qua nỗi sợ của cái chết. Không có người điều hành, ả thậm chí không muốn nghĩ đến điều gì sẽ xảy ra nếu 'Nỗi Kinh Hoàng' liên minh với 'Kẻ Hủy Diệt' và tấn công Quỷ Quyệt….
"… E hèm. Ừ, vậy, sao?"
Tuy nhiên, Quỷ Quyệt đã đứng lên một cách hiên ngang. Ả ta nghĩ mình cần phải giả vờ vui vẻ bình thường, ít nhất là trước mặt những người cấp dưới của mình.
—Chúng tôi đã nhận được một tin nhắn từ Đoàn Kịch Tắc Kè Hoa.
"Cái gì? Đoàn Kịch Tắc Kè Hoa?"
—Vâng. Họ để lại một tin nhắn mà tôi nghĩ là có liên quan đến vấn đề ở tầng 16. Họ nói rằng họ sẽ "xem xét nó".
Trái tim của Quỷ Quyệt ngay lập tức chùng xuống, nhưng cô ta giả bộ thờ ơ và gật đầu.
"Chậc. Không đời nào mà Đoàn Kịch Tắc Kè Hoa có thể làm được điều gì mà chúng ta không thể làm được. Thật nực cười ... Mà cứ nói với chúng là chúng ta sẽ chờ đợi, còn người cũng nên quay trở lại khóa huấn luyện của mình đi!"
—Vâng, đã rõ ạ.
Cạch.
Ngay sau khi cuộc gọi bị ngắt kết nối, Quỷ Quyệt thở dài thườn thượt.
"… Khỉ thật."
Ả không thể tin rằng hy vọng cuối cùng của mình là phải phụ thuộc vào một băng nhóm trộm cướp.
‘Sao lại đen như chó vậy? Đường đường là Quỷ Quyệt lẫy lừng, lại vào tù ngồi hết vậy chứ? Điều này có nghĩa là các giám đốc điều hành mà ta tự nuôi dưỡng bấy lâu nay đã thua lũ NPC à? '
Dù có suy nghĩ nhiều đến đâu, ả cũng không thể xử lý được toàn bộ tình hình.
Sự xuống dốc hiện trạng của ả giờ đây thật quá đáng hổ thẹn.
Quỷ Quyệt run lên vì tức giận trong khi nhắm mắt lại.
**
[Lục địa Akatrina]
Những người tị nạn tiếp tục đổ dồn về cho đến rạng sáng, và chúng tôi đã đóng cổng sau khi cho người cuối cùng vào. Một trong những người tị nạn là Kiếm Sư Raylen.
Chúng tôi đã lên kế hoạch thẩm vấn Raylen, nhưng thành thật mà nói, anh ta dường như đã mất trí khi liên tục lẩm bẩm một mình. Rõ ràng là anh ấy không có đủ nhận thức để trò chuyện, chúng tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc dùng đến 'thôi miên' của Aileen.
"Phù…."
Cuộc thẩm vấn hiện đang diễn ra trong ngục tối.
Tôi leo lên phòng tiếp tân ở tầng một và ngả mình trên ghế thư giãn.
Suy nghĩ của tôi lạc trôi đến Puharen. Bây giờ cậu ta đã hoàn toàn bị ma hóa rồi, toàn bộ nhiệm vụ này đã trở nên khó khăn hơn rất nhiều.
"… Cậu ở đây à?"
Tôi đang chìm sâu trong suy nghĩ, cố gắng tìm ra cách để vượt qua mớ hỗn độn này khi Jin Seyeon đến gần tôi.
Tôi hỏi Jin Seyeon, "Mọi người thẩm vấn xong chưa?"
"Không. Thằng cha đó thậm chí còn không thể nói thành lời. Nhưng tôi chắc rằng mọi thứ sẽ ổn thỏa vì Cô Aileen đang cố gắng hết sức." Jin Seyeon trả lời với một nụ cười nhẹ. "Quan trọng hơn, từ giờ cậu tính làm gì, Hajin-ssi?"
"…Tôi không biết."
Bây giờ tình hình đã đi xuống đến mức này, tôi chỉ còn hai lựa chọn.
"Chúng ta có thể diệt Ác Ma, hoặc bí bách lắm thì chạy trốn."
"…Chạy trốn?"
"Ờ. Chúng ta có thể thoát khỏi thế giới này ngay bây giờ kể từ khi Raylen mang theo hai viên pha lê còn lại."
Tất nhiên, tôi không cảm thấy quá hào hứng với ý định bỏ trốn. Mặc dù thế giới này chỉ là hiện thân của quá khứ, nhưng tôi đã trở nên khá thích nó dạo gần đây. Khả năng đồng bộ hóa cũng là một vấn đề.
"Hừm…."
Jin Seyeon dường như cũng đang gặp phải tình huống khó xử tương tự.
Tuy nhiên, tấn công được gã khá là khó nhằn.
Morax không chỉ là một ác ma thức tỉnh hoàn toàn mà còn đứng thứ 21 trong số tất cả các Ác ma.
"Ác ma mà chúng ta chống lại ... mạnh hơn tên ác ma mà Chae Joochul đã chiến đấu."
Cả Kim Suho và Chae Joochul đều không ở trên thế giới này.
Jin Seyeon im lặng trước nhận xét của tôi.
Sự im lặng tiếp tục cho đến khi ánh nắng ban mai chiếu rọi qua cửa sổ.
"Hajin-ssi."
Jin Seyeon cuối cùng cũng mở miệng. Tôi nhìn Jin Seyeon. Cô ấy nở một nụ cười thật tươi trên khuôn mặt rạng rỡ đặc trưng.
"Điều này không liên quan gì đến tình hình hiện tại của chúng ta, nhưng,.."
Giọng nói của Jin Seyeon luôn rất chân thật, không có một chút giả tạo hay thiếu chân thành.
Nó rất nhẹ nhàng, giống như được chỉ ra bởi thiết lập của tôi.
"Cậu có biết về Sự cố Kwang-Oh không?"
Dù vậy, tôi vẫn không khỏi giật mình trước câu hỏi của cô ấy. Jin Seyeon đã từng hỏi tôi về 'Sự cố Kwang-Oh' trước đây, khi tôi còn là Hắc Liên Hoa.
"Tôi đã nghe nói về sự kiện này rồi ... nhưng tại sao tự nhiên cậu lại hỏi tôi như vậy?"
Jin Seyeon mỉm cười một cách đầy bí ẩn.
"Sự thật là, tôi đã có ý định nói với cậu được một thời gian rồi."
Jin Seyeon nói với ánh mắt chăm chú vào tôi, như thể những gì cô ấy sắp nói là điều mà tôi nhất định phải biết.
"Tôi đã mất cả cha lẫn mẹ của mình trong sự cố đó, giống như cậu vậy."
***
Đọc webtoon tại: Trở Thành Quần Chúng Trong Tiểu Thuyết | Vlogtruyen.net
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook