Vô Cực Ma Đạo (100đ/C FULL DỊCH)
Chapter 37: Nhìn lén giai nhân 2

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Dù cuối cùng Đinh Hạo vẫn hướng về Trần Lĩnh, vâng dạ liên hồi. Tuy trong lòng hắn chưa từng coi trọng Trần Lĩnh, nhưng thân phận hiện tại của đối phương đối với việc hành sự lại vô cùng trọng yếu, hắn cũng chưa muốn hoàn toàn trở mặt.

Sau đó, hắn lấy ra một khối cực phẩm tinh thạch tặng Trần Lĩnh, rồi cáo từ rời đi.

Mấy tháng tiếp theo, Đinh Hạo thường xuyên lui tới vùng phụ cận Đoạn Hồn sơn. Một mặt, hắn nỗ lực tu luyện để củng cố cảnh giới hiện tại; mặt khác lại tìm kiếm một ít tài liệu tu chân hiếm có nhằm luyện chế một món pháp bảo. Món pháp bảo này, theo ghi chép trong Vô Cực ma công, với tu vi hiện tại của hắn đã có thể luyện thành. Nó không có tác dụng phòng ngự hay công kích, mà chỉ dùng để ký gửi nguyên anh của tu sĩ. Thoạt nhìn tưởng như vô dụng, nhưng thực ra lại là nền tảng để tu luyện một món pháp bảo cường đại hơn về sau.

Quãng thời gian tìm kiếm ấy, hắn vẫn chưa phát hiện được tài liệu giá trị nào. Hiện tại, những tài liệu cần thiết đều không phải vật phẩm thông thường, trong ngọc giản của Trần Lĩnh cũng chẳng ghi lại xuất xứ những vật này, nên Đinh Hạo chỉ có thể tự mình dò tìm. Lúc này hắn mới nhận ra những ghi chú trước đây của Trần Lĩnh quý giá đến nhường nào.

Hôm nay, Đinh Hạo tình cờ đi tới vùng phụ cận một cái đầm sâu, nhận thấy việc tìm kiếm vô định như vậy không phải kế lâu dài. Nhìn mặt nước trong vắt, hắn không khỏi nổi hứng muốn tắm rửa. Không hiểu vì sao, từ sau khi hấp thu nội đan Bát Sí Tử Mãng, hắn lại đặc biệt có hứng thú với nước; hơn nữa, mỗi khi ở trong nước, lục thức của hắn đều trở nên thông tuệ khác thường.

Vừa xuống nước tắm gội chưa bao lâu, hắn đã cảm nhận được trong nước có dao động khác lạ, dường như có người khác ẩn hiện nơi đây. Trong lòng không khỏi sinh nghi, hắn men theo dao động ấy tìm đến nguồn cơn. Đột nhiên trong đầu vang lên một trận chấn động, thầm kinh hãi: trên đời này sao lại có nữ tử mỹ mạo đến vậy?

Chỉ thấy làn da nàng trắng nõn, dung mạo sáng sủa thanh tú, tựa như tiên tử hạ phàm, vẫn đang ung dung tẩy rửa thân thể nơi làn nước. Búi tóc trên đầu cài lược chéo, phối hợp với vòng eo uyển chuyển, chiếc cổ dài thon thả như ngọc. Làn da trắng mịn của nàng dưới ánh sáng rực rỡ càng thêm phần yêu mị, quyến rũ. Đôi mắt nàng vừa thâm sâu vừa huyền bí, mỗi lần đảo mắt đều phát ra ánh quang long lanh. Hàm răng trắng đều, khí chất toát lên vẻ cao quý nội liễm... Tất cả hòa quyện tạo nên một bức tranh mỹ nhân khiến người ta động lòng, làm Đinh Hạo không khỏi cảm thấy kích thích.

Lần đầu tiên, thân thể Đinh Hạo không thể khống chế được những xúc động nam tính dâng trào.

Có điều, tu vi của nữ tử kia, Đinh Hạo hoàn toàn không nhìn thấu, lập tức hiểu cảnh giới của nàng vượt xa mình. Thấy bản thân không thể khống chế hơi thở càng lúc càng dồn dập, trong lòng hắn thầm kêu không ổn.

Vừa định lặng lẽ rời đi, nữ tử ấy đã phát hiện Đinh Hạo lén nhìn, liền quát lên giận dữ:

– Tiểu tặc, muốn chết!

Một thanh phi kiếm dài hai xích lập tức đánh thẳng về phía Đinh Hạo. Dù đang nổi giận, thanh âm của nàng vẫn dịu dàng êm ái lạ thường.

Đinh Hạo vừa định xuất ra Nghịch Thiên Ma Kiếm, thì phi kiếm kia đã áp sát. Chỉ nhìn chất kiếm cũng biết, ngoài Nghịch Thiên Ma Kiếm ra, đây là phi kiếm tốt nhất mà hắn từng thấy!

Lúc này muốn chạy trốn đã không còn kịp, trên tay trái Đinh Hạo bỗng xuất hiện một khối hắc phù nghênh đón phi kiếm. Phù này là pháp khí phòng ngự mạnh nhất mà Đinh Hạo từng luyện. Hắc phù vừa xuất hiện liền hóa thành một tấm thuẫn cao hai trượng chắn trước người hắn.

Ngay sau đó, phi kiếm xạ ra hồng quang mãnh liệt, mặt hồ cũng bừng lên hào quang vạn trượng, hắc thuẫn bị xuyên thủng ngay tức khắc. Tuy tốc độ phi kiếm có giảm đi, nhưng vẫn tiếp tục đâm thẳng về phía Đinh Hạo. Tựa như đã đoán trước tình huống này, giờ khắc ấy, Nghịch Thiên Ma Kiếm đã nằm trong tay hắn.

Đinh Hạo vận toàn bộ chân khí vào Nghịch Thiên Ma Kiếm, nghênh chiến phi kiếm đang lao tới. Vừa mới tiếp xúc, hắn lập tức cảm nhận được một luồng lực lượng như bài sơn đảo hải truyền đến, tựa hồ dẫn khởi ngọn lửa thiêu đốt. Đinh Hạo gắng sức chống đỡ, nhưng vẫn bị phi kiếm đánh bay xa ba mươi mét mới rơi xuống đất.

Toàn thân như bị hỏa thiêu, đầu tóc rối bù, sắc mặt trắng bệch không còn giọt máu. Nhưng Đinh Hạo lại cảm thấy may mắn, nếu không nhờ Nghịch Thiên Ma Kiếm mang cực hàn chi khí cản bớt sóng lửa, thân thể hắn dù cường tráng đến đâu, nếu không sớm thích ứng với chân nguyên hỏa nhiệt, lần này đã ngũ thần tan tác. Dẫu vậy, Đinh Hạo vẫn bị nội thương không nhẹ.

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...