Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
Chapter 1090: Nhiệm vụ, kế hoạch. (1)

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Đới Lạc Lê vẫn một mực đi theo Bạch Hổ Công Tước Đới Hạo, trong mắt có chút hưng phấn nhìn Hoắc Vũ Hạo. Hắn muốn nói điều gì đó, nhưng Hoắc Vũ Hạo lại dùng ánh mắt ngăn lại.

Công chúa Duy Na và Công chúa Cửu Cửu cũng đều tiến tới chào hỏi.

Trong suy nghĩ của các nàng, xét về thực lực thì Hoắc Vũ Hạo không thể so sánh được với những cường giả khác trong doanh trại này, nhưng xét về địa vị thì hắn chỉ có thể cao hơn. Có thể nói hắn chính là nhân vật chủ chốt để lật ngược tình thế trong cuộc chiến vừa qua!

Hoắc Vũ Hạo cũng lần lượt nói lời chào hỏi đến mọi người.

Những vị Phong Hào Đấu La kia cũng nhìn hắn bằng những ánh mắt khác nhau. Đấu La Độc Bất Tử từ đầu đến cuối vẫn giữ nét mặt điềm tĩnh, nhưng các vị Phong Hào Đấu La còn lại thì mang dáng vẻ kinh ngạc hơn.

Hoắc Vũ Hạo và Đường Vũ Đồng là những người cuối cùng đến tham gia chiến dịch, những người khác đã ở đây ít nhất cũng một hai ngày, nhiều nhất thì sáu bảy ngày. Tuy rằng không đến muộn, nhưng hành vi này vẫn khiến những cao thủ hàng đầu trong giới hồn sư hiện nay có phần bất mãn.

Bạch Hổ công tước nắm lấy tay Hoắc Vũ Hạo, cùng hắn tiến vào bên trong, sau đó nói với mọi người: "Đến đây, để ta giới thiệu với mọi người. Đây là Hoắc Vũ Hạo, học viên đứng đầu của Sử Lai Khắc học viện, được mệnh danh là Tu La Chi Đồng. Mặc dù hắn còn trẻ, nhưng cũng đừng đánh giá qua vẻ bề ngoài, hắn đã từng giúp đỡ bọn ta rất nhiều. Nếu không có hắn, e rằng Tinh La đế quốc bọn ta đã không thể chiếm lại Minh Đấu Sơn mạch rồi.”

Những người có mặt ở đây đương nhiên cũng được phân thành ba nhóm theo các quốc gia khác nhau. Các vị Đấu La thuộc về Tinh La Đế Quốc đều mỉm cười thiện chí, phấn khởi chào hỏi Hoắc Vũ Hạo. Trước đây bọn hắn đã từng chiến đấu cùng Hoắc Vũ Hạo, hoàn toàn hiểu được vai trò to lớn đến từ năng lực tinh thần tham trắc của Hoắc Vũ Hạo trong cuộc chiến. Hơn nữa, sau cùng Hoắc Vũ Hạo đã huy động ra lực lượng của Thú Thần Đế Thiên để chiến đấu với Tử Thần Đấu La, điều này cũng để lại ấn tượng rất sâu sắc đối với những cường giả như Cự Chùy Đấu La và Toái Tinh Đấu La.

Các vị Phong hào Đấu La thuộc về Đế quốc Thiên Hồn thì tương đối nghiêm túc hơn. Mặc dù bọn hắn cũng biết vụ nổ lớn xảy ra trong quân đội Nhật Nguyệt Đế quốc có liên quan trực tiếp đến Hoắc Vũ Hạo, nhưng lần đó còn có rất nhiều cường giả đến từ Học viện Sử Lai Khắc cùng tác chiến, theo bọn hắn, thành tích khi ấy phần nhiều là nhờ vào năng lực của Tống lão và Ngôn Thiểu Triết viện trưởng.

Những người ít quen thuộc nhất với Hoắc Vũ Hạo chính là các vị Phong Hào Đấu La đến từ Đế Quốc Đấu Linh. Những vị Phong Hào Đấu La này rõ ràng vẫn còn toát ra một vẻ bất mãn với việc Hoắc Vũ Hạo và Đường Vũ Đồng đến muộn.

Phong Hào Đấu La là gì? Đó là lực lượng chiến lược của một quốc gia. Bất cứ một vị Phong Hào Đấu La nào cũng có địa vị rất cao tại quốc gia của mình. Bọn hắn đều có lòng kiêu ngạo riêng.

Nhìn thấy Công tước Bạch Hổ nhiệt tình như vậy đối với một người đến muộn như Hoắc Vũ Hạo, một vị Phong Hào Đấu La đến từ Đế quốc Đấu Linh cười nhạt một tiếng, nói: "Bạch Hổ Công tước quá khiêm tốn rồi. Bọn ta đều biết rằng việc chiếm lại Minh Đấu Sơn Mạch đều là công lao của Bạch Hổ Công tước mà!"

Bạch Hổ Công tước lập tức nghe được vẻ bất mãn trong giọng nói của vị lão giả kia, vội vàng nói với Hoắc Vũ Hạo: "Vũ Hạo, đến đây, ta giới thiệu với ngươi. Vị này là Thiên Dương Đấu La đến từ Đấu Linh đế quốc. Thiên Dương tiền bối đã hơn một trăm năm mươi tuổi rồi, chính là một lão tiền bối ở trong giới hồn sư chúng ta, một siêu cấp đấu la cấp chín mươi bảy, thực lực cực kỳ cường đại, lần hành động này chủ yếu là do Bản Thể tiền bối cùng Thiên Dương tiền bối chủ trì.”

"Thiên Dương tiền bối, xin chào." Hoắc Vũ Hạo hướng về phía Thiên Dương Đấu La, khẽ cúi đầu hành lễ. Xét về bối phận, có thể hắn không thua kém Thiên Dương Đấu La bao nhiêu. Hắn là đệ tử của Long Thần Đấu La Mục Ân. Lúc Mục lão qua đời đã là hơn hai trăm tuổi rồi, cho nên bối phận của Hoắc Vũ Hạo thực ra là cực kỳ cao. Mà lần này hắn tới đây cũng là để đại diện cho Sử Lai Khắc học viện.

Thiên Dương Đấu La nhìn thấy hắn hơi cúi đầu, trong mắt đột nhiên lộ ra một tia không vui, thản nhiên nói: "Đúng là anh hùng xuất thiếu niên mà! Sóng sau xô sóng trước. Đám người già bọn ta sắp không trụ được nữa rồi, chỉ đành rút lui khỏi chuyện tranh đấu thôi”.

Công chúa Duy Nha mỉm cười, nói: "Thiên Dương gia gia, người không thể nói như vậy được. Người vẫn luôn khỏe mạnh mà, có xưng hùng ở giới hồn sư thêm một trăm năm nữa cũng không có vấn đề gì."

Thái độ của Thiên Dương Đấu La đối với Duy Na công chúa tốt hơn rất nhiều, mỉm cười đáp: "Ta sống không được trăm năm nữa đâu, nhưng Độc huynh có lẽ còn có cơ hội."

Độc Bất Tử thản nhiên nói: “Được rồi, đừng kẻ tung người hứng nữa được không? Bây giờ mọi người đã đến đông đủ, chúng ta cũng nên chuẩn bị hành động thôi. Chuyện nên sớm thì không nên trễ. Đới Hạo, kế hoạch là do ngươi vạch ra, trước tiên giải thích qua cho mọi người đi. "

Bạch Hổ Công Tước gật đầu, nói: “Ta đặt tên cho chiến dịch lần này là Diệt Đế. Chúng ta Tinh La đế quốc, Thiên Hồn đế quốc, Đấu Linh đế quốc mỗi bên phái ra năm vị cường giả phong hào Đấu La cùng đến Nhật Nguyệt đế quốc, ám sát Từ Thiên Nhiên, hoàng đế của Nhật Nguyệt Đế Quốc.

"Từ Thiên Nhiên tuy rằng tuổi đời không lớn, nhưng lại là một đời kiêu hùng, chỉ cần hắn còn ở đó thì sẽ khó mà tránh khỏi nổ ra một cuộc đại chiến trong tương lai. Hiện tại, thế lực của Nhật Nguyệt đế quốc đang dần dần bành trướng, nếu như chúng ta không hành động thì sẽ bị rơi vào trạng thái cực kỳ bị động. Chỉ cần chúng ta thành công ám sát Từ Thiên Nhiên, tất nhiên sẽ dẫn đến một cuộc nội chiến bên trong Đế quốc Nhật Nguyệt, đám huynh đệ của Từ Thiên Nhiên chắc chắn sẽ tranh giành quyền thừa kế hoàng vị. Dù sao thì con trai của Từ Thiên Nhiên chỉ vừa được sinh ra, mới hơn một tuổi, khó có thể ngồi lên ngai vàng."

Nghe được lời này từ Bạch Hổ công tước, trong lòng Hoắc Vũ Hạo không khỏi cảm thấy có chút rung động. Con trai của Từ Thiên Nhiên không phải cũng là con trai của Quất Tử sao? Quất Tử thật sự đã sinh cho hắn một đứa con trai.

Trong đầu dần hồi tưởng lại giọng nói và tiếng cười của Quất Tử, Hoắc Vũ Hạo không khỏi cảm thấy đôi phần khó chịu. Dù thế nào đi nữa, ngay từ đầu hắn và Quất Tử cũng đã có tình qua nghĩa lại. Hắn từng cứu mạng Quất Tử, Quất Tử cũng đã từng cứu hắn. Lần này, mục tiêu ám sát của bọn hắn là Từ Thiên Nhiên, Hoàng đế của Nhật Nguyệt Đế quốc, cũng là phu quân của Quất Tử! Nếu thật sự ám sát Từ Thiên Nhiên thành công, vậy Quất Tử sẽ không còn phu quân, con của nàng cũng sẽ không còn cha.

Nghĩ tới đây, Hoắc Vũ Hạo không khỏi thở dài trong lòng. Quất Tử nói đúng, hắn vẫn còn quá mềm yếu, nhất là với những người mà hắn quan tâm.

Đường Vũ Đồng cũng không rõ lúc này Hoắc Vũ Hạo đang suy tư điều gì. Nàng còn cho rằng Hoắc Vũ Hạo tâm tình buồn bực là vì nhìn thấy Bạch Hổ Công tước.

Bạch Hồ Công tước tiếp tục nói: “Không thể nghi ngờ, muốn ám sát Hứa Thiên Nhiên đúng là khó như lên trời, nhưng nếu lần này hành động thành công, đối với tam quốc Đấu La đại lục chúng ta chắc chắn sẽ là một lợi ích vô cùng lớn, cho nên ta mời các vị cùng mạo hiểm một chuyến. Theo ta, điểm mấu chốt nhất về lần hành động này chính là làm sao để tiến vào Nhật Nguyệt đế quốc, lẻn vào Minh Đô, chỉ cần có thể lẻn vào Minh Đô, chiến dịch cơ bản đã hoàn thành được một nửa.”

"Các thám tử của Nhật Nguyệt Đế quốc cách đây không lâu đã mạo hiểm mạng sống để truyền về tin tức. Bảy ngày sau, Hoàng đế Từ Thiên Nhiên của Đế quốc Nhật Nguyệt sẽ tham gia Nhật Nguyệt đế quốc tế thiên đại điển. Với tư cách là một hoàng đế, Hắn nhất định sẽ là chủ tế của tế thiên đại điển lần này, đây chính là thời điểm thích hợp để chúng ta hành động.”

"Đương nhiên, ở nơi diễn ra đại điển này, Từ Thiên Nhiên nhất định sẽ có cao thủ vây quanh. Hơn nữa, Nhật Nguyệt Đế Quốc am hiểu sử dụng các loại hồn đạo khí, cho nên Từ Thiên Nhiên nhất định sẽ sở hữu cường đại kích phát hồn đạo khí. Vì thế, nếu muốn giết hắn, trước tiên chúng ta phải đánh lạc hướng những cao thủ xung quanh hắn đã, cho nên lần hành động này của chúng ta phải được thực hiện theo hai bước.”

"Mười lăm người chúng ta tham gia chiến dịch sẽ được chia thành hai đội, lần lượt do Bản Thể tiền bối và Thiên Dương tiền bối chỉ huy. Bản thể tiền bối sẽ dẫn đầu bốn vị siêu cấp đấu la, ngoại trừ Thiên Dương tiền bối ra, và chuẩn bị giáng cho Từ Thiên Nhiên một đòn chớp nhoáng. Trong khi đó Thiên Dương tiền bối sẽ dẫn dắt những người khác phát động một cuộc tấn công giương đông kích tây vào ngày diễn ra đại điển.”

“Mục tiêu của cuộc tấn công là kho vũ khí của Đế quốc Nhật Nguyệt ở Minh Đô. Ở Minh Đô có rất nhiều kho vũ khí, nhưng trọng yếu nhất là ở vùng ngoại ô phía đông. Nơi đó cách khá xa tế thiên đại điển, đồng thời có chứa một số lượng lớn định trang hồn đạo pháo đạn, một khi kho vũ khí bị tấn công, động tĩnh sinh ra sẽ đủ để kinh động đến Từ Thiên Nhiên, bọn chúng khó tránh khỏi hỗn loạn, lúc này cơ hội cho phía Bản thể tiền bối sẽ đến. Nhân lúc hỗn loạn giáng một đòn vào Từ Thiên Nhiên rồi nhanh chóng rút lui. Bất kể thành công hay thất bại, xin các vị nhất định phải bảo trọng."

Kế hoạch này nghe qua thì có vẻ không phức tạp, nhưng thực tế chắc chắn có rất nhiều chi tiết phải bàn đến.

Làm thế nào để lẻn vào Đế quốc Nhật Nguyệt mà không bị phát hiện, rồi lại lẻn vào Minh Đô? Đây là một câu hỏi vô cùng quan trọng. Toàn bộ quá trình hành động đều không được lên kế hoạch tỉ mỉ, hầu như đều phải tùy cơ ứng biến.

Nghe xong kế hoạch của Bạch Hổ công tước, Hoắc Vũ Hạo không khỏi cau mày. Xác suất thành công của một kế hoạch được hoạch định sơ sài như vậy chắc chắn sẽ không vượt quá năm mươi phần trăm. Mục tiêu ám sát là hoàng đế của Đế quốc Nhật Nguyệt đấy! Bạch Hổ Công tước sao có thể lập ra một kế hoạch như vậy? Đây hoàn toàn không giống với trình độ của hắn! Với sự khôn ngoan của Bạch Hổ Công tước, loại sai lầm này không nên phạm phải mới đúng.

Đội hình cho lần hành động này tuyệt đối là xa hoa tráng lệ. Cho dù tông chủ Bản Thể Tông, Độc Bất Tử, chưa thể thăng cấp, nhưng hắn vẫn có thực lực của một siêu cấp Đấu La cấp chín mươi tám, chỉ đứng sau cực hạn đấu la. Thiên Dương Đấu La bên kia cũng là siêu cấp Đấu La cấp chín mươi bảy, có lẽ chính là cường giả mạnh nhất tại Đấu Linh đế quốc. Nếu như trong chiến dịch, có bất cứ chuyện gì xảy ra với hai vị này, thì đây chắc chắn sẽ là một đòn chí mạng đối với Tam Quốc Đấu La Đại Lục!

Hoắc Vũ Hạo mặc dù trong lòng đầy nghi hoặc, nhưng hắn là người nhỏ tuổi nhất trong số những người có mặt ở đây, nên lúc này không thể hỏi thêm một câu hỏi nào nữa.

Độc Bất Tử gật đầu, nói: "Kế hoạch chung quy là vậy, còn chi tiết cụ thể ra sao thì từ từ sẽ bàn tới. Thời gian không còn nhiều, chúng ta phải nhanh chóng lẻn vào Đế quốc Nhật Nguyệt."

Bạch Hổ công tước gật đầu, nhìn về phía Hoắc Vũ Hạo bên cạnh, hỏi: "Vũ Hạo, ẩn nấp và xâm nhập là thế mạnh của ngươi. Có cách nào để đưa mọi người vào Nhật Nguyệt Đế quốc mà không bị phát hiện không?"

Hoắc Vũ Hạo nói: "Vào Nhật Nguyệt đế quốc không khó, bởi vì trong Nhật Nguyệt đế quốc khắp nơi đều có tham trắc hồn đạo sư trên không, còn có tham trắc hồn đạo khí chuyên dụng để dò xét siêu cao. Và sau vài lần đối đầu trước đó, bọn chúng nhất định sẽ chuyên tâm bố trí thêm các loại tham trắc hồn đạo khí đất đối không. Vì vậy, sau khi tiến vào Đế quốc Nhật Nguyệt, nếu muốn tránh bị phát hiện thì đi bộ là cách tốt nhất. Tham trắc hồn đạo khí trên không không bằng hồn đạo khí dò sóng. Thiết bị này thường xuất hiện cùng với hồn đạo khí dò nhiệt năng. Chỉ cần chúng ta tránh được những thành phố lớn đó thì việc đến được Minh Đô một cách an toàn không phải vấn đề gì lớn. Một khi chúng ta đến được Minh Đô, việc cải trang lẻn vào cũng sẽ không khó khăn gì. Nhưng mà……”

Nói đến đây, hắn bỗng khựng lại.

Bạch Hổ Công tước hỏi: “Nhưng mà cái gì?”

Hoắc Vũ Hạo nói tiếp: "Nếu muốn đến Minh Đô mà không để lại dấu vết gì, suốt quãng đường hy vọng mọi người có thể nghe theo chỉ dẫn của ta. Chỉ có như vậy ta mới có thể đảm bảo mang được mọi người vào."

"Nghe chỉ dẫn của ngươi? Tiểu tử, ngươi mới bao nhiêu tuổi chứ?" Một vị phong hào đấu la đến từ Đấu Linh đế quốc khinh thường nói.

Bạch Hổ Công Tước khẽ nhíu mày, đang định nói gì đó thì vị Phá Tinh Đấu La đến từ Tinh La Đế Quốc đã trịnh trọng mở lời: “Đạt giả vi sư, năng lực ẩn nấp của Vũ Hạo thậm chí còn lợi hại hơn cả chúng ta. Ta đồng ý nghe theo chỉ dẫn của hắn trước khi tiến vào Minh Đô.”

Toàn bộ phong hào Đấu La đến từ Tinh La Đế Quốc đều gật đầu đồng ý.

Thiên Dương Đấu La hơi nheo mắt lại, nói: "Tiểu gia hỏa, ngươi tự tin đến vậy sao?"

Hoắc Vũ Hạo khẽ mỉm cười, những nghi hoặc của các vị phong hào Đấu La đến từ Đế quốc Đấu Linh này dường như không có chút tác dụng gì với hắn: “Nếu mọi người đồng ý nghe theo chỉ dẫn của ta trong quá trình hành quân, thì ta thật sự có chút tự tin. Đương nhiên ta sẽ không yêu cầu các vị tiền bối làm gì cả. Chỉ mong khi ra tay, mọi người có thể thống nhất hành động theo tinh thần cộng hưởng của ta, cố gắng không để bại lộ tung tích.”

Thiên Dương Đấu La cười lớn, nhìn về phía Độc Bất Tử, nói: "Độc huynh, người trẻ tuổi thời nay thật sự là lợi hại! Ít nhất thì ở phương diện tự tin, bọn hắn so với chúng ta khi trẻ còn mạnh hơn rất nhiều."

Độc Bất Tử thanh âm lạnh lùng, đáp: "Ta đồng ý."

Thiên Dương Đấu La liền kinh ngạc ra mặt, Độc Bất Tử vậy mà lại đồng ý rồi? Với tính cách kiêu ngạo của hắn, vậy mà lại đồng ý để tiểu tử này chỉ đạo hành động suốt đường đi sao?

