Vô Cực Ma Đạo (100đ/C FULL DỊCH)
-
Chapter 46: Tụ Bảo tông hội 1
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
- Lần này là bởi vì bị thương quá nặng, bất đắc dĩ mới phải vận dụng bí pháp, mượn thân thể người này để chữa trị thương thế, chẳng qua không ngờ lại đột phá, chứ thực ra cũng không phải chỉ trong mấy ngày tu luyện mà đã đạt tới Dung Hợp kỳ. Tiểu tử lúc ấy nghĩ lại cũng cảm thấy khó tin, không ngờ giờ đây lại khiến mấy vị trưởng lão hiểu lầm. Mấy vị trưởng lão kiến thức uyên bác, chẳng lẽ từng nghe qua công pháp nào tu luyện nhanh đến vậy?
Mấy người kia cũng chỉ là hoài nghi mà thôi. Nay nghe Đinh Hạo giải thích, cẩn thận suy nghĩ lại, cũng thấy lời hắn nói có phần hợp lý, không truy vấn thêm nữa. Tuy vậy, đối với Đinh Hạo, trong lòng vẫn còn bán tín bán nghi, bởi trên người hắn thực sự có quá nhiều điều thần bí.
Phùng Tinh Nhiên nhìn Đinh Hạo bằng ánh mắt hết sức kỳ quái. Đinh Hạo biết vì chuyện trước đây nên nàng không còn tin vào những lời quỷ quái của hắn, trong lòng cũng có phần dè chừng nữ nhân này, nhưng may là nàng không nói toạc ra, Đinh Hạo tất nhiên cũng vui vẻ giả vờ ngốc nghếch.
Thấy Đinh Hạo đã chuẩn bị xong, mấy người cũng không nói thêm gì nữa. Phùng Tinh Nhiên phân phó Ngô trưởng lão dẫn Đinh Hạo đi cùng. Hắn vốn định tự mình ngự Nghịch Thiên ma kiếm bay đi, song nghĩ tới công dụng của thanh kiếm này nếu để lộ sẽ bị bọn họ phát hiện, chi bằng giữ kín vẫn hơn.
Hiện tại, tuy mấy người này tỏ ra không có ác ý với hắn, nhưng người trong ma đạo vốn hành sự khó lường, chẳng biết lúc nào trở mặt. Giữ lại bí mật này chỉ có lợi cho hắn, lại có thể nhân tiện nhàn nhã, để người khác mang mình phi hành.
Bản thân Cú Khúc sơn cũng không có gì đặc biệt, linh khí nơi đây so với Đoạn Hồn sơn còn kém xa, diện tích chỉ khoảng ngàn dặm. Thế nhưng, danh tiếng của ngọn núi này trong tu chân giới lại chẳng thua kém Đoạn Hồn sơn, chỉ bởi vì Tụ Bảo tông đóng ở đây.
Nói Tụ Bảo tông là một tông phái, chẳng bằng gọi là một đại thương đoàn. Thiên Huyền đại lục rộng lớn vô bờ, tu chân giả trong đó chỉ có thể lấy ức mà tính, các môn phái lớn nhỏ cũng lên tới hàng ngàn vạn. Chỗ nào có người, nơi đó có giao dịch, mà Tụ Bảo tông chính là nơi chuyên môn giao dịch của tu chân giả.
Tất cả tu chân giả, bất kể giàu nghèo, đều cần giao dịch. Nhờ thân phận đặc thù, Tụ Bảo tông được cả tu đạo giả lẫn tu ma giả nể mặt. Các đời tông chủ của Tụ Bảo tông, dù tu vi cao thấp khác nhau, nhưng đều khéo léo, giữ được quan hệ tốt đẹp với hầu hết tông chủ các đại phái trên Thiên Huyền đại lục, lại không thích tranh đoạt, bởi vậy Tụ Bảo tông trở thành dị loại trong tu chân giới, còn môn nhân của họ cũng tự xưng là người làm ăn của tu chân giới.
Chính bởi cách làm đặc thù ấy, tông phái này cứ mỗi trăm năm lại tổ chức một lần đại hội giao dịch, cũng là đại thịnh hội của tu chân giới. Bất luận là tu ma giả hay tu đạo giả đều có thể tham dự, hơn nữa trong thời gian giao dịch, mọi ân oán cá nhân đều phải gác lại. Nếu ai dám gây sự, sẽ bị toàn bộ các môn phái trong tu chân giới đồng loạt lên án. Vì vậy, không ít người để tránh bị truy sát đã lũ lượt kéo tới, chỉ cần đến được Cú Khúc sơn là coi như an toàn.
Sau khi nghe Phùng Tinh Nhiên kể chuyện này, điều đầu tiên Đinh Hạo nghĩ đến là tài liệu pháp bảo mà tông phái này cất giữ tuyệt đối thuộc hàng đầu tu chân giới, sớm muộn gì cũng phải tới đó kiếm một mẻ, nếu không thì làm sao xứng với chí lớn của bản thân, quan tâm gì tới công địch của tu chân giới, đến lúc đó ai dám nói không, hắn sẽ diệt cả môn phái kẻ đó.
Tụ Bảo tông có thể đứng vững ở tu chân giới nhiều năm như vậy, tất nhiên là do các tông phái thực lực tương đương kiềm chế lẫn nhau, không ai dám xuất đầu. Đinh Hạo không tin mấy tông phái kia lại có thiện ý với Tụ Bảo tông như vậy.
Khi tới sơn môn, Đinh Hạo thấy mấy người kia đều thở phào một hơi, biết là do trên đường đi từng gặp tập kích.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook