Vô Cực Ma Đạo (100đ/C FULL DỊCH)
-
Chapter 77: Ma đạo tương đấu 1
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Tụ bảo tông hội vừa kết thúc, mọi người đối với Câu Khúc sơn cũng không còn vương vấn, Đinh Hạo cùng mấy người Luyện Ngục Ma Tông sau khi rời đại sảnh cũng không trở lại biệt viện nữa mà trực tiếp tụ hội với mấy người Thiên Sát Ma Cung và Kiếm Ma Tông, lặng lẽ bám theo phía sau lão già tướng mạo như chuột kia.
Người này gọi là Hồng Càn Sinh, ma đạo tán tu, tu vi chỉ ở xuất khiếu trung kỳ, không biết ai sẽ ra tay với hắn đây.
Thạch Ngọc Sương chậm rãi cất tiếng.
“Đương nhiên sẽ là Hận Thiên Hận Địa Nhị Lão của Thiên Sát Ma Cung rồi. Lần đoạt bảo này, Thiên Sát Ma Cung quyết chí giành được, mấy người chúng ta chỉ cần hò hét trợ uy là đủ!”
Niếp Thiên bật cười hắc hắc.
Hận Thiên Hận Địa hai người nghe mấy lời trào phúng đó cũng chỉ hừ lạnh một tiếng, không đáp lại.
Lúc này vẫn chưa rời khỏi Câu Khúc sơn, các tông phái vẫn ăn ý chưa ra tay cướp đoạt. Đinh Hạo tuy không nhìn thấy tung tích những người Đạo Tông, nhưng lại cảm nhận được vài luồng khí tức cường đại ẩn nấp xung quanh, liền biết người của Đạo Tông chắc chắn đang ở gần đây, chỉ là đợi kẻ khác ra tay trước mà thôi.
Hồng Càn Sinh không biết có cảm nhận được nguy hiểm hay không, dù bước đi không nhanh không chậm, nhưng từ thần sắc cũng có thể thấy nội tâm hắn cực kỳ bối rối.
Một lúc sau, rốt cuộc đã rời khỏi Câu Khúc sơn, Đinh Hạo biết tính mạng người này đã đến phút cuối.
“Hà hà! Hồng Càn Sinh! Hôm nay ngươi có thể chết trong tay lão phu, coi như vinh hạnh của ngươi rồi!”
Cùng với tiếng cười quái dị, Hận Địa không còn nhẫn nại, bay tới, tóc tai rối bời tung bay, sát khí ngút trời đã bao phủ lấy Hồng Càn Sinh.
“Hận Địa trưởng lão, sao lại nói vậy, chẳng lẽ Hồng Càn Sinh ta đã đắc tội gì với Thiên Sát Ma Cung sao?”
Hồng Càn Sinh mặt mày hoảng sợ, cưỡi phi kiếm định đào tẩu.
“Kha kha! Lão phu muốn giết người cần gì lý do. Ai bảo ngươi có được thứ không nên có, đừng trách lão phu tâm ngoan thủ lạt!”
Hận Địa tu vi cao hơn Hồng Càn Sinh hai bậc, sao có thể để hắn thoát thân. Theo sau tiếng cười hiểm độc, một quái trảo màu đen chụp xuống thiên linh cái của Hồng Càn Sinh. Quái trảo đen sẫm như ẩn như hiện giữa không trung, phát ra từng sợi hắc khí, tựa như đàn quái xà cùng lúc rời hang, trong chớp mắt đã tới đỉnh đầu lão già kia.
Ngay khi Hận Địa vừa phát ra tiếng kêu quái dị, Hồng Càn Sinh đã chuẩn bị sẵn, biết không còn hy vọng đào tẩu liền sớm nảy sinh ý định liều mạng. Khi quái trảo của Hận Địa vừa chạm tới đỉnh đầu, hai tay nắm thành quyền đánh thẳng vào quái trảo ấy.
“Bùng!” một tiếng, chỉ thấy Hồng Càn Sinh hét thảm, thân thể bị đánh văng ra sau mấy trượng, hai tay huyết nhục mơ hồ, xương cốt lộ ra trắng hếu!
“Kha kha! Bọ ngựa đá xe, không biết tự lượng sức!”
Hừ lạnh một tiếng, Hận Địa lại tiến tới.
Hồng Càn Sinh lúc này gần như mất hết năng lực phản kháng, vừa ngã xuống đất liền lăn một vòng rồi điên cuồng bỏ chạy. Nhưng thực lực chênh lệch quá xa, chưa kịp chạy được mấy bước đã bị Hận Địa đuổi kịp, lại một trảo đánh vào hậu tâm, chỉ nghe mấy tiếng xương gãy răng rắc, Hồng Càn Sinh đã không còn hình người nữa.
Hận Thiên dùng quái trảo lục lọi trên thân người này một lúc rồi đột nhiên biến sắc, nói: “Bảo giáp không có trên người hắn!”
Tất cả mọi người đều cả kinh, đang định xông lên truy vấn thì đột nhiên một tiếng quát vang lên:
“Để bảo giáp lại, bọn ta sẽ không so đo với các vị. Kiếm quyết vốn thuộc về đạo môn chúng ta, mong Hận Địa trưởng lão nể mặt lão phu một chút?”
Thanh âm vừa dứt, người của các tông phái đạo môn đều đã xuất hiện trong tầm mắt.
“Mặc kệ các vị có tin hay không, bảo giáp căn bản không nằm trên người kẻ này. Bọn tại hạ còn phải truy tìm nơi khác, xin thứ cho không thể tiếp chuyện!”
Hận Địa lạnh lùng nói xong liền quay về phía mấy người Ma Tông. Lại thấy mấy người của Luyện Ngục Ma Tông và Kiếm Ma Cung trên mặt đều mang vẻ nghi hoặc nhìn mình, dường như không tin vào lời hắn.
“Hận Địa trưởng lão chẳng lẽ không để ý đến hiệp nghị giữa chúng ta, muốn tự chiếm lấy hay sao?”
Một phụ nhân của Kiếm Ma Cung tức giận nói.
“Trương đại tỷ nói vậy là có ý gì? Hận Địa ta thân phận thế nào, chẳng lẽ lại đi lừa gạt ngươi? Chúng ta trước mắt tốt nhất nên cân nhắc lại, xem kiếm quyết ở đâu mới là quan trọng, không thể tự mình làm loạn trận doanh phe mình.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook