Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
-
Chapter 1064: Đơn độc tương thân? (1)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Trương Nhạc Huyên liếc nhìn Hoắc Vũ Hạo một cái, lại tiếp tục nói: "Xét thấy sự tích của vị thành viên Hải Thần Các, Truyền Linh Tháp chủ này quá mức truyền kỳ, cho nên vì để tạo sự công bằng cho tương thân đại hội ngày hôm nay, chúng ta sẽ có một chút thay đổi so với các lần trước. Tại vòng này, ta đề nghị để vị thành viên Hải Thần Các đây được tiến hành cho xong giai đoạn còn lại trước đã, tất cả các nữ học viên đều có thể lựa chọn hắn. Sau lần lựa chọn này, các ngươi cũng có thể tiếp tục lựa chọn người khác, như vậy đối các nam học viên còn lại mới tính là công bằng. Dù hắn có là Tu La Chi Đồng đi nữa thì cũng chỉ có thể mang đi một vị hải thần tiên tử mà thôi.”
Trương Nhạc Huyên vừa nói dứt lời, lập tức được các nam học viên hưởng ứng nhiệt tình.
Nói cứ như đùa, ai mà có thể cạnh tranh nổi với một thành viên của Hải Thần Các chứ! Có hắn ở đây, các nữ học viên còn có thể chọn ai khác được sao? Cho dù có một số nữ học viên không có hứng thú với hắn, thì cũng chỉ là thiểu số thôi. Ở vòng thứ ba này, các nữ tử chỉ được chọn nam học viên mình thích một lần, nếu chọn Hoắc Vũ Hạo thì không thể chọn người khác, nhưng sau cùng hắn chỉ có thể mang đi một người, điều này quá bất công với những nam học viên khác. Lần tương thân đại hội này bọn hắn chẳng phải sẽ trở thành thành nhân vật làm nền sao?
Vì vậy, đề xuất của Trương Nhạc Huyên thật sự đến rất đúng lúc, ngay lập tức được mọi người đồng tình.
Hoắc Vũ Hạo bất đắc dĩ nói với Trương Nhạc Huyên: "Đại sư tỷ, sao lại đẩy ta lên đầu sóng ngọn gió vậy? Thôi được rồi, trước tiên cứ hoàn tất cho xong những bước còn lại của ta đi, đừng trì hoãn màn ra mắt của các học viên khác nữa."
Việc này thật sự đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người rồi, hiện tại hắn chỉ muốn nhanh chóng hoàn tất cho xong quá trình này, sau đó lập tức quay về chuẩn bị cho cuộc khảo hạch ngày mai.
Trương Nhạc Huyên gật đầu, nói: "Được, vậy chúng ta ngay bây giờ sẽ bắt đầu vòng thứ ba, nhị kiến chung tình, đặc biệt mở ra cho Hoắc Vũ Hạo. Hiện tại các nữ học viên có thể lựa chọn hắn rồi, những ai có hứng thú thì không nên bỏ lỡ cơ hội này đâu đấy. Ngày mai Hoắc Vũ Hạo sẽ tiến hành khảo hạch tốt nghiệp rồi, điều đó có nghĩa đây chính là lần cuối cùng hắn tham gia Duyên Hải Thần tương thân đại hội này."
Hoắc Vũ Hạo ngơ ngác nhìn Trương Nhạc Huyên, tự nhủ trong lòng: Đại sư tỷ từ khi nào đã trở nên đáng sợ như vậy rồi, như thể chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn không bằng?
Việc tuyển chọn vẫn được tiến hành bằng cách thắp đèn, không còn nghi ngờ gì nữa, vì các nữ tử này đều có cơ hội thứ hai, nên toàn bộ đèn của Hoắc Vũ Hạo đều được thắp sáng.
Hào quang trên người Hoắc Vũ Hạo thật sự quá chói mắt. Đối với một hồn sư mà nói, thực lực vẫn luôn quan trọng hơn ngoại hình, chưa kể đến việc ngoại hình của Hoắc Vũ Hạo cũng không tệ, lại có nhiều chiến công oai hùng như vậy. Những nữ học viên nội viện này mặc dù có kiêu ngạo, nhưng sự kiêu ngạo của các nàng cũng chẳng thể so sánh với những gì Hoắc Vũ Hạo có được.
Các nàng đều có dũng khí muốn thử một lần, dù sao nếu không được Hoắc Vũ Hạo sủng ái thì cũng chẳng mất gì, các nàng vẫn có thể lựa chọn lần nữa mà.
Hoắc Vũ Hạo nhìn mười sáu đạo ánh sáng, tâm tình ngược lại càng bình tĩnh hơn. Dù sao thì hắn cũng chỉ đang làm qua loa đại khái cho xong, được mọi người chú ý thì có sao đâu chứ? Đèn được thắp sáng toàn bộ thì cũng có nghĩa lý gì? Trong tim hắn đã có Đông Nhi rồi, trừ Đông Nhi ra, không ai có thể bước vào trái tim của hắn được nữa. Cứ để mọi chuyện diễn ra tự nhiên là được, sau khi xong chuyện hắn liền sẽ rời đi.
Trương Nhạc Huyên cùng Hàn Nhược Nhược khẽ gật đầu khi nhìn thấy toàn bộ đèn đều được thắp sáng.
Hàn Nhược Nhược nói: “Sau khi trải qua tinh tinh tương tinh, nhất kiến khuynh tâm, nhị kiến chung tình, thì vòng thứ tư của chúng ta được gọi là tam sinh hữu duyên. Các nam học viên khác cũng phải chú ý đấy, chờ một chút nữa các ngươi cũng sẽ trải qua vòng này.
“Trong vòng này, các nữ học viên sẽ lần lượt xuất hiện, giới thiệu bản thân, chọn nam học viên mình thích rồi đi đến bên người đó. Cũng không loại trừ khả năng có một số người sở hữu mị lực lớn, có thể thu hút nhiều hơn một nữ học viên. Trong vòng này, các nam học viên nếu không được nữ học viên nào lựa chọn thì thật xin lỗi, các ngươi sẽ phải rời khỏi lần tương thân đại hội này, những người còn lại sẽ tiếp tục đi đến vòng cuối cùng. Hoắc Vũ Hạo, xin mời bước lên phía trước."
Lựa chọn là một chuyện, nhưng có can đảm bày tỏ cảm xúc của mình hay không thì lại là một chuyện khác. Trong hoàn cảnh bình thường, vòng Nhị Kiến Chung Tình này là nữ tử lựa chọn nam nhân, nhưng việc có dũng khí đứng về phía đối phương hay không, mới chính là thứ nói lên tấm lòng của các nữ tử này.
Vì vậy, vòng Tam Sinh Hữu Duyên này có thể nói là vòng quan trọng nhất trong tất cả các vòng.
"Được rồi, lần này các nữ học viên sẽ có ba phút suy nghĩ, ba phút sau bắt buộc phải đưa ra lựa chọn, Nhìn qua thì có thể thấy, mọi người đều có hảo cảm phần nào đối với Hoắc Vũ Hạo, dù sao hắn cũng ưu tú như vậy mà. Tuy nhiên, ta có lời này nhất định phải nói, hắn cũng không phải là người thích hợp dành cho bất cứ ai, khi đứng trước một nam nhân quá ưu tú, các ngươi cũng nên cân nhắc xem bản thân liệu có năng lực hấp dẫn hắn hay không. Nếu như lát nữa các ngươi lựa chọn Hoắc Vũ Hạo, tuy rằng vẫn có khả năng tiếp tục tiến hành tương thân đại hội, nhưng mà các nam học viên bên này khẳng định sẽ để ý tới việc các ngươi trước đó đã lựa chọn Hoắc Vũ Hạo, cho nên các hải thần tiên tử nhất định phải cẩn thận lựa chọn. Bây giờ, ba phút đếm ngược bắt đầu.”
Hoắc Vũ Hạo khống chế phiến lá hoa súng dưới chân, chậm rãi bay về phía trước. Cuối cùng đại sư tỷ cũng giúp hắn giảm bớt phần nào áp lực. Điều hắn sợ nhất chính là việc bản thân có thể sẽ gây ảnh hưởng đến toàn bộ lần tương thân đại hội này, việc đó rõ ràng là không hay chút nào.
Tốt nhất vẫn là tất cả mọi người đều không ai lựa chọn hắn, như thế bản thân hắn coi như đã tham gia cho có lệ xong rồi, liền có thể trở về.
Sau khi nghe những lời này từ Trương Nhạc Huyên, các nữ học viên đều bắt đầu do dự. Quả thực muốn chiếm được trái tim của Hoắc Vũ Hạo chắc chắn rất khó khăn. Mặc dù nếu kiên trì vì vẫn có cơ hội đấy, nhưng rõ ràng cơ hội này quá là mong manh. Sắc mặt của Hoắc Vũ Hạo có chút lãnh đạm, ánh mắt cũng không tập trung vào bất kỳ ai trong số họ.
Chỉ có trước đó khi nâng mũ trùm của Đường Vũ Đồng lên, hắn mới lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng cũng chỉ trong giây lát liền khôi phục lại trạng thái bình thường, thậm chí lúc rời đi còn có chút cảm giác như muốn bỏ trốn khỏi đây vậy.
Nếu đem bản thân so sánh với Đường Vũ Đồng, ai trong số các nàng không cảm thấy tự ti chứ? Nếu ngay cả Đường Vũ Đồng cũng không làm được, vậy thì với năng lực của các nàng lại càng không thể làm được. Nam nhân quá ưu tú rất dễ dàng khiến cho nữ nhân cảm thấy bất an, đám nữ học viên nội viện này đều là người thông minh, mặc dù do dự nhưng cũng đã từ từ có được quyết định của riêng mình.
Rất nhanh, ba phút trôi qua, Hàn Nhược Nhược nói: “Được rồi, thời gian đã hết, bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu tiến hành lựa chọn Tam Sinh Hữu Duyên. Bởi vì tính đặc thù của Hoắc Vũ Hạo, nên lần này, trước tiên chúng ta sẽ xác định xem có bao nhiêu người nguyện ý lựa chọn Hoắc Vũ Hạo, sau đó từng người giới thiệu về mình. Được rồi, bây giờ ta sẽ tắt hết đèn đi. Lát nữa khi ta nói "bắt đầu", những ai lựa chọn Hoắc Vũ Hạo vui lòng hãy bật đèn lên."
“Chờ một chút.” Lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên. Người lên tiếng chính là Đường Vũ Đồng.
Hàn Nhược Nhược hỏi: "Vũ Đồng, ngươi có gì muốn nói sao?"
Đường Vũ Đồng gật đầu, điều khiển phiến lá hoa súng dưới chân chậm rãi bay về phía trước, ra khỏi phạm vi chùm ánh sáng, sau đó quay người đối mặt với những nữ tử khác.
"Các tỷ muội, ta có một lời thỉnh cầu chân thành. Hôm nay ta đến đây chỉ vì duy nhất một người, mong các tỷ muội trao cho ta cơ hội này được không?"
Lời nói của nàng mặc dù vừa rất mơ hồ, vừa vô cùng đơn giản, nhưng mọi người nghe xong đều có thể hiểu được ý tứ của nàng. Nàng mặc dù nói không rõ đầu đuôi, nhưng trong lời nói rõ ràng có mấy phần cảm giác vội vàng.
Trương Nhạc Huyên cau mày, nói: "Vũ Đồng, ngươi làm như vậy là không đúng đâu, thật không công bằng đối với những người khác."
Đường Vũ Đồng hít sâu một hơi, đáp: "Thực xin lỗi đại sư tỷ, ta biết, nhưng mà ta..." Lúc này, thanh âm của nàng đột nhiên ngưng động, cảm xúc càng trở nên phức tạp hơn.
Sau đó, trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, nàng lại cúi đầu với các nữ học viên khác: "Xin lỗi, ta bốc đồng quá rồi. Chúng ta cứ tiếp tục như vậy đi. Cứ coi như ta chưa nói những lời vừa rồi." Vừa nói dứt lời, nàng lại khống chế phiến lá hoa súng của bản thân trở lại vị trí ban đầu, đầu cúi xuống, đôi chân mày nhíu chặt, không biết là đang suy nghĩ điều gì. Thỉnh thoảng nàng lại đưa tay lên ôm trán, dường như đau khổ khó nói.
Nhìn bộ dạng này của nàng, Hoắc Vũ Hạo có chút kinh ngạc. Có chuyện gì với nàng vậy? Chẳng lẽ là vì ta sao? Vũ Đồng, ngươi nhất định không được giống Thu Nhi năm đó đâu! Trái tim ta sớm đã có chủ rồi.
Trương Nhạc Huyên trầm giọng nói: "Đường Vũ Đồng, lần này ta chỉ cảnh cáo thôi đấy. Nếu còn có ai phá vỡ trật tự của tương thân đại hội như nàng ta nữa, sẽ trực tiếp bị đuổi ra ngoài. Những gì nàng nói trước đó đều không có giá trị, vì vậy mọi người không cần để ý tới. Tắt hết toàn bộ đèn đi."
Mười sáu chùm ánh sáng vốn đang phát quang rực rỡ đều đồng thời bị tắt đi, thân ảnh của các nữ học viên đều đồng loạt rơi vào bóng tối.
"Được rồi, bây giờ bắt đầu lựa chọn đi. Các hải thần tiên tử nguyện ý giới thiệu bản thân cho Hoắc Vũ Hạo bên kia, thì có thể thắp lên ánh đèn của các ngươi." Hàn Nhược Nhược nói.
Một luồng ánh sáng màu vàng đầu tiên lóe lên, ngay tại vị trí của Đường Vũ Đồng.
Trong lòng Hoắc Vũ Hạo lại có chút rung động, Vũ Đồng, chẳng lẽ ngươi…
Ngay sau đó, ba chùm ánh sáng nữa lại sáng lên. Hai trong số đó đến từ những nữ học viên trước đó chưa từng bị vén mũ trùm lên, còn một vị có tướng mạo tuyệt hảo, mặc dù cùng Đường Vũ Đồng so sánh thì vẫn có chút chênh lệch, nhưng nhìn qua lại có nét dịu dàng động lòng người.
Lúc này có can đảm lựa chọn Hoắc Vũ Hạo, tuyệt đối là những nữ tử vừa có có dũng khí vừa tràn đầy tự tin, vì các nàng đều biết rằng đối thủ của mình chính là người đáng sợ nhất ở đây, Đường Vũ Đồng!
Trương Nhạc Huyên gật đầu, nói: "Được rồi, hiện tại đã có bốn hải thần tiên tử đã chọn Hoắc Vũ Hạo. Mời các ngươi cùng nhau tiến lên."
Bốn phiến lá hoa súng chậm rãi bay về phía trước, dừng lại trước mặt Hoắc Vũ Hạo chừng năm mươi mét.
Trương Nhạc Huyên nói: "Vì những sai lầm mà Đường Vũ Đồng đã mắc phải vừa rồi, nên nàng sẽ là người tự giới thiệu cuối cùng. Những người chọn Hoắc Vũ Hạo là số ba, số sáu, số tám và số mười một. Tiếp theo, hải thần tiên tử số ba sẽ tự giới thiệu. Tiên tử số ba, mũ trùm trên đầu ngươi vẫn chưa được cởi xuống, giờ ngươi có nguyện ý cởi nó xuống không?”
"Ta nguyện ý." Nữ học viên số ba nói với thanh âm trong trẻo, vừa dứt lời liền đưa tay lên đem mũ trùm cởi xuống.
Vị nữ tử này có thân hình cân đối, dáng vẻ duyên dáng thướt tha, tỷ lệ cơ thể vô cùng hoàn hảo, khuôn mặt xinh đẹp chỉ trang điểm nhẹ qua, đôi mắt to tròn sáng ngời, hai hàng lông mày toát lên một vẻ anh hùng, mái tóc ngắn trông rất gọn gàng lưu loát.
"Được rồi, ngươi có thể bắt đầu giới thiệu bản thân mình." Trương Nhạc Huyên nói.
Nữ học viên số ba gật đầu, nói: "Xin chào, Hoắc Vũ Hạo. Ta tên là Bạch Sắc, mọi người vẫn thường gọi ta là Tiểu Bạch. Ta là Hồn Đế, thực lực của ta thật sự kém xa ngươi, mặc dù ta vào nội viện sớm hơn ngươi tận hai năm. Trước khi tiến vào nội viện ta đã nghe nói rất nhiều về ngươi. Thời điểm ta tiến vào nội viện, ngươi đã bắt đầu tạo dựng được tên tuổi trong học viện rồi. Không ngờ chỉ sau mấy năm, tu vi của ngươi đã vượt qua cả ta. Nói thật, đối với ngươi thì ta cảm thấy hiếu kỳ hơn là thích, nhưng ta vẫn luôn ngưỡng mộ cường giả. Nếu muốn trở thành nam nhân của ta, đầu tiên phải đánh bại được ta đã. Bất kể ngươi có chọn ta hay không, ta đều sẽ tiến hành cướp dâu trong vòng sau, xin ngươi chỉ giáo một chút. Được rồi, ta chỉ giới thiệu bấy nhiêu thôi, có chọn ta hay không là tùy ngươi.”
Màn tự giới thiệu này chắc chắn có thể miêu tả là “hùng dũng”. Quả nhiên, những người hùng dũng đều không thích giới thiệu dài dòng! Người này chắc chắn là một vị nữ tử không bao giờ chịu thua kém đấng nam nhi.
Hoắc Vũ Hạo lễ phép gật đầu với nàng, nhưng cũng không nói gì.
Trương Nhạc Huyên có chút bất đắc dĩ lắc đầu, thầm nghĩ: Tiểu Bạch vẫn đơn thuần và thô lỗ như ngày nào. Cô nương này tuyệt đối là mang tính cách nam nhân, sau này sẽ không dễ dàng mà kết hôn đâu.
"Số sáu, đến lượt ngươi."
Nữ học viên số sáu không đội mũ trùm, cũng chính là vị cô nương tướng mạo hiền lành lúc trước. Nàng khẽ cúi đầu chào Hoắc Vũ Hạo, nhẹ giọng nói: “Xin chào, Hoắc học trưởng. Ta tên là Mộ Nguyệt, ta cũng sớm đã nghe qua về truyền thuyết của ngươi rồi, ta vừa mới gia nhập nội viện trong năm nay thôi, tu vi chưa đáng kể. Ta rất sùng bái ngươi, sự tích của ngươi vẫn luôn là mục tiêu để ta cố gắng phấn đấu. Hôm nay mặc dù là lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, nhưng trong lòng ta đã có ấn tượng rất sâu sắc rồi."
Lời giới thiệu của nàng mặc dù ngắn hơn, cũng không nói gì nhiều về bản thân, nhưng lại thể hiện rõ sự ngưỡng mộ của mình. Hơn nữa, cô nương Mộ Nguyệt này còn có một cái ưu thế cực lớn, chính là thanh âm của nàng vô cùng nhu mì dễ nghe, hầu như tìm không ra một chút tì vết nào. Đây cũng là lần đầu tiên Hoắc Vũ Hạo nghe thấy một loại thanh âm như vậy.
Hắn cũng gật đầu với nàng, có chút ra hiệu nhẹ.
“Số mười một.” Trương Nhạc Huyên nói: “Ngươi cũng có thể lựa chọn có cởi mũ xuống cho Hoắc Vũ Hạo hay không.”
"Xin lỗi đại sư tỷ, bây giờ ta không muốn cởi mũ, nhưng hy vọng Hoắc Vũ Hạo về sau có thể tự mình cởi mũ ra cho ta." Dưới mũ truyền đến một thanh âm thanh lãnh, nghe qua thì rất lạnh lùng, nhưng lại khiến cho lòng người không khỏi kích động.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook