Vô Cực Ma Đạo (100đ/C FULL DỊCH)
Chapter 53: Thu Tập Tài Liệu 1

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

– Tiên giới kiếm quyết ư? Thảo nào các môn phái lại tụ tập đông đủ nơi này, có điều, nếu thật sự là tiên giới kiếm quyết thì sao lại có người nỡ mang ra đấu giá?

Đinh Hạo kinh ngạc hỏi.

– Không rõ ai là người có được kiếm quyết này, chỉ tiếc hắn không biết trân quý vật ấy, lại đem tới Tụ Bảo Tông đổi lấy mấy khối cực phẩm tinh thạch. Tụ Bảo Tông vốn định độc chiếm, chẳng hiểu vì sao tin tức lại lộ ra, các tông phái khác biết chuyện nên đều đã phái người tới thương lượng. Tụ Bảo Tông không dám đắc tội, đành phải đưa vật ấy ra đấu giá, nếu không chỉ e khó mà đứng vững nơi Tu Chân Giới.

Phùng Tinh Nhiên lạnh lùng nói.

– Thì ra là vậy, xem ra lần hội Tụ Bảo Tông này sẽ có một trường long tranh hổ đấu. Không biết tông phái nào sẽ đoạt được bảo vật đây? Hắc hắc.

Đinh Hạo thản nhiên nói.

– Các môn phái Ma Tông chúng ta đã đạt thành hiệp nghị, chắc chắn đạo môn cũng đã có tính toán riêng. Dù vật ấy rơi vào tay tông phái nào thì cũng đều vô cùng hữu ích cho sự phát triển của họ. Nếu bổn tông không thể đoạt được, cũng tuyệt đối không thể để rơi vào tay kẻ khác. Nếu không có hy vọng, thà hủy đi còn hơn!

Phùng Tinh Nhiên nói.

Đinh Hạo đối với vật này cũng không quá bận tâm. Dù sao nhờ có Vô Cực Ma Công, hắn đã thu được không ít lợi ích. Vô Cực Ma Công bác đại tinh thâm, bản thân mới chỉ lĩnh ngộ được một phần đã cảm thấy thần kỳ phi phàm. Tiên giới kiếm quyết này cho dù có đoạt được, nếu không có tu vi cường đại cũng chẳng thể phát huy, đợi đến khi mình có thể sử dụng thì chẳng biết là năm nào tháng nào, chi bằng nhân lúc các tông phái tranh đoạt, tranh thủ thu lợi còn thực tế hơn nhiều.

Nghĩ đến đây, Đinh Hạo liền nói:

– Đã như vậy, cứ chờ hội Tụ Bảo Tông bắt đầu rồi tính tiếp. Ta còn chút việc riêng phải xử lý, cô nương bận rộn, thứ cho Đinh Hạo không tiễn!

– Ồ, ngươi có chuyện gì riêng phải xử lý? Ngươi đã biết Tuyệt Sát Ma Trận, nắm rõ phương pháp bố trí, nếu trận này phát huy hết uy lực, lần này chúng ta sẽ nắm chắc phần thắng hơn nhiều. Chỉ cần ngươi chịu nói, ta đảm bảo phần thưởng không thiếu cho ngươi.

Đôi mỹ mục của Phùng Tinh Nhiên chăm chú nhìn Đinh Hạo.

– Ngươi đã thề không hỏi đến chuyện của ta, thì hãy giữ lời đi. Sự hiểu biết của ta về trận này cũng chỉ như lần trước là cực hạn rồi, có thể phát huy mạnh hơn hay không, ta cũng không rõ. Đại hội đấu giá của Tụ Bảo Tông còn chưa bắt đầu, ta còn chút đồ muốn mua bán, không biết nơi nào có thể giao dịch.

Chợt nhớ hiện tại mình cần luyện chế pháp bảo, thiếu vài loại tài liệu, Đinh Hạo liền hỏi thăm Phùng Tinh Nhiên.

– Ngươi muốn giao dịch? Ha ha, bổn cô nương cũng không có việc gì, dẫn ngươi đi giao dịch cũng tốt, không biết ngươi muốn mua gì, bán gì?

Phùng Tinh Nhiên hứng thú hỏi.

– Không cần cô nương bận tâm, chỉ cần chỉ đường là được. Cô nương thân thể ngàn vàng, ta sao dám làm phiền!

Đinh Hạo không chút khách khí nói.

– Không sao, không sao, ta vừa khéo cũng cần mua ít tài liệu tu chân, tiện thể dẫn ngươi đi luôn.

Phùng Tinh Nhiên thấy Đinh Hạo từ chối lại càng thêm thích thú. Thiên Yêu Niếp Thiên từng nói người này thần bí, ngay cả hắn cũng không nhìn thấu, nay có dịp, sao dễ buông tha?

– Đã vậy, mời cô nương dẫn đường!

Đinh Hạo biết không thể cắt được cái đuôi này, cũng lười tranh biện thêm.

Thấy Đinh Hạo đồng ý, Phùng Tinh Nhiên càng thêm vui, đôi mỹ mục vốn long lanh giờ như muốn nhỏ nước.

Một lát sau, Đinh Hạo theo Phùng Tinh Nhiên tới đại sảnh. Đại sảnh rộng chừng trăm trượng, bên trong đủ loại tu chân giả, bốn phía đặt đầy quầy hàng lớn nhỏ, bày đủ các loại tài liệu tu chân, ngọc thạch hiếm, dược vật trân quý, tu chân pháp khí...

Nhưng thực sự có thể gọi là cực phẩm thì chẳng có mấy loại. Bảo vật chân chính chỉ khi đấu giá mới xuất hiện, còn đặt trong quầy hàng chỉ là những thứ có thể dùng tinh thạch mua được. Dù vậy, cũng đã đủ khiến Đinh Hạo cảm thấy thỏa nguyện.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...