Độc Bất Tử gật đầu với Hoắc Vũ Hạo, nói: "Nếu phải đi bằng đường bộ, vậy thì thời gian không chờ đợi chúng ta nữa, sáng mai chúng ta sẽ xuất phát sớm."

Hoắc Vũ Hạo gật đầu, đáp ứng một tiếng: "Được."

Tất cả các vị phong hào đấu la đều trở về lều của mình để nghỉ ngơi. Riêng Bạch Hổ công tước Đới Hạo thì giữ Hoắc Vũ Hạo và Đường Vũ Đồng lại, với danh nghĩa là mời khách đường xa cùng dùng bữa.

Một bữa tối không mấy xa hoa, được phục vụ ngay bên trong doanh trướng, có thịt, có cơm, nhưng không có rượu. Tại doanh trại của Công tước Bạch Hổ, rượu bị cấm, và bản thân hắn luôn phải lấy mình ra để làm gương cho các binh sĩ.

"Vũ Hạo, hoan nghênh ngươi trở lại Minh Đấu Sơn Mạch. Ta lấy trà thay rượu, mời ngươi một ly." Bạch Hồ Công tước nâng chén trà lên, hướng về phía Hoắc Vũ Hạo mời uống.

Hoắc Vũ Hạo cũng cầm lấy chén trà, dùng chén cụng nhẹ, lãnh đạm nói: "Công tước đại nhân, ngài khách khí rồi." Ở chung một hồi, Hoắc Vũ Hạo lúc này mới dần dần thoải mái hơn.

Nhìn thần sắc Bạch Hổ công tước trước mặt rõ ràng có phần gian nan vất vả, Hoắc Vũ Hạo bất đắc dĩ phát hiện, hận ý trong lòng đối với hắn dường như càng lúc càng phai nhạt đi rồi.

"Các ngươi một đường tới đây, chắc hẳn là đói bụng rồi, nhanh ăn chút gì đi." Bạch Hổ Công Tước cười nói.

Bữa tối này còn có công chúa Cửu Cửu và Đới Thược Hành cùng ngồi. Đới Lạc Lê thì hiển nhiên không có đủ tư cách để tham gia loại tiệc này, bởi vì địa vị của hắn trong quân doanh còn chưa đủ.

Đới Thược Hành ngồi đối diện Hoắc Vũ Hạo, trong mắt thỉnh thoảng lại hiện lên một tia phức tạp. Hắn hiện tại đã là một cường giả cấp bậc Bát Hoàn Hồn Đấu La, xét về tu vi thì thậm chí còn vượt trội hơn cả Bạch Hổ Công tước khi cùng độ tuổi. Tuy nhiên, trước mặt Hoắc Vũ Hạo, những ưu điểm này dường như chẳng là gì cả. Hoắc Vũ Hạo nhỏ hơn hắn bảy tuổi, nhưng thanh danh đã sớm vang xa khắp giới hồn sư rồi.

Những năm gần đây, Truyền Linh Tháp phát triển cực kỳ nhanh chóng. Bây giờ cũng đã có một chi nhánh Truyền Linh Tháp ở thủ đô của Đế quốc Tinh La. Tất cả các hồn sư đều lấy việc có được hồn linh làm niềm tự hào. Địa vị của tổ chức Truyền Linh Tháp ở trong giới hồn sư đương nhiên cũng tăng như diều gặp gió, sức ảnh hưởng cũng lớn nhanh đến kinh người. Mà Hoắc Vũ Hạo, người trẻ tuổi ngồi trước mặt hắn đây, lại chính là người sáng lập nên tổ chức Truyền Linh Tháp!

Công chúa Cửu Cửu cũng đang nhìn Hoắc Vũ Hạo, đôi mắt xinh đẹp lấp lánh hiện lên dị sắc. Mỗi lần nhìn thấy Hoắc Vũ Hạo, hắn lại mang đến cho nàng một cảm giác rất khác. Chẳng hạn như lúc này nhìn vào Hoắc Vũ Hạo, nàng lại có một loại cảm giác sâu không thấy đáy. Phải, nàng căn bản không có cách nào để nhìn ra tu vi hiện tại của Hoắc Vũ Hạo nữa.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...