Vô Cực Ma Đạo (100đ/C FULL DỊCH)
-
Chapter 44: Tái tố đột phá 2
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Nhưng cũng chỉ có thể nghĩ mà thôi, không thể thực sự đem ra áp dụng. Tạm chưa nói đến việc nếu bị mấy người này phát hiện bí mật về Vô Cực ma công của mình, chắc chắn sẽ không có kết cục gì tốt đẹp, chỉ riêng tu vi đã đạt tới Phân Thần trung kỳ của người này, Đinh Hạo cũng không dám chắc bản thân có thể hoàn toàn hấp thu được hay không. Phân Thần trung kỳ a, tông chủ Vô Cực ma tông cũng mới chỉ đạt đến Phân Thần sơ kỳ mà thôi.
Hiện tại, trong mắt Đinh Hạo, người này đã không còn là một con người nữa, mà giống như một viên đan dược khổng lồ có thể giúp tu vi tăng tiến vượt bậc.
Thấy ánh mắt Đinh Hạo càng lúc càng cổ quái, sắc mặt Phùng Tinh Nhiên cũng dần trở nên cứng ngắc, quay sang phía Đinh Hạo, lớn tiếng quát:
- Tiểu tặc, hóa ra ngươi bảo bản cô nương vất vả bắt sống người này chỉ để thỏa mãn dục vọng của ngươi, thật là ghê tởm!
Đinh Hạo chỉ biết cười khổ, đến nước này cũng chẳng còn gì để nói, chẳng lẽ ánh mắt mình vừa rồi thực sự dâm đãng đến vậy? Hắn cũng không tranh cãi với nàng, lập tức nhắm tịt mắt lại, tránh để nàng tiếp tục nói thêm điều gì khó nghe.
Thấy Đinh Hạo nhắm mắt, Phùng Tinh Nhiên lại hung hăng lườm hắn mấy cái, sau đó nghiêm mặt quay về phía ba vị trưởng lão, lên tiếng:
- Ba vị trưởng lão có biết lai lịch người này không? Nhìn vào tu vi phân thần hậu kỳ của hắn, e rằng cũng chẳng phải hạng vô danh?
Ngô trưởng lão nhìn đi nhìn lại người bị bắt đang nằm trên mặt đất một hồi, rồi mới nói:
- Nhìn cách ăn mặc của người này thì hình như là lão đại của Tây Huyền ngũ quỷ. Ngũ quỷ không thuộc môn phái nào, bình thường chỉ xuất hiện ở một dải Tây Huyền sơn, chưa từng có liên hệ gì với bản tông! Còn vì sao lại đi tập kích chúng ta thì lão phu thực sự nghĩ không ra!
Sắc mặt Phùng Tinh Nhiên trầm xuống, hồi lâu mới nói với mọi người:
- Đã biết lai lịch của mấy người này rồi, việc phải làm vẫn còn rất nhiều, trước tiên cứ nhốt người này lại, đợi hắn tỉnh rồi tra hỏi cũng chưa muộn.
Ba người kia cũng không nói gì thêm.
Sau một hồi, ba người đã thu dọn sạch sẽ hiện trường chiến đấu, Phùng Tinh Nhiên quay về phía Đinh Hạo, nói:
- Bản cô nương mặc kệ ngươi xuất thân từ môn phái nào, trong thời gian này ngươi phải đi theo chúng ta. Với tu vi Khai Quang kỳ của ngươi, nếu dám giở trò gì thì đừng trách bản cô nương không giữ lời thề!
Đinh Hạo lạnh lùng đáp:
- Cô nương từ bao giờ biết giữ lời thề vậy? Nói như vậy thật khiến ta buồn cười!
- Ngươi... Bản cô nương không muốn cãi nhau với ngươi. Lần này bọn ta xuống núi là để tham gia đại hội giao dịch trăm năm một lần do Tụ Bảo tông chủ trì, bây giờ thân phận của ngươi sẽ là một đệ tử đời thứ ba bình thường của Luyện Ngục ma tông chúng ta, sau này làm gì cũng phải nghe ta chỉ huy!
Đinh Hạo biết mình không nên chống đối với nàng, liền nói:
- Đã vậy thì mong cô nương cho phép Đinh Hạo tạm lánh đi nửa khắc, Đinh Hạo cần dùng bí pháp sư môn lấy người này để chữa thương!
Phùng Tinh Nhiên nghe Đinh Hạo nói chỉ lợi dụng người này để chữa thương, không phải làm chuyện bậy bạ gì, tâm tình cũng nhẹ nhõm hơn nhiều, liền bảo Ngô trưởng lão dẫn hắn đi tìm một cái sơn động để chữa thương.
Ngô trưởng lão đưa Đinh Hạo đến trước cửa một sơn động, nói:
- Xú tiểu tử, lão phu sẽ canh giữ ngoài cửa cho ngươi, thực sự là tiện nghi cho ngươi rồi. Nhưng nếu dám giở trò gì, lão phu tuyệt đối không nhẹ tay đâu!
Nghĩ đến việc sắp được khôi phục chân khí, lại còn có thể tăng tiến công lực, Đinh Hạo nào còn tâm tư để ý đến lão. Vừa vào trong sơn động liền đặt người trong tay xuống đất, hai tay đặt lên thiên linh cái của hắn, một luồng chân khí hùng hậu dày đặc từ hai cánh tay cuồn cuộn truyền vào. Đinh Hạo trong lòng mừng rỡ, dù sao cũng là cao thủ Phân Thần trung kỳ, so với Khai Quang kỳ quả thật khác biệt một trời một vực.
Sau nửa canh giờ, Đinh Hạo đã dùng một phần chân nguyên của người đó chữa khỏi hoàn toàn các vết thương trên người, lúc này vẫn tiếp tục hấp thụ. Lại qua nửa canh giờ nữa, Đinh Hạo phát hiện thân thể đã hấp thu đến cực hạn, không thể tiếp tục nữa, nhìn lại người kia thì chỉ gầy đi một chút, vẫn chưa biến thành xác khô, xem ra tinh hoa vẫn chưa bị hấp thu hết. Nghĩ đến việc mình còn ba ngày thời gian để sử dụng, Đinh Hạo lập tức cảm thấy tâm tình thoải mái.
Vừa định đem chân nguyên vừa hấp thu ra tiêu hóa thì đột nhiên cảm thấy không ổn, lần trước chỉ hấp thu hai tu chân giả Khai Quang kỳ mà mất nửa tháng mới tiêu hóa xong...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook