Vô Cực Ma Đạo (100đ/C FULL DỊCH)
-
Chapter 71: Sất Dương bảo cầu 2
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Trải qua vạn năm hấp thu, rốt cuộc Sất Dương Cầu ẩn chứa bao nhiêu hỏa tính chân nguyên, tiểu tử cũng chưa từng biết rõ. Nhưng nếu tiểu thư có thể hấp thu được một phần hỏa tính chân nguyên ấy, thực lực sẽ tăng vọt trong khoảnh khắc, đây chính là một công dụng đặc biệt. Ngoài ra, quả cầu này còn có thể dùng làm pháp bảo công kích. Năm xưa, Sất Dương Cầu trong tay Liệt Nhật lão tổ từng khiến trăm dặm quanh vùng bị tam vị chân hỏa thiêu đốt. Liệt Nhật lão tổ nhờ vật ấy mà không ai có thể địch nổi.
Tam vị chân hỏa phát ra từ vật này lại thêm hỏa độc phụ trợ, nếu ai bị loại hỏa này thiêu đốt mà không có pháp bảo hộ thân thuộc hàn tính, lập tức sẽ hóa thành tro bụi, quả thực vô cùng độc ác!
Mấy người đều hít sâu một hơi lạnh, thầm than Sất Dương Cầu quá mạnh mẽ, đồng thời cũng âm thầm may mắn vì có thể mua được bảo vật như vậy.
Ánh mắt Phùng Tinh Nhiên nhìn thẳng về phía Đinh Hạo, như muốn hòa tan hắn, hồi lâu sau nàng mới nhíu mày, nghi hoặc hỏi Đinh Hạo:
— Ta đã vận khí câu thông với Sất Dương Cầu, vì sao lại không có chút phản ứng nào? Quả cầu này chẳng lẽ là đồ giả?
Thấy nàng sốt ruột, Đinh Hạo cười đáp:
— Ta không chỉ biết cách hấp thu quả cầu này, còn biết làm thế nào phát huy công hiệu lớn nhất của Sất Dương Cầu. Nhưng vì sao ta phải nói cho ngươi biết? Ta sẽ được lợi gì?
Phùng Tinh Nhiên vừa nghe vậy, lập tức nổi giận:
— Ngươi đã đối xử với ta như thế, còn muốn lợi lộc gì nữa?
Người nói vô tình, người nghe hữu ý, Phùng Tinh Nhiên vừa thốt ra câu ấy, mấy lão già bên cạnh đều lộ vẻ kỳ quái, Đinh Hạo cũng có phần xấu hổ, gãi đầu giải thích:
— Ta không có ý đó!
Phùng Tinh Nhiên đã đỏ bừng mặt, nghe hắn nói vậy càng cúi gằm đầu, không dám đáp lại.
Thấy tình cảnh ấy, Niếp Thiên đứng dậy giảng hòa:
— Tiểu ca cũng không phải người của Luyện Ngục Ma Tông, nếu tặng lợi ích như vậy thì không thể để tiểu ca chịu thiệt. Nếu tiểu ca không có lòng muốn tặng vật này cho Tinh Nhiên, có lẽ cũng chẳng lên tiếng nhắc nhở nàng thu lấy nó? Ha ha!
Phùng Tinh Nhiên nghe Niếp Thiên nói vậy thì trong lòng vui mừng, mắt sáng long lanh, ngẩng đầu hỏi Đinh Hạo:
— Rốt cuộc thế nào ngươi mới chịu nói bí mật của vật ấy cho Tinh Nhiên biết?
Đinh Hạo cảm giác da đầu tê rần, biết nữ nhân này nhất định đã hiểu lầm ý mình, cũng không dám giải thích nữa, lạnh giọng nói:
— Thứ nhất, tiểu thư dù phát hiện ra điều gì trong Sất Dương Cầu cũng không được tiết lộ với bất kỳ ai, hơn nữa quả cầu này tuyệt đối không được chuyển giao cho người khác, kể cả cha mình cũng không được. Thứ hai, đưa thêm cho ta năm nghìn thượng phẩm tinh thạch, hai điều kiện này không tính là quá đáng.
Lời vừa dứt, mấy người đều giãn nét mặt. Ban đầu họ tưởng bảo vật quý như vậy, Đinh Hạo sẽ không dễ dàng tiết lộ, nào ngờ điều kiện của hắn lại đơn giản như thế.
— Đồ tham tài, cầm lấy đi, đây là một vạn thượng phẩm tinh thạch, nhiều như vậy coi như thưởng cho ngươi!
Phùng Tinh Nhiên nói xong liền “khì khì” cười, tỏ ra vô cùng vui vẻ.
Đinh Hạo cũng không khách khí, có lợi thì không lấy chẳng phải là nguyên tắc của hắn, sau khi bỏ một vạn thượng phẩm tinh thạch vào túi trữ vật, lại giao một ngọc giản cho Phùng Tinh Nhiên, trong lòng càng thêm cảm thán Luyện Ngục Ma Tông quả thật giàu có.
Nghĩ lại cũng đúng, chút tinh thạch này đâu đủ cho Vô Cực Ma Tông cung phụng trăm năm? Luyện Ngục Ma Tông ở Đoạn Hồn Sơn lại chiếm giữ mấy khu tinh quáng lớn nhất, làm sao để ý tới chút tinh thạch ấy.
So ra thật khiến người ta tức tối, người Vô Cực Ma Tông tinh thạch tu luyện cho bản thân còn không đủ, vậy mà trăm năm một lần vẫn phải dâng cống, suy cho cùng vẫn là do thực lực không bằng người.
Ngay khi Đinh Hạo cất tinh thạch vào túi trữ vật, Phùng Tinh Nhiên như nhớ ra chuyện gì, môi đỏ khẽ động, nói:
— Tiểu tặc, bây giờ vẫn dùng túi trữ vật thôi à? Đã vậy, bổn cô nương cho ngươi tiện nghi một lần, tặng ngươi một cái trữ vật thủ trạc!
Nói rồi, nàng lấy từ trong giới chỉ của mình ra một trữ vật thủ trạc màu xanh đậm đưa cho Đinh Hạo. Dù đã có giới chỉ, Đinh Hạo vẫn không khách khí, thu luôn thủ trạc vào túi, miệng không ngừng cảm ơn nàng đã tặng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook