Vô Cực Ma Đạo (100đ/C FULL DỊCH)
-
Chapter 79: Ma đạo tương đấu 3
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Hạ Tri Chương sau khi bị viên cầu của Niếp Thiên ngăn lại, lại thét dài một tiếng, thân hình phóng vút lên không, giận dữ nói: “Niếp Thiên lão nhi, ngươi cho rằng thủ đoạn như vậy có thể làm khó được lão phu sao? Hôm nay, ta nhất định phải phân cao thấp với ngươi!”
Vẻ mặt tuấn tú mà yêu dị của Niếp Thiên khẽ biến, lạnh lùng đáp:
“Đúng là không biết tốt xấu! Đã vậy, Niếp Thiên phụng bồi tới cùng, để xem hơn mười năm nay ngươi tiến bộ được bao nhiêu!”
Thân ảnh Niếp Thiên chợt biến mất giữa không trung, đến khi hiện thân thì đã xuất hiện cách Hạ Tri Chương năm trượng, trong tay nắm một thanh trường đao cổ phách màu xanh đậm. Trường đao lóe lên lam quang, bổ thẳng về phía phi kiếm trong tay Hạ Tri Chương. Đao kiếm vừa chạm nhau, trường đao lam quang đại thịnh, phát ra vầng sáng chói mắt. Nhưng ngay khoảnh khắc ấy, cả Niếp Thiên lẫn trường đao quỷ dị đồng loạt biến mất trong không trung, rồi lập tức xuất hiện phía sau Hạ Tri Chương hai trượng. Hạ Tri Chương dường như đã sớm biết thủ đoạn của Niếp Thiên, sắc mặt không chút bối rối, trường kiếm xoay ngược đánh ra, đưa lưng về phía Niếp Thiên mà ngăn lại một chiêu hiểm. “Keng!” một tiếng vang lên, đao kiếm giao nhau, Niếp Thiên giữa không trung thong dong lùi lại, còn Hạ Tri Chương bật lên một tiếng kêu đau đớn.
Đúng lúc này, Đinh Hạo bỗng cảm thấy Tỏa Anh Hoàn trong cơ thể rung lên “anh” một tiếng, sắc mặt khẽ biến, quay sang Phùng Tinh Nhiên nói:
“Phùng tiểu thư, nếu có ý với kiếm quyết, lập tức ngăn Niếp Thiên đang giao đấu lại, theo ta!”
Sự tín nhiệm của Phùng Tinh Nhiên dành cho Đinh Hạo dường như đã đạt đến cảnh giới mù quáng, căn bản không hỏi nguyên do, liền quay về phía Niếp Thiên cất tiếng:
“Yêu quái thúc thúc, không cần đánh nữa, xuống đây, ta có chuyện muốn nói!”
“Hắc hắc, đã vậy, ta tha cho ngươi một lần. Xem ra mấy năm nay ngươi tu luyện cũng chẳng tiến bộ là bao phải không?”
Niếp Thiên ngoảnh lại cười nhạo Hạ Tri Chương. Vừa dứt lời, thân ảnh Niếp Thiên đã xuất hiện bên cạnh Đinh Hạo, Phùng Tinh Nhiên đem những lời Đinh Hạo vừa nói báo lại cho hắn. Niếp Thiên nghi hoặc liếc nhìn Đinh Hạo, thấy Đinh Hạo khẽ gật đầu, hắn liền cười dài một tiếng, nói:
“Các vị, chuyện hôm nay Niếp Thiên không tham dự nữa, lập tức rời khỏi trường tranh đoạt này. Hận Thiên, Hận Địa nhị lão đã lấy được kiếm quyết rồi, bọn ta cũng xin cáo từ!”
Nói xong, liền dẫn người của Luyện Ngục Ma Tông bay lên không rời đi.
“Hay cho Niếp Thiên ngươi, cũng dám bôi nhọ bọn ta, bọn ta lấy được kiếm quyết khi nào!”
“Niếp Thiên lão tặc, chẳng lẽ sợ lão phu hay sao? Sao lại không đánh mà bỏ chạy!”
Tiếng mắng của mấy người từ xa vọng lại.
Chỉ trong nháy mắt, Đinh Hạo cùng mấy người của Luyện Ngục Ma Tông đã phi hành hơn mười dặm. Những người bị bỏ lại phía sau tuy vẫn còn sung sức, nhưng Đinh Hạo biết bọn họ không xác định được kiếm quyết có thực sự rơi vào tay Hận Địa hay không, trong lòng đều có điều cố kỵ, căn bản sẽ không để ý tới Luyện Ngục Ma Tông rời đi. Ngược lại, vốn đang thế quân lực địch, vì Luyện Ngục Ma Tông rút lui, thế cân bằng bị phá vỡ, trận quyết chiến cũng nhanh chóng kết thúc.
Đinh Hạo dẫn mấy người đi đến chỗ cửa động lần trước từng gặp Âm Phong chân nhân, nhưng lần này lại không tìm thấy vị trí chính xác của sơn động. Tuy vậy, Đinh Hạo biết chắc mấy người Âm Phong chân nhân vẫn đang quanh quẩn nơi này, bởi Tỏa Anh Hoàn trong người vẫn không ngừng vang lên “anh anh”.
Suy nghĩ một hồi, hiểu ra nguyên nhân, Đinh Hạo liền kể lại chuyện lần trước mình trông thấy cho mọi người nghe. Sau đó, Niếp Thiên mắt hơi nheo lại, hai mắt bắn ra bạch quang nhàn nhạt, nhìn quanh bốn phía, một lát sau thì mỉm cười nói:
“Chướng nhãn pháp quả nhiên cao minh!”
Chỉ thấy hai tay Niếp Thiên liên tục vung lên, bắn ra mấy đạo bạch quang. Bạch quang lướt qua, cửa sơn động lập tức hiện ra. Niếp Thiên trầm ngâm một lát rồi cẩn trọng nói:
“Nhìn vào thủ pháp bày trận, có thể thấy thực lực của người này quyết không tầm thường. Chúng ta tiến vào trong động, sinh tử khó lường, huống hồ nghe tiểu ca nói, cao thủ trong động không ít, không biết các vị quyết định thế nào?”
Tuy khẩu khí là hỏi, nhưng nhìn sắc mặt hắn thì biết, hắn đã quyết định xông vào rồi. Phùng Tinh Nhiên lại nhìn Đinh Hạo như chờ ý kiến.
“Không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con. Ta tuy thực lực không ra gì, nhưng tự có thủ đoạn bảo vệ bản thân, không cần các vị phải bận tâm, xin mọi người yên tâm.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook