Trở Thành Quần Chúng Trong Tiểu Thuyết
Chapter 285: Cuộc Chiến Tiềm Tàng (2)

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

The Novel’s Extra

Chương 285: Cuộc Chiến Tiềm Tàng (2)

[Pháo Đài Ngầm ở Châu Phi]

“Hắn đang âm mưu xây dựng nên một đất nước.”

Đây là lời khai cuối cùng của Rumi với vai trò là gián điệp.

“…Một đất nước?”

Aileen và Jin Seyeon, người đang ghi chú lại lời của Rumi, bối rối nghiêng đầu.

“Đúng thế. Hắn đã dựng lên vài ngôi làng ở Châu Phi rồi. Không phải mấy người nói rằng có nhiều người đã mất tích sau sự cố quái vật gần đây sao?”

“Hả? Đúng, tôi có nói vậy, nhưng… không thể như vậy được.”

Rumi hợp một ngụm nước lạnh rồi thở dài.

“…Cô đã đoán đúng rồi đấy. Orden hẳn đã ép những người mất tích đó di cư đến những ngôi làng mà hắn dựng lên. Máy bay của mấy người không thể phát hiện ra nơi đó bởi mấy con quái điểu canh gác của hắn đã phá hỏng chúng trước rồi.”

Những điều Rumi nói đều có lý. Chính quyền đã cho cả ngàn chiếc máy bay không người lái đến Châu Phi nhưng đến 990 cái đã bị phá hỏng. Họ đã phải tận dụng vào 10 cái còn lại để tìm ra lối đi an toàn.

Nhưng việc Orden đã bắt sống loài người và thậm chí còn xây cho họ một nơi để sống là một chuyện khá là khó tin.

Rumi tiếp tục, “Tin tôi đi. Tôi đã thấy giấy tờ của hắn rồi. Tôi nắm quyền sắp xếp hạng mục.”

“Hạng mục?”

“Đúng vậy, tôi đánh giá quái vật và các ngôi làng.”

Rumi nói lại về ‘thiết lập’ của Vương Quốc của Orden. Tất cả các loại quái vật đều được phân vào từng nhóm trong số ‘Thánh Cốt’ và ‘Thực Cốt’, và từ cấp 1 đến cấp 9. Tương tự như vậy, toàn bộ các ngôi làng đều được phân cấp từ thấp, trung, đến hạng cao.

“…Vậy cô đang nói là ở đó thật sự có các ngôi làng?”

“Đúng vậy. Đó là những ngôi làng con người nhằm duới quyền kiểm soát bởi quái vật. Orden chọn cách này bởi hắn biết rằng không có đủ quái vật hình người khi so sánh với số lượng nhân loại. Trong số các quái vật của Orden còn có những nhà khoa học đang nghiên cứu cách để biến những con người bị bắt cóc thành quái vật.”

Khi cuộc trò chuyện đã đến chủ đề này, khuôn mặt Aileen bỗng chốc trở nên cau có. Gương mặt của Yi Gongmyung hiện trên màn hình máy tính của cô trông cũng giống hệt vậy.

Yi Gongmyung nói.

─…Chúng tôi sẽ nghe chi tiết từ những người khác.

“Hửm?”

Aileen và Jin Seyeon đều có vẻ hoang mang.

‘Ý ông ta là còn có những gián điệp khác ngoài Rumi nữa sao?’ Họ tự hỏi.

“Ý ông ‘những người khác’ nó có nghĩa là gì vậy”

─Ồ, tôi và mới nhận được tin này thôi.

Yi Gongmyung thở phào nhẹ nhõm rồi chuyển tiếp tin nhắn à ông vừa nhận được từ cấp trên.

Có vẻ là Hắc Liên Hoa và những thành viên còn lại của Đoàn Kịch Tắc Kè Hoa đều đang tham gia vào nhiệm vụ này. Họ đang di chuyển theo đường bộ, vậy nên nếu thật sự có các ngôi làng thì họ sẽ là những người đầu tiên tiếp cận được nơi ấy.

 

**

 

Chúng tôi đã đến Châu Phi. Ban đầu, chúng tôi không thể không tự hỏi liệu có đến sai nơi không. Đã có rất nhiều thay đổi kể từ lần cuối cùng chúng tôi đặt chân đến đây.

“Đó là ngôi làng thiệt á hả ~?”

Jain lẩm bẩm trong kinh ngạc. Những thành viên khác, bao gồm cả tôi, cũng đều bị bất ngờ.

“…Đúng vậy, về bản chất thì đúng là một ngôi làng.”

Thật không ngoa khi nói rằng Châu Phi cũng đã trải qua một ‘thay đổi đáng kể’. Mảnh đất vốn đầy rẫy những quái vật đã biến thành một nơi phù hợp cho con người sinh sống. Không có những tòa nhà cao vút hay chọc trời thường được nhìn thấy ở đô thị. Tuy nhiên, ở đó có những tòa nhà nhỏ và tròn, vừa đủ để tạo nên khung cảnh thôn quê.

“Chính xác thì chúng ta đang ở đâu vậy, Khalifa?”

Boss hỏi Khalifa.

“Tôi cho rằng chúng ta đang ở vùng ngoại ô của Lãnh thổ của Orden. Chúng ta chỉ cần phải di chuyển 700 km nữa để đến được cung điện của Orden.”

Orden sẽ ngay lập tức phát giác ra nếu như chúng tôi đặt một cánh cổng ở gần cung điện của hắn. Vậy nên Khalifa đã đặt cổng của mình ở vùng ngoại ô Châu Phi. Ngôi làng này được dựng lên ở giữa đường ngắn nhất đến cung điện của Orden.

“Nhưng mấy người dân làng đó không phải là quái vật.”

Cheok Jungyeong nheo mắt nhìn vào phía xa xa, nghiêng đầu qua lại.

“Ông nói đúng. Họ đều là con người.”

Bởi vì tầm nhìn của tôi tốt hơn ông ta, tôi đã để ý được điều đó kể từ giây đầu tiên chúng tôi đến nơi đây. Toàn bộ dân làng đều là loài người. Không phải quái vật, mà hoàn toàn là con người thuần tuý.

“Aaa~ Tui có nghe nói rằng số người đã mất tích đã tăng vọt lên từ sau sự cố quái vật gần đây~ Vậy ra đây là nơi mà hắn đem những người đó tới à~ Nhìn qua thì có vẻ hắn còn tẩy não bọn họ một chút nữa~ Thú vị thật~”

Jain khúc khích người.

Trung Đông và Tây Âu vẫn đang đầy rẫy những quái vật, và số người mất tích thậm chí còn cao hơn cả số thương vong. Ngôi làng to đến như này cũng là hợp lý nếu như đặt ra giả thuyết những người mất tích đó đã bị bắt cóc thay vì bị giết hại.

“Hừm. Để xem Orden sẽ nói gì trước đã.”

Tôi kéo chương trình phát sóng trực tiếp tuyên ngôn của Orden trên SmartWatch của mình.

─…Trước hết, ta yêu cầu gửi con người đến Châu Phi. Mỗi đất nước phải gửi đi hai trăm triệu người. Ta đảm bảo sẽ để những con tin đó an toàn.

─Thứ hai, ta yêu cầu ta và thuộc hạ của mình được chính thức công nhận tôn trọng dưới danh nghĩa ‘Nhân loại mới’. Nhân loại mới cao cấp hơn nhân loại. Nhân loại nên thấy biết ơn vì chúng ta đã không lựa chọn loại bỏ chúng và cưỡng bức cai trị chứ.

Những yêu cầu của Orden có hơi ngớ ngẩn. Không một quốc gia nào sẽ đồng ý giao ra hai trăm triệu công dân, nói gì đến một nơi đầy rẫy sự thù địch như thế.

…Là một người cai trị rất kiên nhẫn, ta sẵn sàng hào phóng cho nhân loại thời gian là 6 tháng.

“Nhiêu đó là đủ nhảm nhí cho một ngày rồi. Có vẻ là Orden đã xây lên ngôi làng này.”

Tôi tắt Smartwatch đi rồi nhìn sang những thành viên của Đoàn Kịch Tắc Kè Hoa.

Họ đều đang nhìn tôi.

“Xem nào… Sao chúng ta không thử dựng một cái tiền đồn trước đi? Giống như cái pháo đài ngầm ấy, cái mà Lực Lượng Đặc Nhiệm đã xây ấy.”

“Tiền đồn à~?”

Jain nghiêng đầu thắc mắc.

“Đúng vậy. Nhiệm vụ này hẳn sẽ tốn kha khá thời gian.”

“Tại sao chúng ta không dùng cái ngôi làng đó làm tiền đồn luôn đi?”

Cheok Jungyeong đề nghị.

“Ừm, ý hay đấy.”

“Tui đoán là ngay cả một kẻ não đặc như ông cũng có lúc hữu ích đấy chứ nhỉ~”

Không chỉ Jin Yohan và Setryn mà cả Jain cũng đồng ý.

“Ờ….”

“Sao cậu lại chần chừ thế? Chúng ta có thể quét sạch nơi đó trong một giây mà.”

Đến lúc đó tôi mới nhận ra sức mạnh thật sự của nhóm chúng tôi.

Thật ra, chỉ mình Cheok Jungyeong và Boss thôi cũng đủ để khiến lũ quái vật hình người bị choáng ngợp rồi.

“...Vậy thì được.”

Nở một nụ cười, tôi chỉa một ngón tay và trung tâm ngôi làng.

“Lâu đài ở đằng đó thế nào? Trông có vẻ như là một nơi mà trưởng làng thường ở nhỉ.”

Tòa lâu đài không to lớn nhưng vẫn cao hơn những tòa nhà ở xung quanh đó.

“Được thôi. Đến đó nào.”

Trước mệnh lệnh của Boss, chúng tôi di chuyển nhanh như một cơn gió.

[‘Crean’, một ngôi làng hạng thấp tọa lạc tại nơi xa xôi phía nam Vương Quốc của Orden]

“Hừm….”

‘Tenzuhar’ là tên quái vật hình người đã được lựa chọn để trở thành lãnh chúa của Crean. Hắn nhỏ thó và trông như một con thằn lằn vậy. Hắn được lựa chọn làm lãnh chúa bởi vì hắn là một kẻ có tài hùng biện và sở hữu khả năng hiếm có là ‘Tẩy não’.

Cũng bởi vì những con quái vật hình người mạnh mẽ hơn thường thích được ở trong cung điện trung tâm hơn là đi cai quản con người.

“…Hừm.”

Tenzuhar rung chân suy ngẫm. ‘Làm thế nào để mình có được sự yêu thích của Orden và có được danh tiếng lẫn may mắn nhỉ? Mình không thể thỏa mãn được khát vọng của mình ở vùng ngoại ô của cái nơi nóng nực như thế này được’.

“Hẳn là việc phát triển cái làng này thôi là không đủ rồi. Sịt sùi.”

Chỉ có loài người sinh sống ở Crean. Những ngôi làng ở sâu trong vùng đất chính có ít nhất vài cư dân là quái vật. Nhưng hắn ít nhất phải đạt đến cấp 1 để được cai quản những ngôi làng đó.

Sịt sùi. Ngay cả khi mình đi đào mỏ nữa thì mấy cái quặng đều thuộc về mấy ngôi làng trung hoặc cao cấp rồi….”

Crean là một ngôi làng mỏ cấp thấp.

“Nhưng nếu mình không thể tạo ra được cái gì, mình sẽ chỉ bị phạt thôi. Sịt sùi.”

Premian, quặng ma thuật tinh khôi nhất trên Trái Đất.

Một lượng lớn Premian đã bị chôn vùi ở Crean và đó là lý do vì sao toàn bộ dân làng đều là con người. Bởi quái vật có những cái móng vuốt sắc nhọn, chúng sẽ nghiền Premian thành bụi mịn ngay cả trước khi hoàn thành đào chúng lên.

“Không có cơ hội nào để mình trở nên nổi bật cả…. Sịt sùi.”

Tenzuhar bặm môi.

Hầu hết quái vật hình người đều có khao khát mãnh thành công mãnh liệt. Đó là khuynh hướng được di truyền, được ban cho chúng để bù lại việc chúng không mạnh mẽ như những con quái vật khác.

Tenzuhar cũng không khác gì. Hắn không thỏa mãn với ngôi làng mà hắn nắm quyền, mặc dù Crean đã là quá tốt dành cho hắn rồi.

“Chết tiệt. Quân đâu!”

Cảm thấy khó chịu, Tenzuhar gọi một tên lính canh vào để xoa dịu cơn đói của mình.

─Khécccc!

Lính canh của Tenzuhar là một con quái vật cấp 4 không có khả năng giao tiếp hay suy nghĩ phức tạp. Hắn được phân vào cấp 4 chỉ bởi vì hắn rất mạnh. Đủ mạnh để chiến thắng một Anh Hùng cấp cao hạng 3.

“Tìm thứ gì đó cho ta ăn đi!”

─Khéccc!

Tên lính gật đầu rồi rời đi.

“Chậc.”

Tiêu chuẩn để phân loại quái vật chỉ mới được thay đổi gần đây thôi. Hầu hết quái vật đều được phân vào khoảng giữa cấp 1 và cấp 9. Chỉ một số mới có thể trở thành ‘Thực Cốt’ hoặc ‘Thánh Cốt’.

Sịt sùi. Mình có thể làm gì với loại cấp dưới thậm chí còn không thể nói được đây?”

Thật ra, tiêu chuẩn chính để phân loại quái vật là khả năng giao tiếp của chúng. Nếu chúng không thể nói một cách đàng hoàng, chúng cao nhất cũng chỉ được cấp 2. Tiêu chuẩn thứ chính được xét tới là sức mạnh, tri thức, và khả năng đặc biệt.

Tenzuhar là một quái vật hình người cấp 3. Hắn yếu ớt nhưng lại có thể nói một cách trôi chảy. Khả năng của hắn ở mức ổn định và trí khôn của hắn thì còn cao hơn cả con người trung bình.

Cạch─

Đúng lúc đó, hắn nghe thấy tiếng náo loạn ở dưới lầu.

Tenzuhar bật dậy, đầy tức giận.

Sịt sùi! Hắn thậm chí còn không thể làm một việc đơn giản như mang thức ăn đến cho mình nữa chứ! Sịt sùi.”

Hắn dậm chân đi tới cửa để mắng nhiếc tên lính canh của mình.

Đúng lúc đó.

Kít─ Cánh cửa mở ra.

Không, có ai đó đã mở cửa ra.

Tenzuha đầy hoang mang nhìn người đang đứng ở đằng sau khe hở.

“…?”

Con người này to vật vã. Cơ bắp của người đó có kích cỡ như cái đầu của ông ta còn bắp chân thì dày như eo ông ta vậy.

‘Mình có người dân nào trông như thế à?’ Tenzuhar ngẫm nghĩ.

Đột nhiên, xoẹt─

Một lưỡi dao sắc bén kề vào cổ Tenzuhar. Tên quái vật hình người nín thở trước sự lạnh lẽo đột ngột đó.

“Im lặng đi.”

“…”

Tenzuhar liếc nhìn kẻ thù đằng sau lưng mình.

Hắn không thể nhìn thấy mặt của kẻ xâm nhập, nhưng Tenzuhar nhận thấy rằng người đó đang mặc một chiếc áo choàng màu đen với một hình hoa sen được thêu lên.

‘Hắc Liên Hoa’.

Danh tiếng của cậu ta cũng đã lan xa đến tai những con quái vật của Orden. Tenzuhar bắt đầu run lẩy bẩy trong sợ hãi.

“…Ngươi có muốn trăn trối gì không?”

Hắc Liên Hoa hỏi.

Dưới áp lực và nỗi sợ kinh hoàng, Tenzuhar trả lời.

“Tha cho ta…. Ta không biết gì hết. Ựcccc. Ực, ực. Ựcccc….”

Tenzuhar bắt đầu đảo lưỡi loạn lên rồi nhanh chóng mất đi nhận thức khi hắn tự cắn lưỡi mình. Kim Hajin nhìn qua chỉ số của hắn.

[Sinh lực 33/100]

[Tên – Tenzuhar]

[Vị trí – Khinh Tội / Chủ Nghĩa Tham Vọng]

[Kết giới – Trung bình Hạng 1]

[Tiềm năng – Trung bình Hạng 3]

[Công việc – Quản trị viên cấp thấp]

[Trạng thái – Mất nhận thức do sợ hãi]

[Khả năng đặc biệt – Tẩy não trung cấp thấp]

[Tiềm năng dụ dỗ – Đặc biệt cao]

Hắn không có khả năng gọi cứu trợ từ xa.

Không có lý do gì để kết liễu hắn, thế nên Kim Hajin vứt hắn xuống sàn.

 

**

 

Chúng tôi dễ dàng có được tòa lâu đài. Tôi trói Tenzuhar lên bằng một sợi dây thừng rồi treo ngược hắn xuống. Rồi sau đó, tôi ngồi xuống chiếc ghế sofa ở gần đó.

“Hừm. Nhìn từ đây thì khung cảnh đẹp đến bất ngờ đấy.”

“Vậy thì giờ tiền đồn đã được lo xong….”

Boss nhìn ra ngoài cửa sổ còn Jain thì đang lầm bầm nhìn bản đồ trong tay mình.”

“Chỉ có bốn ngôi làng từ đây đến Cung Điện của Orden.”

“…!”

Vào khoảnh khắc đó, Tenzuhar mở choàng mắt ra.

“Hựuu!”

“Ể? Cái mẹ gì. Cậu chưa giết nó nữa à, Liên Hoa~?”

“Không. Tôi nghĩ rằng sau này chúng ta có thể lợi dụng hắn.”

Sịt sùi. Làm ơn tha cho ta. Tha cho ta đi, Sịt sùi….”

Tenzuhar lại ngất thêm lần nữa ngay sau khi vừa mở mắt.

‘Con quái vật lạ lùng.’

Tôi là hắn đi rồi triệu hồi một thương nhân quỷ lên.

[Bạn đã dùng 1000 DP để triệu hồi thương gia quỷ ‘Kuong’.]

─Rất vui được gặp cậu! Tôi là thương gia quỷ, Kuong!

Kuong, tên thương gia quỷ ‘trung lập’ duy nhất mà tôi từng gặp qua, xuất hiện trước mặt tôi. Hắn ta tươi cười với tôi.

“Ta cần một thiết bị liên lạc mà tôi có thể dùng để liên lạc với pháo đài ngầm. Ngươi có thứ gì giống như thế không?”

─Vâng, tất nhiên rồi~ Một cho cậu và một cho pháo đài. Đó là 1250 DP bao gồm cả phí vận chuyển nhé.

Khi tôi trả cho hắn 1250 qua Hệ Thống, Kuong được cho tôi một cái máy thu phát cầm tay.

─Cảm ơn. Cậu còn cần gì nữa không?

“Ờm… Chắc có?”

Hệ thống thương gia quỷ hóa ra lại hữu dụng hơn tôi nghĩ. Việc bọn chúng sẵn sàng làm bất cứ điều gì cho tôi miễn là tôi trả công cho chúng là rất tiện lợi, đúng như những gì Yoo Yeonha đã nói.

Tôi vừa gãi cằm vừa nói.

“…Này.”

─Vâng?

“Có cách nào, ờm, kiếm DP mà không cần làm gì không?”

─Cậu đã làm rồi đấy thôi, bằng xổ số ấy!

“Ừ thì, đúng là như vậy. Nhưng ngươi đã nói rằng số lượng vé hạng nhất đã được quyết định trước. Và việc cào toàn bộ đống vé đó khá là mệt mỏi.”

Xổ số DP được chia thành nhiều vòng và chỉ có 10 vé hạng nhất trong từng vòng mà hôi. Vậy nên, khi số lượng vé hạng nhất giảm đi, khả năng chiến thắng cũng giảm đi theo luôn. Và không có cách nào để tôi biết rằng liệu toàn bộ số vé hạng nhất đều đã bị lấy mất, đặc biệt là khi cân nhắc đến việc trò xổ số này diễn ra ở nhiều chiều không gian như tên thương gia quỷ đã đề cập đến.

─Hừm~ Vậy thì, cậu có muốn thử qua trò chơi nhỏ này không?

“Trò chơi nhỏ?”

“Này, Liên Hoa~ Cậu đang vui vẻ với tên thương gia quá nhỉ~?”

Jain đột nhiên xen ngang vào, và tôi đẩy cô ấy đi.

“Đó là cái gì?”

─Xin hãy nhìn qua đây đi.

Kuong xòe lòng bàn tay ra và, đột nhiên, một đoạn phim bật lên.

[Một chiều không gian ở trong một chiều không gian. DP quyên góp của các bạn có thể cứu được một chiều không gian phụ khác.]

Nghe cứ như là câu trong quảng cáo dịch vụ công cộng ấy.

Sau khoảng 5 giây, một khối cầu hiện lên bên trên hai bàn tay của Kuong.

“Cái gì đây?”

─Tương tự như xổ số, đây là một trò chơi may rủi. Hành tinh này được gọi là ‘Lailos’. Đây là một chiều không gian phụ của Trái Đất.

“Chiều không gian phụ?”

─Đúng vậy, đây là một không gian cấp thấp hơn Trái Đất. Sự khác biệt giữa Trái Đất và Lailos cũng giống như sự khác biệt giữa ‘thực tế’ và ‘tiểu thuyết’ vậy.

“…Tại sao trong tất cả mọi thứ ngươi lại chọn so sánh nó với tiểu thuyết vậy?”

─Chỉ là một ví dụ thôi mà. Dù sao thì, nhìn vào đây đi.

Kuong lắc tay mình để phóng to và ‘Lailos’. Khối cầu biến thành một mảnh đất. Một nhóm quân lính đang đứng ở đó.

Kuong nói.

─ ‘Lailos’ cũng đang chiến đấu chống lại Ma Giới Hóa. Cậu, một sinh vật ở chiều không gian cao cấp hơn, có thể giúp cư dân Lailos.

“Tại sao ta lại phải giúp họ chứ? Ta bận lo cho thân mình rồi.”

─Bằng cách tài trợ cho một người, cậu có thể nhận được DP mỗi khi người mà cậu tài trợ kết liễu được một con ma thú.

“…Hừm. Thật sao?”

Tôi nhìn kỹ vào đám kỵ sĩ.

‘Một, hai, một, hai─!’

Hàng trăm người kỵ sĩ tí hon đang chăm chỉ luyện tập.

‘Cậu sẽ không thể giết dù chỉ là một con ma thú nếu như tất cả những gì cậu có thể làm được chỉ là nhiêu đó!’

Ngay cả lời mắng nhiếc của kỵ sĩ cấp trên nghe cũng đáng yêu nữa.

─Tại sao cậu không thử qua đi nhỉ! Nhưng cẩn thận nhé! Cậu chỉ có thể tài trợ cho nhiều nhất là ba người thôi. Thường thì là chỉ có một thôi, nhưng cậu được thêm hai bởi vì cậu có 5 chỉ số! Dù sao thì, cậu nên thử chọn người nào có tiềm năng cao ấy.

“A~ Vậy ra đó là lý do mà ngươi nói rằng trò này na ná như xổ số.”

─Đúng vậy! Cậu nên chọn người mạnh mẽ nhất và chính trực nhất! Thời gian cũng trôi qua nhanh hơn khi ở không gian này đấy. Một năm ở Lailos là 30 ngày ở thế giới này. Cậu sẽ nhanh chóng ngồi trên cả núi DP thôi!

“Hiểu rồi.”

Điều kiện đặc biệt có lợi đối với tôi.

Tôi thậm chí còn không phải dùng đến vận may của mình.

Tôi nhìn qua từng kỵ sĩ một rồi bắt đầu đánh giá tiềm năng của họ. Không quan trọng hiện giờ họ đang mạnh như thế nào. Tôi tập trung vào ‘tiềm năng’ của họ.

Một người kỵ sĩ có tiềm năng [Trung bình hạng 3], người khác thì là [Hiếm hạng 4], thậm chí vị cấp trên lớn tiếng kia cũng chỉ ở [Hiếm hạng 5] mà thôi.

‘Không ai ở đây thật sự có tài à?’

Tôi cẩn thận dò qua mấy người kỵ sĩ.

“…À, thấy một người rồi.”

Một người phụ nữ đang nấp ở đằng sau cái cây, quan sát những người kỵ sĩ khác tập luyện.

Cô trông trẻ măng và mặt trông vẫn còn búng ra sữa. Nhưng vẻ mặt cô bé đầy chính trực và kiên định đúng như một người kỵ sĩ.

[Sinh lực 100/100]

[Tên – Litrain]

[Vị trí – Người Tốt / Chủ Nghĩa Tham Vọng]

[Kết giới – Dưới Trung bình hạng 0]

[Tiềm năng – Xuất chúng hạng 9]

[Công việc – Hộ Vệ]

[Trạng thái – Ghen tị với tiền bối của mình]

[Tiềm năng dụ dỗ – Đang tìm kiếm một người để phục vụ]

Tiềm năng của cô bé ở hạng 9 tuyệt vời luôn. Tôi không biết chính xác như vậy là tốt đến mức nào, nhưng tôi cho rằng như vậy là đủ tốt để cô bé tự mình lớn lên ngay cả khi tôi để cho cô tự bơi.

Tôi chọn Litrain là người thụ hưởng của mình.

[Bạn đã chọn tài trợ cho Litrain, một hộ vệ.]

─Cậu muốn quyên góp bao nhiêu?

 “100,000 DP.”

─Wow, cậu hào phóng phết đấy~

[Bạn đã quyên gắp 100,000 DP cho Litrain. Litrain đã có được tính năng ‘Cửa Sổ Trạng Thái’.]

[Litrain dùng tiền quyên góp của bạn với lòng biết ơn.]

Khoảnh khắc tiếp theo, mắt Litrain mở lớn. Không bất ngờ mấy, cô bé trông bối rối.

Nhưng cái ‘quyên góp’ này có vẻ là một hiện tượng thường thấy ở Lailos. Litrain siết chặt nắm đấm rồi nhảy cẫng lên trong vui sướng.

─Hoan hô~! Mình đã được chọn rồi-!

Trước tiếng la hét của cô bé, tất cả những người kỵ sĩ khác đều hướng sự chú ý đến cô.

“Cái gì thế? Đột nhiên con bé vui vẻ thế.”

─A, người dân Lailos cũng quen thuộc với mấy cái quyên góp lắm… Hửm? Có gì đó lạ lắm đã xảy ra trong quá trình quyên góp!

[Vận may liên không gian của bạn đã được kích hoạt.]

[Nhờ vận may của bạn, thể chất của Litrain đã được cường hóa!]

[Nhờ vận may của bạn, sự tăng trưởng của Litrain đã được tăng tốc!]

[Bây giờ bạn có thể nhận được 100% DP mà Litrain nhận được từ việc săn ma thú.]

Xin chúc mừng! Nhân vật này sẽ trở nên vô cùng mạnh mẽ sớm thôi! Cậu sẽ có thể hồi phục lại tiền vốn quyên góp là 100,000 DP trong vòng hai tháng.

“…Ừm, việc này nghe tốt nhỉ.”

Tôi nhìn Litrain, người đang sung sướng nhảy cẫng lên, rồi tắt cái ‘trò chơi nhỏ’ này đi.

“Vậy là xong rồi.”

Tôi nhận lấy cái máy thu phát mà mình đã mua rồi quay đi.

“Pháo Đài Ngầm, mọi người có nghe thấy tôi không?”

Máy thu phát được kết nối với pháo đài ngầm.

Lời hồi đáp nhanh chóng được gửi đến.

─Vâng, tôi có thể. Aileen đây, còn anh là… Hắc Liên Hoa? Tôi đã nhận được cái máy thu phát. Vậy là chúng ta đã gặp lại rồi nhỉ. Rất vui được gặp lại, chắc vậy?

Giọng Aileen nghe vẫn vui vẻ như thường ngày.

Tôi dùng cách nói chuyện hờ hững thông thường của Hắc Liên Hoa mà nói.

“Hắc Liên Hoa đây. Chúng tôi đã chiếm được một trong mấy ngôi làng của Orden.”

***
Đọc webtoon tại: Trở Thành Quần Chúng Trong Tiểu Thuyết | Vlogtruyen.net


 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...