Vô Cực Ma Đạo (100đ/C FULL DỊCH)
-
Chapter 28: Chim sẻ ở phía sau 1
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Chỉ thấy một nữ nhân dung mạo tuyệt mỹ, vận váy dài lam nhạt, lặng lẽ xuất hiện trong tầm mắt Đinh Hạo. Làn da nàng trắng mịn như tuyết, sáng bóng, diễm lệ đến mức khiến người ta vừa nhìn đã không khỏi nín thở.
Nữ tử ấy từ phía Đỗ Minh Uy bạo liệt tiến lại, tay khẽ vung Thị Hồn Phiên cùng Kê Trảo Âm Dương Việt, sắc mặt thoáng hiện ý vui, liếc mắt nhìn qua rồi thuận tay ném cả hai vào trữ vật thủ trạc, sau đó chậm rãi hướng về phía Hác Thành Trọng.
Thấy nàng đem Thị Hồn Phiên của mình ném vào trữ vật thủ trạc, Hác Thành Trọng tóc tai rối bời, sắc diện ảm đạm càng thêm u ám, trầm giọng nói:
“Tương Như Vân, ngươi đã lấy Kê Trảo Âm Dương Việt cũng thôi, cớ gì còn đoạt luôn Thị Hồn Phiên của bổn nhân, rốt cuộc có dụng ý gì?”
“Ôi, đều là những kẻ sắp chết cả, hai vật này dù có trả lại thì ngươi cũng chẳng mang nổi xuống hoàng tuyền.”
Thanh âm nàng vẫn dễ nghe như trước, nhưng lời lẽ lại vô cùng cay nghiệt.
“Tương Như Vân, ngươi với ta vốn không giao tình, ta còn y theo ước hẹn của ngươi mà tới, hai vật ngươi đã cầm thì cứ giữ lấy, vì sao còn muốn ép ta vào chỗ chết? Làm vậy với ngươi có lợi gì, nói đi...”
Lời chưa dứt, Tương Như Vân đã rút ra một sợi dây thừng toàn thân xanh đen, quấn thẳng về phía Hác Thành Trọng. Dây thừng vừa xuất hiện liền một hóa mười, mười hóa trăm, trong chớp mắt đã áp sát trước mặt Hác Thành Trọng.
“Ngươi tưởng ta không biết ngươi đang cố kéo dài thời gian để trị thương sao? Tuy ta không sợ ngươi, nhưng nô gia ghét nhất là phiền phức, thôi thì tiễn ngươi xuống sớm cho yên chuyện!”
Tương Như Vân dù trông không nhanh không chậm, nhưng ra tay lại dứt khoát, không hề do dự.
Ngay lúc dây thừng bay tới, Hác Thành Trọng đột ngột phun ra một ngụm tiên huyết, toàn thân bừng bừng tinh thần, mạnh mẽ giật lùi mấy trượng, may mắn tránh được sự truy đuổi của dây thừng. Không chút do dự, y lao thẳng về phía Tương Như Vân, hai tay kết xuất một đoàn hắc khí đánh tới, trong hắc khí ẩn hiện ba cái huyết khô lâu.
“Là Cửu U Nghịch Hồn thuật của Hồn Luyện Tông! Ha ha, xem ra ta đã chọc giận ngươi rồi. Nhưng dùng thuật này tuy có thể tạm thời áp chế thương thế, chẳng lẽ ngươi không biết tu vi sẽ tụt một bậc sao? Cảnh giới này của Hồn Luyện Tông, cuối cùng ngươi cũng chẳng có cơ hội gì. Đã vậy còn không nhân lúc này mà chạy trốn, còn dám tiếp tục tranh đấu với nô gia, xem ra ngươi thật không muốn sống nữa.”
Dây thừng xanh đen đột ngột đổi hướng, quấn thẳng vào đầu lâu!
“Tương Như Vân, Thị Hồn Phiên này do ta tịch luyện trăm năm, vào tay ngươi cũng chẳng phát huy được bao nhiêu uy lực, cần gì phải so đo, đuổi tận giết tuyệt? Chỉ cần ngươi trả lại lá cờ này, ta cam đoan bỏ qua chuyện hôm nay, tuyệt không trả thù!”
Tuy nói vậy, ba cái huyết khô lâu bên hông vẫn lao về phía dây thừng.
“Hác Thành Trọng, ta vốn nghĩ ngươi thông minh, không ngờ hôm nay cũng chỉ đến thế. Ta sẽ chế trụ ngươi trước, sau đó dùng Âm Dương ma công luyện ngươi thành xác khô, còn sợ không tìm ra cách sử dụng Thị Hồn Phiên sao? Đến lúc đó công lực ta tăng tiến, có thể tham gia Hồn Luyện Tông hội, chẳng phải tốt sao? Thật buồn cười, ngươi thông minh một đời, lại hồ đồ nhất thời!”
Dây thừng xanh đen lại biến hóa, từ trăm thành ngàn, một nửa giao chiến với khô lâu, nửa còn lại quấn thẳng về phía Hác Thành Trọng. Y không kịp phản ứng đã bị trói chặt, trong khoảnh khắc biến thành như một đòn bánh tét.
Ngay sau đó, Tương Như Vân đã phi thân tới, ngồi đè lên người Hác Thành Trọng, chỉ lát sau toàn thân nàng đã lộ ra nét đẹp nơi vùng bí ẩn, ngồi trên thân Hác Thành Trọng bắt đầu ngọ nguậy mãnh liệt.
Hác Thành Trọng phát ra những tiếng thở dốc, vừa như thống khổ vừa như khoái lạc, Đinh Hạo nhìn mà cảm thấy kích thích, không ngờ lần đầu rình trộm lại chứng kiến cảnh tượng như vậy, càng kỳ quái hơn là ác nữ cưỡi lên nam nhân!
Lúc này, Hác Thành Trọng thở dốc càng lúc càng kịch liệt, thân thể dù bị trói vẫn giãy dụa mãnh liệt, chỉ là Tương Như Vân đã hoàn toàn chế trụ trên người y. Hác Thành Trọng càng lúc càng yếu sức, ngay khi Tương Như Vân cho rằng y đã hoàn toàn mất khả năng phản kháng, thì một luồng khói đen pha máu tươi từ miệng hắn phun thẳng vào Tương Như Vân. Đang nhắm mắt hưởng thụ, Tương Như Vân hoàn toàn không ngờ hắn vẫn còn sức phản kích, ngực bất ngờ trúng một đòn chính diện.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook