Vô Cực Ma Đạo (100đ/C FULL DỊCH)
Chapter 73: Điên cuồng đấu giá 2

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Vẫn như ngày hôm qua, Luyện Ngục Ma Tông vẫn là tâm điểm trong bữa tiệc đấu giá. Đại sảnh không ngớt tiếng xôn xao, chủ trì đại hội vẫn là Vương Thiên Hữu, mọi thứ dường như không thay đổi. Chỉ có một điều khác biệt, ấy là tâm tình vui sướng của Phùng Tinh Nhiên cùng sự tăng tiến về tu vi, dĩ nhiên cảm tình đối với Đinh Hạo cũng ngày càng sâu đậm.

Vương Thiên Hữu thấy số người đã đến gần đủ, liền tuyên bố phiên đấu giá hôm nay chính thức bắt đầu.

Những vật phẩm đấu giá đầu tiên, tuy so với hôm qua có phần trân quý hơn, song lại không phải thứ Đinh Hạo cần, bởi vậy hắn không khỏi phân thần, lặng lẽ quan sát bốn phía.

Trong lúc dò xét, hắn phát hiện đạo ma lưỡng tông cùng các đại môn phái dường như đều chú ý đến Luyện Ngục Ma Tông. Có lẽ nguyên nhân là do hôm qua Luyện Ngục Ma Tông biểu hiện quá mức phô trương, khiến người ta khó lòng không để ý. Không rõ là ảo giác hay thực, Đinh Hạo cảm thấy người của mấy tông đối với một kẻ tiểu nhân vật như hắn cũng sinh ra mối quan tâm khác thường.

Cẩn thận tự đánh giá, lập tức đã sáng tỏ. Phùng Tinh Nhiên thì không cần bàn, trong số người của Luyện Ngục Ma Tông, bất luận là Thiên Yêu Niếp Thiên hay Tùy Hành tam lão, các tông phái khác hẳn đều lấy làm khó hiểu. Đinh Hạo là gương mặt mới, tu vi lại thấp, theo lẽ thường, đại hội lớn như thế này hắn vốn không có tư cách tham dự. Nếu hắn có thân phận cao quý, người của các tông ấy ắt đã biết rõ, bởi vậy càng phải thận trọng dò xét thân phận của hắn.

Nghĩ đến đây, Đinh Hạo cũng không còn hoảng hốt. Dù sao khi đại hội kết thúc, hắn sẽ không còn liên quan đến đám người Phùng Tinh Nhiên nữa, đến lúc ấy cũng chẳng có khả năng xung đột với các tông môn kia.

Đinh Hạo đang âm thầm đánh giá, bên tai bỗng vang lên tiếng gọi trong trẻo của Phùng Tinh Nhiên:

– Tiểu tặc, ngươi ngẩn người gì thế, gọi mấy lần cũng không đáp, chẳng lẽ đang nghĩ điều gì mờ ám trong đầu?

Đinh Hạo nhìn Phùng Tinh Nhiên, nói:

– Những vật đấu giá trước mắt đều không phải thứ ta cần. Ồ, làm sao ngươi biết ta có ý nghĩ đen tối trong đầu? Chẳng lẽ ngươi lại thi triển độc tâm thuật với ta mà không thành công?

Khuôn mặt nàng lại đỏ lên, không rõ do Đinh Hạo đa tâm hay không, chỉ thấy sắc mặt Phùng Tinh Nhiên càng lúc càng ửng hồng. Hơn nữa, mỗi lần cùng Đinh Hạo nói chuyện, chủ đề cũng ngày càng mập mờ, dù không phải ý của Đinh Hạo, thì nữ nhân này cũng có thể xoay chuyển câu chuyện thành chuyện tình cảm nam nữ.

Phùng Tinh Nhiên vừa định đáp, thì thanh âm của Vương Thiên Hữu vang lên:

– Cuồng Bạo thạch, năm khối, giá khởi điểm một ngàn thượng phẩm tinh!

Hai người lập tức chấn động tinh thần. Cuồng Bạo thạch vốn là tài liệu tốt nhất để bố trí trận pháp, lại có những trận pháp nhất định phải có Cuồng Bạo thạch mới hoàn thành được. Tỷ như Tuyệt Sát ma trận của Phùng Tinh Nhiên, nhất định phải có Cuồng Bạo thạch phụ trợ. Tài liệu quý như vậy, giá khởi điểm chỉ một ngàn thượng phẩm tinh. Hai người liếc nhìn nhau, tựa hồ cùng cảm nhận, không hẹn mà cùng dồn sự chú ý lên Cuồng Bạo thạch.

Phùng Tinh Nhiên thấy Đinh Hạo cũng có vẻ hứng thú với Cuồng Bạo thạch, liền hỏi hắn có thật sự muốn mua không. Đinh Hạo cân nhắc một chút, đáp:

– Xem đã rồi nói, nếu giá quá cao, ta chưa chắc mua nổi.

Phùng Tinh Nhiên bật cười khúc khích:

– Ngươi lại giả bộ! Mấy ngày nay Niếp Thiên và ta cấp cho ngươi tinh thạch, tài lực của ngươi cũng tăng lên không ít, huống hồ bản thân ngươi vốn có bao nhiêu ai biết được? Còn dám trước mặt bổn tiểu thư giả vờ nghèo khó, hừ!

Nghe nàng nói vậy, Đinh Hạo cũng thoáng sửng sốt, nghĩ lại thì đúng là như thế, tinh thạch trong túi quả thực không ít. Lúc này Cuồng Bạo thạch đã bị đẩy giá lên một ngàn ba trăm tinh thạch, thấy vậy Đinh Hạo không do dự, trực tiếp ra giá một ngàn năm trăm tinh thạch. Sau hai lượt trả giá, cuối cùng hắn mua được Cuồng Bạo thạch với giá một ngàn tám trăm tinh.

Qua lần đấu giá Cuồng Bạo thạch này, Đinh Hạo càng không thể không thu thập thêm, lại mua được Lam Vũ Sa, Huyền Điền Mộc, Thác Dược Thạch, lần lượt với giá một ngàn hai trăm, một ngàn sáu trăm và một ngàn chín trăm tinh.

Đinh Hạo không khỏi cảm thán, thì ra đấu giá cũng có cái thú riêng. Nhìn từng món tài liệu rơi vào tay mình, suýt nữa quên mất tất cả đều phải đổi bằng tinh thạch. Dù những vật này tạm thời chưa dùng đến, nhưng theo đà tăng tiến tu vi, sớm muộn gì cũng sẽ cần. Nếu đến lúc ấy mới đi tìm, chưa chắc đã dễ dàng như hôm nay.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...